Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học (Bản Dịch)

Chương 79 - Chương 1462: Em Còn Nhớ Định Ước Tết Trung Thu Không?

Chương 1462: Em còn nhớ định ước tết trung thu không?

Trại cứu trợ động vật.

Khi An Lương và Bạch Nguyệt bàn bạc về ngân sách, cải tiến và kế hoạch phát triển của nhà họ Hạ thì hai chị em nhà họ Hạ đang chụp ảnh.

Những bức ảnh họ chụp không hề bị lãng phí, vì sau đó sẽ chọn những bức ảnh tuyệt vời để cập nhật lên trại cứu trợ động vật và nhận quyên góp.

Trại cứu trợ động vật chỉ nhận quyên góp vật tư, không nhận quyên góp tiền mặt, do đó tránh được vấn đề kiểm toán của chính phủ.

Ví dụ trại chỉ nhận thức ăn cho mèo, thức ăn cho chó, cát vệ sinh, bàn cào móng cho mèo, vân vân.

Mà cho dù nhà trại cứu trợ động vật nhận quyên góp tiền mặt, thì cuối cùng phần lớn cũng là dùng để mua những thứ này, vậy thì tại sao không trực tiếp tiếp nhận quyên góp những vật tư này?

Quy định về quyên góp vật liệu thấp hơn nhiều so với quy định về quyên góp tiền mặt.

“Đúng rồi, Bạch Nguyệt, mình có một ý này.” An Lương lên tiếng.

“Hả?” Bạch Nguyệt nghi hoặc nhìn về phía An Lương.

An Lương đi về phía khu chăn thả của trại cứu trợ động vật, nơi có hơn sáu mươi con mèo hoang, chúng đã được tiêm chủng, hơn nữa còn tẩy giun, phẫu thuật triệt sản cũng đã hồi phục.

Trong khu vực chăn thả có khu quản lý tập trung chất thải của mèo, sử dụng cát sông để xử lý phân mèo trong khu chăn thả.

Giá cát sông rẻ hơn, một mét khối khoảng 150 tệ, sau đó có khoảng 1,5 tấn.

Mà 150 tệ được 1500 kg, tương đương là 1 tệ sẽ được 20 kg.

Mức giá này thấp hơn nhiều so với giá cát vệ sinh thực sự, do đó có thể giúp giảm chi phí vận hành của trại cứu trợ động vật, còn về lý do tại sao không sử dụng cát vệ sinh thực sự?

Mèo sử dụng cát sông có phải sẽ không tốt không?

Lùi lại hai mươi năm, nuôi nhiều mèo như vậy, xin hỏi có cát vệ sinh không? Hai mươi năm không đủ, vậy lùi lại hai trăm năm xem?

Hai trăm năm cũng không đủ, đám mèo hoang dã kia có cát vệ sinh không?

Cát vệ sinh là một thứ được con người phát minh để nuôi mèo tốt hơn trong thành phố, do đó có thể giải quyết các vấn đề vệ sinh cá nhân của mèo cưng dễ dàng hơn, không phải là thứ mà lũ mèo nhất định phải có.

Trên thực tế trong quá khứ, hầu hết cát vệ sinh thực ra là làm từ than sau khi đốt than, chứ vẫn chưa sử dụng cát sông tinh tế như vậy!

Ngoài ra cát sông có thể được tái chế, bằng cách làm sạch cát sông, sau đó phơi khô hoặc thậm chí sấy khô cát sông, có thể được tái sử dụng thứ cấp, tiếp tục giảm chi phí vận hành.

An Lương thực sự có tiền, nhưng cái gì nên giảm chi phí hoạt động thì nhất định phải giảm!

“Chỗ chúng ta rất gần Viện phúc lợi trẻ em Tây Phổ, đúng chứ?” An Lương giải thích.

Bạch Nguyệt xác nhận: “Chúng ta ở phía tây của Viện Phúc lợi trẻ em Tây Phổ, cách khoảng ba km.”

“Trong trại cứu trợ động vật có một số công việc cho những đứa trẻ lớn một chút chứ?” An Lương hỏi.

Ví dụ như làm sạch cát vệ sinh?

Làm sạch phân mèo trong cát vệ sinh, do đó thuận tiện cho việc tái chế và làm sạch cát vệ sinh.

Bạch Nguyệt gật đầu nói: “Quả thật là có. Bao gồm làm một số công việc dọn dẹp, làm sạch cát vệ sinh, kiểm tra và làm sạch các khu vực ngoài trời.”

“Những công việc này đều rất đơn giản, hơn nữa lớn tuổi một chút là có thể làm được.” Bạch Nguyệt bổ sung.

Bạch Nguyệt lại hỏi: “An Lương này, cậu muốn cho những đứa trẻ lớn tuổi trong viện phúc lợi trẻ em làm một vài công việc vừa với khả năng của mình trong trại cứu trợ động vật sao?”

“Đúng vậy.” An Lương trả lời một cách chắc chắn.

“Trước đây chúng ta đã đến viện phúc lợi trẻ em, ngoài đứa trẻ khuyết tật, trên thực tế có rất nhiều đứa trẻ khỏe mạnh, chúng bị bỏ rơi và là trẻ mồ côi, mình hy vọng sẽ giúp được chúng thông qua trại cứu trợ động vật, cho phép chúng học hỏi và thích nghi với công việc trước, và thông qua công việc như vậy sẽ cung cấp cho chúng một phần tiền lương.” An Lương nói rõ.

“Điều này có thể làm giảm chi phí hoạt động của chúng ta, cũng có thể làm giảm áp lực tài chính của các viện phúc lợi trẻ em, và cũng có thể cung cấp cho những đứa trẻ lớn tuổi một khoản thu nhập để tiêu dùng, đây gọi là hợp tác cùng có lợi.” An Lương bổ sung.

Bạch Nguyệt suy nghĩ một hồi mới đáp lại: “Chúng ta có thể sẽ phải chịu áp lực nhất định từ dư luận, chẳng hạn như thuê lao động trẻ em.”

“Đừng để ý tới cái đám anh hùng bàn phím đó!” An Lương đáp lại.

“Anh hùng bàn phím vĩnh viễn hẹp hòi như vậy, chỉ nhìn thấy lao động trẻ em, không nhìn thấy cơ hội làm việc và học tập mà chúng ta cung cấp cho những đứa trẻ đáng thương này, cũng không nhìn thấy áp lực mà chúng ta giảm bớt cho viện phúc lợi trẻ em, càng không nhìn thấy thông qua phương án như vậy, sẽ mang lại cho những đứa trẻ đó một phần an ủi tâm lý, để cho bọn họ biết mình có giá trị, có cảm giác bản thân không dư thừa, đây đều là những thứ mà những kẻ anh hùng bàn phím không nhìn thấy.” An Lương đáp.

“Chúng ta trực tiếp đường đường chính chính công bố phương án phù hợp tại trại cứu trợ động vật là được rồi, hơn nữa cũng công bố tình hình công việc phù hợp nữa, anh hùng bàn phím luôn chỉ chiếm phần ít, sự thật rõ ràng là những người bình thường biết đúng sai vẫn nhiều hơn.” An Lương bổ sung.

Bạch Nguyệt khẽ thở dài một hơi, thời đại này, làm việc tốt thật sự rất khó!

Giống như An Lương nói, rõ ràng là một chuyện tốt, kết quả có thể bị xuyên tạc thành chuyện ghê tởm như thuê lao động trẻ em.

“Vậy buổi chiều chúng ta sẽ đến viện phúc lợi trẻ em tiến hành thương lượng chứ?” Bạch Nguyệt hỏi.

“Được thôi.” An Lương đáp.

“Nhưng mình muốn nuốt lời!” An Lương cũng khẽ thở dài một tiếng.

“Hả?” Bạch Nguyệt hoài nghi.

“Cậu còn nhớ tết Trung thu năm ngoái, chúng ta đến viện phúc lợi trẻ em, mình và cậu bé Chương Hải có ước định không?” An Lương hỏi ngược lại.

Chương 1463: Ý nghĩa quan trọng: Làm ơn đừng phát thẻ người tốt nữa!

Trước khi Bạch Nguyệt trả lời, An Lương tiếp tục nói: “Mình đã đồng ý với thằng bé rằng vào dịp Tết Trung thu năm 2020, mình sẽ đến nhà phúc lợi trẻ em một lần nữa để gửi lời chúc trung thu đến chúng.”

“Nhưng bây giờ mình phải nuốt lời rồi, trước nửa năm gửi cho bọn chúng lời chúc phúc mới!” An Lương nói rõ.

“Mình lập tức phân phó giám đốc Phùng mua một ít vật tư quyên góp, dựa theo kế hoạch quy mô 100 vạn, lấy danh nghĩa trại cứu trợ động vật quyên góp.”

An Lương nói tiếp: "Như vậy, trại cứu trợ động vật đã quyên góp một trăm vạn vật tư cho nhà phúc lợi trẻ em, các anh hùng bàn phím còn có thể nói gì nữa đây?"

Dù sao thuê lao động trẻ em, rốt cuộc phải làm việc bao lâu mới có thể kiếm được 100 vạn chứ?

Sự hợp tác phúc lợi công cộng giữa trại cứu trợ động vật và viện phúc lợi trẻ em đang tiến triển rất thuận lợi. Nói chính xác thì hẳn là một màn kết hợp hoàn hảo!

Như An Lương đã nói, hợp tác phúc lợi công cộng như vậy không chỉ có thể làm giảm áp lực hoạt động của nhà phúc lợi trẻ em, mà còn giúp giảm bớt áp lực tâm lý của trẻ mồ côi và trẻ sơ sinh bị bỏ rơi trong viện phúc lợi trẻ em, để họ có thể tạo ra cảm giác bản thân còn có ích, và để cho chúng tạo ra giá trị bản thân, do đó giải phóng căng thẳng tâm lý.

Không còn cảm thấy bản thân vô dụng vô ích mới là vấn đề lớn nhất mà An Lương đi qua viện phúc lợi trẻ em, anh vô cùng rõ ràng đối với viện phúc lợi trẻ em, có một số việc cần dùng trái tim để cảm nhận, chỉ khi từng trải qua, chỉ khi hiểu biết sâu sắc, mới có thể hiểu được chuyện trong đó.

Cho nên An Lương tình nguyện gánh chịu nguy cơ bị anh hùng bàn phím chê bai trách móc, anh cũng phải thực hiện việc này, tuy rằng nguyên nhân cũng vì Túi Tâm Nguyện Hạnh Phúc, nhưng trái tim của anh cũng không thể bị bao phủ.

An Lương có hai câu nói kinh điển!

Thứ nhất: Miễn là trong phạm vi cho phép của pháp luật, tự do kinh tế muốn làm bất cứ điều gì thì làm điều đó.

Thứ hai: Cũng là trong phạm vi 980 điều mà pháp luật cho phép phạm, khuyến khích kinh tế không muốn làm gì, thì có thể không làm!

An Lương bây giờ muốn làm điều này, điều này trong phạm vi pháp luật cho phép, anh có thể làm điều đó! Đồng thời, hai câu nói nổi tiếng cổ điển này, trên thực tế, đại diện cho một điều: mức độ tư tưởng của An Lương đang tăng lên.

Từ một người đàn ông giàu có về tiền bạc trở thành một người đàn ông giàu có về tư tưởng, bắt đầu theo đuổi tinh thần nhiều hơn, hy vọng sẽ để lại dấu ấn sâu sắc của riêng mình.

Ví dụ như Quỹ cứu trợ động vật, hay còn ví dụ như chương trình hợp tác phúc lợi công cộng hiện nay của trại cứu trợ động vật và Viện phúc lợi trẻ em Tây Phổ.

Gần 6 giờ tối.

Lâm Hạ, nhân viên viện phúc lợi trẻ em Tây Phổ, đang cảm ơn Bạch Nguyệt, hai bên chính thức đạt được thỏa thuận hợp tác, trực tiếp ký kết thời hạn ba năm.

An Lương thì tìm được Chương Hải, một đứa trẻ mồ côi chín tuổi năm ngoái đã ước định với anh.

“Chúng ta lại gặp nhau rồi!” An Lương nhìn Chương Hải.

“Chào anh, em... rất nhớ anh.” Chương Hải có chút rụt rè đáp lại.

An Lương xoa xoa đầu Chương Hải: “Em vẫn khỏe chứ?”

“Vâng, em rất khỏe, thầy Lâm rất quan tâm em.” Chương Hải trả lời.

“Anh à, kỳ thi giữa kì em đã đạt giải nhất đấy.”

“Giỏi lắm!” An Lương khen ngợi nói.

Viện Phúc lợi Trẻ em Tây Phổ đã gửi tất cả trẻ em bình thường trong độ tuổi đi học đến các trường học gần đó để chúng có thể nhận được sự giáo dục bắt buộc như trẻ em bình thường.

“Em đang học lớp ba phải không?” An Lương hỏi.

“Vâng ạ.” Chương Hải trả lời.

“Nếu anh cần em làm điều gì đó trong khả năng của em vào thứ bảy và chủ nhật, em có đồng ý không?” An Lương hỏi.

Trước khi cậu bé trả lời, An Lương tiếp tục bổ sung.

“Ví dụ như dọn dẹp vệ sinh, dọn dẹp phân mèo thô, còn cả việc kiểm tra một số chỗ có phân mèo hay phân chó hay không, em có muốn làm những việc này không?”

Chương Hải không chút do dự đáp lại: “Có ạ!”

“Tại sao?” An Lương hỏi lại.

“Bởi vì anh đối xử với chúng em rất tốt, em muốn giúp đỡ anh. Giáo viên trong trường nói rằng chúng em phải vui vẻ khi giúp đỡ người khác.” Chương Hải trả lời.

An Lương mỉm cười nói thêm: “Nhưng phân của mèo rất hôi thối đấy.”

Chương Hải trả lời: “Lúc ở trường, nhà vệ sinh nam của trường cũng là chúng em tự mình quét dọn, em không sợ mùi hôi thối, anh à, em muốn giúp anh!”

An Lương lại mỉm cười gật đầu: “Vậy thì nghe lời thầy Lâm đi!”

Gần 7 giờ tối.

An Lương và Bạch Nguyệt, còn có hai chị em nhà họ Hạ, cùng với Phùng Kiệt ăn cơm ở viện phúc lợi trẻ em Tây Phổ. Hạ Hòa Tâm nhẹ giọng nói: “Bọn trẻ thật đáng thương.”

Hạ Như Ý cũng đồng tình: “Vâng, chúng thật là đáng thương.”

“Cho nên anh muốn làm chút việc cho bọn trẻ.” An Lương đáp lời.

“An Lương, anh thật sự là một người tốt.” Hạ Như Ý xúc động đáp lại.

???

An Lương im lặng nhìn Hạ Như Ý, cô gái này có phải là uống nhầm thuốc hay không? Bạch Nguyệt ở một bên thêm lời: “Đúng vậy, An Lương chính là một người tốt.”

Hạ Hòa Tâm cũng đồng tình: “Đúng vậy! An Lương chính là một người tốt!”

Lâm Hạ của Viện phúc lợi trẻ em Tây Phổ cũng gật đầu: “Anh An quả thật là người tốt, tết Trung thu năm ngoái, anh An đã quyên góp rất nhiều vật tư, cảm ơn anh An rất nhiều.”

Chương 1464: Phần thưởng này thật thoải mái!

An Lương đỡ trán, anh có chút yếu ớt, bây giờ trong lòng anh như muốn sụp đổ?

Những người này khen anh là người tốt như vậy, lỡ như Túi Tâm Nguyện Hạnh Phúc lại mở ra một tấm thẻ người tốt thì làm sao bây giờ? Loại đồ chơi hỏng như thẻ người tốt có độc!

Lúc trước An Lương đã thử qua, hoàn toàn chẳng có gì, căn bản là lừa người!

“Tôi cầu xin các cô, tôi không phải người tốt gì đâu.” An Lương chửi bới.

Chương Hải ở một bên xen vào: “Anh chính là người tốt mà!”

An Lương tỏ ra chán nản bản thân!

Làm người tốt sao lại khó như vậy? Làm người tốt khó thật!

Làm một người đàn ông tốt là càng khó hơn!

“Bạch Nguyệt, cậu nhớ trực tiếp công bố trên trang web chính thức của trại cứu trợ động vật, chúng ta hợp tác với Viện phúc lợi trẻ em Tây Phổ, tất cả thông tin đều hoàn toàn công khai.”

An Lương chuyển sang chủ đề khác, miễn cho anh phải tiếp tục thu thập thẻ người tốt.

'Tinh!'

'Xin chúc mừng kí chủ đã hoàn thành một điều quan trọng. Xin hỏi có mở Túi Tâm Nguyện Hạnh Phúc hay không?'

Ồ?

Nó có ý nghĩa quan trọng gì không?

Xem ra có lẽ là An Lương đi đúng một bước cờ, anh cung cấp giá trị bản thân cho trẻ mồ côi và trẻ sơ sinh bị bỏ rơi ở viện phúc lợi trẻ em Tây Phổ, từ đó giảm bớt áp lực tâm lý của bọn họ?

Đó là sự giúp đỡ quan trọng nhất!

Đối với lời nhắc nhở của Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, đương nhiên An Lương chọn Túi Tâm Nguyện Hạnh Phúc. Nếu thật sự là phần thưởng Thẻ Người Tốt, vậy anh cũng chỉ có thể nhận.

Sau khi lựa chọn mở Túi Tâm Nguyện Hạnh Phúc ra, trong lòng An Lương thầm nghĩ. Nếu thật sự là Thẻ Người Tốt, hiện trường nhất định có một người sắp xui xẻo!

Trước tiên loại trừ bản thân mình, cuối cùng chỉ còn lại Lâm Hạ và Chương Hải.

Chương Hải quá nhỏ, chỉ mới chín tuổi thôi. Vì vậy, lúc nãy Lâm Hạ đã nói An Lương là người tốt, nên cô ấy chính là người bị hại duy nhất?

Dù sao thì, nếu Túi Tâm Nguyện Hạnh Phúc thật sự cho phần thưởng Thẻ Người Tốt, vậy An Lương sẽ đầu độc Lâm Hạ!

'Chúc mừng kí chủ nhận được một phần thưởng Quyền sở hữu tài sản.'

'Quyền sở hữu tài sản: Tặng phẩm: Tầng 88 của tòa nhà thương mại ở số 1 trung tâm thương mại Quốc Kim, đường Thiên Phủ, Xuân Tây, tổng diện tích: 3000 mét vuông.'

