Vì sự tồn tại của “Chúc Phúc Hòa Bích”, câu trả lời mà An Lương nói ra, dưới sự ban phước của 'hư không lượng tử', phù hợp với những quy định tương ứng của mức độ không xác định.
Đối với những người quan sát ở mức độ không xác định, hệ thống Nhân Sinh Người Thắng tin rằng những người quan sát này chắc sẽ hiểu được, phải không?
An Lương dẫn Hạ Như Ý đến khách sạn Nyna ở Trung tâm Quốc Kim, đây là một khách sạn năm sao sang trọng, vượt trội hơn hẳn những khách sạn năm sao thông thường về khía cạnh môi trường.
Vì Hạ Như Ý đã đồng ý không về trường, làm sao An Lương có thể tự mình lùi bước?
Sảnh của khách sạn Nyna.
An Lương dẫn Hạ Như Ý đi vào, anh lấy chứng minh thư của mình ra làm thủ tục nhận phòng. Khi anh đang làm thủ tục nhận phòng, hệ thống Nhân Sinh Người Thắng lại đưa ra nhắc nhở ngầm một lần nữa.
‘Chúc Phúc Hòa Bích đang phát huy tác dụng!’
‘Vận mệnh may mắn tiếp tục hỗ trợ ký chủ đưa ra lựa chọn tốt nhất, thành công giúp 'hư không lượng tử' tránh được các mối đe dọa độc hại từ các cấp độ không xác định.’
Lời nhắc nhở của hệ thống Nhân Sinh Người Thắng rất âm thầm, đó là một tình huống cần được xem xét trước khi có thể hiểu được lý do. Bởi vì mối đe dọa độc hại từ các cấp độ không xác định đang ngày càng mạnh mẽ hơn!
May mắn thay, hệ thống Nhân Sinh Người Thắng là cốt lõi, nó kiểm soát tất cả các loại phần thưởng, hệ thống Nhân Sinh Người Thắng cung cấp sự đảm bảo an toàn nhất cho cuộc sống của An Lương.
Vì là một khách sạn năm sao sang trọng và nằm ở Trung tâm Quốc Kim, nên giá phòng hạng sang của khách sạn Nyna mà An Lương đặt lên tới 3.600 tệ một đêm.
Diện tích phòng lớn hơn khách sạn Hòa Phổ một chút, từ 98 mét vuông tăng lên 120 mét vuông.
Khách sạn Nyna, phòng hạng sang số 6606, tầng 66.
An Lương đưa Hạ Như Ý vào phòng, anh định dẫn Hạ Như Ý tham gia vào hàng ngũ triệu hồi sư cho trò chơi. An Lương nhất định sẽ chọn xạ thủ, dù sao thì anh cũng là một xạ thủ chuyên nghiệp, sát thương chí mạng của xạ thủ rất cao, khả năng tìm kiếm cơ hội cũng rất nhiều, chưa kể còn có trình độ chiến đấu chuyên nghiệp.
Đương nhiên Hạ Như Ý sẽ là trợ thủ!
Triệu hồi sư mới chơi lựa chọn làm trợ thủ là chuyện quá bình thường, đặc biệt là khi gặp một xạ thủ chuyên nghiệp, nếu chọn trợ thủ có thể sẽ nhận được sự chăm sóc từ xạ thủ.
Trở thành một triệu hồi sư và tham gia trò chơi Hiệp Cốc là một điều thiêng liêng. Trước khi trở thành một triệu hồi sư, cần phải tắm rửa và thay quần áo để thể hiện lòng thành của mình.
Để thể hiện tầm quan trọng của việc trở thành triệu hồi sư và tham gia trò chơi Hiệp Cốc, An Lương đã đích thân giúp Hạ Như Ý tắm rửa và thay quần áo, đồng thời nhiều lần an ủi Hạ Như Ý rằng việc trở thành triệu hồi sư là điều thiêng liêng. Một khi trở thành triệu hồi sư, bạn sẽ biết được rằng thế giới này vậy mà lại có một chuyện tốt đẹp như vậy.
Gần nửa tiếng sau, An Lương và Hạ Như Ý đã tắm rửa và thay quần áo xong xuôi. An Lương bắt đầu giảng giải cách trở thành triệu hồi sư và cách tham gia trò chơi Hiệp Cốc.
Hạ Như Ý chấp nhận lời dạy một cách thụ động. Sau khi An Lương giảng giải một hồi, Hạ Như Ý bắt đầu trả lời, cô đã hiểu sơ về cách đi, bắt đầu bước đầu tiên với tư cách là một triệu hồi sư.
Bước tiếp theo là vào trò chơi Hiệp Cốc, An Lương chọn cho mình xạ thủ băng Ashe, anh chọn cho Hạ Như Ý trợ thủ Soraka – đứa con của các vì sao, ở vị trí buff máu.
Dưới sự dẫn dắt của xạ thủ chuyên nghiệp kỳ cựu, Hạ Như Ý chính thức gia nhập trò chơi. Bởi vì năng lực gây ra sát thương chí mạng của xạ thủ chuyên nghiệp kỳ cựu quá xuất sắc, ngay cả người chơi trợ thủ mới vào nghề cũng có thể chăm sóc rất tốt, Hạ Như Ý nhanh chóng tiến vào trong trạng thái.
Ở chế độ ghép cặp thông thường, một trận đấu kéo dài khoảng 30 phút đến 40 phút, nhưng đối với người mới chơi thì khác. Cường độ đối kháng của người mới chơi thấp hơn một chút, cùng với sự dẫn dắt của xạ thủ chuyên nghiệp kỳ cựu, thời gian chiến đấu vẫn chưa đủ nửa tiếng.
Sau khi trận đấu kết thúc, Hạ Như Ý, một người chơi trợ thủ mới vào nghề đã rất hài lòng và nằm gối lên cánh tay của xạ thủ chuyên nghiệp kỳ cựu. Cô cảm thấy rằng An Lương nói rất đúng, trở thành một triệu hồi sư và tham gia trò chơi quả thực rất xứng đáng!
Bởi vì Hạ Như Ý là một trợ thủ mới, tinh thần và thể lực của cô ấy khá yếu, cho nên xạ thủ chuyên nghiệp kỳ cựu cũng không dẫn cô ấy chơi thêm lần nữa. Dù sao thì hai người bọn họ cũng đã có sự phối hợp với nhau, sau này thời gian chơi còn nhiều, hà tất gì phải vội vã?
. . .
Đã 11 giờ 30 phút khuya.
Trong phòng ký túc xá số 303 của học viện sư phạm Thiên Phủ.
Khang Ngọc Giai và Tề Nặc nhìn thời gian, Hạ Hòa Tâm không quay lại là chuyện bình thường, nhưng Hạ Như Ý cũng không về là sao đây?
Vậy ra mọi thứ thật sự giống y như những gì bọn họ đã nghĩ sao?
Chương 1778: Vận mệnh may mắn đã được kích hoạt“Giai Giai, mình cảm thấy hai chị em bọn họ đều thua rồi!” Tề Nặc nói.
Khang Ngọc Giai gật đầu khẳng định: “Đó không phải là chuyện bình thường sao?”
Khang Ngọc Giai tiếp tục: “Nói thẳng ra, nếu là mình thì mình chắc chắn cũng sẽ sa vào. Ủy viên đời sống trước mặt là một đại lão hàng thật, buổi tối hôm nay lúc tổng kết giá cũng hơn 23.000 tệ, đã vậy còn được giảm giá 20%, cậu tin nổi không?”
Tề Nặc hơi lúng túng: “Hình như mình ăn hơi nhiều.”
“Cậu còn biết nữa à?” Khang Ngọc Giai bật cười.
“Ăn nhiều một chút cũng tốt, dù sao thì biết khi nào mới có lần sau nữa!” Khang Ngọc Giai tiếp tục nói: “Thật ra, bất kế là đại lão ủy viên đời sống đang ở cùng ai trong hai người bọn họ, người còn lại chắc chắn sẽ rất khó chịu. Ngẫm nghĩ thì cũng có thể hiểu được, nếu bạn trai của chị mình hoặc em mình lại ưu tú đến như vậy, người còn lại sao có thể tìm bạn trai được đây?”
Tề Nặc đồng tình: “Đúng vậy! Bất luận là ai trong hai người bọn họ đang ở cùng với đại lão ủy viên đời sống, người còn lại làm sao có thể chấp nhận?”
Người xưa nói rất đúng, từ tiết kiệm sang xa xỉ thì dễ, từ xa xỉ sang tiết kiệm mới khó. Nếu chưa từng nhìn thấy ánh sáng, bạn mới có thể chấp nhận được bóng tối.
Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm đã nhìn thấy ánh sáng, An Lương đã đưa bọn họ đi xem một thế giới đầy phồn hoa, làm sao bọn họ có thể dễ dàng chấp nhận người khác được chứ?
“Mình cũng rất muốn tìm được một đại lão ủy viên đời sống như vậy làm bạn trai!” Tề Nặc xúc động nói: “Như vậy thì mình có thể ăn uống thật đã đời, mình muốn ăn hết tất cả món ngon trong nước!”
“Mình khuyên cậu tỉnh táo lại đi!” Khang Ngọc Giai bất lực nói.
Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm có lợi thế của bọn họ, không chỉ có ngoại hình đẹp, vóc dáng đẹp, tính cách cũng rất tốt. Tề Nặc thực sự không thể nào so sánh được với bọn họ, khoảng cách giữa Tề Nặc và hai chị em nhà họ Hạ rất xa nhau!
Ngày hôm sau.
Gần 8 giờ sáng thứ hai.
Hạ Như Ý tỉnh dậy từ sớm, cô phát hiện An Lương đang ở bên cạnh. Cô đột nhiên nghĩ đến trò chơi Hiệp Cốc tối qua, mặt cô đỏ bừng lên, sau đó cẩn thận nép vào trong lòng của An Lương.
Tâm trạng của cô có chút phức tạp, không chỉ lo lắng sau này An Lương sẽ không đưa cô tham gia trò chơi Hiệp Cốc, mà còn lo lắng về những vấn đề khác.
An Lương tỉnh dậy, anh thấy Hạ Như Ý đang ôm chặt anh, sau đó anh ôm Hạ Như Ý vào lòng.
“Em dậy sớm vậy sao?” An Lương hỏi.
Hạ Như Ý gật đầu khẳng định: “Hôm nay phải đi học.”
“Ừ.” An Lương trả lời.
Ngay cả khi Hạ Như Ý biểu thị rằng cô phải đi học, An Lương cũng không thể chắc chắn liệu Hạ Như Ý này rốt cuộc có phải là Hạ Như Ý hay không, bởi vì nếu cô ấy là Hạ Hòa Tâm thì thay Hạ Như Ý đi học cũng không có vấn đề gì đâu nhỉ?
Sự giống nhau giữa Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm có thể dễ dàng đánh lừa hệ thống nhận dạng khuôn mặt của điện thoại di động Apple! Cho nên việc thay người đến lớp hoàn toàn không có vấn đề gì cả.
Trước tình hình đó, An Lương đã thử sử dụng lại hệ thống “Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp” để lấy thông tin. Lần này vẫn xảy ra một lỗi không xác định, nhưng bằng cách nào đó hệ thống đã đưa ra một ít dữ liệu.
…
‘Phát sinh lỗi không xác định!’
‘Không thể nhận diện mục tiêu!’
‘Thành công lấy được một phần dữ liệu! Thể chất thuần khiết: Thuần khiết…’
‘Nhắc nhở đặc biệt: Thuộc tính thể chất thuần khiết sẽ được hiện hiển thị dưới dạng [Thuần khiết] trong trường hợp đặc biệt. Vẻn vẹn có nghĩa là ký chủ không thu hoạch đồng cỏ chứ không phải là khái niệm điểm thể chất thuần khiết 100 điểm.’
. . .
An Lương dùng linh hồn của mình để phiên dịch giúp ý nghĩa trong lời nhắc nhở của hệ thống Nhân Sinh Người Thắng. Nói một cách đơn giản, mặc dù Hạ Như Ý đã tham gia trò chơi Hiệp Cốc, nhưng trong trường hợp đặc biệt, thuộc tính thể chất thuần khiết của Hạ Như Ý được hiển thị là “Thuần khiết”, cho thấy rằng Hạ Như Ý chỉ có mỗi xạ thủ sát thương chí mạng là An Lương đây.
