Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học (Bản Dịch)

Chương 628 - Chương 4769 - Bạn Không Phải Là Cá, Làm Sao Biết Được Niềm Vui Của Cá?

Chương 4769 - Bạn không phải là cá, làm sao biết được niềm vui của cá? Chương 4769 - Bạn không phải là cá, làm sao biết được niềm vui của cá?Chương 4769 - Bạn không phải là cá, làm sao biết được niềm vui của cá?

Do đó, với khoản thu nhập thêm từ Nhà bảo hộ động vật Tinh Nhân cung cấp, tình hình tài chính của Viện phúc lợi trẻ em Tây Phổ đã được cải thiện và đãi ngộ của những đứa trẻ trong Viện phúc lợi trẻ em Tây Phổ cũng được cải thiện một chút.

Chí ít là trong ngày sinh nhật, Viện phúc lợi trẻ em Tây Phổ cũng có thể tặng cho bọn trẻ một chiếc bánh!

Tổng số trẻ em từ 0 đến 14 tuổi trong Viện phúc lợi trẻ em Tây Phổ vượt quá 600 em. Tính trên cơ sở 365 ngày trong một năm, điều đó có nghĩa là mỗi ngày đều có người trải qua sinh nhật, hơn nữa cứ cách ba đến năm ngày sẽ có hai đến ba người cùng trải qua sinh nhật với nhau.

Trong trường hợp có nhiều ngày sinh nhật như vậy, Viện phúc lợi trẻ em Tây Phổ trước đây không có đủ tiền để mua bánh kem cho những ngày sinh nhật đó.

Nhưng bây giờ thì khác!

Viện phúc lợi trẻ em Tây Phổ đã thiết lập quan hệ hợp tác chiến lược với Nhà bảo hộ động vật Tinh Nhân. Một số trẻ lớn hơn trong Viện phúc lợi trẻ em Tây Phổ sẽ làm những gì chúng có thể trong Nhà bảo hộ động vật Tinh Nhân để đổi lấy những lợi ích kinh tế nhất định. Quỹ cứu hộ động vật Tinh Nhân đã từng bị người có lòng dạ ác ý tiết lộ chuyện này ra để chỉ trích việc sử dụng lao động trẻ em và bóc lột sức lao động trẻ em, nhưng Quỹ cứu hộ động vật Tinh Nhân là một tổ chức phi lợi nhuận và mức thù lao mà Nhà bảo hộ động vật Tinh Nhân đưa ra vượt quá mức lao động của những đứa trẻ, vậy nên dư luận cũng dân im hơi lặng tiếng.

"Sinh viên An, năm nay anh có định quyên góp bên đó không?" Bạch Nguyệt hỏi An Lương.

Vào dịp Tết Trung thu hai năm trước, An Lương đã đến Viện phúc lợi trẻ em Tây Phổ để quyên góp.

An Lương cũng phát hiện ra rằng trong công viên động vật, những người chăn nuôi không chỉ chải chuốt cho động vật mà còn huấn luyện động vật đi vệ sinh tại các địa điểm được chỉ định.

"Ừm, vậy em sẽ nói với cô giáo Lâm Hạ một tiếng." Bạch Nguyệt đáp.

Bởi vì các nhân viên trong Nhà bảo hộ động vật Tinh Nhân khi làm việc đều rất nghiêm túc và không có chuyện gian dối hay làm biếng.

Trong quá trình kiểm tra, An Lương đã âm thầm cho Bạch Nguyệt điểm cao.

Bạch Nguyệt đưa An Lương đi vòng quanh công trình giai đoạn hai của Nhà bảo hộ động vật Tinh Nhân trong gần hai tiếng đồng hồ, cả hai người đều xem qua trọn vẹn công trình giai đoạn hai của Nhà bảo hộ động vật Tinh Nhân.

Ví dụ, khi An Lương kiểm tra độ sạch sẽ, anh cố ý chọn một số góc chết để kiểm tra đột xuất, kết quả là độ sạch của các góc chết cũng rất tốt. Điều này cho thấy các nhân viên vệ sinh của Nhà bảo hộ động vật Tinh Nhân rất nghiêm túc trong công việc, dù không có ai giám sát nhưng họ không hề lơ là tiểu tiết.

An Lương trả lời với giọng khẳng định: "Tết Trung thu năm nay anh sẽ lại đi qua đó."