'Đơn giá diện tích: 4 vạn tệ/mét vuông. Tổng giá trị: 1,2 ức…'

'Tất cả phần thưởng tương ứng trong Quyền sở hữu tài sản sẽ được mua thông qua công ty đầu tư An Tâm bằng cách sử dụng tài khoản đầu tư cá nhân của ký chủ. Tất cả tài chính tương ứng thu được ở thị trường tài chính quốc tế sẽ nhận được thông qua công ty đầu tư An Tâm bằng cách sử dụng tài khoản đầu tư cá nhân của ký chủ…'

'Mời ký chủ kiên nhẫn chờ đợi, công ty đầu tư An Tâm lập tức thu hoạch phần thưởng tương ứng.'

Ý?

Không ngờ lại là Quyền sở hữu tài sản!

Trọn 3000 mét vuông của tòa nhà văn phòng trung tâm thương mại Quốc Kim!

Trước mắt công ty đầu tư An Tâm đang tìm đất làm văn phòng lớn hơn, tốt nhất là đất của cả trung tâm thương mại Quốc Kim. Kết quả bây giờ Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng hiểu rõ lòng người tặng cho một tầng của tòa nhà, liệu có ổn không?

Hệ thống có đó không?

Hãy tha thứ vì trước đây đã tặng Thẻ Người Tốt gà cay!

An Lương vừa xem xong lời nhắc nhở phát ra của Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng thì điện thoại của anh cũng phát ra tiếng chuông điện thoại. Màn hình hiển thị là Phạm Bình, An Lương đoán có lẽ là nói về chuyện của tầng 88 tòa nhà trung tâm thương mại Quốc Kim.

Anh lấy ra một chiếc tai nghe không dây rồi đeo lên, sau đó nghe máy.

“Lão Phạm, có chuyện gì sao?” An Lương hỏi trước.

Phạm Bình nhanh chóng nói: “Tổng giám đốc An, vừa rồi tôi đã lên xem tình hình tầng 88 của tòa nhà Quốc Kim, tòa nhà số 1 trung tâm thương mại Quốc Kim bán ra. Cả tầng đã vượt ra ngoài tiêu chuẩn vốn có cho văn phòng. Nếu chúng ta lấy thì có thể chuyển thẳng lên, sẽ không ảnh hưởng tới công việc kinh doanh của chúng ta.”

“Giá cả thế nào?” An Lương hỏi.

Phạm Bình trả lời: “Lần này không phải cho thuê. Đối phương yêu cầu bán ra cả tầng, tổng diện tích 3000 mét vuông, đơn giá là một giá niêm yết, 4 vạn tệ một mét vuông, hơn nữa còn yêu cầu thanh toán đầy đủ, đối phương nhận thầu toàn bộ phí giấy tờ.”

An Lương thuận miệng hỏi: “Là công ty nào đang sử dụng tòa nhà này, và tại sao không dùng nữa, lại còn bán đi, các anh đã điều tra chưa?”

“Đã điều tra.” Phạm Bình đáp.

“Đối phương là công ty Gero Chip, trước đây hợp tác với chính phủ địa phương Thiên Phủ làm nhà máy chip. Nhưng cuối cùng bất đồng về tiền vốn đầu tư, hơn nữa tiến độ của nhà máy chip chưa thể đạt được yêu cầu, hai bên một nhát tan rã.” Phạm Bình giải thích.

Lại là ngành sản xuất chip hại người này sao?

An Lương biết chuyện này!

Trước đây lúc An Lương muốn tiến vào ngành sản xuất chip, đã từng điều tra tình hình liên quan tới sản nghiệp chip của nước Hạ, cũng có tài liệu chuyện hợp tác của Thiên Phủ và Gero Chip.

Chương 1465: Phần thưởng này thật thoải mái! (2)

“Trước mắt Gero Chip muốn rời khỏi thị trường nước Hạ, do đó bán tháo tài sản tương ứng. Lần này là tầng 88 của tòa nhà số 1 trung tâm thương mại Quốc Kim, đó chính là tài sản bán tháo của Gero Chip. Tổng giám đốc An, chúng ta mua chứ?” Phạm Bình hỏi.

“Được!” An Lương trả lời.

“Vậy mua bằng tài khoản đầu tư cá nhân của tổng giám đốc An sao?” Phạm Bình hỏi đến cùng.

“Không thành vấn đề.” An Lương đáp.

“Được!” Phạm Bình đáp lại lần nữa.

Sau khi kết thúc cuộc gọi, Hạ Như Ý tò mò nhìn về phía An Lương: “Có chuyện công việc sao?”

An Lương trên mặt tươi cười đáp lại: “Ừ!”

Hạ Như Ý nghe thấy là chuyện công việc nên cô không hỏi nữa.

...

Bạch Nguyệt vốn dĩ không liên quan những chuyện này. Cô ấy biết bản thân không có lập trường đi hỏi, vì vậy cũng không quan tâm. Lúc đó cô ấy đang thảo luận với Lâm Hạ về cuối tuần và ngày nghỉ lễ, chuyện sắp xếp những đứa trẻ lớn đi làm việc ở Tổ chức Cứu trợ động vật Tinh Nhân.

An Lương rất hài lòng về khả năng hiểu chuyện của Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm. Bình thường cứ gặp chuyện công việc, hai cô ấy sẽ không hỏi, điều này cực kỳ tốt.

“Hai em đã đi tới công ty bọn anh, có phải cảm thấy có hơi chật chội đúng không?” An Lương nói.

Hạ Như Ý phủ định: “Không chật chội nhỉ?”

Hạ Hòa Tâm cùng ý kiến với Hạ Như Ý: “Em cũng cảm thấy không chật chội, còn có phòng nghỉ nữa mà!”

An Lương đáp: “Nếu lại thêm nhiều người hơn nữa thì sao?”

“Hả?” Hạ Như Ý không tin.

Hạ Hòa Tâm nói với vẻ suy đoán: “Công ty các anh muốn mở rộng quy mô à?”

An Lương mỉm cười gật đầu: “Đúng vậy, trước mắt có kế hoạch mở rộng quy mô. Kế hoạch ban đầu là thuê một tòa nhà, nhưng không tìm được tòa nhà thích hợp. Toàn là kiểu không phải tòa nhà, có cái là tòa nhà nhưng quá tệ.”

“Ví dụ như tòa nhà 14 tầng như thế này, chắc chắn bọn anh sẽ không đi.” An Lương bổ sung thêm.

“Giờ tìm được tòa thích hợp rồi ư?” Hạ Như Ý thuận miệng nói.

An Lương khẳng định gật đầu: “Đúng vậy, bây giờ tìm được chỗ thích hợp rồi. Tầng 88, còn là tầng may mắn nữa!”

An Lương bổ sung: “Vì vậy bọn anh có kế hoạch mua đứt luôn!”

“Mua đứt luôn sao?” Hạ Như Ý tỏ vẻ kinh ngạc!

Tuy cô không biết mua một tòa nhà cần bao nhiêu tiền, nhưng có lẽ rất đắt phải không?

Lâm Hạ của viện phúc lợi trẻ em Tây Phổ vẫn đang dự thính. Cô ấy nghe thấy An Lương tỏ ý mua một tòa nhà, trong lòng thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi. Như vậy sự hợp tác của viện phúc lợi trẻ em Tây Phổ bọn họ với Tổ chức Cứu trợ động vật Tinh Nhân sẽ càng vững vàng hơn!

“Ừ!” An Lương gật đầu.

Mua đứt luôn cả tầng may mắn này chắc chắn sẽ không thiệt!

Bên An Lương vui vẻ, nhưng trên mạng thì có người không vui, ngang nhiên phỉ nhổ nhắm vào công ty đầu tư An Tâm, hơn nữa còn chụp cái mũ lớn!

An Lương đã nhận được Túi Tâm Nguyện Hạnh Phúc thông qua hoạt động hợp tác công ích, đồng thời còn mở ra được phần thưởng lớn. Anh đang rất vui thì trong weibo trên mạng có một tài khoản chính chủ tên Hoàng Văn Kinh đang phỉ nhổ công ty đầu tư An Tâm. Thông tin xác nhận của người này là người phê bình nổi tiếng của Bảo Tỉnh.

Bởi vì Bảo Tỉnh là người bị hại cuối cùng trong cuộc chiến cung ứng cao su quy mô lớn. Sau khi nguyên liệu cao su thô của cao su thiên nhiên hoàn toàn bị đứt cung ứng, giá cả về mọi mặt của sản phẩm cao su ở Bảo Tỉnh đã tăng lên.

Lấy găng tay cao su bác sĩ dùng làm ví dụ. Trước đây chỉ cần 5 tệ Bảo Tỉnh, bây giờ đã tăng lên tới 10 tệ Bảo Tỉnh.

Giá cả đã lên gấp đôi!

Không chỉ giá thành sản phẩm cao su của địa phương Bảo Tỉnh tăng lên, cả sản phẩm cao su xuất khẩu của Bảo Tỉnh cũng tăng. Dù sao mọi người cũng đều biết Bảo Tỉnh thiếu nguồn nguyên liệu cao su, đương nhiên cũng sẽ không làm ra được sản phẩm cao su. Việc tăng giá kia tuy có vấn đề gì đó, nhưng hành vi tăng giá kiểu này không phải do công ty đầu tư An Tâm đứng đằng sau giật dây!

Công ty đầu tư An Tâm cũng không thể kiểm soát ý chí của nhiều quốc gia sản xuất cao su trên toàn thế giới như thế. Hành vi tăng giá như vậy, chỉ đơn thuần là sự lựa chọn của thị trường mà thôi.

Khi có thể kiếm lời, mọi người đương nhiên muốn thu được càng nhiều lợi ích hơn.

Bảo Tỉnh đã là thịt cá trên thớt, ở vào tình thế bị vây mặc người chém giết. Vậy đương nhiên sẽ bị mổ một đao rồi! Do giá sản phẩm cao su tăng cao, nên thậm chí giá của ô nhỏ cũng tăng lên gấp đôi. Tình hình như vậy khiến Bảo Tỉnh khổ không thể tả. Vì thế đương nhiên sẽ có một số người nhảy ra chuyển dời mâu thuẫn.

Hoàng Văn Kinh chính là một trong số đó!

Hoàng Văn Kinh là chuyên gia phê bình nổi tiếng, anh ta có khá nhiều fan ở Bảo Tỉnh. Ở tài khoản weibo chính chủ, anh ta ngang nhiên phỉ nhổ nhắm vào công ty đầu tư An Tâm.

Chương 1466: Chụp cái mũ lớn cho công ty đầu tư An Tâm

‘Hoàng Văn Kinh: Xin hỏi công ty đầu tư An Tâm là đồng bào sao? Tại sao đồng bào lại muốn hại đồng bào?

Có phải công ty đầu tư An Tâm các người muốn chia rẽ chính phủ và quốc gia?

Công ty đầu tư An Tâm, tôi cảnh cáo các người. Mau chóng hủy bỏ lệnh cấm, chặn tiêu thụ đối với cao su khu vực Bảo Tỉnh. Hành vi của các người là đang đi ngược lại với nhà nước!

Hành vi của các người là đang chia rẽ cả đất nước này! Các người đều là một đám phản quốc, các người không sợ bị thiên lôi đánh sao?

Khẩn thiết xin @Trung Tâm Tin Tức điều tra công ty đầu tư An Tâm. Khẩn thiết xin @Cơ Quan Mật Vụ điều tra công ty đầu tư An Tâm!

Khẩn thiết xin @Tổng Cục Thuế điều tra công ty đầu tư An Tâm!

Bảo Tỉnh chúng tôi là một phần không thể tách rời của nước Hạ, nhưng những gì công ty đầu tư An Tâm làm chính là đang chia rẽ đất nước này!

Bảo Tỉnh!

Nếu có một ngày Bảo Tỉnh bị ép rời đi, đó là vì có sự tồn tại như thế này của công ty đầu tư An Tâm đang bức hại chúng tôi…’

Hoàng Văn Kinh này vừa đăng bài thì đã chụp cái mũ lớn là chia rẽ cho công ty đầu tư An Tâm! Hơn nữa còn nhắm vào công ty đầu tư An Tâm bằng tư tưởng “xem bản chất qua hiện tượng” lệch lạc của mình!

Ví dụ như nói về hắc thủ phía sau của cuộc chiến thương mại cao su quy mô lớn, anh ta lại dứt khoát khẳng định luôn chính là công ty đầu tư An Tâm. Hơn nữa còn thẳng thắn chỉ rõ, công ty đầu tư An Tâm đang phong tỏa kinh doanh xuất nhập khẩu của cao su Bảo Tỉnh.

Tuy đúng là sự thật nhưng lại không có chứng cứ, có được không?

Trên thị trường quốc tế trước mắt, mọi người đều không đoán ra được rốt cuộc ai mới là bàn tay đen phía sau.

Công ty đầu tư An Tâm quả thực giống hắc thủ sau màn, nhưng Nhật Bản thì không giống sao?

Trên thực tế, vấn đề của Nhật Bản không phải là giống hay không!

Lúc đầu Nhật Bản đúng là đã chịu tội thay, chịu khổ thay công ty đầu tư An Tâm có âm mưu tính kế với người không phòng bị, từ đó trở thành hiệp sĩ đội nồi.

Nhưng về sau chính phủ Nhật Bản dường như đã trở nên tàn nhẫn. Dù sao cũng đã làm hiệp sĩ đội nồi, cũng đã trở thành hắc thủ phía sau, hay là dứt khoát tương kế tựu kế?

Đặc biệt là sau khi Bộ kinh tế phát thông báo, chỉ rõ công ty đầu tư An Tâm mới là hắc thủ phía sau thì Nhật Bản đã thay đổi sách lược. Thật sự biến thành hắc thủ phía sau, tham gia vào bữa tiệc phong phú của cuộc chiến cung ứng cao su quy mô lớn lần này…

Dù sao thì Nhật Bản cần nhập khẩu cao su, Liên minh Thống nhất giá cao su cũng ưu đãi cho doanh nghiệp Nhật Bản. Vậy phía âm thầm phát tài, điên cuồng thu mua chính là?

Về phần thị phần của thị trường khác bị chiếm dụng thì làm thế nào bây giờ? Liên quan khỉ gì tới Nhật Bản!

Hàn Quốc không có cao su, nên đã giảm bớt một đối thủ cạnh tranh!

Còn Bảo Tỉnh không có cao su, thì lại có thêm một thị trường bán phá giá sản phẩm cao su! Nhật Bản đã gánh tội, dựa vào đâu mà không kiếm lợi ích?

Cho nên Nhật Bản không chỉ đơn giản là hắc thủ phía sau như thế, Nhật Bản không vô tội chút nào! Trong trận tuyết lở của cuộc chiến cung ứng cao su quy mô lớn này, không có bất cứ bông tuyết nào là vô tội.

Chính vì Nhật Bản đã kiếm được lợi ích lớn trong cuộc chiến cung ứng cao su quy mô lớn, nên mới khiến các thế lực khác nghi ngờ. Xem ra Nhật Bản này không giống như đã bị công ty đầu tư An Tâm hãm hại nhỉ?

Trái lại giống như Nhật Bản đã hãm hại công ty đầu tư An Tâm phải không?

Với tình huống khó bề phân biệt hắc thủ sau màn như vậy, và có đủ loại chứng cứ chứng tỏ Nhật Bản cũng không phải vô tội. Vậy mà không ngờ Bảo Tỉnh lại nhắm mũi nhọn vào công ty đầu tư An Tâm?

Có lẽ Bảo Tỉnh cho rằng, so với Nhật Bản thì công ty đầu tư An Tâm càng dễ bắt nạt hơn!

Dù sao thì công ty đầu tư An Tâm là công ty thành lập ở nước Hạ. Theo Bảo Tỉnh thấy, công ty đầu tư An Tâm như vậy, chỉ cần chụp cái mũ lớn, cộng thêm làm ầm ĩ trên mạng, dẫn dắt quần chúng ăn dưa một cách nhịp nhàng. Như vậy thì có thể đè công ty đầu tư An Tâm trên đất để mài nhỉ?

Nếu không như vậy thì đối phó với Nhật Bản sao? Đó là chuyện không thể! Nên chọn quả hồng mềm để bóp!

Trong weibo, các bài do Hoàng Văn Kinh đăng lên ngày càng thu hút người truy cập, nếu như nội dung các bài đăng khác do Hoàng Văn Kinh đăng lên, ngay cả khi anh ta là một người bình luận nổi tiếng của Tinh Bảo, nhưng căn bản cũng không thể nào gây náo loạn được gì trên Weibo.

Tất nhiên, nếu như việc anh ta muốn uống trà Diệp Đản gì đó thì đó lại là một tình huống khác. Lần này cơn sốt Weibo mà Hoàng Văn Kinh tạo nên kỳ thực là một chủ đề về Công ty Đầu tư An Tâm. Chủ đề về Công ty Đầu tư An Tâm trên Weibo vô cùng phổ biến, thu hút người xem.

Bởi vì Công ty Đầu tư An Tâm đã từng tổ chức xóa bài đăng trên quy mô lớn, không chỉ chủ đề về Công ty Đầu tư An Tâm trên Weibo bị xóa, mà đến cả chủ đề về Công ty Đầu tư An Tâm trong toàn bộ mạng về cơ bản đều bị xóa sạch trên diện rộng. Vì vậy, đề tài về Công ty Đầu tư An Tâm vô cùng hút người hóng chuyện.

Hiện tại, Hoàng Văn Kinh đã trực tiếp quy chụp cho Công ty Đầu tư An Tâm đã làm to chuyện lên, và những người hóng hớt đã để lại bình luận trên Weibo của Hoàng Văn Kinh.

Chương 1467: Tẩy trắng bất ngờ

‘Nói không cảm thấy buồn thì là giả: Sau khi đọc xong tin nhắn trên Weibo của Hoàng Văn Kinh, tôi đã suýt bật cười thành tiếng! ‘

‘Hữu tình khoa phổ: @Hoàng Văn Kinh này là một bình luận viên nổi tiếng thứ 15 của Tinh Bảo, và là một người Mỹ gốc Trung điển hình! Trên trang Facebook của người này có rất nhiều bài phát biểu có ngôn từ chia rẽ và anh ta còn là một nhân vật có tiếng chống đối cấp cao. Bây giờ tính cách đã thay đổi?

Lần này bị đánh, cuối cùng mới biết được rằng ai là cha?

Cha Nhật Bản của các người đã không chăm sóc các người hay sao?