An Lương không hề hay biết, hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đã đưa ra một thông báo nhắc nhở im lặng. ‘Hư không lượng tử’ đã can thiệp thành công vào hệ thống “Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp”!
‘Chúc Phúc Hòa Bích: Vận mệnh may mắn đã được kích hoạt thành công!’
‘Hệ thống “Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp” đã tự động cập nhật.’
‘Hệ thống “Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp” thích ứng thành công với tình hình hiện tại, hệ thống sẽ cung cấp thông tin cốt lõi cho ký chủ…’
‘Hệ thống “Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp” sẽ tiếp tục hỗ trợ các hiệu ứng đặc biệt về ‘hư không lượng tử’ trong các phiên bản tiếp theo…’
Những thông tin này là những lời nhắc nhở ngầm mà An Lương không hề nhìn thấy. “Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp” không hổ danh là của hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, nó âm thầm bảo vệ An Lương ngay cả ở những nơi mà An Lương không hề nhìn thấy.
Đây mới chính là người thực sự chiến thắng cuộc sống!
An Lương và Hạ Như Ý cùng nhau ăn sáng tại quầy buffet sáng của khách sạn Nyna, sau đó An Lương đưa Hạ Như Ý quay lại Học viện sư phạm Thiên Phủ.
Khi Hạ Như Ý quay lại trường học, cô bị Khang Ngọc Giai, Tề Nặc và Lâm Lâm trêu chọc, nhưng Hạ Như Ý chỉ cười mà không nói gì, có một số chuyện không cần phải nói vì đó là chuyện riêng tư.
Chương 1779: Sự liên hệ đến từ hacker đỉnh cao!Ở Học viện kinh tế Thiên Phủ.
An Lương gửi tin nhắn trong nhóm “Phòng 307”.
‘An Lương: Hôm nay có tiết không?’
‘Trầm Thế Trung: [Thời khóa biểu]’
‘Trầm Thế Trung: An Lương đỉnh ghê!’
‘Trầm Thế Trung: Eo của cậu vẫn ổn chứ?’
‘Lữ Văn Sơn: Tôi cảm thấy cậu ta không ổn rồi. Trước tiên, khoan nói đến chuyện một chọi hai, mới nhìn đã thấy An Lương là người không thiếu gái, cậu ta có thể chịu nổi không đây?’
‘Mã Long: Hình như rất có lý!’
‘An Lương: …’
‘An Lương: Văn Sơn, tôi khuyên cậu nên làm người đi!’
‘An Lương: Miệng lưỡi cậu độc như vậy, cậu không sợ đối tượng xem mắt của cậu sẽ bỏ chạy à?’
‘Mã Long: Khi cậu ta đứng trước mặt đối tượng xem mắt, cậu ta hoàn toàn biến thành một kẻ đeo bám dai dẳng!’
‘Mã Long: Ngày nào chúng tôi cũng nghe cuộc trò chuyện giữa Lữ Văn Sơn và đối tượng xem mắt của cậu ta, quả thực khiến người ta muốn trầm cảm!’
‘Trầm Thế Trung: Có sao nói vậy, Lữ Văn Sơn thật sự rất có bệnh, dáng vẻ khi cậu ta đeo bám hoàn toàn là kiểu không có tiền đồ!’
‘Lữ Văn Sơn: Mấy cậu thì biết cái gì, tôi có bạn gái, mấy cậu có sao?’
‘Mã Long: Tự kỷ rồi!’
‘Trầm Thế Trung: Tôi không có!’
‘An Lương: Tôi cũng không có!’
‘Lữ Văn Sơn: …’
‘Lữ Văn Sơn: Tôi đã chụp màn hình lại rồi, buổi trưa hai người mời tôi ăn nhé?’
‘Trầm Thế Trung: Cậu là con chó!’
‘An Lương: Tôi không sợ!’
An Lương nói chuyện phiếm với mấy người bạn khùng điên của mình thêm một lát.
Trên đường đi đến lớp học, anh mở Weibo để xem tin tức, mới vừa mở ra xem thì nhận được cuộc gọi đến ngoài ý muốn.
Thông tin người gọi là Liêu Hiểu Bằng, bạn của Tiền Tiểu Cương, một hacker hàng đầu từng tham gia nhiều hoạt động do An Lương lên kế hoạch, cậu ta đảm nhiệm vị trí hỗ trợ trên mạng xã hội.
An Lương và Liêu Hiểu Bằng chỉ tiếp xúc với nhau trong công việc, hai bên không có nói chuyện nhiều lắm, vậy Liêu Hiểu Bằng gọi cho anh rốt cuộc là có chuyện gì đây?
Dù không biết Liêu Hiểu Bằng tìm anh có việc gì, nhưng An Lương vẫn vuốt màn hình để trả lời cuộc gọi.
“Xin chào? Hiểu Bằng à?” An Lương hỏi trước.
Liêu Hiểu Bằng nhanh chóng trả lời: “Đúng vậy, anh Lương. Tôi là Hiểu Bằng, anh đang ở Đế Đô à?”
“Tôi đang ở Thiên Phủ, có chuyện gì vậy?” An Lương hỏi.
Liêu Hiểu Bằng trả lời: “Chờ một chút, anh Lương. Tôi sẽ gửi cho anh một trang web trên Wechat. Anh đăng nhập vào trang web này và chúng ta sẽ trò chuyện với nhau bằng tin nhắn.”
Dựa vào nghiệp vụ của Liêu Hiểu Bằng, An Lương hiểu ngay ý của đối phương. Còn chuyện Liêu Hiểu Bằng có hại anh không?
Thôi đi!
Nếu An Lương không biết danh tính thực sự của Liêu Hiểu Bằng, xét thấy đối phương là một hacker hàng đầu, anh sẽ lo lắng đến chuyện đối phương hack vào điện thoại của mình.
Nhưng An Lương biết thân phận thật sự của Liêu Hiểu Bằng, nếu như Liêu Hiểu Bằng dám làm mấy trò yêu ma quỷ quái, há chẳng phải đang tự tìm đường chết à?
Không có hacker hàng đầu nào có thể ngu ngốc đến mức này!
Danh tính của Liêu Hiểu Bằng có thể được đảm bảo, nhưng An Lương vẫn chọn cách đối xử thận trọng. Anh gửi tin nhắn đến Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa.
Sau khi An Lương gửi tin nhắn giải thích tình hình, Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán đã lập tức trả lời.
‘Số 4: Xin hãy yên tâm. Thông tin điện thoại di động của cậu được bảo vệ rất nghiêm ngặt, không thể lấy thông tin điện thoại di động của cậu trong âm thầm mà không có bất kỳ dữ liệu bất thường nào.’
‘Số 0: Ừ. Vậy thì tốt.’
Sau khi nhận được hồi âm từ Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán, An Lương lập tức trả lời Liêu Hiểu Bằng trên Wechat.’
‘An Lương: Hiểu Bằng, bây giờ tôi bấm mở trang web luôn sao?’
‘Liêu Hiểu Bằng: Đúng vậy anh Lương.’
‘An Lương: Ừ.’
‘Liêu Hiểu Bằng: Nhân tiện, anh Lương. Đó là một giao diện trò chuyện ẩn danh nằm trong Tor Browser. Khi chúng ta trò chuyện trong đó, đừng nên tiết lộ thân phận thật sự của chúng ta.’ (1)
(1) Tor Browser: là phần mềm máy tính có chức năng xóa dấu vết, ẩn địa chỉ IP xuất xứ của máy truy cập Internet khi gửi hay nhận thông tin qua mạng.
‘Liêu Hiểu Bằng: Thân phận của tôi trong Tor Browser là người dùng ẩn danh, cả anh cũng vậy.’
‘Liêu Hiểu Bằng: Khi chúng ta kết thúc cuộc trò chuyện, giao diện trò chuyện này sẽ bị xóa. Căn cứ theo đặc tính của Tor Browser, thông tin về cuộc trò chuyện của chúng ta sẽ không bị lưu lại và cũng sẽ không bị theo dõi.’
‘An Lương: Tốt.’
‘Liêu Hiểu Bằng: Để biết thêm thông tin, chúng ta sẽ trao đổi qua đó.’
‘An Lương: Được!’
An Lương hiểu ý của Liêu Hiểu Bằng, trò chuyện trên Wechat không hẳn là an toàn. Có một số chủ đề không thể trò chuyện trên Wechat.
Sau khi trả lời, An Lương lập tức nhấp vào đường liên kết do Liêu Hiểu Bằng gửi, đường liên kết này mở ra rất nhanh. Sau khi mở ra, nó có giao diện trò chuyện giống như Wechat, nhưng là hai màu đen trắng, mang phong cách của thế giới ngầm.
‘Người vô danh: ?’
‘Người vô danh: Chuyện gì vậy?’
An Lương tìm thấy biệt danh của mình là “Người vô danh” trong giao diện trò chuyện này.
‘Người giao tiếp: @Người thu hoạch: Tôi đã liên hệ với người mua @Người vô danh. Bây giờ anh có thể đưa ra thông tin mà anh muốn bán rồi.’
‘Người thu hoạch: @Người vô danh: Tôi có ba thông tin cần bán.’
‘Người thu hoạch: Tôi chỉ chấp nhận giao dịch BTC.’
Chương 1780: Tư liệu do lấy cắp mà có?BTC là tên viết tắt của Bitcoin, tuy được gọi là thị trường và còn được gọi là tiền ảo, nhưng nó không liên quan gì đến tiền tệ mà chỉ là một sản phẩm đầu tư phát sinh ảo.
Về bản chất, nó không khác gì một số trang bị phiên bản giới hạn trong các trò chơi trực tuyến.
Do tính chất phi tập trung của BTC nên rất khó để có thể theo dõi nó từ cấp độ kỹ thuật. Trước tình hình đó, BTC đã nhanh chóng trở thành phương án thanh toán tiền bạc trong vùng xám trên phạm vi toàn cầu.
Tình trạng này cũng là một trong những nguyên nhân khiến giá BTC tăng mạnh!
Suy cho cùng, khi hacker mạng muốn tống tiền, bọn họ không thể nào yêu cầu chuyển khoản trực tiếp, phải không?
Nếu muốn chuyển khoản trực tiếp? Đó không phải là tự tìm đến cái chết à!
Thanh toán bằng Bitcoin phi tập trung thuận tiện hơn rất nhiều. Bằng cách dùng ẩn danh để nhận bitcoin, sau đó lại dùng ẩn danh để bán Bitcoin, có thể trực tiếp nhận được 100% số tiền tương ứng.
Điều đó không tốt sao?
‘Người giao tiếp: Người thu hoạch đã đánh cắp một tài liệu mật nội bộ của Công ty điện lực Kyoto, một tài liệu mật của Công ty điện lực Tây Quan và một tài liệu mật của chính phủ Nhật Bản.’
‘Người giao tiếp: Người thu hoạch bán ba bản tài liệu này trên Deep Web. Sau khi xem nó, tôi nghe nói @Người vô danh cần những thông tin như thế này, vì vậy tôi đã làm người trung gian.’
(Deep Web là những trang web không thể truy cập/tìm kiếm được như các trang web thông thường.)
‘Người vô danh: Giá thế nào?’
‘Người thu hoạch: Mỗi bản đều có giá là 10 BTC.’
‘Người thu hoạch: [Hình ảnh]’
‘Người giao tiếp: Hiện tại 1 BTC khoảng 1,9 vạn đô la Mỹ, mức giá này không tính là đắt.’
‘Người vô danh: Tôi cần anh chứng minh giá trị và tính xác thật của ba bản tài liệu này.’
‘Người thu hoạch: [Hình 1: Cơ quan quyền lực cao nhất trong hệ thống nội bộ của điện lực Kyoto]’
‘Người thu hoạch: [Hình 2: Cơ quan quyền lực cao nhất trong hệ thống nội bộ của Công ty điện lực Tây Quan]’
‘Người thu hoạch: [Hình 3: Danh sách thông tin bí mật về mạng nội bộ của Bộ Kinh tế, Thương mại và Công nghiệp của Nhật Bản]’
‘Người thu hoạch: Ba bản tài liệu này đều là thật, về giá trị cụ thể thì tôi không thể chứng minh, bởi vì sau khi ba bản tài liệu này được chứng minh, nó tương đương với việc nói trực tiếp cho anh câu trả lời.’