Khi Bạch Nguyệt nghe An Lương nói sẽ lại ăn tối với hai chị em của nhà họ Hạ, cô ấy không có bất kỳ sự bất mãn hay ghen tị nào, thậm chí cô ấy còn cảm thấy rằng mặc dù An Lương đã ở cùng bọn họ ngày hôm qua, nhưng Bạch Nguyệt nghĩ hai người họ có tận hai người, bọn họ chiếm dụng An Lương hai ngày cũng là điêu đương nhiên thôi, phải không?

Bởi nếu những động vật hoang này thích phóng uế khắp nơi thì người nhận nuôi hẳn khó chấp nhận. Gần 5 giờ chiều, An Lương chủ động nói: "Sinh viên Bạch Nguyệt, tối nay anh ăn tối với Hạ Hòa Tâm và Hạ Như Ý. Tối mai em có thời gian không? Tối mai anh sẽ ăn tối với em."

Điều này rất tốt!

"Vậy bây giờ chúng ta trở lại trường học thôi." Bạch Nguyệt hiểu chuyện.

"Ngày mai em có thời gian." Bạch Nguyệt kìm nén vui vẻ, đáp lại.

"Được, tối mai anh dẫn em đi ăn đồ ngon." An Lương ấn định thời gian.

Vậy nên Bạch Nguyệt cảm thấy rất công bằng!

"Được.' Đối mặt với thái độ hiểu chuyện của Bạch Nguyệt, An Lương vừa nhẹ nhõm vừa thở dài.

Cả hai ngồi trên mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi từ chỗ công trình giai đoạn hai của Nhà bảo hộ động vật Tinh Nhân quay trở về Học viện kinh tế Thiên Phủ.

Nhưng hiện tại, cô ấy đã có An Lương, cho dù chỉ có được trong thời gian ngắn ngủi, nhưng Bạch Nguyệt còn có gì không hài lòng nữa chứ?

Rõ ràng ngay từ đầu Bạch Nguyệt chỉ muốn ở bên cạnh An Lương, ngay từ đầu cô ấy cũng không nghĩ đến việc sở hữu An Lương, cô ấy chỉ muốn ở bên cạnh An Lương, thỉnh thoảng có thể gặp An Lương, cùng lắm là ăn cơm cùng An Lương, chỉ vậy cô ấy cũng mãn nguyện rồi!

Trong mắt người ngoài, Bạch Nguyệt có thể rất tủi thân, nhưng bản thân Bạch Nguyệt có cảm thấy như vậy không?

Bạn không phải là cá, làm sao biết được niềm vui của cá?

Nhưng An Lương biết rất rõ: 'Bạn không phải là cá, làm sao biết được niềm vui của cá?"

Trên đường đi, An Lương gửi tin nhắn trong nhóm nhỏ giữa anh và chị em nhà họ Hạ.

An Lương: @Hạ Hòa Tâm @Hạ Như Ý, mọi người tan học chưa?

'Hạ Như Ý: Vẫn chưa. '

'Hạ Như Ý: Hôm nay 6 giờ mới tan học. '

'Hạ Hòa Tâm: Em cũng chưa tan học. '

An Lương: Hai người có nói với dì chưa?

'Hạ Như Ý: Rồi, sáng nay đã nói rồi, bên anh sắp có việc gì sao?!

An Lương: Cũng không có gì, anh đang trên đường quay trở về lại trường. Chiêu nay vừa mới đi cùng với Bạch Nguyệt tham quan tình hình của Nhà bảo hộ động vật Tinh Nhân. '

'Hạ Như Ý: Trước đó bọn em cũng có qua đó chơi, Bạch Nguyệt bảo dự án du lịch gia đình bên đó có vấn đề. '

'Hạ Như Ý: Đánh giá chung về dự án du lịch gia đình không được tốt lắm. '

An Lương: Ừm!'

An Lương: Bọn anh cũng đã định đóng cửa dự án này rồi, dù sao nó cũng là một dự án không có lợi nhuận. '

'Hạ Như Ý: Đóng cửa cũng tốt, như vậy Bạch Nguyệt cũng không phải mệt mỏi cả ngày. Trước đó bọn em có mời em ấy đi ăn. Nhưng em ấy thường xuyên bận rộn. '
Bình Luận (0)
Comment