Người cha Quốc gia Bạch Đầu Ưng của các người không chống đỡ giúp các người sao? Tại sao lại muốn giả vờ bày ra bộ dạng đáng thương chứ?

Cho dù có giả bộ bày ra bộ dạng đáng thương, nhưng tại sao lại muốn làm phức tạp mọi chuyện lên chứ?

Anh ta giả bộ bản thân mình là một người yêu nước thế này, thật sự là giống như một con chó!

Thân tình nêu ra, người đứng sau vụ này, tôi vốn là một người bình thường cũng cảm thấy được chuyện này không hề đơn giản, có lẽ không chỉ là công ty đầu tư An Tâm.’

...

Số lượt thích cho bình luận phổ biến đầu tiên đã trực tiếp vượt quá số lượng bài đăng chính.

Đúng như thông tin được bình luận phổ biến đầu tiên tiết lộ, Hoàng Văn Kinh này là một người Mỹ gốc Trung, trên Facebook bày ra đủ cử chỉ khó hiểu, ăn nói mập mờ chống lại chính phủ, bây giờ còn dám đứng ra giả vờ làm người tốt?

Đương nhiên là bị người khác dùng búa bổ đến mức nát đầu!

Rất nhiều bức ảnh chụp màn hình về việc Hoàng Văn Kinh là một người Mỹ gốc Trung được lan truyền trên Weibo, Hoàng Văn Kinh trong nháy mắt đã giống như trở thành một con chuột chạy qua đường, nhưng Weibo của anh ta lại ngày càng trở nên náo nhiệt hơn.

‘Bi Ma: Thân là một người hóng hớt, tôi không hiểu lắm về cuộc chiến cung cấp cao su.

Nhưng vô cùng tò mò là tại sao một công ty có thể hùng mạnh đến như vậy lại tham gia vào cuộc đấu ở phương diện này, thậm chí còn bị Bảo Tỉnh nghi ngờ rằng là một công ty đã phong tỏa mọi hoạt động kinh doanh nhập khẩu cao su của họ. Cho hỏi một công ty có thể mạnh như vậy không? Có ông lớn nào phổ cập một chút về tình hình không?’

Đông đảo người hóng hớt cũng giống như Bi Ma đã bày tỏ sự khó hiểu tại sao một công ty đầu tư tài chính lại có thể làm được đến mức này.

Trước sự tò mò của đám đông hóng hớt, một số công ty đã bắt đầu rầm rộ lợi dụng sự nổi tiếng này để tăng nhiệt độ cho bản thân cho mình.

‘Cổ phần Thiên Mục: Về chủ đề #Sự lớn mạnh của Công ty đầu tư An Tâm, Cổ phần Thiên Mục chúng tôi có thể trả lời một chút.

Cổ phần Thiên Mục chúng tôi đã đạt được hai mươi phần trăm thị phần thịt lợn toàn quốc. Nếu chúng tôi thêm @Thịt giăm bông Hối Hối và @Chăn nuôi Đồng La, thị phần thịt lợn của chúng tôi có thể đạt hơn bốn mươi phần trăm.

Nếu chúng ta sử dụng thịt lợn để so sánh với cao su, thì ba công ty chúng tôi tương đương với Thái Lan, Indonesia và Malaysia. Nếu như nói ba công ty chúng tôi là em trai của Công ty Đầu tư An Tâm thì sao? Nếu như nói ba công ty chúng tôi đều nghe theo sự sắp xếp của Công ty Đầu tư An Tâm thì sao?

Công ty Đầu tư An Tâm đó có thể cho phép chúng tôi nhắm mục tiêu đến một khu vực nhất định nào đó và ở khu vực này đang xảy ra tình trạng thiếu thịt lợn cung ứng.

Mọi người có phải muốn nói rằng các nhà cung cấp khác sẽ cung ứng không? Đúng vậy! Quả thực là có một kết quả như vậy!

Nhưng quan hệ cung cầu trên thị trường cao su phức tạp hơn một chút, thị trường cao su đang cung ít hơn cầu, chẳng hạn nói như hồi đầu năm, giá thịt heo đã tăng lên hơn ba mươi đồng một cân? Đây chính là cung ít hơn cầu.

Nếu như mối quan hệ giữa cung và cầu lại chênh lệch thêm một chút, vậy có phải là việc từ bỏ một thị trường nhất định nào đó để tiêu thụ hết những sản phẩm còn lại?

Chúng tôi có thể làm rõ rằng, ở bất kỳ thành phố nào ở Trung Quốc, nếu như chúng tôi tiếp tục cung cấp thịt lợn trong vòng một tháng, nguồn cung ứng thịt lợn của chúng tôi sẽ vẫn thiếu so với nhu cầu.

Ví dụ nói, nếu tiếp tục cung cấp thịt lợn cho Thịnh Khánh trong vòng một tháng, số thịt lợn ở Thịnh Khánh sẽ dư ra, còn ở các thị trường khác có thể sẽ thiếu đi tám trăm con và chúng tôi sẽ không phải chịu tổn thất.

Tình hình ở thị trường cao su cũng là như vậy!

Tôi sẽ nói cho các bạn một điều nữa, ba quốc gia Thái Lan, Indonesia và Malaysia chiếm giữ hơn bảy mươi phần trăm sản lượng cao su toàn cầu, khi bọn họ nhắm tới một khu vực nào đó thì thực sự có thể xảy ra tình trạng nguồn cung bị cắt đứt.

Trong thị trường cung cấp cao su, ba quốc gia Thái Lan, Indonesia và Malaysia có quyền kiểm soát thị trường vượt xa sự kiểm soát thị trường thịt lợn của ba công ty của chúng tôi.

Tất nhiên, chúng tôi chỉ đặt ra giả thuyết cho rằng Công ty đầu tư An Tâm có thể kiểm soát ba địa điểm sản xuất trên, nhưng tình hình như vậy là không thể nào, chúng tôi tin rằng Nhật Bản mới chính là kẻ thực sự đứng sau. Xét cho cùng, Nhật Bản có quyền định giá cao su và đồng thời là một trong ba quốc gia đứng đầu thế giới về nhập khẩu cao su. Lần này, e rằng Công ty Đầu tư An Tâm có thể thực sự trở thành vật thế thân!’

Việc minh oan của Cổ Phiếu Thiên Mục lần này hoàn toàn là một điều bất ngờ, hoàn toàn là lợi dụng sự nổi tiếng của kẻ khác để tăng nhiệt độ cho bản thân và căn bản đây không phải là sự sắp xếp của công ty đầu tư An Tâm!

Chương 1468: Làm sáng tỏ?

Lúc này đã gần chín giờ tối. An Lương lái xe trở lại học viện kinh tế Thiên Phủ, trong chuyến trở về, Hạ Như Ý đang ngồi ở ghế phụ, nhưng cô lại giả làm Hạ Hòa Tâm, từ đó có được mối quan hệ cân bằng giữa hai chị em.

Trong bãi đậu xe ngoài trời của học viện kinh tế Thiên Phủ, bốn người An Lương lần lượt xuống xe.

Hạ Như Ý chủ động nói: “Bạn học Bạch Nguyệt, tạm biệt.”

Hạ Hòa Tâm cũng vẫy tay nói: “Tạm biệt Bạch Nguyệt.”

Bạch Nguyệt khẽ gật đầu đáp: “Hai bạn học Hạ, tạm biệt.”

Bạch Nguyệt nói xong lập tức xoay người rời đi, sau khi quay người lại, Bạch Nguyệt thì thầm khẽ nói một tiếng đến cả con muỗi cũng không thể nhận ra.

“Tạm biệt, bạn học An.”

Bạch Nguyệt biết rằng An Lương muốn đưa Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm quay trở lại trường học.

Rõ ràng biết là kết quả như vậy, nhưng sao tim lại có chút đau.

Bạch Nguyệt không dám quay đầu nhìn lại, cũng không dám bước nhanh, thậm chí đến cả co rúm vai lại cũng không dám, chỉ giả vờ bình tĩnh rời đi, như không có chuyện gì xảy ra, cũng như không quan tâm đến bất cứ điều gì.

Hạ Như Ý nhìn Bạch Nguyệt đang rời đi, cô khẽ thở dài: “Bạn học Nguyệt thật sự rất giỏi!”

Hạ Hòa Tâm cũng tán thành theo: “Đúng vậy, bạn học Bạch Nguyệt quá giỏi, cho dù đó là Tổ chức Cứu trợ động vật và con người hay là Trại cứu trợ động vật thì cô ấy đều chăm lo đâu ra đó rõ ràng.”

“Hay là anh cũng tìm cho các em chút việc?” An Lương lầm bầm nói.

“Đi thôi, anh sẽ đưa các em quay trở về.”

Hạ Như Ý vui vẻ đáp lại: “Được!”

Hạ Hòa Tâm cũng lộ ra vẻ vui mừng.

Mười phút sau, An Lương đưa hai chị em nhà họ Hạ quay trở lại học viện kinh tế Thiên Phủ, rồi một lần nữa chạm trán bà cô được coi là kẻ thù lớn nhất của bạn trai.

Bà cô quản lý ký túc xá này quả nhiên là xấu xa!

“An Lương!” Hạ Như Ý thì thào.

“Hả?” An Lương nghi hoặc nhìn Hạ Như Ý.

Hạ Như Ý dịu dàng ôm lấy An Lương, Hạ Hòa Tâm cũng vậy, hai người một trái một phải lần lượt ở trong vòng tay của An Lương.

“Cảm ơn.” Hạ Như Ý vẫn nhẹ giọng nói.

Hạ Hòa Tâm nói thêm: “Cảm ơn anh hôm nay đã đưa bọn em đi xem rất nhiều thứ, để bọn em hiểu ra được rất nhiều lý lẽ.”

An Lương xoa xoa mái tóc của hai người họ: “Được rồi, được rồi, mau lên phòng đi. Dì quản lý ký túc lại đang nhìn anh kia kìa.”

Hai chị em nhà họ Hạ cùng nhau cười tủm tỉm, sau đó hôn lên mặt An Lương một cái rồi mới rời đi, An Lương vừa quay người định quay về thì nhận được cuộc gọi từ Lý Tồn Viễn, anh tiện tay lướt qua màn hình để trả lời.

“A lô, Tồn Viễn.” An Lương nói trước.

“An Lương, cậu làm gì mà không xem tin nhắn vậy?” Lý Tồn Viễn hỏi.

“Tình hình thế nào?” An Lương nói thêm: “Tôi vừa lái xe, vừa mới dừng lại.”

“Hóa ra là lái xe à!” Lý Tồn Viễn nhếch mép cười.

“Tôi nghi ngờ rằng cậu đang nói dối.”

Đã hơn nửa tiếng rồi mà cậu ta vẫn còn xỉa xói, đâm chọc An Lương.

“Tồn Viễn, tôi xin cậu đừng có cợt nhả như thế này nữa! Tôi vừa rồi thực sự là đang lái xe, một chiếc Lamborghini Urus!"

“Vậy nhanh xem tin tức nhóm, trên Weibo có người nhắm đến chuyện của đầu tư An Tâm các cậu đấy.” Lý Tồn Viễn nhắc nhở.

“Được, tôi xem qua trước.”

An Lương đáp lời rồi cúp máy, sau đó lập tức kiểm tra tin nhắn điện thoại.

Trên điện thoại di động của mình, anh phát hiện có rất nhiều người đã gửi tin nhắn đến, bao gồm nhóm chat bạn thân Đế Đô, nhóm chat Câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, còn có Triệu Uyển Hề, Phạm Bình của Công ty Đầu tư An Tâm, và nhóm chat tập thể ký túc xá 307, v.v., tất cả đều gửi tin nhắn đến.

An Lương nhanh chóng kiểm tra tin nhắn WeChat, sau đó bắt đầu kiểm tra tin nhắn trên Weibo. Khi bước về phòng ngủ tập thể ở ký túc xá, về cơ bản anh đã đọc được hết những thông tin trên Weibo.

“Mẹ nó! Lương ca, cuối cùng cậu cũng đã quay trở về!”

Trầm Thế Trung nhìn An Lương.

“An Lương, cậu xem mấy thứ trên Weibo chưa?” Lữ Văn Sơn và Mã Long cũng nhìn sang.

An Lương thuận miệng đáp: “Chỉ là một vấn đề nhỏ. Hoàng Văn Kinh này là một người Mỹ gốc Trung. Anh ta chỉ sủa bậy trên Weibo thôi.”

“Lương ca, cậu đã đọc bình luận của Cổ phần Thiên Mục chưa?” Trầm Thế Trung đáp lại.

“Bình luận của bọn họ khá thuyết phục, bây giờ tôi cũng nghĩ đó là Nhật Bản.” Lữ Văn Sơn tán thành.

“Hình như thực sự là Nhật Bản!” Mã Long đồng ý.

“Cái tên Nhật Bản này cũng tệ quá. Chuyện mình làm lại để người khác phải chịu lỗi.”

“Đây mới là điều mà thị trường tư bản nên có. Anh hai à, chúng ta đã học kinh tế, chúng ta phải học cách giải quyết những chuyện nhốn nháo như thế này. Rõ ràng là việc bản thân làm, nhưng lại có thể đổ lỗi cho người khác.” An Lương nhắc nhở.

Những người làm trong giới tài chính có người nào là tốt chứ?

Các tổ chức tài chính này lớn hơn tổ chức kia, tổ chức này kiếm được tiền hơn tổ chức kia. Lẽ nào đó lại là làm người tốt sẽ kiếm được tiền. Rõ ràng đã được ghi rõ trên giấy tờ!

Các tổ chức tài chính kiếm được tiền, tức là người khác mất tiền.

Các tổ chức tài chính muốn kiếm tiền, nhưng có được bao nhiêu tổ chức đang kiếm tiền?

Ý nghĩ học tài chính của Mã Long như thế này là không chấp nhận được!

Tuy nhiên, rất ít sinh viên tốt nghiệp từ trường Kinh tế thực sự tham gia vào ngành tài chính, đa số chỉ là lấy được bằng tốt nghiệp mà thôi.

“Lương Ca, công ty đầu tư An Tâm các cậu không làm rõ chuyện này hay sao?” Trầm Thế Trung tò mò.

“Làm cho rõ để làm gì chứ?” An Lương than thở.

“Lúc này càng tô vẽ sẽ càng đen. Nếu nhảy ra làm rõ, vậy thì sẽ có cảm giác như chưa đánh đã khai.”

“Nếu chính phủ đã không tìm đến quấy rầy Công ty đầu tư An Tâm chúng tôi, chính là chứng tỏ Công ty đầu tư An Tâm chúng tôi là vô tội!” An Lương nghiêm túc nói một câu vô nghĩa.

Đây chính là phẩm chất mà nhân viên trong ngành tài chính cần phải có!

Chương 1469: Lời sáo rỗng trên mạng

Người làm trong ngành sản xuất tài chính, phải học được cách nói khoác một cách nghiêm túc.

Cho dù đó là khoản gửi ngân hàng chính quy đi nữa, thì họ cũng có thể nói thành đó là tài sản để quản lý sản phẩm mua sắm! Nếu như ngay cả chuyện nói khoác cũng không làm được, thì họ còn làm trong ngành tài chính gì nữa?

Về nhà bán khoai lang đi!

An Lương rửa mặt trước, rồi anh mới sử dụng tài khoản Graphene Ước Mơ Tương Lai để nói chuyện trên weibo.

...

'Graphene Ước Mơ Tương Lai: @Công ty cổ phần Thiên Mục Tuy chúng ta không có cách nào chứng minh được, ba nước Thái Lan, Indonesia và Malaysia có phải là em trai của công ty đầu tư An Tâm hay không, nhưng chúng tôi là công ty con của công ty đầu tư An Tâm.

Ông chủ của công ty đầu tư An Tâm đã từng nói, đời người tiêu tùng khi vô duyên vô cớ nhận thay tiếng xấu của người khác, vậy mà còn phải bị các anh hùng bàn phím trên mạng chụp mũ nữa thì người thật thà cũng phải phát cáu lên đấy!

Nếu như @Hoàng Văn Kinh không chịu công khai xin lỗi, thì ông chủ của công ty đầu tư An Tâm sẽ lập tức có kế sách để đối phó.

Người vừa rồi đánh nhau với ông chủ của công ty đầu tư An Tâm, cũng chính là người đứng sau lưng màn ném đá giấu tay vừa rồi. Sau chuyện này, người đứng sau trò ném đá giấu tay này chắc cay lắm đấy!

Cố mà bảo vệ mạng của mình đi!’

...

Tài khoản Graphene Ước Mơ Tương Lai vừa nhắn tin lên đã đạt được 197 like, người đầu tiên trả lời lại tin tức không phải là Hoàng Văn Kinh mà là tài khoản chính thức của Tesla.

'Tesla của nước Hạ: @Bộ Tài Chính nước Hạ đã hiểu được chút hiện trường tội phạm nào chưa?

Ảnh

@Graphene Ước Mơ Tương Lai và công ty đầu tư An Tâm liên kết lại với nhau để nhắm vào chúng tôi, cho hỏi ở đây còn thiên lý vương pháp hay không?

Mạnh mẽ kháng nghị hành động phạm tội của Graphene Ước Mơ Tương Lai và công ty đầu tư An Tâm! Chúng tôi đang mời trọng tài của Ủy ban điều tiết chứng khoán nước Bạch Đầu Ưng.’

...

Đương nhiên, An Lương nhìn thấy kháng nghị của tài khoản Tesla nước Hạ, anh lập tức đăng bình luận trêu chọc.

...

'Graphene Ước Mơ Tương Lai : @Tesla ở nước Hạ, Xin lỗi nha, chúng tôi có phải là công ty thị trường đâu chứ! Nước Bạch Đầu Ưng của các người thật sự có nhiều quyền hành quá!

Bộ máy nhà nước Bạch Đầu Ưng muốn xen vào việc công ty mua bán của nước Hạ chúng tôi sao? Ông chủ của công ty đầu tư An Tâm tiếp tục kêu gọi mọi người chung tay trừng trị Tesla!

Nể tình bạn bè nhắc nhở một chút, ông chủ của công ty đầu tư An Tâm có trong tay hai ngàn vạn cổ phiếu của Tesla đó, tính ra cũng là ông chủ của các người đó!’

...

Nhóm người ăn dưa kia bị tin tức của Graphene Ước Mơ Tương Lai vừa gửi lên mà bật cười! Ôi mẹ ơi, bị ngựa đá rồi! Không ngờ công ty đầu tư An Tâm lại là ông chủ của Tesla đấy!