‘Người thu hoạch: Tôi có thể đảm bảo rằng ba bản tài liệu này rất đáng tiền. Vì ba bản tài liệu này có thể đánh vào sự tín dụng của Công ty điện lực Kyoto, Công ty điện lực Tây Quan và chính phủ Nhật Bản, từ đó anh có thể thao tác trên thị trường vốn.’
An Lương đã đưa ra quyết định sau khi cân nhắc, 30 Bitcoin trị giá 57 vạn đô la Mỹ, tương đương khoảng 372 vạn nhân dân tệ. Liêu Hiểu Bằng không thể nào hợp tác với người ngoài để lừa dối anh được.
‘Người vô danh: Được!’
‘Người thu hoạch: Hãy để @Người giao tiếp làm trung gian, tôi chịu 5% phí trung gian.’
‘Người giao tiếp: Không sao, 5% phí trung gian còn lại sẽ do @Người vô danh chịu, đợi lát nữa Người vô danh gửi BTC tương ứng đến địa chỉ ví của tôi, tôi sẽ thông báo cho anh để anh gửi tin nhắn vào hộp thư chỉ định của tôi. Sau khi tôi kiểm tra sơ bộ xong, xác nhận được tính xác thực của thông tin, tôi sẽ gửi thù lao cho anh.’
‘Người giao tiếp: Nếu thông tin sai sự thật, tôi sẽ không tính bất kỳ khoản phí trung gian nào, hơn nữa tôi cũng sẽ khiếu nại @Người thu hoạch với Lâu đài Xám.’
‘Người giao tiếp: Nếu @Người thu hoạch không hài lòng với nhận định của tôi, vui lòng khiếu nại với Lâu đài Xám.’
‘Người giao tiếp: Cả hai bên có hài lòng với một giao dịch trung gian như vậy không?’
An Lương nhìn tin nhắn của Liêu Hiểu Bằng, anh nhướng mày, hóa ra ở những vùng xám này lại có cách giao dịch như vậy sao?
Nhưng mà ngẫm nghĩ lại thì cũng rất là bình thường!
Chính vì là vùng xám nên mới cần đến các quy tắc như vậy, nếu không sẽ nảy sinh sự ngờ vực lẫn nhau, làm thế thì sao mà giao dịch được nữa?
Vùng xám có các quy tắc của vùng xám, và các quy tắc thậm chí còn nghiêm ngặt hơn! Đối mặt với tin nhắn do Liêu Hiểu Bằng gửi, người thu hoạch đã gửi tin nhắn trước.
‘Người thu hoạch: Tôi chấp nhận.’
‘Người vô danh: Tôi cũng chấp nhận.’
‘Người giao tiếp: [Địa chỉ ví BTC]’
‘Người giao tiếp: @Người vô danh: Vui lòng thanh toán tổng số tiền là 31,5 BTC vào địa chỉ ví BTC ở trên, trong đó 1,5 BTC là phí trung gian.’
‘Người giao tiếp: @Người thu hoạch: Vui lòng đợi hướng dẫn của tôi.’
‘Người thu hoạch: Đã nhận.’
An Lương nhướng mày, anh không có BTC!
Tuy nhiên, tin nhắn Wechat của Liêu Hiểu Bằng đã được gửi qua ngay lập tức.
‘Liêu Hiểu Bằng: Chờ một chút, anh Lương. Tôi đang dùng một tài khoản khác để thanh toán cho anh. Nếu thông tin của người thu hoạch là thật, anh sẽ mua nó chứ?’
Lúc trước, An Lương đã sắp xếp để Liêu Hiểu Bằng nhắm vào Công ty điện lực Kyoto, bao gồm cả việc sử dụng dư luận để gây áp lực với Công ty điện lực Kyoto trên toàn thế giới, nhưng những con lợn chết của Công ty điện lực Kyoto không sợ nước sôi lửa bỏng.
Vì vậy, khi Liêu Hiểu Bằng phát hiện có người bán tài liệu nội bộ bí mật của Công ty điện lực Kyoto trong cộng đồng Deep Web, anh ta đã lập tức liên hệ với đối phương.
Đúng lúc Liêu Hiểu Bằng có danh tiếng rất cao trong Lâu đài Xám của cộng đồng Deep web. Anh ta có thể đóng vai trò trung gian trong tư cách môi giới để xác minh tính xác thật của thông tin tương ứng cho An Lương.
Chương 1781: Đâm một nhát vào ngực!‘An Lương: Tất nhiên là tôi phải mua rồi!’
‘An Lương: Hiểu Bằng, chuyện này nên làm cho tốt vào!’
‘An Lương: Anh trả tiền trước, tôi đưa tiền sau.”
‘Liêu Hiểu Bằng: Được rồi, anh Lương.’
‘Liêu Hiểu Bằng: [Hình ảnh]’
‘Liêu Hiểu Bằng: An Lương, anh gửi ảnh chụp màn hình lịch sử thanh toán vào giao diện trò chuyện đi.’
‘An Lương: Được.’
An Lương đã gửi lịch sử thanh toán tương ứng đến giao diện trò chuyện ẩn danh. Liêu Hiểu Bằng ngay lập tức gửi tin nhắn dưới biệt danh “Người giao tiếp”.
‘Người giao tiếp: [Hình ảnh]’
‘Người giao tiếp: Tôi đã nhận được tổng cộng 31,5 BTC từ người vô danh.’
‘Người giao tiếp: @Người thu hoạch: Vui lòng gửi thông tin tương ứng đến [Địa chỉ email bí mật].’
‘Người giao tiếp: Anh cần bao lâu để gửi thông tin?’
‘Người thu hoạch: Tổng kích thước của ba bản tài liệu là 118MB. Tôi cần 3 đến 5 phút để xây dựng một mạng cách ly an toàn, sau đó dành cùng một khoảng thời gian như vậy để gửi thông tin.’
‘Người thu hoạch: Nhiều nhất là 12 phút, anh sẽ nhận được tài liệu tương ứng.’
‘Người giao tiếp: Vậy thì dùng 12 phút làm giới hạn. Sau 12 phút, tôi sẽ xóa tất cả dấu vết, tạm dừng giao dịch và thông báo với bên Lâu đài Xám rằng anh có thể sẽ theo dõi ngược lại tung tích của chúng tôi.’
‘Người thu hoạch: Không thành vấn đề, mọi thứ sẽ hoàn thành trong vòng 12 phút.’
Chỉ 8 phút sau, người thu hoạch đã gửi tin nhắn.
‘Người thu hoạch: @Người giao tiếp: Tôi đã gửi thông tin tương ứng, vui lòng kiểm tra tình hình của thông tin tương ứng.’
‘Người giao tiếp: Tôi đã nhận được nó, vui lòng đợi một lát, tôi sẽ bắt đầu kiểm tra ngay lập tức. ‘
‘Người giao tiếp: @Người vô danh: Xin hãy yên tâm, tôi chỉ kiểm tra tài liệu, và sẽ không tiết lộ thông tin cho bất kỳ ai.’
‘Người thu hoạch: @Người vô danh: Người giao tiếp có tín nhiệm rất tốt trong Lâu đài Xám, xin hãy yên tâm.’
‘Người vô danh: OK!’
Liêu Hiểu Bằng lại gửi tin nhắn cho An Lương trên Wechat.
‘Liêu Hiểu Bằng: [Liên kết], [Tài khoản], [Mật khẩu]’
‘Liêu Hiểu Bằng: Anh Lương, tôi đã đọc qua rồi. Quả thật là thông tin tuyệt mật, anh xem thử xem?’
‘An Lương: Được.’
An Lương lần theo địa chỉ liên kết, và dùng tài khoản với mật khẩu do Liêu Hiểu Bằng gửi đến để đăng nhập kiểm tra, trong hộp thư có ba bản tài liệu.
[Kế hoạch thử nghiệm - Giai đoạn 1]
[Báo cáo thử nghiệm phương án lọc nước biển]
[Công khai thông tin và nghiên cứu tâm lý nghịch đảo]
…
An Lương bấm vào tài liệu bí mật đầu tiên [Kế hoạch thử nghiệm - Giai đoạn 1]. Tài liệu này đến từ Công ty điện lực Kyoto, anh vừa đọc phần đầu là đã biết rằng lần này mình đào được kho báu!
Với mức giá chỉ hơn 300 vạn tệ, anh đã mua được tài liệu bí mật ở cấp độ này!
Trước đây, vì để nhắm vào Công ty điện lực Kyoto, An Lương đã chi hơn 3000 vạn nhân dân tệ vào việc tạo dư luận trên toàn cầu, thế nhưng Công ty điện lực Kyoto vẫn nằm dài và cười nhạo anh?
Bây giờ chỉ với tài liệu bí mật [Kế hoạch thử nghiệm - Giai đoạn 1]này, nếu nó được công khai, nó tương đương với việc đâm một nhát dao vào ngực của Công ty điện lực Kyoto.
Không phải Công ty điện lực Kyoto đang nằm dài và cười nhạo à?
Hê hê!
Lần này không chế giễu nữa, lần này anh cứ thế đâm một nhát dao thôi. Dù sao cũng đang nằm dài rồi, nhận thêm một nhát đi!
‘An Lương: Gửi tiền cho bên kia, thông tin không có vấn đề gì!’
‘Liêu Hiểu Bằng: Anh chắc chứ?’
‘Liêu Hiểu Bằng: Anh Lương, anh sẽ không thể lấy lại được số Bitcoin mà anh đã bỏ ra đâu.’
‘An Lương: Chắc chắn.’
Liêu Hiểu Bằng đã gửi tin nhắn trong giao diện trò chuyện ẩn danh của Tor Browser.
‘Người giao tiếp: @Người thu hoạch: Tính xác thật của thông tin đã được xác nhận, vui lòng gửi địa chỉ ví BTC.’
‘Người giao tiếp: Với tư cách là người trung gian, tôi sẽ tính phí cho anh là 1,5 BTC và thu thêm 0,3 BTC thay cho Lâu đài Xám, cho nên tôi chỉ có thể trả cho anh 28,2 BTC.’
‘Người thu hoạch: Không thành vấn đề.’
‘Người thu hoạch: [Địa chỉ ví BTC]’
‘Người giao tiếp: [Hình ảnh]’
‘Người giao tiếp: Thanh toán đã hoàn tất, vui lòng kiểm tra.’
‘Người thu hoạch: [Hình ảnh]’
‘Người thu hoạch: Tôi đã nhận được.’
‘Người thu hoạch: Tôi sẽ đánh dấu thông tin đã hoàn tất giao dịch trong Lâu đài Xám, mời @Người giao tiếp thanh toán phí quảng cáo 0,3 BTC càng sớm càng tốt.
‘Người giao tiếp: [Hình ảnh]’
‘Người giao tiếp: Đã trả trước!’
‘Người giao tiếp: @Người vô danh: @Người thu hoạch: Hợp tác vui vẻ, nếu lần sau còn cần, hãy liên hệ lại với tôi trong Lâu đài Xám.’
‘Người thu hoạch: Hợp tác vui vẻ.’
‘Người vô danh: Hợp tác vui vẻ.’
Sau khi hợp tác kết thúc, Liêu Hiểu Bằng đã gửi tin nhắn ngay cho An Lương.
‘Liêu Hiểu Bằng: Anh Lương, anh có thể đóng trang web rồi, chuyện tiếp theo tôi sẽ lo liệu.’
‘An Lương: Được rồi.’
‘An Lương: Số tài khoản của anh không thay đổi chứ?’
‘Liêu Hiểu Bằng: Không.’
‘An Lương: Được!’
An Lương lập tức thu xếp việc thanh toán và trực tiếp chuyển 500 vạn qua tài khoản của Liêu Hiểu Bằng. Mặc dù 30 Bitcoin chỉ có giá trị dưới 400 vạn, nhưng An Lương đã thanh toán thêm cho Liêu Hiểu Bằng.
Dù gì thì Liêu Hiểu Bằng đã giúp anh tìm kiếm những tài liệu đó, và những người khác cũng sẵn sàng giúp đỡ tìm kiếm chúng, mấy chuyện này còn không phải là vì có tồn tại lợi ích hay sao?
Nếu lần này không cho lợi ích thì có thể sẽ có lần khác, nhưng lần sau nữa thì sao? An Lương quả thật rất giàu, nhưng sự giàu có của An Lương có liên quan gì đến Liêu Hiểu Bằng?
