Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học (Bản Dịch)

Chương 666 - Chương 4807 - Phân Thưởng Ẩm Thực Đã Lâu Không Thấy!

Chương 4807 - Phân thưởng ẩm thực đã lâu không thấy! Chương 4807 - Phân thưởng ẩm thực đã lâu không thấy!Chương 4807 - Phân thưởng ẩm thực đã lâu không thấy!

"Vì bên phải là làn đường lưu thông nên hệ thống không khuyến nghị mở cửa khoang hành khách ở bên phải, nên rời khỏi khoang hành khách từ bên trái.' Hệ thống kiểm soát chuyến bay thông minh nhắc nhở các vấn đề rủi ro.

Hàng ghế đầu của mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi không có vô lăng như ô tô, cũng không có điều khiển trung tâm, vì vậy Bạch Nguyệt có thể dễ dàng rời khỏi khoang hành khách từ bên trái.

Bốn người xuống khoang phi hành đoàn của mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi, sau đó đi bộ đến quán Lão Đỗ Kê Trường.

"Bà chủ Dương, còn bàn trống không ạ?" Hạ Như Ý hỏi.

Dương Nhứ là bà chủ, tất nhiên bà ấy biết Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm. Bà ấy đáp: "Vẫn còn chỗ, Như Ý, cháu đi bốn người à?"

"Vâng, bọn cháu bốn người. Đây là bạn học của bọn cháu, bọn họ muốn ăn lòng gà, và cháu chợt nhớ đến lòng gà của quán." Hạ Như Ý đáp.

Dương Nhứ cảm ơn: "Cảm ơn Như Ý quan tâm đến việc kinh doanh của gia đình của bác. Nếu là bốn người, vậy thì nồi lẩu vừa là đủ rồi, cháu thấy sao?"

Hạ Như Ý nhìn An Lương.

"Được." Sau khi Dương Nhứ trả lời, bà ấy quay lại và đi về phía nhà bếp phía sau.

An Lương quả thực có thể ăn, Bạch Nguyệt cũng có thể, cho nên An Lương lựa chọn nồi lẩu lớn.

An Lương không có thói quen lãng phí.

Điều đó không tồn tại!

Còn chuyện lãng phí ư?

An Lương thực sự không có thói quen lãng phí, đây là sự giáo dục mà An Lương đã nhận được từ khi còn nhỏ.

Anh Lương trả lời: "Nồi lớn đi ạ! Cháu ăn khá nhiều."

Hạ Như Ý ngồi đối diện với An Lương, cô ấy nhanh chóng nói: "Anh rể, lòng gà của quán bọn họ đều là đợi khách đến rồi mới làm tại chỗ, chúng ta cần phải đợi một chút."

Thực đơn của quán Lão Đỗ Kê Trường rất đơn giản, chỉ có một món duy nhất là lòng gà ngâm tiêu, không có những món cầu kỳ như các cửa hàng lòng gà khác, như ruột lợn xào ớt, thịt bò, cá chuột v. v...

Quán Lão Đỗ Kê Trường chỉ có lòng gà với ớt ngâm, được chia thành ba loại nồi: lớn, vừa và nhỏ. Giá tương ứng là 128 tệ cho nồi lớn, 98 tệ cho nồi vừa và 68 tệ cho nồi nhỏ, giá cả cũng rất phải chăng.

Sau khi Dương Nhứ rời đi, An Lương kiểm tra thực đơn trên tường.

Tốc độ giao bữa ăn nhanh hơn đồng nghĩa với hiệu quả cao hơn, đồng thời cũng có nghĩa là thời gian chờ đợi của khách hàng sẽ ít hơn, cải thiện được tỷ lệ tiếp đón. Tỷ lệ tiếp đón rất quan trọng trong ngành dịch vụ ăn uống.

Một số cửa hàng vì muốn gia tăng tốc độ làm đồ ăn, bọn họ thường sẽ chuẩn bị trước phần ăn, hạn như lòng gà ngâm ớt được chiên chín trước, sau khi khách gọi món mới cho vào nồi hâm nóng trở lại.

Bằng cách này, thời gian làm món ăn cần ít nhất 15 phút đã được rút ngắn trực tiếp xuống còn 5 phút. An Lương khẽ gật đầu: "Như vậy cũng tốt, chiên mới tại chỗ ăn càng ngon."