Tesla đúng là số đen tám đời mới có một ông chủ như đầu tư An Tâm.

Dường như, tài khoản chính thức của Tesla nước Hạ đã bị bình luận của Graphene Ước Mơ Tương Lai làm tức đến chết rồi. Bất kể là Graphene Ước Mơ Tương Lai hay là công ty đầu tư An Tâm thì hai công ty này đều không phải là công ty thị trường.

Mấu chốt hơn hết là, họ cũng không đưa ra thị trường của nước Bạch Đầu Ưng!

Nếu lấy Graphene Ước Mơ Tương Lai làm ví dụ thì, họ không chỉ không có ý muốn đưa ra thị trường mà họ còn có xu thế muốn phong tỏa và cấm thị trường mua bán đường biển nữa.

Dưới tình hình như vậy, Tesla còn có thể trông cậy vào sự uy hiểp của nước Bạch Đầu Ưng nữa hay sao? Căng rồi đấy!

...

'Graphene Ước Mơ Tương Lai: Tesla nước Hạ, em trai nói chuyện tiếp đi chứ? Em còn muốn chuẩn bị đến đâu để tố cáo nữa đây?’

...

Đối mặt với hành vi của Graphene Ước Mơ Tương Lai, tài khoản chính thức của Tesla nước Hạ lựa chọn làm lơ. Chủ yếu là do biên tập tài khoản chính thức của Tesla nước Hạ không thể tùy tiện phát ngôn như đối phương được.

Cho nên, bọn họ dứt khoát đóng bình luận rồi!

'Suzaku no Sora: Ủa?

Nếu như không phải có chứng nhận, thì tôi còn tưởng xuất hiện một vở kịch ngắn ở đâu đó đấy! Tài khoản này có phải quá lố bịch rồi không vậy?

Cho hỏi Graphene Ước Mơ Tương Lai thân quen gì với biên tập của tài khoản này không vậy? Phát lên tin tức như thế có phải quá tùy hứng rồi không?’

...

Bình luận mới nhất của Graphene Ước Mơ Tương Lai đạt được rất nhiều những lời phản hồi khen ngợi của quần chúng ăn dưa, một tài khoản như thế thật sự rất hiếm thấy.

Mấu chốt là Graphene Ước Mơ Tương Lai là công ty cung ứng pin Graphene duy nhất trên toàn cầu. Vậy tài khoản chính thức của xí nghiệp công nghệ cao cần gì phải sống dựa vào vở kịch ngắn tập đây?

Nói như thế, thì Graphene Ước Mơ Tương Lai không phải nên phổ cập số liệu khoa học về pin Graphene, hay một ít đánh giá chứng minh cho pin Graphene hay sao?

Cuối cùng, toàn bộ đã bị hãng điện thoại Huawei che khuất rồi!

Bán pin Graphene không làm ăn đàng hoàng, bán điện thoại cũng chẳng đàng hoàng, thật sự có âm mưu trong chuyện này mà.

Chương 1470: Nếu cho là đang nhằm vào anh, vậy thì nhằm vào anh!

An Lương nhìn tin nhắn trả lời của Suzaku no Sora, anh lập tức dùng tài khoản Graphene Ước Mơ Tương Lai để trả lời bình luận này.

'Graphene Ước Mơ Tương Lai: @Suzaku no Sora Này chàng trai, tôi sắp trở thành chủ tịch của công ty Graphene Ước Mơ Tương Lai trong tương lai rồi. Sau này về hưu, tôi sẽ phụ trách quản lý bình luận đấy!

Tôi thấy cậu là người có khí chất thanh liêm, chắc cậu sẽ là nhân tài trong việc chế tạo pin Graphene.

Cậu cứ đến công ty Graphene Ước Mơ Tương Lai của chúng tôi đi, tôi sẽ sắp xếp cho cậu làm việc tại vị trí dọn vệ sinh.’

...

Một lời bình luận này rất nhanh đã đứng lên top đầu, hơn nữa còn được Suzaku no Sora nhìn thấy.

'Suzaku no Sora: @Graphene Ước Mơ Tương Lai Cảm ơn ông chủ tịch, tôi còn phải cố gắng một chút.’

...

Ban đầu, trên bình luận ngập tin tức về công ty đầu tư An Tâm nhắm vào Bảo Tỉnh, sau những lời chém gió của An Lương, không khí trên bình luận bây giờ cũng trở nên vui vẻ hơn rất nhiều.

Đương nhiên Hoàng Văn Kinh cũng nhìn thấy bình luận đăng lên của tài khoản chính thức của Graphene Ước Mơ Tương Lai, nhưng anh ta lại làm lơ đi. Vì anh ta cũng biết rằng chính phủ trung ương có nhược điểm chí mạng.

Mỗi lần chỉ cần nhắc đến chủ đề phân tách thì chính phủ trung ương nhất định sẽ giúp đỡ cho Bảo Tỉnh. Lúc đó, có lẽ cũng không thể ngoại lệ được đâu!

Nhưng còn lần này, Hoàng Văn Kinh đã quá tự tin rồi.

Thời đại đang thay đổi!

Theo thời đại thay đổi, mọi chuyện cũng đang thay đổi. Nói thí dụ như nước Hạ càng ngày càng lớn mạnh.

Tổ hợp bốn con rồng đã từng có tiếng tăm lừng lẫy châu Á, bây giờ toàn bộ đều thành cá chép nhỏ. Đảo Hồng Khang bị Thâm Thành thay thế, bị nghiền ép từ mọi phương diện.

Thiên đường trốn thuế Singapore đã từng là bến tàu chuyên khu lớn nhất nhưng bây giờ lại bị Ma Đô áp chế, cho nên Singapore trở thành một khuôn mẫu của thiên đường tránh thuế.

Còn Hàn Quốc?

Không phải Hàn Quốc mới bị công ty đầu tư An Tâm treo lên trời đánh sao?

Cuối cùng Bảo Tỉnh là nhân vật xui xẻo và thảm hại hơn cả Hàn Quốc.

Năm 2020 rồi, Bảo Tỉnh vẫn không biết thời đại đang thay đổi, cho là Đại Thanh vẫn còn kéo dài à?

Hoàng Văn Kinh nhìn các loại nhạo báng của khán giả hóng chuyện ở trên Weibo. Anh ta có một cảm giác tức giận trong lòng, cảm giác buồn nôn tới từ bạn bè, những khán giả hóng chuyện này còn dám nhạo báng anh ta?

Vì vậy, Hoàng Văn Kinh tiếp tục đăng Weibo.

...

'Hoàng Văn Kinh: Xin hỏi các bạn trong nước không thân thiện như vậy sao? Không phải các bạn nói là người một nhà sao? Các bạn còn nói biết sai có thể thay đổi là không gì tốt hơn cơ mà? Quả thật tôi đã từng làm một vài chuyện sai lầm, nhưng không cho phép tôi sửa lại ư? Bây giờ điểm chính là công ty đầu tư An Tâm của nước Hạ các bạn đang phá hoại hòa bình. Chẳng lẽ các bạn không nhìn thấy sao? Chẳng lẽ các bạn chỉ hy vọng công ty đầu tư An Tâm nhằm vào chúng tôi sao? Hoặc có lẽ là công ty đầu tư An Tâm cho là chúng tôi sẽ khuất phục? Bảo Tỉnh chúng tôi tuyệt đối sẽ không khuất phục.’

...

Hoàng Văn Kinh vừa đăng Weibo, đã bị bắt bẻ chi tiết.

'Vì sao rơi xuống: @Hoàng Văn Kinh chụp màn hình anh bị lộ rồi đấy, biết không? Cái gì gọi là “nước Hạ các bạn”? Cho nên là người có tý mùi thơm của chuối Tây, dù là ngụy trang có tốt hơn nữa, cẩn thận đến mấy thì cuối cùng cũng có sai sót, không che giấu được mùi của chuối Tây. Chính anh cũng không phát hiện ra vấn đề chi tiết này chứ? Dẫu sao đối với anh mà nói, đây vốn không phải là vấn đề! Tôi ngồi chờ anh xóa bài, hơn nữa còn sửa bài! Nếu anh không xóa bài, tôi còn kính trọng anh là một đấng nam nhi!’

...

Mà chưa đầy ba phút sau khi cư dân mạng 'Vì sao rơi xuống' đăng bình luận, Hoàng Văn Kinh lại sửa bài đăng Weibo lần nữa, từ đó đổi “nước Hạ các bạn” thành “nước Hạ chúng ta”, xóa vị chuối Tây đi.

Nhưng mạng xã hội có ghi chú lại!

Nhiều khán giả hóng chuyện đã chụp màn hình lại, dù Hoàng Văn Kinh sửa bài đăng Weibo, còn thuận tay xóa bình luận của 'Vì sao rơi xuống', nhưng lại càng nhiều bình luận và bài đăng cá nhân xuất hiện ở trên Weibo hơn.

...

'Mông Tư Khắc: @Hoàng Văn Kinh ảnh chụp màn hình .

Giỏi thì học tập công ty đầu tư An Tâm trực tiếp xóa toàn bộ tin tức trên Weibo đi. Xóa mỗi bình luận dưới tài khoản anh thì có gì tài ba? Không ai có thể cản tôi lại, liên bang không thể, tinh linh không thể, tất cả mọi người đều không thể. Tôi sẽ liên tục đăng ảnh chụp màn hình của anh ở khắp nơi!’

...

Rõ ràng chuối Tây Hoàng Văn Kinh đã dẫn đến sự không hài lòng của khán giả hóng chuyện.

Rõ ràng chính Hoàng Văn Kinh là tên chuối Tây, còn muốn chụp mũ cho công ty đầu tư An Tâm, hành động như vậy là chỉ cho quan đốt lửa, không cho dân chúng thắp đèn.

Khán giả hóng chuyện ghét nhất là như thế!

Người người khán giả hóng chuyện đều hóa thân thành thành viên liên minh chính nghĩa, không ngừng phát tán ảnh chụp màn hình bài đăng của chuối Tây Hoàng Văn Kinh. Tất nhiên An Lương cũng nhìn thấy chuối Tây Hoàng Văn Kinh lên tiếng, anh cũng rất khó chịu với loại người như vậy.

Chương 1471: Nếu cho là đang nhằm vào anh, vậy thì nhằm vào anh! (2)

Vì vậy, anh gửi tin nhắn vào trong phần mềm tin nhắn bảo mật của công ty Nhân Nghĩa An Toàn.

'Số 0: Số 4, đăng ký một tài khoản Weibo công ty đầu tư An Tâm, sau đó phát tán tin tức: Như anh mong muốn.’

'Số 0: Chú ý đừng để lại dấu vết, không nên để cho Weibo phát hiện là người nào gửi tin tức.’

‘Số 4: Đã nhận được.’

‘Số 4: Giải quyết trong ba phút.’

Ba phút sau, An Lương nhận được tin nhắn phản hồi của số 4.

‘Số 4: Xong!’

‘Số 4: đăng lại Weibo

'Số 0: OK!’

An Lương nhấp vào liên kết Weibo, kiểm tra tài khoản này, thông tin đăng ký là “Công ty đầu tư An Tâm”.

Nhưng không có thông tin xác thực, đồng thời cũng cho thấy đây là tài khoản mới đăng ký hôm nay.

An Lương sử dụng trang chính thức của tài khoản Graphene Ước Mơ Tương Lai để gửi.

'Graphene Ước Mơ Tương Lai: @Hoàng Văn Kinh Anh thấy thế nào? Anh đoán xem tài khoản công ty đầu tư An Tâm này là thật hay là giả? Anh cũng đoán một chút xem nó nói có ý gì? Anh có thể đại biểu cho Bảo Tỉnh thật sao?’

'Graphene Ước mơ Tương lai trích dẫn [Công ty đầu tư An Tâm: Như anh mong muốn…]’

Hoàng Văn Kinh đã biết tài khoản weibo Graphene Ước Mơ Tương Lai này là tài khoản khá nổi danh trong Weibo, nên khi nhận được tin nhắn thì lập tức kiểm tra tình huống đối ứng.

Sau khi nhìn thấy tài khoản weibo công ty đầu tư An Tâm, Hoàng Văn Kinh hơi lo lắng, nhưng lại phát hiện ra đối phương không có thông tin xác thực thì bắt đầu hoài nghi đây là giả.

Còn như anh mong muốn. Hoàng Văn Kinh vốn không để loại tin tức này ở trong lòng. Ngay cả thông tin xác thực cũng không có mà còn giả bộ cái gì chứ?

Một vài khán giả hóng chuyện thì nghiêm túc thảo luận.

'Làm lại là tốt rồi: Theo phân tích của tôi, cái tài khoản vô danh này có thể là tài khoản của công ty đầu tư An Tâm. Mọi người đều biết, công ty đầu tư An Tâm không có chứng nhận Weibo. Trước kia, họ lên tiếng đều đăng trực tiếp lên trang chính thức đơn giản của bọn họ. Lần này lại xuất hiện một tài khoản nhỏ lên tiếng, còn vốn không có cái gì có thể xác thực được. Nhưng mọi người chú ý một chi tiết. Tài khoản Công ty đầu tư An Tâm vừa mới đăng ký, sau đó vừa lên tiếng được hai phút thì trang chính thức của tài khoản Graphene Ước Mơ Tương Lai đăng lại. Nếu nói hai công ty này không có quan hệ gì, mọi người có tin không? Xin hỏi quản lý của trang @Graphene Ước Mơ Tương Lai, làm sao lại tìm được tài khoản nhỏ này trong biển Weibo. Xin mời mọi bình luận, bình luận cẩn thận. Đây chính là công ty đầu tư An Tâm muốn kiếm chuyện, nhưng không tiện nói rõ tại trang chính thức của bọn họ, cũng không muốn ăn thua thiệt ngầm cho nên đăng ký một tài khoản chưa được chứng nhận chăng?’

An Lương Nhìn thấy phân tích này, trở tay dùng trang chính thức của tài khoản Graphene Ước Mơ Tương Lai thích một cái cho bình luận này. Đối phương phân tích rất có lý.

Nếu Bảo Tỉnh nói công ty đầu tư An Tâm đang nhằm vào mình. Vậy thì học Nhật Bản đi, dù sao nếu đã cõng nồi thì dứt khoát dùng đao thật thương thật mà tương kế tựu kế hạ gục đối thủ.

Trên Weibo.

Hoàng Văn Kinh cũng tìm thấy bình luận “Làm lại là tốt rồi”, sau khi đọc qua một lần anh ta phát hiện bình luận này cũng có vài phần đúng.

Đặc biệt là manh mối nằm trong chi tiết tại sao tài khoản chính thức Graphene Ước Mơ Tương Lai lại có thể tìm được một tài khoản Weibo mới lập. Mấu chốt chính là đối phương vừa phát Weibo sau hai phút thì đã tìm ra rồi, hơn nữa còn biên soạn lại rồi mới chuyển tiếp? Những chi tiết của vấn đề này đã bộc lộ rồi…

Đối mặt với tình huống như thế này, Hoàng Văn Kinh cũng nhíu chặt mày, lẽ nào công ty đầu tư An Tâm thật sự có biện pháp để nhắm vào Bảo Tỉnh của bọn họ?

Bài đăng lần này trên weibo của Hoàng Văn Kinh cũng không phải là anh ta tự nguyện đăng, anh ta đăng bài dưới sự chỉ đạo của chính phủ địa phương Bảo Tỉnh, anh ta chỉ là một micro chuyển lời, từ đó thăm dò tình hình mà thôi.

Nhưng mà từ tình hình đang diễn ra trước mắt cũng có thể nhìn ra được, hình như không tốt lắm?

Hoàng Văn Kinh cảm thấy sóng gió trên Weibo cũng đủ lớn, trọng tâm câu chuyện được lan truyền rất công khai, chính phủ trung ương nước Hạ nhất định sẽ biết được, nhưng chính phủ trung ương nước Hạ không lộ mặt, cũng không tuyên bố bất cứ lời nào.

Tình huống này quả thật rất kỳ lạ.

Lẽ nào hắc thủ ở phía sau thật sự không phải đầu tư An Tâm sao?

Nhưng rõ ràng đủ các dấu hiệu cho thấy công ty đầu tư An Tâm chính là kẻ ở phía sau thao túng!

Hoàng Văn Kinh đang làm việc trên Weibo, trên internet ở Bảo Tỉnh, Lôi Thiên Long phát trực tiếp để phân tích về chuyện này.

“Các bạn, các bạn có tin là tên Hoàng Văn Kinh muốn đem chuyện này làm to lên không?”

Lôi Thiên Long nói trong phòng livestream.

“Tình hình trước mắt hết sức phức tạp, không chỉ là vấn đề của đầu tư An Tâm và Nhật Bản, lúc trước tôi bị hại ăn một chai tương ớt, bây giờ cảm thấy tôi đúng là oan uổng mà.”

Lôi Thiên Long nhắc lại chuyện cũ.

Lọ tương ớt đó đúng là rất cay, cay đến mức hoa cúc cũng đau, anh một chút cũng không oan uổng.

Đối mặt với tương ớt đi!

Chương 1472: Bảo Tỉnh bị hại thật thê thảm!

‘Xin thầy Thiên Long phân tích tiếp, kết quả cuộc chiến cung ứng cao su quy mô lớn lần này thế nào?’

‘Có sao nói vậy, cách làm việc của những ông trùm này thật là thối tha!’

‘Tôi chỉ biết, Bảo Tỉnh của chúng ta bị hại rồi, đã nói là Hàn Quốc là người bị hại, nhưng vì sao Bảo Tỉnh của chúng ta lại trúng chiêu cuối cùng?’

Lẽ nào ngay từ đầu đã muốn làm hại chúng ta?

Lôi Thiên Long xem bình luận nói:

“Tôi thấy một khán giả đặt câu hỏi, vì sao Hàn Quốc là nạn nhân mà cuối cùng chúng ta lại bị hại.”

“Về chuyện này, thực ra tôi cũng rất tức giận, nhưng tôi tức giận những công ty trong ngành công nghiệp cao su của Bảo Tỉnh!”

Lôi Thiên Long giải thích: “Lần trước bị ép ăn một lọ tương ớt, sau đó tôi liền chuyên tâm nghiên cứu về cuộc chiến cung ứng cao su quy mô lớn lần này.”

Lôi Thiên Long bổ sung: “Các bạn biết tôi đã phát hiện ra cái gì không? Lại đây, mau mau phát quà, sống đến chín mươi chín tuổi!”

‘Streamer lại lừa tiền!’