Liêu Hiểu Bằng sẵn sàng giúp đỡ An Lương, thật ra đây chỉ là dạng trao đổi tài nguyên với nhau mà thôi.
Chương 1782: Điên cuồng mất trí!Ở trong thế giới của người lớn, không có ai có nghĩa vụ phải giúp đỡ bạn. Nếu họ giúp đỡ thì đó là vì nể tình hoặc là vì lợi ích, An Lương sẵn sàng dùng tiền để giải quyết vấn đề hơn.
Cũng giống như định luật chuyển nhà, cớ sao cứ phải dùng ân tình trong khi đó chúng ta có thể dùng tiền để giải quyết vấn đề?
Sau khi An Lương thanh toán xong, Liêu Hiểu Bằng lập tức trả lời tin nhắn.
‘Liêu Hiểu Bằng: Anh Lương, anh khách sáo quá rồi!’
‘An Lương: Nên như vậy!’
‘An Lương: Những tài liệu này thật sự rất hữu ích.’
‘An Lương: Nếu anh có thông tin tương tự trong tương lai, vui lòng liên hệ với tôi càng sớm càng tốt.’
‘Liêu Hiểu Bằng: Được.’
‘Liêu Hiểu Bằng: Anh Lương, thành thật mà nói, tôi muốn tự mình lên chiến trường, thử đánh cắp thông tin.’
‘An Lương: Anh nên giao cho người khác giải quyết mấy chuyện nguy hiểm, anh làm môi giới không phải tốt lắm rồi sao?’
‘Liêu Hiểu Bằng: Hê hê, hình như là vậy!’
‘An Lương: Được rồi, tôi tiếp tục xem tài liệu đây, có chuyện gì thì liên hệ với tôi.’
‘Liêu Hiểu Bằng: Hiểu rồi.’
Sau khi An Lương và Liêu Hiểu Bằng kết thúc cuộc trao đổi, An Lương lại kiểm tra chi tiết tài liệu tuyệt mật [Kế hoạch thử nghiệm - Giai đoạn 1] từ Công ty điện lực Kyoto.
Thông tin được ghi trong tài liệu tuyệt mật này quả thực là điên cuồng!
Theo tài liệu tuyệt mật trong [Kế hoạch thử nghiệm - Giai đoạn 1], Công ty điện lực Kyoto đã bí mật thực hiện kế hoạch xả nước thải nhiễm hạt nhân ra biển, nhưng đó chỉ là kế hoạch thử nghiệm.
Theo tài liệu được ghi trong [Kế hoạch thử nghiệm - Giai đoạn 1], để xác minh độ tin cậy của việc xả nước thải nhiễm hạt nhân ra biển, Công ty điện lực Kyoto đã bí mật xả 100 tấn nước thải nhiễm hạt nhân tại khu vực Minamisanriku, nơi cách xa khoảng 150 km.
Thông qua kế hoạch thử nghiệm này, phân tích toàn diện ảnh hưởng và tác hại của nước thải ô nhiễm hạt nhân đối với môi trường biển.
Trong [Kế hoạch thử nghiệm - Giai đoạn 1], không chỉ có thông tin kinh hoàng này được ghi lại, mà còn có một đoạn tin tức ở khu vực Minamisanriku ghi lại rằng, ngư dân địa phương đã bắt được một con bạch tuộc 9 xúc tu.
Như chúng ta đã biết, bạch tuộc thường là bạch tuộc 8 xúc tu!
Tuy nhiên, ngư dân ở khu vực Minamisanriku đã bắt được một con bạch tuộc có 9 xúc tu.
Vào thời điểm đó, các phương tiện truyền thông ở khu vực Minamisanriku đưa tin rằng con bạch tuộc 9 xúc tu có thể đã bị nhiễm phóng xạ hạt nhân, nên đã xảy ra hiện tượng gây đột biến gen, nhưng tuyên bố này đã bị Trung tâm nghiên cứu sinh vật biển địa phương bác bỏ.
Theo Abe Takuya, nhà nghiên cứu tại Trung tâm nghiên cứu sinh vật biển địa phương, bạch tuộc có khả năng tái sinh các chi bị đứt lìa. Khi một xúc tu của con bạch tuộc bị đứt, trong quá trình tái sinh lại lần nữa, nếu như nó bị tác động phản ứng và kích thích thì có khả năng xuất hiện tình trạng sinh trưởng thêm nhiều xúc tu khác.
Cũng giống như vết thương của con người, trong quá trình lành vết thương, nếu không chú ý đến chế độ ăn uống hay là vệ sinh thì rất dễ xuất hiện những vết sẹo lồi, sẹo lõm khó coi.
Xúc tu thứ 9 của bạch tuộc thật ra tương đương với chứng tăng sản, đây là một tình trạng rất phổ biến.
Để tăng độ tin cậy cho tuyên bố của mình, Abe Takuya đã liệt kê những ví dụ liên quan để minh họa rằng ngay từ năm 1998, trong khu vực Vịnh Mie cách đó khoảng 500km, đã có ngư dân bắt được con bạch tuộc 96 chiếc xúc tu.
Một con bạch tuộc với 45 xúc tu cũng bị bắt.
Cả hai con bạch tuộc này đều được đặt làm mẫu vật trong Bảo tàng thủy cung ở khu vực Vịnh Mie để công chúng xem, để thể hiện sự biến đổi của sinh vật biển và khả năng thích nghi của các sinh vật.
…
Thái độ cởi mở này đã chiếm được lòng tin của người dân, và hai con bạch tuộc như hung thần khủng bố trở thành linh vật của thủy cung.
Tuy nhiên sự thật có thật sự là như vậy không?
Nếu không phải An Lương có được ba bản tài liệu tuyệt mật, An Lương thật sự sẽ không nghĩ nhiều đâu, bởi vì An Lương chưa bao giờ nghĩ Nhật Bản có thể điên cuồng mất trí đến thế.
Dù là bạch tuộc 9 xúc tu hay là loài bạch tuộc như hung thần khủng bố, thì bọn chúng quả thật là những đột biến chỉ xuất hiện sau khi bị nhiễm phóng xạ.
Bởi vì trong ba thông tin tối mật đều có ghi chép rõ ràng!
Đặc biệt là, Công ty điện lực Kyoto đã học được phương pháp hoạt động của [Báo cáo thử nghiệm phương án lọc nước biển] với [Công khai thông tin và nghiên cứu tâm lý nghịch đảo], bọn họ mua chuộc Abe Takuya từ Trung tâm nghiên cứu sinh vật biển, sau đó thì bắt đầu nói hươu nói vượn một cách quang minh chính đại.
Công ty điện lực Kyoto nhận thức được rằng việc che giấu có thể gây ra những vấn đề lớn, vậy thì dứt khoát tiết lộ luôn chuyện bạch tuộc 9 xúc tu cho rồi. Sau đó, bổ sung kiến thức như là làm sao để sản sinh ra bạch tuộc 9 xúc tu, rồi lèo lái dư luận sang một hướng khác, làm vậy có thể tránh được vấn đề về ô nhiễm phóng xạ.
Không phải ngay từ đầu Công ty điện lực Tây Quan đã làm ăn rất tốt sao?
Chương 1783: Tôi là fan của anh!An Lương đã đọc cả ba bản tài liệu tuyệt mật, sau đó lập tức liên hệ với Liêu Hiểu Bằng trên Wechat.
‘An Lương: Hiểu Bằng, hãy âm thầm phát tán ba bản tài liệu vừa rồi đi.’
Liêu Hiểu Bằng hiểu ý của An Lương trong vài giây.
‘Liêu Hiểu Bằng: Được!’
‘Liêu Hiểu Bằng: Anh Lương yên tâm đi, sở trường của tôi là làm việc trong âm thầm!’
‘An Lương: Đi đi!’
Liêu Hiểu Bằng là hacker hàng đầu, anh ta thật sự rất giỏi làm việc trong âm thầm, nếu anh ta không giỏi, e rằng anh ta đã bị bắt từ lâu rồi đúng không?
Sau khi An Lương dặn dò Liêu Hiểu Bằng, anh định đi vào lớp học, nhưng còn chưa kịp đến lớp, anh đã nhận được cuộc gọi từ Phạm Bình. An Lương lập tức bắt máy.
“Anh Phạm, chào buổi sáng!” An Lương chào hỏi trước.
Phạm Bình nhanh chóng trả lời: “Tổng giám đốc An, tổng giám đốc Lý của Công ty Hùng Chưởng đã đến.”
Lý Hồng Nham đến sớm vậy sao?
An Lương kiểm tra thời gian, bây giờ chỉ kém mấy phút nữa là 9 giờ, chẳng lẽ anh ta đi chuyến bay đêm đến đây à?
Không đúng!
An Lương thầm nghĩ trong lòng, anh ta chắc đã đến từ hôm qua, chẳng lẽ đến trước để thăm dò điều tra Công ty đầu tư An Tâm?
Thông tin của Công ty đầu tư An Tâm trên mạng xã hội gần như bằng không. Tuy nhiên, trong thế giới thật, nó không phải là một công ty đặc biệt bí ẩn cho lắm. Ví dụ như ở Trung tâm Quốc Kim trên đường Xuân Tây, Công ty đầu tư An Tâm tồn tại rành rành ra đấy, phúc lợi đãi ngộ của nó được lưu hành rộng rãi trong Trung tâm Quốc Kim.
Lý Hồng Nham chắc chắn đã đến đây để điều tra tình hình trước!
“Được rồi, tôi đến ngay đây.” An Lương trả lời.
Công ty đầu tư An Tâm, tầng 88, Trung tâm Quốc Kim.
Phạm Bình đặt điện thoại xuống và nhìn Lý Hồng Nham, người sáng lập, đồng thời cũng là tổng giám đốc của Công ty Hùng Chưởng: “Tổng giám đốc Lý, tôi đã liên lạc với tổng giám đốc An rồi, nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn thì khoảng một tiếng nữa là cậu ấy sẽ đến đây.”
“Bây giờ vẫn đang là giờ cao điểm mà người dân đi làm, tình trạng kẹt xe ở Thiên Phủ rất nghiêm trọng.” Phạm Bình bổ sung: “Nếu không cậu ấy đã tới sớm hơn rồi.”
Lý Hồng Nham nói đùa: “Nói đến kẹt xe, Đế Đô của chúng tôi có đề tài để nói rồi. Về tình trạng kẹt xe trên phạm vi toàn quốc, ngoài Thịnh Khánh có thể cạnh tranh với Đế Đô của chúng tôi ra, Thiên Phủ vẫn kém hơn một chút.”
Rõ ràng là đang nói đến vấn đề kẹt xe nghiêm trọng, hai người bọn họ lại nói như thể rất tự đắc. Chỉ có thể nói đại lão quả là đại lão nhỉ?
Phạm Bình và Lý Hồng Nham vừa trò chuyện vừa đi dạo tham quan Công ty đầu tư An Tâm.
Công ty đầu tư An Tâm chiếm toàn bộ mặt bằng tầng 88 của Trung tâm Quốc Kim, với không gian rộng 4.000 mét vuông, nó đã thể hiện được sức mạnh của mình.
Lý Hồng Nham âm thầm đánh giá sự hợp tác lần này. Thật ra, anh ta muốn đích thân đến Thiên Phủ là để thể hiện thiện chí hợp tác của anh ta.
Bằng không dựa vào cái gì mà phải tự mình đến đây chứ?
Quả thật An Lương có địa vị rất cao ở Đế Đô, nhưng Lý Hồng Nham cũng có địa vị lớn. Chỉ cần nước giếng không xâm phạm nước sông, Lý Hồng Nham không lo bị An Lương trấn áp vì từ chối hợp tác.
Đừng nói đến chuyện An Lương có thể trấn áp được Lý Hồng Nham hay không, nếu An Lương thật sự trấn áp được Lý Hồng Nham, thế chẳng phải đang thể hiện rằng sự khoan dung của An Lương rất nhỏ bé à?
Khoảng 50 phút sau.
Lúc An Lương đến Công ty đầu tư An Tâm, Diệp Tử Huyên ở quầy lễ tân lập tức nhắc nhở An Lương.
“Tổng giám đốc An, tổng giám đốc Phạm và tổng giám đốc Lý của Công ty Hùng Chưởng đang ở trong phòng họp.” Diệp Tử Huyên nói rõ.