Xét cho cùng, số lượng bàn ăn có hạn, làm sao để số lượng bàn ăn hạn chế lại tiếp đón được nhiều khách hơn, đương nhiên chỉ có thể nâng cao tỷ lệ tiếp đón.

"Được." An Lương gật đầu.

"Vậy cháu muốn một cái bánh lương và vị chanh." Hạ Như Ý giải thích.

Dương Nhứ lắc đầu phủ nhận: "Hiện giờ vẫn chưa có nước mận chua, cửa hàng dự định sẽ cung ứng nước mận chua vào tháng 6, tuy nhiên cửa hàng đã bắt đầu cung cấp món bánh lương thủ công, hơn nữa còn có vị chanh."

"Hôm nay có nước mận chua không ạ?" Hạ Như Ý hỏi.

Hạ Hòa Tâm nói thêm: "Cháu cũng muốn một phần bánh lương vị chanh. An Lương, Bạch Nguyệt, hai người có thể thử bánh lương vị chanh."

Khoảng 15 phút sau, Dương Nhứ mang một hũ ớt ngâm và lòng gà lớn đến bàn, bà ấy hỏi: "Mọi người muốn uống gì?"

Bạch Nguyệt tán thành: "Vậy thì em cũng muốn một cái."

"Được, mọi người ăn lòng gà trước đi, tôi đi làm bánh lương cho mọi người." Dương Nhứ đáp.

Hạ Như Ý giới thiệu với An Lương: "Bánh lương của quán là do bọn họ tự làm, mùi vị rất ngon, hơn nữa em cảm thấy dùng nước chanh để làm nước chấm sẽ ngon hơn nhiều so với nước đường nâu."

Hạ Hòa Tâm tán thành: “Cũng đúng, nước đường nâu có chút béo, nước chanh chua ngọt, có vị chanh, chị thích nước chanh.”

Hạ Như Ý nói thêm: "Thật ra em thích uống nước mận chua của họ hơn. Nước mận chua của họ cũng làm thủ công, để nguội tự nhiên rồi cho đá viên vào, hương vị rất ngon, hơn hẳn mùi của những viên mận chua viên nhỏ trong các sản phẩm thương mại."

"Thật đáng tiếc là nó vẫn chưa được được làm." Hạ Như Ý tiếc nuối nói.

An Lương đáp: "Vậy đợi sau này khi họ làm rồi, chúng ta lại đến ăn."

"Ừm”" Hạ Như Ý ngoan ngoãn đáp lại.

"Để anh nếm thử món lòng gà mà mọi người đã giới thiệu rốt cuộc nó có mùi vị gì." Đầu tiên An Lương chọn một miếng ruột gà. Ruột gà là một trong những thành phần khó chế biến nhất trong lòng gà.

Trước hết, về nguyên liệu, lòng gà không dễ làm sạch, ruột gà phải được làm sạch, nếu không có thể có mùi lạ.

Thứ hai, trong quá trình nấu, nếu điều chỉnh nhiệt hơi lệch một chút, vị của ruột gà có thể bị khô, mềm và mất đi độ giòn vốn có.

Tuy nhiên, để ruột gà đủ độ giòn, một số thương lái vô lương tâm đã chọn cách sử dụng hóa chất để xử lý ruột gà, để ruột gà được giòn. Cũng có một vấn đề là ruột gà được xử lý bằng hóa chất có thể làm cho ruột gà có vị hơi bột. Một số khách hàng nhạy cảm với mùi vị thậm chí có thể ngửi thấy mùi hóa chất.

An Lương khá nhạy cảm với mùi vị, khi cho ruột gà vào miệng, An Lương nhai ngấu nghiến, đoạn ruột gà này đầy độ giòn, không hề có cảm giác bột nhão chứ đừng nói đến mùi hóa chất.

An Lương yên lặng gật đầu.

An Lương lại gắp một miếng gan hạt, gan hạt ở đây chế biến cũng rất tốt, còn có đầy đủ độ giòn, không có cảm giác khô mộc. An Lương lại nếm thử tim gà, tim gà trong cửa hàng này dùng phương pháp cắt một phần làm tư, phương pháp cắt này có thể rửa sạch máu gà còn sót lại bên trong lòng gà, khử mùi tanh, đồng thời có thể làm cho ớt ngâm và gừng có vị ngon.
Bình Luận (0)
Comment