‘Đề nghị streamer chết tại chỗ!”

‘Nói kết luận trước, nghe xong thì mới cân nhắc đến tặng quà. Người này đúng là quỷ! Mau nói đi!’

Lôi Thiên Long lại mở miệng: “Thật ra Hàn Quốc đúng là người bị hại!”

“Trước đây Hàn Quốc và Bảo Tỉnh chúng ta giống nhau, quả thật bị cao su nhập khẩu chặn. Nhưng công ty công nghiệp cao su của Hàn Quốc lại lén lút ra giá cao thu mua rất nhiều cao su.”

Lôi Thiên Long giải thích: “Căn cứ vào tin tức tôi lấy được, Hàn Quốc đã đưa ra mức giá chênh lệch sáu mươi đến tám mươi phần trăm để thu mua cao su nhập khẩu, tương đương với gấp 1,5 lần giá nhập khẩu cao su năm ngoái của Hàn Quốc.”

Lôi Thiên Long dùng số liệu để nói rõ tình hình.

“Mua một số lượng lớn lại thêm mức giá cao như vậy mới khiến Hàn Quốc rơi vào tình cảnh khó khăn...” Lôi Thiên Long thở dài.

“Nhưng mà giá trước đây có vẻ cao, bây giờ giá còn cao như vậy không?” Lôi Thiên Long đưa ra câu hỏi.

“Trước mắt hầu hết các sản phẩm cao su của Bảo Tỉnh chúng ta giá cả đều tăng gấp bội, thì giá như Hàn Quốc có còn đắt không?” Lôi Thiên Long than thở.

“Nếu những công ty trong ngành công nghiệp cao su của Bảo Tỉnh có thể quyết đoán lên một chút, giống như Hàn Quốc bỏ ra giá cao hơn, mua nhiều cao su dự trữ, ít nhất sẽ không bị thụ động như bây giờ.” Lôi Thiên Long tiếp tục than thở.

“Giá thành phẩm cao su hiện nay cũng chưa phải là mức cao nhất, do nguồn cung nguyên liệu cao su thiên nhiên của Bảo Tỉnh bị đứt đoạn, còn lượng sản phẩm cao su tồn kho trên địa bàn Bảo Tỉnh chúng ta giảm nên giá các sản phẩm cao su này sẽ ngày càng đắt hơn.” Lôi Thiên Long lý trí phân tích.

Vật quý bởi vì nó hiếm!

Khi Bảo Tỉnh không thể tự làm ra được, giá cả đương nhiên sẽ đắt rồi.

“Tôi đề nghị các bạn nam có người yêu nên tích trữ áo mưa nhỏ càng sớm càng tốt, nếu không giá áo mưa nhỏ trong tương lai có thể cao đến mức đáng sợ.” Lôi Thiên Long trêu chọc một câu.

Trên thực tế cũng đúng là như vậy!

Giá áo mưa nhỏ đã đội giá lên gấp đôi.

Đặc biệt áo mưa nhỏ 1.8 của Nhật Bản giá cả đã đội lên gấp rưỡi.

Bởi vì Nhật Bản đã đứng ở phía trên, hơn nữa bọn họ còn biết được tình hình của Bảo Tỉnh, vì thế công ty sản xuất cao su của Nhật Bản đã chọn làm việc xấu!

Dù sao Bảo Tỉnh cũng không có nguyên liệu cao su thiên nhiên, vì sao lại không ức hiếp chúng ta cơ chứ?

Khi Lôi Thiên Bảo đang phát sóng trực tiếp phân tích tình trạng thiếu nguyên liệu cao su tự nhiên ở Bảo Tỉnh và sản phẩm cao su tăng lên, An Lương đã âm thầm bắt đầu sắp xếp một đợt tiếp theo nhằm vào tình hình của Bảo Tỉnh…

Lôi Thiên Long vẫn đang trên mạng phát trực tiếp phân tích về ảnh hưởng của sự kiện cuộc chiến cung ứng cao su quy mô lớn thì An Lương đã bấm gọi Diêu Vĩ chủ tịch công ty hải vận Trí Viễn Diêu Thị.

Chờ cuộc gọi kết nối, An Lương nói trước: “Chú Diêu, chú vẫn chưa ngủ à?”

Diêu Vĩ đáp lại: “Vẫn chưa ngủ, đang kiểm tra lại tài liệu của công ty. An Lương, cháu có chuyện gì à?”

“Công ty chúng ta có nhiều đơn đặt hàng vận chuyển với Bảo Tỉnh không?” An Lương hỏi thẳng vào vấn đề.

“Đợi một chút, chú xem lại đã.” Diêu Vĩ trả lời.

Chưa đến một phút sau, Diêu Vĩ đã đáp lại: “Một năm có khoảng ba ức tệ ở các đơn đặt hàng vận chuyển, chiếm gần hai phần trăm doanh thu vận chuyển của công ty.”

“Bảo Tỉnh có nhiều hàng từ Ma Đô không?” An Lương tiếp tục hỏi.

“Vậy thì rất nhiều!” Diêu Vĩ đáp.

“Ma Đô của chúng ta hiện nay là cảng lớn nhất ở khu vực châu Á, trực tiếp thay thế Singapore, bây giờ nó đã trở thành một trạm trung chuyển hàng hóa của Châu Á.”

Hình thức thương mại hàng hóa đường biển là cảng đến cảng.

Ví dụ như một con thuyền chở ba mươi vạn tấn từ Châu Phi đến Châu Á, thì con thuyền chở ba mươi vạn tấn này nhất định sẽ chở nhiều loại hàng hóa khác nhau.

Nó không thể đến từng quốc gia ở Châu Á để giao hàng được.

Bởi vì không phải quốc gia nào cũng đều có bến cảng phù hợp, đồng thời chi phí nhiên liệu của tàu vận chuyển chở ba mươi vạn tấn là rất đắt, cũng không thể chỉ lái một chiếc xe vận tải ba mươi vạn tấn để vận chuyển một lượng hàng hóa nhỏ đúng không?

Chương 1473: Lương ca muốn nhắm đến Bảo Tỉnh!

Mô hình thương mại vận tải đường biển trước hết là tìm trung tâm phân phối, bốc dỡ các loại hàng hóa, sau đó sắp xếp các tàu tương ứng theo chủng loại và số lượng hàng hóa, tiếp theo sẽ vận chuyển hàng đi các quốc gia đối ứng.

Cũng giống như chợ đầu mối hoa quả.

Xe tải vận chuyển trái cây hạng nặng không thể giao trái cây cho người bán rong đúng không?

Chắc chắn là đưa tới chợ đầu mối trái cây, đây là trung tâm phân phối và sau đó bọn họ sẽ phân phối cho những người bán trái cây bên dưới.

Tác dụng của bến cảng chính là như vậy!

Bảo Tỉnh giống như người bán hàng nhỏ lẻ, về cơ bản, các nhà vận tải lớn vận tải xuyên quốc gia không thể đến thẳng cửa Bảo Tỉnh được, huống hồ các cảng của Bảo Tỉnh có thể hỗ trợ cho các tàu vận tải lớn cập bến hay không, mấu chốt là làm thế nào để vận chuyển hàng hóa đến tận nơi?

Trong thị trường thương mại xuyên quốc gia của Bảo Tỉnh, hầu hết hàng hóa cần được trung chuyển qua Ma Đô, trừ khi Bảo Tỉnh sẵn sàng thuê tàu!

Để tàu chở hàng cho Bảo Tỉnh!

Cũng giống như người bán trái cây đã liên lạc với vườn xoài ở vùng thượng lưu, anh ta sẽ trực tiếp yêu cầu xe chở hàng sau đó cho xe tải lớn chở xoài về.

Nhưng liệu có làm được không?

“Hiện nay mỗi năm Bảo Tỉnh nhập khẩu khoảng một trăm ức tệ đồ nội thất và đồ chơi từ nước ta, kèm theo nhiều mặt hàng nhỏ khác nhau.” Diêu Vĩ bổ sung thêm lượng nhu cầu nhập khẩu của Bảo Tỉnh.

“Quy mô nhập khẩu các loại giấy và chất Xenlulo khoảng 120 ức tệ; sản phẩm gốm sứ và thủy tinh khoảng 150 ức tệ; hàng dệt và nguyên phụ liệu dệt may hơn 200 ức tệ; thực phẩm và thuốc lá cũng hơn 200 ức; còn thiết bị cơ điện vượt quá 500 ức.” Diêu Vĩ tiếp tục bổ sung hàng nhập khẩu của Bảo Tỉnh từ nước Hạ.

“Đất đai ở Bảo Tỉnh có hạn, hệ thống công nghiệp còn hạn chế. Giá sản xuất trong nước của các sản phẩm công nghiệp cao hơn rất nhiều so với giá nhập khẩu. Giá của chúng ta rất rẻ, vì vậy tất cả đều chọn cách nhập khẩu từ phía chúng ta.” Diêu Vĩ giải thích.

“Ngoài ra, các sản phẩm hóa chất và khoáng sản họ đang nhập khẩu, tất cả đều phải thông qua bến cảng Nam Dương của Ma Đô, tất cả những điều này cộng lại thì sự phụ thuộc của Bảo Tỉnh vào cảng Nam Dương của chúng ta là rất lớn.” Diêu Vĩ nói thêm.

An Lương suy nghĩ một lúc mới lên tiếng: “Chú Diêu, cháu có một kế hoạch.”

“Cháu dự định chia tất cả các sản phẩm nhập khẩu ở Bảo Tỉnh thành hai loại.”

“Loại đầu tiên là các sản phẩm nhập khẩu trực tiếp từ nước Hạ. Sản phẩm nước Hạ của chúng ta có lợi thế về giá cả và xuất xứ, bọn họ phải nhập khẩu từ bên chúng ta.”An Lương nói rõ.

“Loại thứ hai là các sản phẩm nhập khẩu từ các nước khác, nhưng cần được trung chuyển tại cảng Nam Dương. Đối với loại sản phẩm này, cháu cần chú Diêu giúp cháu tính toán nếu bọn họ gửi hàng qua Singapore thì chi phí trung chuyển hàng hóa sẽ tăng lên gấp bao nhiêu lần?” An Lương hỏi.

“Hầu như không thể chuyển qua Singapore! Bởi vì những hàng hóa khác được chuyển giao trong Ma Đô không thể đến cảng Singapore chỉ để vận chuyển một chút hàng hóa. Loại chi phí đó quá cao, và nó không thể chịu nổi.”

“Nếu như Bảo Tỉnh chi trả chi phí đối ứng thì sao?” An Lương hỏi thêm.

“Ngay cả khi Bảo Tỉnh trả khoản phí tương ứng, khoản chi phí này hoàn toàn vượt hơn gấp đôi so với giá vận chuyển từ cảng Nam Dương ở Ma Đô.” Diêu Vĩ giải thích.

“Đắt như vậy sao?” An Lương nhất thời sửng sốt.

“Thật sự đắt như vậy!” Diêu Vĩ khẳng định.

“Giá của một lần dừng thuyền vào cảng thực sự rất đắt.”

An Lương cười lên: “Vậy thì tốt rồi!”

“Bằng cách này, kế hoạch của chúng ta đối phó với Bảo Tỉnh sẽ thuận lợi hơn!” An Lương trực tiếp tuyên bố sẽ nhắm vào Bảo Tỉnh.

“Các cháu muốn nhắm vào Bảo Tỉnh?” Diệp Vĩ ngạc nhiên: “Không phải các cháu muốn nhắm vào Hàn Quốc sao?”

“Quả thật chúng cháu nhắm tới Hàn Quốc, hơn nữa chúng cháu cũng đã đạt được mục đích rồi, nhưng Bảo Tỉnh không nên nhảy ra nói rằng chúng cháu nhắm vào bọn họ, vì thế cháu chuẩn bị thật sự nhắm vào bọn họ, để Bảo Tỉnh cảm thụ một chút sau khi thật sự bị nhắm vào, kết quả cuối cùng sẽ thế nào!” An Lương bình tĩnh ngang ngược nói.

An Lương và Diêu Vĩ của Công ty Hải vận Trí Viễn Diêu Thị đã trao đổi các vấn đề cụ thể của Bảo Tỉnh.

“Trên thực tế, cuộc đại chiến cung cấp cao su này về cơ bản đã đến hồi kết thúc. Chúng cháu kiếm được tiền, và Nhật Bản cũng được hưởng lợi.” An Lương giải thích.

Diêu Vĩ tò mò: “Nhật Bản cũng được hưởng lợi?”

“Ừm!” An Lương trả lời chắc nịch.

“Nhật Bản đã thu mua rất nhiều nguyên liệu cao su tự nhiên. Trong thời gian tới, do bị cắt nguồn cung ứng cao su, Bảo Tỉnh không thể tự sản xuất các sản phẩm cao su và Nhật Bản sẽ để lộ nanh vuốt.” An Lương nói tiếp.

“Ví dụ, giá sản phẩm cao su ở Bảo Tỉnh bây giờ đã bắt đầu tăng cao, nhưng thực tế là do mọi người đang lâm vào cảnh túng quẫn, giậu đổ bìm leo.” An Lương nói thêm.

“Bảo Tỉnh không thể tự sản xuất các sản phẩm cao su, có nghĩa là trong lĩnh vực sản xuất sản phẩm cao su, Bảo Tỉnh không còn khả năng cạnh tranh, và các công ty sản xuất cao su ở các quốc gia và khu vực khác đương nhiên sẽ lợi dụng thời cơ thừa nước đục thả câu.”

“Cứ vậy mà không quản?” Diêu Vĩ thăm dò.

Chương 1474: Hải Vận Trí Viễn Diêu Thị tham chiến!

“Chú Diêu, nếu Trịnh Hải Cường cứ tỏ ra bằng mặt không bằng lòng, luôn làm ra những chuyện làm tổn hại đến lợi ích của công ty, nhưng chú lại không thể đuổi việc anh ta thì chú sẽ giải quyết như thế nào?” An Lương hỏi ngược lại.

Diêu Vĩ trả lời: “Đương nhiên là phải nghiêm khắc dạy bảo cậu ta, để cậu ta biết... Tôi hiểu rồi!”

“Chú Diêu, chú hãy thông báo công khai rằng vận tải biển đường dài Diêu Thị sẽ điều chỉnh giá cước vận chuyển hàng hóa từ cảng Nam Dương đến Bảo Tỉnh.” An Lương đưa ra yêu cầu của mình.

“Đúng rồi, chú Diêu, chú thấy tăng giá bao nhiêu thì hợp lý?” An Lương nói thêm: “Dựa theo cách phân loại của hai mặt hàng nhập khẩu chú vừa nêu thì nên điều chỉnh giá như thế nào?”

Diêu Vĩ trả lời: “Thực ra thì không cần phân loại. Dù là nhập từ nước ngoài hay nhập từ nước Hạ, hầu hết tất cả đều phải xuất phát từ cảng Nam Dương.”

“Trừ phi là nhập khẩu quy mô nhỏ từ các nước láng giềng, chẳng hạn như nhập khẩu hàng hóa nhỏ từ Nhật Bản và Hàn Quốc, có thể vận chuyển trực tiếp giữa hai nơi bằng tàu thuyền nhỏ.” Diêu Vĩ nói thêm.

“Theo phán đoán của chú, trước tiên chúng ta có thể tăng giá thêm 20%. Lấy vận tải biển đường dài Diêu Thị làm ví dụ, chi phí vận chuyển hàng năm cho Bảo Tỉnh là khoảng ba ức nhân dân tệ. Nếu họ chấp nhận kế hoạch tăng giá 20%, chúng ta có thể kiếm được một khoản nhiều hơn.” Diêu Vĩ đưa ra một ví dụ.

“Nhưng những công ty kinh doanh xuất nhập khẩu ở Bảo Tỉnh rất có thể sẽ từ chối và tìm các công ty vận tải biển khác thay thế.” Diêu Vĩ giải thích.

An Lương cười nói: “Vậy thì liên kết với những người khác.”

“Rất khó!” Diêu Vĩ đáp lại.

Diêu Vĩ tiếp tục:

“Luôn có những người vì lợi nhuận mà nhượng bộ.”

“Chúng ta sẽ tìm cách giải quyết.” An Lương giải thích: “Chú Diêu, chú chỉ cần tuyên bố Hải Vận Trí Viễn Diêu Thị sẽ tăng giá cước vận chuyển hàng hóa giữa cảng Nam Dương và Bảo Tỉnh lên 20% như chú vừa tính.”

“Sau đó thông báo trên trang cá nhân về tình hình hiện tại của Bảo Tỉnh rất khó khăn, chi bằng đẩy một bước để gặt hái một chút lợi nhuận.” An Lương bổ sung.

“Nếu ai đó không bằng lòng tăng giá, và nhận đơn đặt hàng từ Bảo Tỉnh, chú có thể gửi tình hình của công ty cho cháu, cháu sẽ sắp xếp những việc tiếp theo.” An Lương nói thêm.

Diêu Vĩ không tò mò hỏi thêm An Lương về những việc tiếp theo, ám hiệu vừa rồi của An Lương cũng đủ rõ ràng để ông ta đoán ra điều gì đó.

Những điều này chỉ có thể hiểu ngầm chứ không thể nói ra!

“Được.” Diêu Vĩ đồng ý.

Ban đầu, An Lương và Diêu Vĩ đã có thỏa thuận rằng nếu Công ty Đầu tư An Tâm có nhu cầu, Công ty Hải Vận Trí Viễn Diêu Thị sẽ cố gắng phối hợp.

Bây giờ, An Lương thay mặt cho Công ty Đầu tư An Tâm, tỏ ý muốn Công ty Hải Vận Trí Viễn Diêu Thị nhắm vào Bảo Tỉnh, vậy thì Diêu Vĩ sẽ đồng ý ngay.

“Cảm ơn chú Diêu.” An Lương khách sáo.

Mặc dù có thỏa thuận, nhưng An Lương cũng không quên những phép tắc cần có, để cho đối phương như được tắm gió xuân.

Nếu An Lương dùng mệnh lệnh yêu cầu Diêu Vĩ thực hiện, mặc dù Diêu Vĩ cũng sẽ thực hiện nhưng ông ta sẽ cảm thấy không thoải mái, hơn nữa kiểu mệnh lệnh cưỡng chế như vậy có thể thực hiện được mấy lần?

An Lương cười đáp: “Được rồi, vậy cháu không làm phiền chú Diêu nữa, một lần nữa cảm ơn chú.”

“Chờ tin tốt của chú.” Diêu Vĩ đáp lại.