An Lương không có thư ký hay trợ lý, anh băn khoăn không biết có nên tuyển một thư ký hay không?
Nữ thư ký và nữ trợ lý chắc chắn là không thể, An Lương không có sở thích giống vậy. Anh đang nghĩ đến việc tuyển một trợ lý đa năng với năng lực làm việc mạnh mẽ.
Dù là giải quyết những việc cần truyền đạt trong công việc hay giải quyết những chuyện vụn vặt trong cuộc sống, toàn bộ đều có thể giao cho trợ lý.
An Lương đi về phía phòng họp.
Trong phòng họp, An Lương vừa nhìn đã thấy ngay Lý Hồng Nham. Chủ yếu là vì khả năng nhận dạng của anh ta quá cao. Rõ ràng là một người trông rất lịch lãm và trí thức, nhưng những gì anh ta làm trong kinh doanh có thể nói là chửi mắng không ngừng. Lợi nhuận của Công ty Hùng Chưởng quá mỏng, việc kinh doanh quảng cáo đương nhiên dễ bị người dùng phản đối, nếu không làm tốt còn bị chửi nữa.
Trước đây, Công ty Hùng Chưởng từng điên rồ kiếm tiền đen chỉ vì chi phí quảng cáo, dẫn đến việc thua thiệt về mặt danh tiếng, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến Baidu tụt lại phía sau so với ba ông lớn trên mạng.
“Tổng giám đốc Lý, thật may mắn khi được gặp anh!” An Lương chào Lý Hồng Nham, anh đưa tay phải ra.
Lý Hồng Nham cũng đứng dậy và đi về phía An Lương, anh ta dùng hai tay bắt tay với An Lương để thể hiện sự coi trọng của mình. An Lương cũng nắm lấy tay Lý Hồng Nham bằng cả hai tay để đáp lại sự coi trọng đối phương.
“Tôi đã nghe danh của tổng giám đốc An từ lâu, quả nhiên là anh hùng trẻ tuổi!” Lý Hồng Nham khen ngợi.
Sau khi hai người bắt tay xong, An Lương nói: “Ngồi đi, ngồi đi, tổng giám đốc Lý. Tôi là fan của anh, Công ty Hùng Chưởng của anh đã lớn lên cùng với tôi!”
An Lương nói tiếp: “Đúng rồi, sinh nhật của Công ty Hùng Chưởng cùng tháng, cùng ngày với tôi, nhưng lại lớn hơn tôi 1 tuổi.”
Công ty Hùng Chưởng được thành lập vào ngày 1 tháng 1 năm 2000, sinh nhật của An Lương là ngày 1 tháng 1 năm 2001.
Chương 1784: Nhanh chóng ký hợp đồngLý Hồng Nham cảm thán nói: “Tổng giám đốc An trẻ quá! Nhìn tổng giám đốc An, tôi đột nhiên cảm thấy mình già rồi, thế giới sau này sẽ là thời đại 5.0 của những người trẻ như cậu!”
“Ha ha, tổng giám đốc Lý cũng còn rất trẻ mà!” An Lương đáp lại.
Khi nói đến đây, An Lương nhìn về phía Phạm Bình: “À này, anh Phạm. Lát nữa hãy chụp cho tôi với tổng giám đốc Lý một tấm ảnh. Tôi rất vui khi được gặp thần tượng!”
Lý Hồng Nham nói đùa: “Tổng giám đốc An, tôi biết cái trò đùa ‘fan’ đó đấy.”
“Khụ khụ!” An Lương ho khan hai tiếng.
“Tổng giám đốc Lý hiểu lầm rồi, tôi không có ý trêu trọc như thế đâu, tôi thật sự rất hâm mộ tổng giám đốc Lý.”
Nói thì nói vậy nhưng Lý Hồng Nham chỉ nghe ngoài tai mà thôi. Lý Hồng Nham chưa từng xem An Lương như là một thanh niên bình thường. Suy cho cùng, Lý Hồng Nham đã nghe quá nhiều truyền thuyết về An Lương khi ở Đế Đô!
Trong phòng họp của Công ty đầu tư An Tâm tại Thiên Phủ.
An Lương dám nói mình là fan của Lý Hồng Nham, nhưng Lý Hồng Nham lại không dám tin. Ai tin vào mấy chuyện này thì về nhà chăn heo được rồi đó?
Trong phòng họp, nhân viên của hai bên ngồi đối diện nhau trên bàn hội nghị.
An Lương chủ động hỏi: “Tổng giám đốc Lý, anh nghĩ sao về sự hợp tác mà chúng tôi đã đề xuất?”
Lý Hồng Nham trả lời một cách khẳng định: “Đề xuất mà tổng giám đốc An đưa ra rất tốt, chúng tôi hoàn toàn chấp nhận mọi điều kiện của tổng giám đốc An.”
An Lương mỉm cười, Lý Hồng Nham đúng là Lý Hồng Nham, thật sự rất táo bạo!
Thực tế thì An Lương đã bỏ ra rất nhiều lợi ích trong kế hoạch hợp tác lần này, ai có chút sự táo bạo sẽ lập tức đồng ý ngay.
Suy cho cùng, muốn thỏa thuận đặt cược thì có ngay thỏa thuận đặt cược. An Lương vẫn sẽ bồi thường nếu anh thua, và còn dành một nửa cổ phần của iQiyi Video cho Công ty Hùng Chưởng. Cho nên Công ty Hùng Chưởng có thể hưởng lợi ích từ sự phát triển trong tương lai của iQiyi.
An Lương không bao giờ là kiểu người thích ăn một mình!
An Lương biết hậu quả của việc ăn một mình. Đó có thể chỉ là cái lợi nhất thời, nhưng nếu để người khác gánh chịu, họ nhất định sẽ ôm mối hận trong lòng, tìm cơ hội trả thù.
Khi nỗi hận thù được tích lũy từng chút một từ kẻ thù và đối thủ, một ngày nào đó, bọn họ sẽ đẩy tất cả mọi người ngã xuống. An Lương không muốn rơi vào tình cảnh như vậy.
Vì vậy, An Lương chưa bao giờ là kẻ thích ăn một mình. An Thịnh Vũ đã giáo dục An Lương rất tốt, khiến cho An Lương nuôi dưỡng được một tính cách để có thể khiến anh trở nên thành công như ngày hôm nay.
Nếu tính cách của An Lương tồi tệ hơn một chút, muốn ăn sạch sẽ, quét sạch mọi thứ, cái gì cũng muốn độc chiếm một mình, vậy liệu anh có thể đi đến được như ngày hôm nay không?
Ngay cả khi có sự giúp đỡ của hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, e rằng An Lương cũng sẽ không thể nào đi đến được như ngày hôm nay!
Ví dụ như công nghệ pin Graphene, dù đó là phần thưởng mà hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đã tặng cho An Lương, nhưng trong trường hợp An Lương muốn độc chiếm ăn một mình, có quỷ mới biết chuyện khủng khiếp gì sẽ xảy ra.
Không, không, không!
Công nghệ pin Graphene là một chuyện quá xa vời.
Chỉ mỗi nhà họ Vương ở Đế Đô cũng có thể khiến An Lương lụi bại hoàn toàn, được chứ?
“Vậy hôm nay ký hợp đồng luôn sao?” An Lương nhìn Lý Hồng Nham.
Lý Hồng Nham gật đầu không chút do dự: “Không thành vấn đề, hôm nay ký luôn!”
Các nhân viên pháp lý của cả hai bên ngay lập tức bắt đầu ký hợp đồng theo các điều kiện đã thương lượng giữa An Lương và Kiều Á Phi, giám đốc điều hành iQiyi. Các điều khoản chính của cả hai bên rất đơn giản.
Công ty đầu tư An Tâm sẽ đầu tư 150 ức tiền mặt vào iQiyi và trao 10% vốn cổ của Công ty truyền thông An Tâm, thêm cả một thỏa thuận đặt cược.
Thỏa thuận đặt cược quy định rằng sau khi Công ty đầu tư An Tâm kiểm soát quyền ra quyết định hoạt động của iQiyi, quyền xem xét việc mua các bộ phim truyền hình và quyền đầu tư vào các bộ phim truyền hình tự sản xuất, nó sẽ có lãi vào năm 2025.
Nếu như không làm được thì bồi thường 100 ức vào quỹ đầu tư!
Những gì iQiyi Video cần trả là 28% quyền cổ phần, 66,7% quyền biểu quyết, cũng như quyền ra quyết định hoạt động, quyền xem xét việc mua các bộ phim truyền hình và quyền đầu tư vào các bộ phim truyền hình tự sản xuất.
Các hoạt động hàng ngày vẫn do nhóm của Kiều Á Phi đảm nhiệm xử lý.
Bất kể Công ty đầu tư An Tâm hay các lực lượng kiểm soát khác của An Lương, hoàn toàn không có người tài giỏi để điều hành một trang web video dài.
Chỉ một số công ty của trang web video dài mới có người tài giỏi có kinh nghiệm tương ứng, tuy nhiên cũng rất ít. Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng không cung cấp phần thưởng người tài giỏi tương ứng cho An Lương.
Tuy nhiên, An Lương cảm thấy tình trạng hoạt động của iQiyi không có vấn đề gì, chủ yếu là do ban quản lý của iQiyi quá mong muốn thành công mà thôi.
Bởi vì các điều khoản chính đã được thương lượng từ lâu, cho nên các nhân viên pháp lý của hai bên nhanh chóng thiết lập các điều khoản cụ thể của thỏa thuận hợp tác, sau đó được An Lương và Lý Hồng Nham xem xét.
An Lương kiểm tra cẩn thận mọi điều khoản của thỏa thuận hợp tác. Mặc dù An Lương tin tưởng vào kiến thức chuyên môn của nhân viên pháp lý, nhưng việc của An Lương là kiểm tra thỏa thuận hợp tác.
Đây là một sự hợp tác với giá trị hơn cả 100 ức, có ông chủ nào lại không nhìn vào thỏa thuận hợp tác chứ?
Nếu như thật sự có người không xem qua, lỡ như xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì sao đây?
Chương 1785: Tiến thêm một bước, cùng hợp tác?Tất nhiên, đối với An Lương mà nói, không bao giờ tồn tại khả năng xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Nguyên nhân à, là vì có năng lực “Dự Đoán Nguy Hiểm”!
Nếu thỏa thuận hợp tác có vấn đề, năng lực “Dự Đoán Nguy Hiểm” có thể xác định chính xác vấn đề, cho nên An Lương cảm thấy xảy ra chuyện ngoài ý muốn là chuyện không thể nào!
Cũng giống như chuyến bay của An Lương, chuyến bay của anh luôn là chuyến bay an toàn!
. . .
Gần nửa tiếng sau, tuy rằng năng lực “Dự Đoán Nguy Hiểm” đã khẳng định ngay từ đầu rằng thỏa thuận hợp tác không có vấn đề gì, nhưng An Lương vẫn nghiêm túc đọc thỏa thuận hợp tác từ đầu đến cuối.
An Lương cũng chỉ ra một vấn đề nhỏ, Công ty đầu tư An Tâm hứa sẽ rót 150 ức tiền mặt vào iQiyi, nhưng lại không trực tiếp chuyển tiền cho iQiyi mà vẫn để ở trong Công ty đầu tư An Tâm. Khi iQiyi cần tiền, Công ty đầu tư An Tâm sẽ phát tiền.
Điều kiện này cũng được Lý Hồng Nham chấp nhận.
Sau khi hai bên vui vẻ ký kết thỏa thuận hợp tác, Lý Hồng Nham mới cảm thán: “Nhìn tổng giám đốc An, tôi thật sự cảm thấy mình đã già rồi!”
An Lương mỉm cười trả lời: “Tổng giám đốc Lý lại bắt đầu nữa rồi!”
Lý Hồng Nham nhìn về phía An Lương: “Nhân tiện, tổng giám đốc An. Tôi vẫn còn một ý định hợp tác mới. Cậu có hứng thú tìm hiểu về nó không?”
“Đương nhiên rồi!” An Lương khẳng định.
Lý Hồng Nham rất biết cách nắm bắt cơ hội. Bây giờ anh ta đưa ra thêm một đề nghị hợp tác mới, điều này đã thể hiện sự chân thành vô cùng của anh ta.
Bởi vì Lý Hồng Nham thật sự có thể đưa ra lời đề nghị hợp tác mới trước khi ký thỏa thuận, đồng thời coi lời đề nghị hợp tác mới là điều kiện bổ sung cho kế hoạch hợp tác iQiyi Video.
Chỉ khi nào đạt được thỏa thuận trong kế hoạch hợp tác mới, thì lúc đó có thể đạt được thỏa thuận trong kế hoạch hợp tác iQiyi Video. Nhưng Lý Hồng Nham đã không làm điều đó, cho thấy rõ thành ý vô cùng của Lý Hồng Nham!
Trong phòng họp của Công ty đầu tư An Tâm.
Lý Hồng Nham của Công ty Hùng Chưởng chân thành đưa ra ý định hợp tác mới.
Trước lời đề nghị chân thành của Lý Hồng Nham, An Lương tất nhiên sẵn sàng tìm hiểu đối phương có ý định hợp tác mới như thế nào.
Lý Hồng Nham nói thẳng vào vấn đề: “Tổng giám đốc An muốn tích hợp các nguồn lực để trở thành ông lớn thứ sáu trong ngành truyền thông, nhưng thật ra vẫn còn thiếu một cơ hội then chốt.”
“Ồ?” An Lương nhìn Lý Hồng Nham.
“Thời đại hiện nay đã bước vào thời đại của những hòn đảo Internet. Chắc tổng giám đốc An cũng hiểu?” Lý Hồng Nham nói rõ.
Anh ta tiếp tục giải thích: “Trong thời đại của những hòn đảo Internet này, mọi ứng dụng đều chiếm ưu thế về thời gian và tần suất sử dụng của người dùng, bao gồm cả Công ty Hùng Chưởng của chúng tôi.”
Trước mắt, hành vi chiếm lấy thời gian và tần suất sử dụng của người dùng của Công ty Hùng Chưởng thật sự rất đáng kinh tởm!
Ví dụ như khi sử dụng Baidu Search thông qua ứng dụng trình duyệt web, nó lúc nào cũng sẽ nhảy ra yêu cầu tải ứng dụng Baidu Search xuống.
Chỉ là một công cụ tìm kiếm bình thường, dựa vào cái gì lại có ứng dụng chuyên dụng chứ?
Điều kinh tởm hơn là có một số trình duyệt web không cho phép bấm nút hủy. Hoặc là đóng trình duyệt web và mở lại Baidu Search, hoặc tải ứng dụng Baidu Search xuống.
Nhưng điều kinh tởm hơn nữa vẫn còn nằm ở phía sau!
Khi Baidu Search không nhắc tải ứng dụng xuống, nếu nội dung được tìm kiếm thuộc diễn đàn của Baidu, thì phải tải ứng dụng Baidu Search xuống, như vậy mới có thể xem toàn bộ nội dung trên diễn đàn Baidu.
Kể cả tìm hình ảnh cũng vậy, nếu muốn xem thêm nhiều hình ảnh nữa, vẫn phải tải ứng dụng Baidu Search xuống. Những hành động của Công ty Baidu quả thực như mất trí vậy, rõ ràng chỉ là một công cụ tìm kiếm mà thôi, cứ phải làm ra một ứng dụng chuyên dụng cho riêng nó. Cách làm này quả thực có thể hình thành một hòn đảo thông tin tương đối.
Tuy nhiên, công cụ tìm kiếm không phải là phần mềm xã hội, cũng không phải là ứng dụng video ngắn hay ứng dụng trò chơi cần tiêu tốn nhiều thời gian. Tại sao lại cần một ứng dụng chuyên dụng và độc lập làm gì?
Thị phần của Công ty Hùng Chưởng trong các công cụ tìm kiếm hiện đang trong tình trạng sụt giảm!
Từ một thời kỳ đỉnh cao chiếm hơn 90% thị phần, giờ đã giảm xuống còn dưới 70%. Tiếp theo là Sogou, 690 Search, Thần Ngưu Search, còn có Google Search và Bing Search cùng nhau giành lấy thị phần.
“Tổng giám đốc An nghĩ thế nào về Bách Gia Hào của chúng tôi?” Lý Hồng Nham hỏi.
Bách Gia Hào là nghiệp vụ truyền thông tuyên truyền của Baidu Search. Nó lôi kéo rất nhiều phương tiện truyền thông cá nhân, là kiểu mô hình chuyên mở màn bằng một bức tranh, nội dung thì đã được chỉnh sửa toàn bộ.
“Tổng giám đốc Lý muốn hợp tác nghiệp vụ Bách Gia Hào à?” An Lương hỏi ngược lại.
Lý Hồng Nham khẳng định:“Chúng tôi có thể đầu tư nghiệp vụ của Bách Gia Hào vào Công ty truyền thông An Tâm, giúp cậu có thêm nhiều kênh thông tin hơn nữa.”
“Giá bao nhiêu?” An Lương hỏi ngược lại.
Lý Hồng Nham trả lời: “Tổng giám đốc An muốn giá như thế nào?”
An Lương khẽ lắc đầu: “Tôi không nghĩ rằng đề xuất hợp tác này là một đề xuất tốt.”
Chương 1786: Gièm pha không chút kiêng nể!Trước khi Lý Hồng Nham trả lời, An Lương tiếp tục nói: “Tổng giám đốc Lý, có lẽ hiểu biết của anh về Bách Gia Hào hơi sai lệch. Tôi sẽ nói về Bách Gia Hào dưới góc nhìn của một người dùng bình thường.”
Lý Hồng Nham gật đầu: “Mong được nghe chi tiết.”
“Đầu tiên là xác định quan điểm chính, Bách Gia Hào là một sản phẩm thất bại khác của Công ty Hùng Chưởng.” An Lương nói một cách khẳng định.
Lý Hồng Nham im lặng.
An Lương nói tiếp: “Bởi vì Bách Gia Hào là phương tiện truyền thông cá nhân, đủ loại tin giả bay khắp mọi nơi. Có lẽ chỉ một, hai tin giả thì không sao, nhưng nếu như tin giả càng ngày càng nhiều thì sao?”
Lý Hồng Nham vẫn im lặng.
“Kết quả của việc công cụ tìm kiếm hiển thị quảng cáo đã nhận phải vô số gạch đá. Anh tưởng rằng nếu làm chủ được lượng truy cập của công cụ tìm kiếm là có thể làm chủ được mọi thứ, nhưng cuối cùng trái đắng đã xuất hiện. Tôi không cần phải nói thêm nữa.” An Lương nói rõ.
“Thất bại hiện tại của Bách Gia Hào đã được bộc lộ ra rất rõ ràng. Tin tức giả trên Bách Gia Hào quá phi lý. Bây giờ, rất nhiều người lựa chọn phớt lờ tin tức của Bách Gia Hào.” An Lương nói thêm.
“Nhân tiện, tôi nhớ có ai đó đã từng công kích Bách Gia Hào. Mặc dù tôi không biết tại sao đối phương lại đột ngột từ bỏ việc tiếp tục công kích Bách Gia Hào. Không kể đến chuyện bên anh phải trả cái giá như thế nào hay là cả hai bên đã có thỏa thuận gì, nhưng điều tôi muốn nói là vấn đề này vẫn chưa kết thúc.” An Lương thở dài.
Lý Hồng Nham hỏi: “Tại sao?”
“Mô hình Bách Gia Hào của anh bị người khác bắt chước rất hay, ví dụ như xe hơi có nôi. Bọn họ tung ra một kênh xe hơi có nôi chuyên đăng những nội dung liên quan đến xe hơi, nhưng đối phương làm rất chuyên nghiệp và đã kiếm được lượng truy cập đáng kể.” An Lương giải thích.
“Thử nhìn thêm QQ - Xem Một Chút của Công ty Tencent. Tuy rằng QQ - Xem Một Chút cũng tràn ngập tin tức giả, đủ loại tin tức thái quá khiến người ta tê cả da đầu, nhưng ưu điểm của nhà Tencent quá rõ ràng. QQ - Xem Một Chút được tích hợp trực tiếp trên nền tảng QQ, có muốn hủy cũng không thể hủy, bọn họ ép người dùng phải tình nguyện cà đầu xuống mặt đường.” An Lương mắng nhiếc.
“Nhưng bên anh là một công ty lấy công cụ tìm kiếm làm nòng cốt. Bên anh khó có thể hình thành một hòn đảo thông tin mạnh mẽ như QQ Chat. QQ - Xem Một Chút của đối phương có thể thành công, còn Bách Gia Hào của anh khó mà thành công.” An Lương không ngừng nói.
Cho dù hai bên vừa mới đạt được thỏa thuận hợp tác, nhưng An Lương cũng không hề nể chút mặt mũi gì, trực tiếp nói rõ các vấn đề khác nhau của Baidu.
Suy cho cùng, vấn đề của Công ty Hùng Chưởng quả thực rất lớn!
Có gì nói đó, An Lương thật sự rất coi thường nguồn lực của Bách Gia Hào!
Tin tức giả tung ra nhất thời thì còn vui, tung quá nhiều thì thấy hết vui, chưa kể có khả năng sẽ lụi bại.
Trong thời đại của năm 2020, nếu nói một cách không kiêng dè thì tin tức truyền thông cá nhân của Bách Gia Hào đã thật sự thua thảm hại!
Đã là thời đại của năm 2020, tác giả của những phương tiện truyền thông cá nhân đã chuyển sang nền tảng video ngắn từ lâu. Thậm chí, người dùng còn chạy sang nền tảng video ngắn để xem tin tức của phương tiện truyền thông cá nhân. Có ai còn xem phiên bản gõ chữ nữa chứ?
Lý Hồng Nham chân thành đề xuất một kế hoạch hợp tác không đáng tin cậy, An Lương đương nhiên không muốn hợp tác. Cho dù An Lương là fan của Lý Hồng Nham, anh cũng không thể chấp nhận một sự hợp tác phi lý đến như vậy.
“Có vẻ như tôi đã cẩu thả!” Lý Hồng Nham thở dài.
“Anh không kịp chuẩn bị sao?” An Lương nói đùa: “Bây giờ tôi hơi bị thuyết phục bởi những lời tự trào của tổng giám đốc Lý.”
Lý Hồng Nham nghi ngờ nhìn An Lương.
An Lương mỉm cười trả lời: “Tổng giám đốc Lý quả thật không hiểu người trẻ tuổi.”
Lý Hồng Nham bật cười, An Lương đang thầm nói với Lý Hồng Nham rằng Lý Hồng Nham không còn trẻ trung nữa!
An Lương nói tiếp: “Công ty Thô Lương đã đúng. Trong tương lai, những người trẻ tuổi sẽ thắng cả thế giới, những người trẻ tuổi sẽ là chủ lực trong tương lai. Việc Bách Gia Hào có khả năng không thể nào khởi sắc.”
An Lương nói thêm: “Tuy nhiên, tôi cũng có một đề xuất mới. Tổng giám đốc Lý có hứng thú tìm hiểu hay không?”
“Đề xuất gì?” Lý Hồng Nham hỏi với một thái độ hứng thú.
“Chúng ta sẽ hợp tác thân thiết hơn nữa!” An Lương mỉm cười đưa ra lời đề xuất: “Ba ứng dụng video ngắn của bên anh hiện đã đi vào nút thắt. Quảng cáo do nghiệp vụ tìm kiếm cung cấp xuất hiện rất dày đặc, thậm chí còn có nhiều vấn đề tham nhũng nội bộ khác nhau.”
Lý Hồng Nham im lặng.
An Lương tiếp tục nói thêm: “Tôi biết anh đang giấu bài. Trí tuệ nhân tạo, hệ thống lái xe tự động, thành phố thông minh, máy tính lượng tử, v.v., nhưng liệu anh có đủ thời gian và kinh phí không?”
Lý Hồng Nham vẫn im lặng.
“Nếu anh có đủ kinh phí, việc đưa iQiyi Video ra khỏi vũng lầy không phải là vấn đề lớn. Dù gì, iQiyi Video vẫn đang ở vị trí dẫn đầu tuyệt đối trong nền tảng video dài.” An Lương giơ ngón tay cái lên, khen ngợi.