Sau khi kết thúc cuộc gọi, Diêu Vĩ ngay lập tức liên lạc với Trịnh Hải Cường, yêu cầu Trịnh Hải Cường thông báo cho các Công ty ở Bảo Tỉnh đang hợp tác với Hải Vận Trí Viễn Diêu Thị, và chính ông ta đã đăng thông báo trên trang web chính thức của Hải Vận Trí Viễn Diêu Thị.

Hải Vận Trí Viễn Diêu Thị: Thông báo!

Bắt đầu từ 0h00 thứ hai ngày 6 tháng 4, Hải Vận Trí Viễn Diêu Thị của chúng tôi sẽ tăng giá vận chuyển tuyến đường từ Cảng Nam Dương đến Bảo Tỉnh.

Mức tăng giá lần này là 20%.

Dù là hàng nhập khẩu từ nước Hạ hay hàng trung chuyển từ các nước khác, tất cả giá cước vận chuyển sẽ tăng lên 20%.

Cảm ơn quý khách hàng cũ và mới đã ủng hộ Hải Vận Trí Viễn Diêu Thị của chúng tôi. Cảm ơn!

Sau khi thông báo của Hải Vận Trí Viễn Diêu Thị được đưa ra, ngay lập tức lan rộng ra toàn cảng Nam Dương. Suy cho cùng, Hải Vận Trí Viễn Diêu Thị cũng là một Công ty Vận tải đường biển lớn ở cảng Nam Dương.

Một công ty vận tải lớn như vậy đã công khai nhắm vào Bảo Tỉnh?

Những người tinh tường có lẽ đã nhìn ra ý đồ của Hải Vận Trí Viễn Diêu Thị.

Trong nhóm hiệp hội giao lưu ngành hàng hải của Cảng Nam Dương, ai đó đang nhắc đến @Diêu Vĩ.

'Viên Quảng Quý: @ Diêu Vĩ: Tổng Giám đốc Diêu, đang làm gì vậy?’

Viên Quảng Quý là ông chủ của Vận tải biển Phá Lãng, tổng giá trị thị trường của Vận tải biển Phá Lãng là hơn 300 ức, quy mô lớn hơn Hải Vận Trí Viễn Diêu Thị một chút.

Vận tải biển Phá Lãng chiếm thị phần lớn trong các tuyến đường giữa Cảng Nam Dương và Bảo Tỉnh, doanh thu Vận tải biển hàng năm vượt mức 30 ức.

Bây giờ thấy Hải Vận Trí Viễn Diêu Thị đang trực tiếp nhắm vào Bảo Tỉnh, Viên Quảng Quý đương nhiên quan tâm.

Chương 1475: Dĩ hòa vi quý.

‘Du Trấn Đào: @ Diêu Vĩ Tổng Giám đốc Diêu, mau ra đây nói xem, rốt cuộc là chuyện gì, tại sao lại đột nhiên tăng giá?’

Du Trấn Đào là ông chủ của Công ty cổ phần viễn dương Trấn Đào với quy mô hơn 200 ức và là công ty niêm yết. Công ty cổ phần viễn dương Trấn Đào cũng chiếm khoảng 20 ức thu nhập vận tải biển hàng năm trong hoạt động vận chuyển giữa cảng Nam Dương và Bảo Tỉnh.

‘Cao Phúc Dương: @ Viên Quảng Quý @ Du Trấn Đào Tổng Giám đốc Viên, Tổng Giám đốc Du, hai người vừa trở về từ sao Hỏa à?’

‘Viên Quảng Quý: ?’

‘Du Trấn Đào: Tổng Giám đốc Cao, ông nói gì?’

Công ty vận chuyển Phúc Dương của Cao Phúc Dương chỉ có quy mô khoảng 10 ức, ông ta là cậu em út trong nhóm hiệp hội giao lưu ngành hàng hải.

‘Cao Phúc Dương: Các ông không xem cuộc đại chiến cung ứng cao su quốc tế sao?’

‘Cao Phúc Dương: Đùi vàng của Hải Vận Trí Viễn Diêu Thị và Nhật Bản, còn cả Hàn Quốc và Bảo Tỉnh đang chiến đấu ác liệt trên sàn quốc tế.’

‘Cao Phúc Dương: Bây giờ, Hàn Quốc đã đầu hàng, Bảo Tỉnh vẫn muốn trả thù, rõ ràng là chiếc đùi vàng của Hải Vận Trí Viễn Diêu Thị đã ra tay để trấn áp Bảo Tỉnh!’

‘Cao Phúc Dương: Chuyện này đã xảy ra được nửa tháng rồi, không phải để ý tin tức và thông tin trên mạng một chút là biết sao?’

‘Cao Phúc Dương: Hay là, các ông vốn dĩ không biết đùi vàng của Hải Vận Trí Viễn Diêu Thị là Công ty Đầu tư An Tâm?’

‘Viên Quảng Quý: Cái quái gì vậy?’

‘Du Trấn Đào: Hơn nửa tháng trước tôi phải đi công tác một chuyến, mới về hôm trước, nên cũng không nắm được nhiều thông tin.’

‘Cao Phúc Dương: Vậy tôi thấy Tổng giám đốc Du nên xem tin tức trước.’

‘Viên Quảng Quý: @Diêu Vĩ Tổng giám đốc Diêu mau xuất đầu lộ diện, nói xem rốt cuộc là chuyện gì, chúng tôi có thể cùng anh kiếm chút không?’

‘Viên Quảng Quý: Tôi có nghe nói qua, Công ty Đầu tư An Tâm này rất mạnh!’

‘Viên Quảng Quý: An Tâm là một thành viên sáng lập của Câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, trước đó khi anh ta đập một búa xuống chúng tôi ở Ma Đô thì người bên chúng tôi cũng không dám đánh trả.’

‘Cao Phúc Dương: Đánh trả thế nào chứ?’

‘Cao Phúc Dương: Chỉ cần một thao tác của người ta cũng đã là cả khoản đầu tư mấy trăm ức.’

‘Cao Phúc Dương: Mấy trăm ức tiền mặt!’

‘Cao Phúc Dương: Nếu bọn họ muốn làm khó tôi, đốt tiền cũng đủ thiêu rụi chúng tôi, các anh có tin không?’

‘Viên Quảng Quý: Tôi tin.’

‘Du Trấn Đào: @Diêu Vĩ: Đâu rồi?’

‘Du Trấn Đào: @Diêu Vĩ: Chúng tôi mời cơm, ra đây tám chút nào!’

‘Trình Tiếu: Vận chuyển đường xa Cự Trình chúng tôi xin phép theo trước!’

‘Trình Tiếu: Chúng tôi là công ty niêm yết ở hai khu vực A+H, chúng tôi không dám động đến Công ty Đầu tư An Tâm, nên theo trước để tỏ thái độ hữu hảo.’

‘Trình Tiếu: Tôi đề nghị mọi người cũng theo đi, dù sao cũng là chuyện kiếm tiền, chúng ta đều tăng giá, Bảo Tỉnh không chấp nhận cũng phải chấp nhận.’

‘Thái Tử Nam: @Trình Tiếu Tổng giám đốc Trình, anh xem Vận tải đường biển Đại Nhật Nguyệt chúng tôi làm sao mà chịu nổi?’

Vận chuyển đường xa Cự Trình là công ty niêm yết, cùng niêm yết trên cả cổ phiếu A và cổ phiếu Hồng Kông, quy mô đã lên tới 500 ức, nhưng doanh số kinh doanh giữa Cảng Nam Dương và Bảo Tỉnh chỉ khoảng 10 ức một năm.

Vì vậy, Trình Tiếu sẵn lòng tỏ thái độ hữu nghị!

Vận tải đường biển Đại Nhật Nguyệt của Thái Tử Nam là một công ty ở Bảo Tỉnh, chỉ đăng ký ở cảng Nam Dương với quy mô 20 ức, chỉ xử lý các đơn vận tải đường ngắn giữa cảng Nam Dương và Bảo Tỉnh. Doanh thu hàng năm có thể đạt 20 ức, nhưng bởi vì ra giá rất thấp, lãi ròng không đạt mức 5000 vạn.

‘Cao Phúc Dương: @Thái Tử Nam, thương thay Bảo Tỉnh các anh!’

‘Thái Tử Nam: Xin hỏi các vị lão đại, chúng ta nên làm gì?’

‘Cao Phúc Dương: Làm gì bây giờ!’

‘Cao Phúc Dương: Chúng tôi đều biết vận tải đường biển Đại Nhật Nguyệt đang trong tình trạng chất đầy, không thể mở rộng quy mô trong thời gian ngắn, cũng không thể nhận các đơn hàng vận tải khác. Nên làm như nào thì làm như vậy!’

‘Thái Tử Nam: Thực ra, tôi cũng muốn tăng giá.’

‘Thái Tử Nam: Doanh thu năm ngoái đạt 20,82 ức, lợi nhuận ròng là 4289 vạn.’

‘Thái Tử Nam: Tỷ suất lợi nhuận ròng là 2,05%!’

‘Thái Tử Nam: Thu nhập tiền gửi cố định một năm của ngân hàng là 2,5%!’

‘Thái Tử Nam: Tôi làm được gì đây!’

‘Cao Phúc Dương: Thấp thế sao?’

‘Trình Tiếu: Làm phiền rồi!’

‘Viên Quảng Quý: Tổng Giám đốc Thái, lợi nhuận ròng của công ty anh có phải thấp quá rồi không?’

‘Du Trấn Đào: Đột nhiên hiểu ra tại sao việc kinh doanh của Tổng Giám đốc Thái rất hot, nhưng lại không muốn mở rộng quy mô.’

‘Thái Tử Nam: Còn muốn mở rộng quy mô?’

‘Thái Tử Nam: Bây giờ chỉ cần một cơn sóng lướt qua là có thể nhấn chìm cả Vận tải đường biển Đại Nhật Nguyệt chúng tôi!’

‘Thái Tử Nam: Xin hỏi các cao nhân tăng giá như thế nào?’

‘Thái Tử Nam: Tôi phải học hỏi!’

‘Trình Tiếu: Thôi đi, Tổng Giám đốc Thái, anh là người Bảo Tỉnh, đừng làm mất hòa khí!’

‘Cao Phúc Dương: Đúng đúng đúng, làm mất hòa khí!’

‘Viên Quảng Quý: Dĩ hòa vi quý!’

‘Du Trấn Đào: Tổng Giám đốc Thái không sợ về Bảo Tỉnh sẽ bị đánh sao?’

Thái Tử Nam đến từ Bảo Tỉnh cảm thấy thực sự quá khó khăn!

Dĩ hòa vi quý?

Dĩ hòa vi quý cái mẹ gì!

Chương 1476: Không thể giật luôn một phát, nếu không sẽ rút dây động rừng!

Diêu Vĩ vừa mới trao đổi tình hình với Trịnh Hải Cường, Trịnh Hải Cường đã gửi quyết định của Hải Vận Trí Viễn Diêu Thị qua email và Wechat, hơn nữa còn nhắn tin qua điện thoại cho mỗi một khách hàng.

Đồng thời vào giờ làm việc ngày mai, Trịnh Hải Cường sẽ gọi điện thoại thông báo cho mỗi một vị khách hàng có liên quan.

Sau khi Diêu Vĩ và Trịnh Hải Cường trao đổi, ông ta nhìn thấy tin tức của nhóm hiệp hội giao lưu ngành vận tải hàng hải bến cảng Nam Dương, lúc nhìn thấy công ty cổ phần vận chuyển đường xa Cự Trình của Trình Tiếu lựa chọn tăng giá theo, đồng thời lo lắng công ty đầu tư An Tâm sẽ ở trên thị trường cổ phiếu nhằm vào mình, Diêu Vĩ âm thầm nở nụ cười.

Hóa ra lực uy hiếp của công ty đầu tư An Tâm lại lớn như thế!

Trên thực tế đúng là như vậy!

Công ty cổ phần vận chuyển đường xa Cự Trình ở bến cảng Nam Dương đến doanh nghiệp vận tải hàng hải Bảo Tỉnh thu nhập cả năm cũng chỉ khoảng chừng 100 ức, nếu như công ty đầu tư An Tâm ở trên thị trường cổ phiếu nhằm vào công ty vận chuyển đường xa Cự Trình, vậy không phải là sẽ bị lỗ nặng hay sao?

Viên Quảng Quý của công ty vận tải hàng hải Phá Lãng chỉ ra công ty đầu tư An Tâm là thành viên sáng lập câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh thật ra chuyện này ở Ma Đô cũng không phải là bí mật gì.

Dù sao lần trước lúc câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh đè Tesla xuống đất đánh tơi bời, kỳ thật đã động chạm đến lợi ích của một số người ở khu Ma Đô, nhưng toàn bộ những người này lại lựa chọn làm đà điểu.

Ở nước Hạ, Đế Đô có địa vị chí cao vô thượng! Cấp độ của khu Đế Đô chính là cao như thế!

Câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh thành lập ở khu Đế Đô thì cũng có được địa vị cao giống như vậy. Nếu không đổi là một người khác đến chọc Tesla thử xem?

Vụ án tự cháy của Tesla nhiều vô kể, các loại hệ thống lái tự động mất tác dụng, còn có rỉ sét… những vấn đề nhỏ này xảy ra liên tục không ngừng, nhưng vì sao Tesla không bị xử lý?

Nói thẳng ra là vì có khu Ma Đô chống lưng mà thôi!

Đám ông trùm của bến cảng Nam Dương này cũng là một thành viên của khu Ma Đô, bọn họ đương nhiên biết một số chuyện của công ty đầu tư An Tâm.

‘Diêu Vĩ: @ Viên Quảng Quý: @ Du Trấn Đào: @ Trình Tiếu: @ Cao Phúc Dương: Đến rồi đến rồi!’

‘Diêu Vĩ: Vừa mới thông báo cho tất cả khách hàng của chúng tôi bên này, ngỏ lời chuyện muốn tăng giá.’

‘Diêu Vĩ: Có một số việc tôi sẽ không nói nữa, lúc trước Hải Vận Trí Viễn Diêu Thị chúng tôi gần như sắp đóng cửa, nhưng có một quý công ty đã cứu chúng tôi.’

’Diêu Vĩ: Gần đây tin tức trên mạng xã hội, còn có các loại tin vịt đang xôn xao, tôi tin chắc là mọi người đều biết.’

‘Diêu Vĩ: Ờ! Ngoại trừ tổng giám đốc Du!’

‘Diêu Vĩ: Dù sao lần này chúng tôi cũng sẽ tăng giá, còn mọi người có tăng hay không thì tùy.’

‘Diêu Vĩ: Chúng tôi chỉ là muốn biểu đạt một cái thái độ mà thôi.’

‘Cao Phúc Dương: Tôi tin anh mới lạ!’

‘Cao Phúc Dương: Lão Diêu, tất cả mọi người đều là người một nhà, anh còn bịt tai trộm chuông à?’

‘Cao Phúc Dương: Mau nói một chút nội tình cho bọn tôi nghe với?’

‘Trình Tiếu: Tổng giám đốc Diêu, tất cả mọi người đều là người một nhà, tội gì phải khổ như thế chứ?’

‘Thái Tử Nam: Tôi cũng là người bên mình. Tôi bên này không chống nổi nữa, trước đó tôi vẫn luôn muốn tăng giá, bây giờ vừa hay mượn đợt cơ hội này tăng giá.’

‘Thái Tử Nam: Bên kia còn muốn tôi tiếp tục giảm giá phí vận chuyển xuống, thật sự là có chút quá đáng rồi!’

‘Viên Quảng Quý: Tổng giám đốc Diêu nói là tin chính xác phải không?’

‘Du Trấn Đào: Ngồi đợi tin tức tốt.’

‘Diêu Vĩ: Tham khảo tình hình thị trường cao su, lúc Bảo Tỉnh bên kia thiếu cao su, Bảo Tỉnh xảy ra chuyện gì?’

‘Thái Tử Nam: Giá cả của các loại chế phẩm cao su tăng mạnh!’

‘Thái Tử Nam: Rõ ràng Nhật Bản lấy giá cả rất ưu đãi mua một lượng lớn nguyên liệu cao su thiên nhiên về, nhưng ở bên đầu ra giá tiền chế phẩm cao su của bọn họ vẫn cao như cũ.’

‘Thái Tử Nam: Đây quả thực là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của!’

‘Diêu Vĩ: Cho nên không phải đã có đáp án rồi sao?’

‘Viên Quảng Quý: Chúng ta cũng nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của sao?’

‘Du Trấn Đào: Sẽ không có người đến gây rối đấy chứ?’

‘Diêu Vĩ: Tình hình hiện tại của thị trường cao su, mọi người có thấy ai đến gây rối hay không?’

‘Diêu Vĩ: Chúng ta là doanh nghiệp hoạt động bình thường.’

‘Diêu Vĩ: Gần đây chi phí vận hành tương đối lớn, cho nên tăng giá cũng không có vấn đề gì.’

‘Trình Tiếu: Đã hiểu!’

‘Viên Quảng Quý: Tôi cũng đã hiểu!’

‘Du Trấn Đào: Nhà chúng tôi và nhà tổng giám đốc Viên chắc là phải kiếm tiền rồi!’

‘Thái Tử Nam: Tôi cũng phải kiếm tiền, tôi và mọi người cùng nhau kiếm. Tôi sẽ tham khảo giá cả Hải Vận Trí Viễn Diêu Thị, trực tiếp tăng giá cả lên, sau đó ưu đãi giảm giá chín mươi phần trăm cho khách hàng cũ.’

‘Diêu Vĩ: Đúng là tổng giám đốc Thái có khác!’

‘Trình Tiếu: Tôi khuyên tổng giám đốc Thái đừng làm mấy cái chuyện này.’

‘Trình Tiếu: Coi chừng Vận tải đường biển Đại Nhật Nguyệt bị người ta nhằm vào đấy.’

‘Viên Quảng Quý: Lúc nãy nói rồi, một quý công ty không chỉ là công ty tài chính, mạng lưới quan hệ của nó vô cùng sâu, đến lúc đó ở trên biển tra xét anh nhiều hơn mấy lần, chậm trễ hành trình của anh một chút, cũng đủ để anh nhức đầu rồi đấy?’

‘Du Trấn Đào: Tổng giám đốc Viên nói rất có lý!’

Chương 1477: Vấn đề nghiêm trọng hơn tới rồi!

Trên thực tế chuyện này thật đúng là như vậy!

Tuần tra buôn lậu yêu cầu kiểm tra là chuyện vô cùng bình thường.