Trong nền tảng video dài, trạng thái ban đầu là một cái kiềng ba chân, iQiyi Video, QQ Video và cả Ali Video. Thế nhưng, Ali Video đột nhiên bị tụt lại phía sau, vì ông chủ của Ali Video nhận thấy rằng nền tảng video dài dường như không thấy hy vọng lợi nhuận nào ngoại trừ đốt tiền?
Ngoài ra, ông chủ của Ali Video chủ yếu tham gia vào lĩnh vực thương mại điện tử, ông ấy thật sự không quan tâm lắm đến các video dài, điều này đương nhiên khiến cho Ali Video bị tụt lại phía sau.
Chương 1787: Bước vào cốt lõi của đối phương!Căn cứ theo dữ liệu tổng hợp: “người dùng hoạt động hàng tháng” của iQiyi Video và QQ Video đạt tới con số 5 ức, iQiyi Video đang dẫn trước một chút.
Ali Video giảm xuống còn một nửa, chỉ khoảng 2,5 ức.
Mango TV và Bilibili TV đều chỉ có khoảng 1,4 ức người dùng hoạt động hàng tháng. Mặc dù trải nghiệm người dùng của Bilibili TV tốt nhất, nhưng số lượng người dùng lại tương đối nhỏ, vì người dùng hướng đến các nhóm khác nhau.
Đối với Mango TV, nó là trang duy nhất kiếm được tiền trong số các trang video dài này!
Rõ ràng là số lượng người dùng ít hơn nhiều, nhưng Mango TV thật sự là nền tảng video dài duy nhất kiếm được tiền. Bí mật kiếm tiền của bọn họ phụ thuộc vào phim truyền hình tự sản xuất và chương trình tạp kỹ tự sản xuất.
Không chỉ có thể thu hoạch một vố trên đài truyền hình, mà còn có thể thu hoạch thêm một vố ở nền tảng video.
Nếu iQiyi Video muốn chuyển lỗ thành lãi, bắt buộc phải đi theo hướng phim truyền hình tự sản xuất, chương trình tạp kỹ tự sản xuất cũng có thể được đưa vào phạm trù kế hoạch, đồng thời cũng nên hướng đến những tác phẩm chất lượng cao.
Thật ra, đối với An Lương mà nói, để làm cho iQiyi Video thu được lợi nhuận rất đơn giản!
An Lương muốn có quyền quyết định hoạt động, quyền xem xét việc mua các bộ phim truyền hình và quyền đầu tư vào phim truyền hình tự sản xuất. Đó chính là cách biến lỗ thành lãi. An Lương có năng lực “Dự Đoán Nguy Hiểm”, trước khi đưa ra những quyết định, năng lực “Dự Đoán Nguy Hiểm” sẽ phát huy tác dụng của nó.
Năng lực “Dự Đoán Nguy Hiểm” này quả thực là một kỹ năng thần sầu!
“Tổng giám đốc Lý, chúng ta có thể đạt được chiến lược thỏa thuận hợp tác. Chúng tôi lấy ngành truyền thông làm cốt lõi và anh lấy công cụ tìm kiếm làm cốt lõi. Hai chúng ta sẽ quan sát lẫn nhau.” An Lương nói rõ.
Anh rất thích nghiệp vụ tìm kiếm của Công ty Baidu!
Mặc dù Công ty Hùng Chưởng đã sắp gần đất xa trời, thế nhưng nó vẫn là bá chủ tuyệt đối trên thị trường công cụ tìm kiếm.
Công cụ tìm kiếm cũng là một vị trí cốt lõi tuyệt đối đối với ngành truyền thông. Nếu không, chỉ dựa vào các nghiệp vụ truyền thông như Bách Gia Hào, iQiyi Video, còn có Public Video, Nice Video, Nani Video và cả Baidu News, tất cả sẽ chỉ là cá thối tôm nát.
Từ đầu đến cuối, Baidu không thể nào thoát khỏi nghiệp vụ liên quan đến công cụ tìm kiếm. Đây có lẽ là “Thành công cũng do Tiêu Hà, thất bại cũng do Tiêu Hà”!
(Tiêu Hà là một Thừa tướng nổi tiếng của nhà Hán.)
Lần này, Lý Hồng Nham không đồng ý ngay lập tức, bởi vì anh ta hiểu ý của An Lương, An Lương còn muốn can thiệp vào nghiệp vụ cốt lõi của Baidu!
Công cụ tìm kiếm là miếng cơm kiếm ăn của Baidu, làm sao có thể dễ dàng cho phép người khác can thiệp vào chứ?
An Lương cũng biết băn khoăn của Lý Hồng Nham, nhưng An Lương vẫn còn át chủ bài!
“Tổng giám đốc Lý, anh đã bao giờ nghe nói về Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai chưa?” An Lương thản nhiên hỏi.
“Hả?” Lý Hồng Nham sững sờ trong giây lát.
Làm thế nào mà anh ta lại chưa từng nghe qua Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai trứ danh chứ?
Suy cho cùng, Công ty Hùng Chưởng ở Đế Đô, Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai cũng ở Đế Đô. Lý Hồng Nham đã ngưỡng mộ danh tiếng của Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai từ lâu!
Ngoài ra, Lý Hồng Nham còn biết An Lương là người điều khiển ở phía sau của Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai. An Lương đột ngột nhắc tới Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai là có ý gì đây?
Đã gần một năm kể từ khi An Lương có được hệ thống Nhân Sinh Người Thắng. Trong một năm này, nguồn lực của An Lương đã mở rộng theo cấp số nhân.
Hiện tại, An Lương đang có trong tay rất nhiều át chủ bài.
Ví dụ, bây giờ An Lương muốn lấn vào nghiệp vụ cốt lõi của Baidu công ty Hùng Chưởng, Lý Hồng Nham chắc chắn sẽ không dễ dàng đồng ý, nhưng An Lương có át chủ bài của riêng mình.
“Tổng giám đốc An có ý gì?” Lý Hồng Nham chủ động hỏi.
“Anh cảm thấy thế nào nếu nền tảng lái xe tự động Helios của anh được hỗ trợ bởi xe điện cao cấp chạy bằng pin Graphene?” An Lương vứt át chủ bài của mình ra.
Baidu đã và đang cố gắng tìm cách quay lại xứ sở thần tiên.
Baidu, từng là một trong ba ông lớn trên mạng xã hội, trước mắt lại đang vô cùng khốn đốn.
Đối mặt với con át chủ bài mà An Lương ném ra, Lý Hồng Nham không có cách nào từ chối, anh ta thở dài: “Tổng giám đốc An, kế hoạch mà cậu đưa ra quá hấp dẫn, tôi muốn cân nhắc thật nghiêm túc.”
“Không thành vấn đề.” An Lương trả lời: “Tổng giám đốc Lý cứ từ từ cân nhắc. Thương lượng hợp tác kinh doanh, không thể nào có thể quyết định câu trả lời chỉ trong vòng mấy phút được.”
…
Gần trưa, An Lương chọn quán bếp riêng Hòa Tâm Như Ý để làm địa điểm ăn trưa. Đối với người nổi tiếng như Lý Hồng Nham, đương nhiên An Lương sẽ dẫn đến quán ăn của mình để hít ké sự nổi tiếng.
Một lát sau, anh sẽ bảo Thái Vũ San chụp ảnh chung với Lý Hồng Nham. Tiếp đó sẽ rửa ảnh ra và treo ở cổng phía Đông để khách hàng đang trong lúc xếp hàng chờ đợi có thể xem ảnh của Lý Hồng Nham. Điều này cũng thể hiện phong cách của quán bếp riêng Hòa Tâm Như Ý.
An Lương với Lý Hồng Nham, cùng Phạm Bình, Kiều Á Phi và Hầu Minh Triết, cũng như các nhân viên pháp lý liên quan đến cuộc đàm phán, tất cả đều đến quán bếp riêng Hòa Tâm Như Ý.
An Lương đã dặn dò quán bếp riêng Hòa Tâm Như Ý chừa căn phòng Số 1 trước.
Chương 1788: An Lương luôn có át chủ bài!“Tổng giám đốc Lý, mời!” An Lương gọi Lý Hồng Nham đang đứng ở ngay cửa của quán bếp riêng Hòa Tâm Như Ý.
Lý Hồng Nham và An Lương cùng đi qua cổng an ninh, sau đó thì đi qua bức tường bình phong. Lý Hồng Nham nhìn vào cách bố trí của hồ nhân tạo và kiến trúc theo phong cách cổ xưa, anh ta khen ngợi: “Sự hào nhoáng của quán bếp riêng này không hề nhỏ!”
“Là tôi hợp tác cùng với người khác đấy.” An Lương trả lời một cách cởi mở, hơn nữa còn nói thêm: “Chút nữa đầu bếp chính sẽ qua đây, làm phiền tổng giám đốc Lý chụp hình chung với đầu bếp chính một tấm, mượn chút danh tiếng của tổng giám đốc Lý.”
Lý Hồng Nham gật đầu khẳng định: “Không thành vấn đề! Nói mới nhớ, tổng giám đốc An mới là thần thánh, tổng giám đốc An có thích Y Bố Dạ Hành không?”
“Dĩ nhiên là không.” An Lương phủ nhận: “Tôi thích hoàn cảnh hiện tại hơn.”
An Lương thích trở thành người đứng ở sau hậu trường mà thôi!
Trong phòng Số 1, Lý Hồng Nham nhìn hồ nước nhân tạo từ trên cao, anh ta lại thở dài một lần nữa: “Trong ồn ào lại có sự yên tĩnh, có núi có sông. Đột nhiên tôi có chút ngưỡng mộ giám đốc An. Nếu muốn xây một nơi giống như thế này ở Đế Đô thì phải bỏ ra cái giá rất cao!”
An Lương mỉm cười trả lời: “Một người đứng trên đỉnh cao cuộc đời như tổng giám đốc Lý đây lại còn câu nệ chuyện giá cả cao à?”
Trước khi Lý Hồng Nham trả lời, An Lương tiếp tục nói: “Chúng ta cố gắng làm việc là để vì cuối cùng có thể hưởng thụ cuộc sống, nếu không cứ đi làm mãi thì có ý nghĩa gì cơ chứ?”
“Vậy là tổng giám đốc An cũng đã mua khu biệt thư Di Long rồi sao?” Lý Hồng Nham cười lớn: “Tôi không có năng lực như tổng giám đốc An. Đó là địa bàn của Nhị Đạo. Tôi nghe nói tổng giám đốc An có giấy phép đặc biệt 2499?”
Cái gọi là giấy phép đặc biệt 2499 là giới hạn chiều cao 249,9 mét đối với các tòa nhà ở Nhị Đạo. Người bình thường tuyệt đối không thể nào có được giấy phép giới hạn này, kể cả Lý Hồng Nham, anh ta cũng không lấy được.
“Xa một chút cũng không sao, có rất nhiều đất ở Ngũ Đạo, hơn nữa còn toàn là đất có môi trường tốt.” An Lương nói.
Lý Hồng Nham mỉm cười lắc đầu: “Xa quá!”
“Vậy thì thiết kế thêm một chiếc trực thăng là được!” An Lương nói thêm.
“…” Lý Hồng Nham ngạc nhiên nhìn An Lương: “Đế Đô quản lý chuyến bay rất nghiêm ngặt.”
“Có nhiều cách để giải quyết những hạn chế như vậy. Cách dễ nhất là thuê đội quản lý của chính phủ, để đội quản lý của chính phủ chịu trách nhiệm về hoạt động của chiếc trực thăng. Chẳng qua thì giá nó sẽ đắt hơn một chút mà thôi.” An Lương giải thích.
Lý Hồng Nham lắc đầu, cách nghĩ của anh ta và An Lương khác nhau. Lý Hồng Nham cảm thấy không cần phải trả giá quá nhiều cho những thú vui.
Chưa đầy nửa tiếng, bữa trưa thịnh soạn vừa cay vừa thanh đạm, hợp với khẩu vị của Lý Hồng Nham đã được bưng lên.
Lý Hồng Nham phát hiện ra bí mật của quán bếp riêng Hòa Tâm Như Ý ngay lần đầu tiên, anh ta chạm vào chén sứ, nói: “Có cách nhiệt à?”
“Đúng!” An Lương trả lời.
Sau đó, anh giải thích sơ qua về chén sứ và đĩa sứ cách nhiệt của quán bếp riêng Hòa Tâm Như Ý.