Nếu như bọn họ nhằm vào một công ty vận tải hàng hải nào đó, mỗi một chiếc thuyền đều tra xét một chút, vậy thì đó đúng là một bi kịch lớn. Quan trọng là bọn họ có quyền kiểm tra như thế!

‘Cao Phúc Dương: Nhà chúng tôi ít thuyền, chủ yếu tập trung vận chuyển lưu thông hàng hóa ở trên đất liền, lần này chỉ có thể nhìn mọi người nhặt tiền thôi.’

‘Diêu Vĩ: Lão Cao, ngày mai tôi mời anh ăn cơm!’

‘Viên Quảng Quý: Quán rượu hải sản Nam Cảng sao?’

‘Du Trấn Đào: Tôi có thể đi ăn ké không?’

‘Trình Tiếu: Gần đây tài vụ của công ty có chút gấp gáp, xin yêu cầu được ăn ké!’

‘Thái Tử Nam: Tháng ngày ở Bảo Tỉnh không dễ sống, tôi là một người con của mảnh đất Bảo Tỉnh nhưng cũng không kiếm được tiền, yêu cầu tổng giám đốc Diêu thưởng một bữa cơm.’

‘Diêu Vĩ: Không thành vấn đề!’

‘Diêu Vĩ: Trưa mai quán rượu hải sản Nam Cảng, tôi đặt mấy bàn, hoan nghênh tất cả mọi người tham gia.’

‘Diêu Vĩ: Tất cả mọi người cùng nhau kiếm tiền!’

Sau khi Diêu Vĩ kết thúc cuộc trao đổi trên nhóm hiệp hội giao lưu ngành vận tải hàng hải, một số người Bảo Tỉnh tin tức nhạy bén lập tức ý thức được vấn đề nghiêm trọng hơn tới rồi...

Số người trong nhóm hiệp hội giao lưu ngành vận tải hàng hải bến cảng Nam Dương có khoảng chừng 59 người, nhưng trước đó tham gia vào cuộc nói chuyện chỉ có sáu người mà thôi, càng có rất nhiều người lựa chọn lặn xuống nước và quan sát.

Thật ra Cao Phúc Dương là kẻ dẫn dắt dư luận của Diêu Vĩ, Viên Quảng Quý và Du Trấn Đào bởi vì chuyện này có khá nhiều liên quan đến công việc vận chuyển đường xa giữa cảng Nam Dương và Bảo Tỉnh của bọn họ cho nên cũng ra theo dõi.

Trình Tiếu ở trong đám đó đã nói rõ nguyên nhân, cổ phần của công ty vận chuyển đường xa Cự Trình niêm yết trên thị trường chứng khoán là A+H, bọn họ ở trong tuyến hàng hải của cảng Nam Dương và Bảo Tỉnh, doanh thu hàng năm cũng chỉ có 100 ức.

Công ty cổ phần vận chuyển đường xa Cự Trình là loại công ty vận tải hàng hải cực lớn giá trị trên thị trường chứng khoán phải hơn 500 ức, bọn họ không cần thiết vì một chút chuyện nhỏ này mà đi trêu chọc công ty đầu tư An Tâm.

Lỡ như công ty đầu tư An Tâm là loại lòng dạ hẹp hòi thì sao?

Trên thực tế, từ những hành động trước đây của công ty đầu tư An Tâm mà phân tích, thì tâm lý trả thù của công ty đầu tư An Tâm cực kỳ mạnh.

Ngay cả chính phủ Nhật Bản cũng đã từng bị công ty đầu tư An Tâm rắp tâm trả thù, huống chi bọn họ chỉ là một công ty nhỏ bé? Cho nên khi xem xét thấy tình hình như vậy, công ty cổ phần vận chuyển đường xa Cự Trình vẫn là lựa chọn chủ động đi lấy lòng.

Lý do của Thái Tử Nam thì càng đơn giản hơn, anh ta ở trong đám này lộ hết tỷ suất lợi nhuận của công ty vận tải đường biển Đại Nhật bọn họ, nếu trực tiếp so sánh với tiền gửi tiết kiệm có kỳ hạn thì lợi nhuận công ty anh ta còn thấp hơn một chút.

Tỷ suất lợi nhuận như vậy thì làm được cái tích sự gì?

Ở dưới tình huống ai cũng có mục đích của riêng mình, bọn họ tự nhiên ở trong nhóm hiệp hội giao lưu vận tải hàng hải trao đổi nói chuyện phiếm. Diêu Vĩ cũng như vậy cũng có mục đích của riêng mình!

Diêu Vĩ hi vọng liên kết được càng nhiều công ty cùng ngành tham gia vào hành động của công ty đầu tư An Tâm, từ đó có qua có lại ủng hộ công ty đầu tư An Tâm.

Cho nên ông ta mới bằng lòng lộ ra một chút tin tức ở trên nhóm hiệp hội giao lưu ngành vận tải hàng hải.

Diêu Vĩ biết hôm nay không có người ở trên nhóm hiệp hội giao lưu ngành vận tải hàng hải nói chuyện là bởi vì không muốn làm chim đầu đàn, nhưng ngày mai lúc ông ta đặt bàn ở quán rượu hải sản Nam Cảng, có một số người sẽ đi theo tới đó.

Cho nên rõ ràng là chỉ có sáu người, nhưng Diêu Vĩ lại ở trong đám đó nói là đặt mấy bàn vào tối ngày mùng năm tháng bốn.

Công ty cổ phần vận chuyển đường xa Cự Trình trực tiếp tuyên bố tăng giá ở trên trang web, đồng thời ở trên Weibo sử dụng tài khoản chính thức phát ngôn, ngỏ lời nguyên nhân là bởi vì chi phí vận hành tăng giá.

Ngoại trừ Hải Vận Trí Viễn Diêu Thị ra, thì là công ty niêm yết A+H này là công ty vận tải hàng hải đầu tiên hướng về phía công ty đầu tư An Tâm.

An Lương nhận được tin tức của Diêu Vĩ.

‘Diêu Vĩ: An Lương, bên này chúng ta lại lôi kéo được thêm đồng minh.’

‘Diêu Vĩ: Công ty cổ phần vận chuyển đường xa Cự Trình cũng đã đăng bài thông báo, trang web và Weibo đồng thời tuyên bố.’

‘An Lương: Tốt, cảm ơn chú Diêu.’

‘Diêu Vĩ: Không cần khách khí!’

‘Diêu Vĩ: Chắc là ngày mai sẽ có càng nhiều công ty vận tải gia nhập.’

‘Diêu Vĩ: Bên này cũng có rất nhiều người biết công ty đầu tư An Tâm các cháu là một thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh.’

‘Diêu Vĩ: Nếu như có người không muốn nhắc tới giá cả, cháu có thủ đoạn gì thì cứ giở hết ra.’

‘Diêu Vĩ: Những người khác ở phía sau nhìn thấy vậy thì sẽ lựa chọn gia nhập cùng chúng ta thôi.’

‘An Lương: Đã rõ.’

An Lương nhìn thấy tin tức mà tài khoản chính thức của công ty cổ phần vận chuyển đường xa Cự Trình đăng lên trên Weibo, biểu thị công ty vận chuyển đường xa Cự Trình điều chỉnh giá cả tuyến đường biển từ cảng Nam Dương đến Bảo Tỉnh, tổng giá cả tăng lên 20%.

Lần tăng lên này tăng lên một cái biên độ giống với Hải Vận Trí Viễn Diêu Thị!

Chương 1478: Bảo Tỉnh? Chó nhà có tang

An Lương suy nghĩ một chút rồi đăng nhập vào tài khoản chính thức của Graphene Ước Mơ Tương Lai, sau đó cho thông báo của công ty cổ phần vận chuyển đường xa Cự Trình tuyên bố điều chỉnh giá cả tuyến đường biển cảng Nam Dương và Bảo Tỉnh một like.

Một like này chính là làm tương tác tâm lý, sau khi like xong anh mở phần mềm bảo mật thông tin của cục điều tra an toàn quốc gia ra.

‘An Lương: Lão Hoàng, có ở đó hay không?’

‘Hoàng Quốc Tường: ?’

‘An Lương: ?’

‘Hoàng Quốc Tường: Chuyện gì?’

‘An Lương: Anh giả bộ rất giống!’

‘An Lương: Chuyện lần trước anh tìm tôi muốn tôi mở rộng chống đối Bảo Tỉnh, trước đó tôi không đồng ý, nhưng lần này tôi đã trực tiếp làm rồi!’

‘An Lương: Trước mắt Hải Vận Trí Viễn Diêu Thị, công ty cổ phần vận chuyển đường xa Cự Trình đã gia nhập, chắc là ngày mai sẽ có càng nhiều người gia nhập…’

‘An Lương: Những người không gia nhập với chúng ta, nếu như chỉ là duy trì quy mô ban đầu, không nhân cơ hội này thu hút đơn đặt hàng mới thì chúng ta giả bộ như không nhìn thấy.’

‘An Lương: Nhưng những người không gia nhập với chúng ta, lại thừa dịp chúng ta tăng giá lợi dụng giá cả thấp thu hút khách hàng, thì các người hãy sắp xếp đi kiểm tra một chút?’

‘An Lương: Tôi sẽ nặc danh báo cáo những kẻ có khả năng dính líu tới buôn lậu!’

‘Hoàng Quốc Tường: Nặc danh báo cáo cũng được.’

‘An Lương: Chuyện các người làm ra, chẳng lẽ còn muốn tôi gánh tội thay?’

‘An Lương: Chỉ cần các người ra tay một hai lần, những người kia sẽ tự hiểu.’

‘An Lương: Tuyệt đối không được xem bọn họ như đồ đần, bọn họ thông minh đấy!’

‘An Lương: Các người cứ tỏ một cái thái độ, bọn họ sẽ biết phải làm thế nào đối phó.’

‘Hoàng Quốc Tường: Không thành vấn đề.’

‘Hoàng Quốc Tường: Đến lúc đó cậu muốn báo cáo nhà nào thì cậu nói với tôi, tôi sẽ sắp xếp kiểm tra.’

‘An Lương: Vậy thì không còn vấn đề gì nữa rồi!’

‘An Lương: Đúng rồi, anh xác định là anh gánh vác được hậu quả à?’

‘An Lương: Nếu cứ tiếp tục làm như vậy tình huống bên kia sẽ rất nghiêm trọng.’

Hoàng Quốc Tường: Nghiêm trọng đến mức nào?’

‘An Lương: Tôi nhổ vào!’

‘An Lương: Lão Hoàng, chúng ta có thể thành thật với nhau một chút hay không?’

‘An Lương: Giữa người với người chân thành nhiều hơn một chút, ít lừa gạt một chút, như vậy khó khăn lắm sao?’

‘Hoàng Quốc Tường: Vậy tôi sẽ thẳng thắn một chút, chuyện trước kia cậu làm ở viện phúc lợi trẻ em Tây Phổ có chút thiếu sót tôi đã giúp cậu vá kỹ lưỡng lại rồi.’

‘Hoàng Quốc Tường: Các người yên tâm đầu tư quyên tặng cho viện phúc lợi trẻ em Tây Phổ, viện phúc lợi trẻ em Tây Phổ ở trại bảo hộ cứu trợ động vật Tinh Nhân triển khai hoạt động ngoại khóa thực tiễn.’

‘Hoàng Quốc Tường: Tôi đối xử với cậu tốt quá phải không?’

‘An Lương: …’

Mẹ nó cái này cũng có vấn đề à?

Làm một người tốt thật là khó quá đi mà!

An Lương đang trao đổi với Hoàng Quốc Tường qua phần mềm bảo mật thông tin ở cục điều tra an ninh quốc gia.

‘An Lương: Lão Hoàng, tôi thật sự buồn nôn đấy!’

‘Hoàng Quốc Tường: Có những chuyện đổi cách nói khác là được rồi, không phải thanh niên các cậu rất am hiểu hả?’

‘Hoàng Quốc Tường: Tôi thấy trên mạng thanh niên mấy cậu hay thích kiểu nói hoa hòe lòe loẹt.’

‘Hoàng Quốc Tường: Kiểu như nói ‘thích cô gái trong vòng tay của người khác’ thành ‘cô gái mà tôi thích đang trong vòng tay người khác’, không phải đổi thành thế thì thanh niên mấy cậu cảm thấy rất có cảm giác u sầu hả?’

‘Hoàng Quốc Tường: Lúc trước cậu xử lý không tốt lắm, cậu không nên đưa tiền trực tiếp mà cậu có thể hỏi bọn họ muốn gì, rồi cho bọn họ dưới hình thức quyên tặng đồ đạc.’

‘Hoàng Quốc Tường: Đổi cách khác thì thực ra có thể thoái thác được, hiểu chưa?’

‘An Lương: Được!’

‘An Lương: Bên tôi sẽ chú ý.’

‘Hoàng Quốc Tường: Ừ.’

‘Hoàng Quốc Tường: Bên tôi đã thẩm định rồi, dù mấy cậu có làm thế nào bên chúng tôi vẫn gánh được!’

‘An Lương: Giá hàng bên đó sẽ tăng đột ngột đến 15 đấy!’

‘Hoàng Quốc Tường: Bọn tôi biết rồi.’

‘An Lương: Quyết định rồi?’

‘Hoàng Quốc Tường: Dạy một bài học thôi, để bọn họ biết rằng không có sự ủng hộ của bọn tôi thì bọn họ còn chẳng bằng con chó!’

‘Hoàng Quốc Tường: Có câu nói rất hay, đánh chó phải ngó mặt chủ!’

‘Hoàng Quốc Tường: Một con chó mà không có chủ thì chính là chó nhà có tang!’

‘An Lương: Hiểu rồi.’

‘Hoàng Quốc Tường: Đợi tin tốt của cậu.’

‘An Lương: Phối hợp với nhau.’

Khi An Lương đang trao đổi với Hoàng Quốc Tường, trong mạng lưới internet Bảo Tỉnh, Lôi Thiên Long vẫn đang livestream.

“Các bạn khán giả! Tin tức lớn! Tin tức lớn! Tin động trời đây!” Lôi Thiên Long nói với giọng cường điệu.

“Có ai gửi ít quà không?” Lôi Thiên Long lại bắt đầu đòi quà.

Lôi Thiên Long cam đoan nói: “Chắc chắn lần này là một tin tức động trời! Chỉ cần một món quà thì tôi sẽ nói ra ngay.”

Khán giả đang xem livestream vẫn nể mặt mà gửi ít quà.

‘Nếu mà không phải tin tức động trời thật thì anh đi chết đi!’

‘Thưởng cho một đồng!’

‘Mau nói tin động trời đi!!’

‘Nói trước đã rồi gửi quà!’

Chương 1479: Lên bản tin thấy thế nào?

Lôi Thiên Long thấy đợt quà thưởng này cũng gần năm nghìn tiền Bảo Tỉnh, khoảng một nghìn tệ tiền nước Hạ thì anh ta mới nói: “Các bạn có còn nhớ tôi nói trên livestream lúc trước, giá cả của một cái áo mưa nhỏ có thể tăng lên rất nhiều không?” Lôi Thiên Long nhắc nhở.

Lôi Thiên Long tiếp tục nói: “Tôi vừa nhận được một tin đáng tin cậy, bình luận viên Hoàng Văn Kinh ở Bảo Tỉnh của chúng ta đã khiêu khích công ty đầu tư An Tâm trên Weibo trong nước, cuối cùng chọc giận công ty đầu tư An Tâm!”

“Lúc trước tôi đã phân tích, lần này là cuộc chiến lớn cung cấp cao su, công ty đầu tư An Tâm cũng không hẳn là vô tội, nhưng Nhật Bản cũng không vô tội, chắc chắn Nhật Bản cũng là một trong những bàn tay gây tội phía sau màn.” Lôi Thiên Long nói rõ.

“Trước mắt Bảo Tỉnh chúng ta mới là bên thua cuộc cuối cùng, trong tình huống như thế này thì chúng ta nên khiêm nhường nhận thua, từ đó nằm gai nếm mật, nhưng quý ngài bình luận viên Hoàng Văn Kinh của chúng ta lại chọc giận công ty đầu tư An Tâm, còn kết quả thế nào hả, tôi chụp màn hình cho quý vị!” Lôi Thiên Long bổ sung.

“Mọi người nhìn tấm chụp màn hình đầu tiên này, đây là ảnh trên Weibo, cái bài toàn văn phát ngôn mới nhất của tài khoản Weibo mờ mờ ảo ảo của công ty đầu tư An Tâm đã thể hiện là ‘như bạn mong muốn’, rõ ràng là đang trả lời lại bình luận viên Hoàng Văn Kinh.” Lôi Thiên Long nói rõ.

“Tiếp sau đó là hình ảnh trang web chính thức của công ty hải vận Diêu thị, đây là một thông cáo tuyên bố của công ty vận tải biển, bọn họ tăng chi phí vận tải từ bến cảng Nam Dương của Ma Đô đến Bảo Tỉnh lên 20%.”

Lôi Thiên Long giải thích tỉ mỉ một lần nơi tập kết hàng thương mại vận chuyển đường biển với mô hình bán lẻ.

“Khi chi phí vận tải tăng thêm 20% thì chắc chắn người bán hàng sẽ không thể gánh chịu những chi phí vận tải tăng ngoài định mức, mà là người tiêu dùng chúng ta phải chịu.” Lôi Thiên Long nói rõ.

“Rất nhiều hàng hóa của chúng ta đều nhập khẩu từ nước Hạ, bao gồm rất nhiều đồ dùng gia đình, sản phẩm gốm sứ pha lê, còn có các loại đồ chơi trẻ em cùng với báo giấy, vân vân.”

Rõ ràng Lôi Thiên Long không thuận miệng nói bừa, bởi vì dù những sản phẩm nhập khẩu mà anh ta nói ra không đầy đủ hết nhưng đúng thật là những sản phẩm mà Bảo Tỉnh nhập khẩu.

“Chúng ta nhìn tiếp tấm hình thứ ba, đây là thông cáo trên trang web của công ty cổ phần vận tải Cự Trình cùng với thông báo từ Weibo chính thức của bọn họ, công ty vận tải đường biển này đã chọn chính sách tăng giá giống như công ty hải vận Diêu thị.” Lôi Thiên Long giải thích.

“Có thể mọi người sẽ nghi ngờ cái này mà là tin tức động trời gì, đúng không?”

Lôi Thiên Long không thừa nước đục thả câu nữa: “Nếu nói công ty vận tải biển Diêu thị liên kết với công ty đầu tư An Tâm thì sao?”

“Nếu nói lần này công ty vận tải biển Diêu thị nhằm vào vận chuyển đường thủy của chúng ta mà tăng giá là do công ty đầu tư An Tâm sắp xếp thì sao?” Lôi Thiên Long tiếp tục đưa ra các giả thuyết.

“Rõ ràng là công ty cổ phần vận tải Cự Trình này cùng tăng giá với công ty vận tải biển Diêu thị, điều này nói rõ là bọn họ cũng đã gia nhập vào liên minh của công ty vận tải biển Diêu thị và công ty đầu tư An Tâm.” Lôi Thiên Long bổ sung.

“Nếu liên minh này tiếp tục mở rộng thì phần lớn các công ty vận tải ở bến cảng Nam Dương Ma Đô sẽ nhằm vào Bảo Tỉnh chúng ta, điều này có nghĩa là giá cả các loại hàng hóa của bên chúng ta sẽ tăng thêm một phần.” Lôi Thiên Long nói ra hậu quả.

Lôi Thiên Long bổ sung: “Nếu công ty đầu tư An Tâm nắm giữ đủ khả năng thì lại càng có thể kiểm soát được chuỗi sản xuất công nghiệp này, dù không thể kiểm soát hoàn toàn, chỉ kiểm soát được một phần nhỏ thôi thì tình huống ngừng cung cấp các loại cao su sẽ tiếp tục một lần nữa.”

“Xin hỏi quý ngài bình luận viên Hoàng Văn Kinh lần này có sảng khoái không?”

Lôi Thiên Long tiện thể giễu cợt một câu: “Công ty đầu tư An Tâm như ngài mong muốn, thực sự bắt đầu nhắm vào Bảo Tỉnh chúng ta, xin hỏi quý ngài Hoàng Văn Kinh, bây giờ chúng tôi nên làm thế nào đây?”

Ngày sáu tháng tư.

Dù là tuần thứ nhất nhưng vẫn là ngày nghỉ tết Thanh Minh.

Trải qua một đêm tích tụ, bây giờ tin tức mà Lôi Thiên Long tiết lộ trong livestream đã gây xôn xao khắp Bảo Tỉnh.

Bởi vì tin tức mà Lôi Thiên Long tiết lộ trong livestream cũng không phải tin tức bí mật gì, có thể dễ dàng tìm kiếm thông tin trên mạng.

Ví dụ như nói trên website chính thức của công ty hải vận Diêu Thị đã thực sự thông báo tăng giá vận chuyển đường biển từ Nam Dương Ma Đô đến Bảo Tỉnh.

Ví dụ khác như tài khoản chính thức của công ty cổ phần vận chuyển Cự Trình cũng không phải cái gì khó tìm lắm, lên thẳng Weibo là có thể tìm kiếm được, sau đó cũng có thể thấy công ty cổ phần vận chuyển Cự Trình này cũng đã công bố điều chỉnh tăng giá đường thủy đối với Bảo Tỉnh, giá vận chuyển toàn tuyến tăng thêm 20%.

Vì đã có Lôi Thiên Long thu hút, dẫn dắt dư luận trong livestream, nói hành động trả thù của công ty đầu tư An Tâm là nhằm vào Hoàng Văn Kinh, thế là Hoàng Văn Kinh bất hạnh rồi, anh ta đã thành công được lên bản tin buổi sáng.

Chương 1480: Liên minh hải vận lớn mạnh

Bản tin buổi sáng Bảo Tỉnh dùng cách trêu chọc để hỏi Hoàng Văn Kinh, xin hỏi chuyện này nên xử lý như thế nào, có cần bày rượu nhận sai không?

Rõ ràng là cấp lãnh đạo Bảo Tỉnh chưa nhận thức được tính nghiêm trọng của vấn đề! Chỉ là hai công ty hải vận liên minh mà thôi, có ảnh hưởng gì đến Bảo Tỉnh đâu?

Nhưng lúc tám giờ, ba công ty vận tải đường biển bến cảng Nam Dương đã công bố tăng giá tuyến đường biển từ bến cảng Nam Dương đến Bảo Tỉnh, lần lượt là công ty vận tải Phá Lãng, công ty cổ phần vận tải đường dài Trấn Đào cùng với công ty lưu thông hàng hóa Phúc Dương.

Cuối cùng công ty lưu thông hàng hóa Phúc Dương có hơi hướng góp cho đủ số, vì công ty lưu thông hàng hóa Phúc Dương thiên về lưu thông hàng hóa trên đất liền, vận tải biển cực kỳ ít, nhưng bằng lòng bày tỏ thái độ là rất tốt rồi.

Nếu nói công ty lưu thông hàng hóa Phúc Dương chỉ là tôm tép góp cho đủ số, thì công ty vận tải Phá Lãng và công ty cổ phần vận tải đường dài Trấn Đào chính là cá mập! Trong tuyến đường vận chuyển từ bến cảng Nam Dương đến Bảo Tỉnh, mỗi năm công ty vận tải Phá Lãng thu được tiền vận chuyển lên đến 30 ức, tuyến đường vận tải của công ty cổ phần vận tải đường dài Trấn Đào cũng thu được từ 20 ức trở lên mỗi năm.

Sau khi hai con cá mập này công bố tăng giá thì đã tạo ảnh hưởng đến hệ sinh thái vận tải đường biển từ bến cảng Nam Dương đến Bảo Tỉnh ngay lập tức.

Một thị trường hoàn thiện về cơ bản thường sẽ có sự cân bằng cung cầu.

Vì dù là cung vượt cầu hay cung không đủ cầu thì đều sẽ bị thị trường tự sửa đổi.

Lấy bến cảng Nam Dương làm ví dụ, trên tuyến đường biển từ bến cảng Nam Dương đến Bảo Tỉnh cần bao nhiêu tàu chở hàng vận chuyển, thực ra trên cơ bản là đã cân bằng, không có khả năng đột ngột gia tăng một lượng lớn nhu cầu vận chuyển, cũng không thể đột ngột xuất hiện tình trạng suy giảm khả năng vận chuyển.

Bây giờ năm công ty vận tải biển tuyên bố tăng giá, thị phần trên tổng thị trường sẽ vượt qua mức 53 ức tệ hàng năm với các đơn hàng vận chuyển, cũng không thể tìm được cách giải quyết vận chuyển trong thời gian ngắn.

Dù có nhanh nhất cũng cần một tuần mới có thể giải quyết vận chuyển được.

Trong tình huống thế này, hàng hóa vận chuyển đến Bảo Tỉnh hoặc là sẽ phải tăng giá, hoặc là phải đợi một tuần sau, dường như hai phương án này đều không thích hợp lắm.

Nếu phải tăng giá thì những người học theo khác phải làm sao? Trên thực tế thì sự lo lắng này đang trở thành hiện thực.

Diêu Vĩ không ngừng nghe điện thoại, tất cả đều là thành viên hiệp hội giao lưu ngành vận tải biển bến cảng Nam Dương gọi đến, bọn họ nhạy cảm phát hiện ra rằng sau khi công ty vận tải biển Diêu Thị và công ty cổ phần hải vận Cự Trình tuyên bố tăng giá thì không có ai cảnh cáo bọn họ cả?

Mấy lão già làm vận tải đường biển này có mấy ai là kẻ ngốc chứ?

Sau khi phát hiện ra tình huống như thế thì bắt đầu nảy sinh những suy tính.

Lại thêm công ty vận tải Phá Lãng và công ty cổ phần vận tải đường dài Trấn Đào thuộc những công ty có tỷ lệ doanh thu khá cao trong vận chuyển từ bến cảng Nam Dương đến Bảo Tỉnh cũng đều nhắm vào Bảo Tỉnh.

Thế là từng người bắt đầu liên lạc với Diêu Vĩ, đồng thời bàn luận về chuyển điều chỉnh phí vận tải đường biển từ bến cảng Nam Dương tới Bảo Tỉnh.

Mười giờ sáng, Weibo nước Hạ đột nhiên trở nên náo nhiệt.

Bởi vì từng công ty vận tải đường biển đều nhao nhao công bố thông báo tăng giá vận tải đường biển từ bến cảng Nam Dương đến Bảo Tỉnh trên Weibo, chỉ trong vòng hơn một tiếng ngắn ngủi, đã có 51 công ty vận tải đường biển công bố thông báo tăng giá tương ứng.

Có 58 công ty vận tải đường biển chủ yếu ở bến cảng Nam Dương, hiệp hội giao lưu ngành vận tải đường biển bến cảng Nam Dương có 59 người, trừ người quản lý bến cảng Nam Dương thì những người khác là 58 người phụ trách của các công ty vận tải đường biển.

Trước mắt đã có 51 công ty tuyên bố thông báo tăng phí vận chuyển từ bến cảng Nam Dương đến Bảo Tỉnh, chỉ còn lại duy nhất một công ty vận tải đường biển Đại Nhật Nguyệt.

Bởi vì Thái Tử Nam của công ty vận tải đường biển Đại Nhật Nguyệt là người Bảo Tỉnh, nếu anh ta tuyên bố tăng giá thật thì sợ là sẽ bị bên Bảo Tỉnh nhắm vào.

11 giờ 48 phút sáng.

Thái Tử Nam dùng tài khoản Weibo chính thức của công ty vận tải biển Đại Nhật Nguyệt đăng thông báo.

Công ty vận tải biển Đại Nhật Nguyệt: Xin thông báo đến các quý khách hàng, bắt đầu từ 0 giờ ngày 7 tháng 4 năm 2020, công ty vận tải biển Đại Nhật Nguyệt chúng tôi chính thức điều chỉnh phí vận chuyển từ bến cảng Nam Dương đến Bảo Tỉnh. Trước mắt chúng tôi sẽ tăng phí vận chuyển lên 20% so với giá cũ. Tiếp theo là tin tức từ bộ phận tài chính năm 2019 của công ty vận tải biển Đại Nhật Nguyệt: tổng doanh thu năm 2019 của công ty vận tải biển Đại Nhật Nguyệt là 20,82 ức nhân dân tệ, hạch toán lợi nhuận ròng cuối cùng là 2 ức nhân dân tệ. Tỷ suất lợi nhuận chỉ đạt 2,06%, thấp hơn khoản lãi từ tiền gửi định kỳ một năm. Xét thấy tình hình như thế, công ty vận tải đường biển Đại Nhật Nguyệt chúng tôi phải bất đắc dĩ tăng phí vận chuyển, mong quý khách hàng thông cảm nhiều hơn.

...

Đến đây, toàn bộ 58 công ty vận tải đường biển bến cảng Nam Dương đều công bố tăng giá phí vận tải đường biển từ bến cảng Nam Dương đến Bảo Tỉnh! Nói chung là đạt được lợi ích là chiến thắng cuối cùng.

Thái Tử Nam còn là người Bảo Tỉnh!

Nhưng trước lợi ích thì Thái Tử Nam sẽ không do dự gì mà chọn lợi ích! Dẫu sao thì chỉ có lợi ích là duy nhất và mãi mãi.

Chương 1481: Công ty đầu tư An Tâm dùng điểm tựa nâng bổng cả Trái Đất!

Thông báo của Vận tải đường biển Đại Nhật Nguyệt thể hiện rằng bến cảng Nam Dương đoàn kết cùng nhắm vào mục tiêu là Bảo Tỉnh, hoặc có thể nói, lợi ích đã thúc đẩy họ đoàn kết làm một.

Một người họ Mã nào đó đã từng nói: Khi lợi nhuận là 10% thì sẽ có người rục rà rục rịch.

Hiện giờ trực tiếp tăng giá lên 20%, tương đương với việc lợi nhuận bỗng dưng tăng thêm 20%. Vậy thì tại sao lại không kiếm lời một khoản lợi nhuận đây?

Trong thị trường thương mại, lợi ích là duy nhất!

Sau khi thông báo của Vận tải đường biển Đại Nhật Nguyệt được công bố, streamer của Bảo Tỉnh là Lôi Thiên Long tiến hành bình luận, đồng thời cũng nhận được sự yêu thích của những người thích hóng hớt mà xếp hạng nhất bình luận.

'Lôi Thiên Long: Đầu tiên phải kinh ngạc thốt lên: bến cảng Nam Dương đã hoàn toàn thất thủ!!!

Lại phổ cập kiến thức tư liệu của Vận tải đường biển Đại Nhật Nguyệt , Vận tải đường biển Đại Nhật Nguyệt là một doanh nghiệp hàng thật giá thật của Bảo Tỉnh, được sáng lập bởi người Bảo Tỉnh Thái Tử Nam, tập trung kinh doanh tuyến đường biển từ bến cảng Nam Dương đến Bảo Tỉnh, thời gian hoạt động đến giờ đã vượt quá bảy năm rồi.

Trong bảy năm hoạt động, Vận tải đường biển Đại Nhật Nguyệt vẫn luôn chiếm vị trí lấy phí vận chuyển thấp nhất trên thị trường và trở thành lựa chọn công ty vận chuyển đường biển hàng đầu của doanh nghiệp ở Bảo Tỉnh.

Lần này, tập thể doanh nghiệp vận tải bến cảng Nam Dương với công ty đầu tư An Tâm vẫn luôn ở phía sau thao túng Bảo Tỉnh, đầu tiên nó đoạt được công ty Hải Vận Trí Viễn Diêu Thị, sau đó lấy điểm tựa, từng bước từng bước khiến cho tất cả các công ty vận tải đường biển đều gia nhập vào.

Ban đầu tôi cho rằng Vận tải đường biển Đại Nhật Nguyệt có thể chống chọi, kết quả là hiện tại Vận tải đường biển Đại Nhật Nguyệt cũng lựa chọn xuôi theo dòng nước. Bước tiếp theo có lẽ là công ty vận tải đường biển nước ngoài cũng thừa dịp cháy nhà mà hôi của chăng?

@Hoàng Văn Kinh: Anh đụng chạm đến công ty đầu tư An Tâm, anh tự mình giải quyết à? …’

Có người hóng hớt tin tức đã bình luận lại lời bình của Lôi Thiên Long, hy vọng rằng Lôi Thiên Long giải thích một chút vấn đề tại sao lại là công ty đầu tư An Tâm ở phía sau thao túng.

'Kẻ trộm lửa: Xin hỏi @Lôi Thiên Long, tại sao lại là công ty đầu tư An Tâm vậy?’

Mọi người đều biết công ty đầu tư An Tâm là một công ty tài chính, tại sao lại có thể khống chế nhiều công ty vận tải đường biển như vậy? Điều này không hề logic!

Đối mặt với những lời dò hỏi của quần chúng hóng hớt, Lôi Thiên Long cũng không hề giấu giếm mà trả lời lại tin nhắn.

'Lôi Thiên Long: @Kẻ trộm lửa: Đầu tiên chúng ta hãy nhìn vào công ty Hải Vận Trí Viễn Diêu Thị, công ty này trước đây đã từng đứng bên bờ vực phá sản, công ty đầu tư An Tâm đã đưa tay ra cứu nó, bởi thế nên hiện giờ nó giúp công ty đầu tư An Tâm cũng có gì sai đâu?

Trên thực tế, đây cũng là công ty đầu tiên nhảy ra nhắm vào vấn đề phí vận chuyển đường biển từ bến cảng Nam Dương đến Bảo Tỉnh, trực tiếp tuyên bố tăng 20% phí chuyên chở.

Chúng ta lại nhìn tiếp công ty vận tải đường biển thứ hai tuyên bố, Cổ phần vận chuyển đường xa Cự Trình, nó là một công ty niêm yết ở hai nơi, lần lượt là ở cổ phần A và thị trường Hồng Kông, làm một công ty đã niêm yết ngoài thị trường, nó chủ động cho công ty đầu tư An Tâm mặt mũi thì có gì sai chứ?

Tiếp theo là Vận tải hàng hải Phá Lãng và Cổ phần viễn dương Trấn Đào, hai cái này là màn kịch quan trọng, hẳn là họ vì lợi ích, đồng thời nhìn thấy sức mạnh của hai tấm gương phía trước.

Archimedes đã từng nói: “Hãy cho tôi một điểm tựa, tôi có thể nâng bổng cả Trái Đất lên.”

Công ty đầu tư An Tâm chính là Archimedes, công ty Hải Vận Trí Viễn Diêu Thị chính là điểm tựa và tất cả các công ty vận tải hàng hải ở bến cảng Nam Dương chính là Trái Đất, việc tăng giá lên 20% chính là động lực.

Công ty đầu tư An Tâm đã khéo léo lợi dụng điểm tựa, cộng với động lực và giành được chiến thắng một cách dễ dàng.

Dù sao cũng là bỗng dưng tăng lên 20% lợi nhuận, trừ phi có công ty vận tải hàng hải nước ngoài sẵn sàng trả một cái giá thật lớn để phá vỡ liên minh như vậy, nếu không thì lần này Bảo Tỉnh sẽ chịu thiệt là cái chắc!

@Hoàng Văn Kinh: Nhà phê bình nổi tiếng, xin hãy bình luận một chút về tình hình hiện tại?

...’

Tình hình hiện tại vô cùng gay go!

Lôi Thiên Long quả thật có chút năng lực, anh ta đơn giản hóa những chuyện phức tạp thành những ví dụ đơn giản, từ đó mà có thể nói những chuyện phức tạp thành chuyện vô cùng sống động.

Việc công ty đầu tư An Tâm khuấy động toàn bộ các công ty vận tải đường biển ở cảng biển Nam Dương thật sự là một điểm tựa, một động lực mà thôi!

Tất nhiên là danh tiếng của công ty đầu tư An Tâm cũng là một yếu tố quan trọng.

Nhân viên trong nhóm hiệp hội giao lưu ngành vận tải hàng hải đều biết rằng công ty đầu tư An Tâm là một trong những thành viên sáng lập của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, họ biết rõ năng lực của công ty đầu tư An Tâm lớn như thế nào.

Xét tình hình như vậy thì tại sao lại phải liều lĩnh mạo hiểm mà làm mất lòng công ty đầu tư An Tâm đây? Rõ ràng là nhắm mắt lại và gia nhập liên minh tăng gia là có thể kiếm được rất nhiều lợi ích.

Nhiều yếu tố khác nhau đã tổng hợp lại, dó đó tạo thành một thỏa thuận nhất trí nhanh chóng của các công ty vận tải đường biển ở bến cảng Nam Dương, cùng nhau thong thả kiếm lời!

Còn đối với Bảo Tỉnh ư?

Sống chết mặc bay, tiền thầy bỏ túi!

Bình Luận (0)
Comment