“Được đấy, được đấy. Làm như vậy có thể giải quyết vấn đề lớn nhất của đồ ăn Trung Quốc rồi. Đồ ăn Trung Quốc sợ lạnh, hương vị sẽ giảm đi rất nhiều khi nhiệt độ xuống thấp.” Lý Hồng Nham nói.
Thật ra còn có một vấn đề khác nữa đối với đồ ăn Trung Quốc. Đó là đồ ăn Trung Quốc là dạng đồ ăn mang tính chất công việc, đồ ăn để kéo dài quá lâu thì những khiếm khuyết khi món ăn bị nguội sẽ càng nhiều.
Những khiếm khuyết này đều đã được quán bếp riêng Hòa Tâm Như Ý sửa đổi và bổ sung toàn bộ.
Bữa trưa của An Lương và Lý Hồng Nham cũng mang tính chất công việc. Bọn họ ăn trong khoảng gần 2 tiếng đồng hồ. Chủ yếu là vì An Lương và Lý Hồng Nham bắt đầu thảo luận về việc hợp tác kinh doanh tại bàn ăn.
Hơn 2 giờ chiều, bữa trưa mang tính chất công việc này cuối cùng đã kết thúc. Thái Vũ San cũng đã rảnh tay. Theo gợi ý của An Lương, Lý Hồng Nham và Thái Vũ San chụp ảnh bên hồ nhân tạo.
Lý Hồng Nham và Thái Vũ San đứng cùng nhau, Lý Hồng Nham giơ ngón tay cái ra biểu thị khen ngợi, phía sau bọn họ là hồ nước nhân tạo và sảnh của quán bếp riêng Hòa Tâm Như Ý.
Sau khi chụp hình xong, An Lương nói thẳng trước mặt Lý Hồng Nham: “Dì ơi, dì hãy in tấm hình này ra sau đó treo lên cổng phía Đông. Quán ăn của chúng ta nhận được sự khen ngợi từ ông chủ của Baidu rồi!”
“Đúng rồi, chúng ta hãy lấy cái cớ này để tăng giá vào ngày 20 tháng 5 đi!” An Lương thản nhiên nói.
Thái Vũ San có chút xấu hổ, bà ấy thấy Lý Hồng Nham vẫn chưa rời đi!
Lý Hồng Nham đứng bên cạnh mỉm cười, anh ta đột nhiên cảm thấy chuyện hợp tác với An Lương là một chuyện tốt, bởi vì An Lương là một người rất chân thành!
Chương 1789: Lại đi Tây Phổ!Sau bữa trưa, Lý Hồng Nham đã sẵn sàng trở về Đế Đô.
Kiều Á Phi và Hầu Minh Triết của iQiyi Video vẫn phải ở lại Thiên Phủ. Hiện tại, Công ty đầu tư An Tâm và iQiyi Video đã chính thức đạt được thỏa thuận hợp tác, vẫn còn rất nhiều việc cần phải giải quyết.
Bao gồm hủy quảng cáo, tăng phí đăng ký thành viên, tăng phim truyền hình tự sản xuất, xem xét việc mua các bộ phim truyền hình, v.v., tất cả đều phải được sắp xếp hoàn chỉnh, và Công ty kế toán bên thứ ba cũng cần xem xét tình trạng tài chính hiện tại của iQiyi Video, v.v..
Những chuyện này chủ yếu do Kiều Á Phi và Hầu Minh Triết xử lý, Phạm Bình chịu trách nhiệm hỗ trợ và giám sát, còn An Lương thì đưa ra hướng đi chung.
Công ty đầu tư An Tâm.
Trong văn phòng của An Lương, anh đang kiểm tra hoạt động của Công ty đầu tư An Tâm trong thời gian gần đây. Hạ Như Ý đã gửi tin nhắn cho anh trên Wechat.
‘Hạ Như Ý: Anh rể, mẹ vừa gửi tin nhắn cho em. Trưa nay anh đã dẫn ông chủ của Công ty Baidu qua đó à?’
‘An Lương: …’
‘An Lương: Lý Hồng Nham rõ ràng có hình tượng của một doanh nhân theo đạo Khổng. Tại sao khi nghe từ miệng của em thì anh lại cảm thấy anh ta đã trở thành ông chủ bán than vậy?’
‘Hạ Như Ý: Hừ!’
‘Hạ Như Ý: Anh đang ở đâu?’
‘An Lương: [Thông tin định vị: Trung tâm Tài chính Quốc tế, đường Xuân Tây]’
‘An Lương: Anh đang ở văn phòng, em có muốn qua không?’
‘Hạ Như Ý: Còn 10 phút nữa mới tan học, đây là tiết cuối nên không đi được, lát nữa em sẽ qua ngay.’
‘Hạ Như Ý: Hôm nay chúng ta đến chỗ của chị em phải không?’
‘An Lương: Em có muốn đi không?’
‘Hạ Như Ý: Có có!’
‘An Lương: Được!’
An Lương cũng muốn đi thăm Hạ Hoà Tâm. Theo suy đoán của An Lương, khi Hạ Như Ý và Hạ Hoà Tâm ở cùng nhau, hệ thống “Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp” có lẽ sẽ xác định được ai là ai giữa hai chị em nhà bọn họ?
Gần 4 giờ, Hạ Như Ý đến văn phòng của An Lương.
An Lương vẫn đang kiểm tra tình hình đầu tư của Công ty đầu tư An Tâm, tiện thể kiểm tra cẩn thận hoạt động của Công ty đầu tư An Tâm. An Lương không thể không cảm thán về sức mạnh của hệ thống Nhân Sinh Người Thắng.
Bởi vì theo cách nhìn của An Lương, Công ty đầu tư An Tâm là một công ty đầu tư cực kỳ bình thường, là kiểu đầu tư có lỗ có lãi nhưng vẫn giữ được tình trạng kiếm tiền.
Bất cứ ai kiểm tra tài khoản của Công ty đầu tư An Tâm đều sẽ không thấy có vấn đề, bởi vì Công ty đầu tư An Tâm hoàn toàn không có vấn đề gì cả, nó là một công ty đầu tư với trình độ kinh doanh siêu việt mà thôi!
Trước tình hình như thế này, ngoài việc hô hào hệ thống Nhân Sinh Người Thắng quá đỉnh ra thì còn có thể làm gì nữa đây?
Hạ Như Ý thấy An Lương đang làm việc, cô ngoan ngoãn ngồi xuống khu vực lễ tân, tỏ ý không quấy rầy công việc của An Lương.
An Lương hô: “Em ngồi đó làm gì vậy, mau qua đây.”
“Ừm!” Hạ Như Ý đi tới chỗ của An Lương, khi đến bên cạnh An Lương, cô hỏi: “Anh gọi em qua làm gì?”
An Lương bế cô ngồi lên đùi mình, anh hừ hừ nói: “Em nói xem, làm cái gì?”
Mặt Hạ Như Ý đỏ bừng.
“Em có từng nghe nói, có việc thì thư ký làm, không có việc thì làm cái gì chưa?” An Lương ôm Hạ Như Ý.
Khuôn mặt của Hạ Như Ý càng đỏ hơn, trong đầu cô hiện lên vài hình ảnh đỏ mặt.
An Lương không tiếp tục trêu đùa cô nữa. Bởi vì phòng làm việc của An Lương là phòng làm việc rất cơ bản, không có cái gọi là phòng ngủ giữa giờ nghỉ ngơi.
“Chờ một chút, anh xem xong bản báo cáo tài chính này thì chúng ta sẽ đi qua chỗ của chị em.” An Lương đặt cằm lên vai của Hạ Như Ý.
“Vâng!” Hạ Như Ý trả lời, cô đang gửi tin nhắn cho Hạ Hoà Tâm trên điện thoại di động của mình.
“Nhân tiện, em có muốn uống Tuyết Trà không?” An Lương hỏi: “Sẵn hỏi Hoà Tâm xem có muốn uống luôn không, lát nữa chúng ta sẽ mang qua cho Hòa Tâm.”
“Uống, uống, uống!” Hạ Như Ý làm nũng: “Cảm ơn anh rể.”
Anh rể?
Ái chà!
Hạ Như Ý này vẫn vậy!
An Lương sử dụng hệ thống “Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp” để kiểm tra lại thông tin của Hạ Như Ý. Anh phát hiện ra rằng thông tin của Hạ Như Ý vẫn không thể nhận dạng được. Xem ra, vẫn nên đợi lát nữa đi qua Tây Phổ, cho hai chị em nhà họ Hạ đứng cạnh nhau, lúc đó chắc mới thu được kết quả?
Chưa đầy 10 phút, An Lương đã xem xong thông tin báo cáo tài chính của Công ty đầu tư An Tâm, hoạt động của Công ty đầu tư An Tâm rất ổn định, An Lương hài lòng tắt điện.
“Đi thôi, Như Ý.” An Lương nói bên tai Hạ Như Ý.
Tai của Hạ Như Ý đỏ lên, cô nhanh chóng đứng lên trả lời: “Đi, đi, đi. Bên Tuyết Trà cũng làm xong rồi, em đã gọi cho anh một ly nước cam, anh thấy được không?”
“Ừ!” An Lương gật đầu.
Lúc hai người bọn họ đến Tuyết Trà, Hạ Như Ý đã chọn trà sữa dâu kem phô mai cho mình và Hạ Hoà Tâm, cả hai đều thích kem phô mai, bọn họ không sợ tăng cân.
Được rồi!
Là bọn họ thật sự không béo lên được!
An Lương đã kiểm chứng một trong hai người bọn họ vào tối qua.
Trong hầm đậu xe, An Lương chọn lái chiếc Lamborghini Urus. Hiện tại, anh thích sự thoải mái hơn, anh đang phân vân không biết có nên mua một chiếc Rolls-Royce Cullinan phiên bản BB hay không.
Phiên bản BB của Rolls-Royce là tên viết tắt của Black Badge, đại diện cho phiên bản màu đen, điểm đáng chú ý nhất là hình tượng nữ thần ở phần đầu xe được tô màu đen.
Phiên bản BB của Cullinan không chỉ trang bị động cơ mạnh hơn, mà vành xe cũng được thiết kế hình năm cánh hoa hoàn toàn mới, trông rất là sang trọng, giá cả cũng rất đắt, có khả năng lên tới 1200 vạn tệ.
An Lương cảm thấy Rolls-Royce quá cao cấp, anh vẫn thích thiết kế năng động của Lamborghini Urus hơn, cuối cùng thì anh vẫn từ bỏ ý định mua một chiếc Cullinan.
Tuy nhiên, anh có thể dụ dỗ bố mình mua một chiếc?
Sau này khi về Thịnh Khánh, anh còn có thể mượn chiếc Rolls-Royce mà bố anh mua để lái?
Chương 1790: Lại kiếm chác thêm một ít!An Lương nghĩ ngợi đến tính khả thi khi dụ dỗ bố mình mua một chiếc Rolls Royce phiên bản BB. Anh đơn phương vui vẻ giúp đỡ đồng chí An quyết định. Tối nay anh sẽ liên hệ với đồng chí An, sau đó bảo đồng chí An mua một chiếc Rolls Royce Cullinan, còn phải là phiên bản BB cao cấp.
Gần 40 phút sau, An Lương và Hạ Như Ý đến Trường tiểu học số 3 Tây Phổ.
Trường tiểu học số 3 Tây Phổ là một trường tiểu học lâu đời. Vì là trường công lập nên không có bãi giữ xe riêng biệt. Cũng may bên đường có chỗ đậu xe sử dụng tạm thời, chỉ có điều giá hơi đắt một chút.
Hạ Như Ý ngồi ở ghế lái phụ chủ động nói: “Anh rể, em vừa gửi tin nhắn cho chị gái, em đi đón chị ấy một chút.”
“Chúng ta đi chung đi!” An Lương trả lời.
Hạ Như Ý từ chối: “Không cần đâu, em đi là được rồi, anh ngồi trong xe đợi đi.”
An Lương nhướng mày: “Được thôi!”
Hạ Như Ý xách ly Tuyết Trà xuống xe. An Lương nhìn bóng lưng Hạ Như Ý đang đi về phía Trường tiểu học số 3 Tây Phổ. Anh cảm thấy có chút kỳ lạ, chẳng lẽ hai chị em bọn họ lại có chiêu trò gì mới nữa sao?
Trong lúc chờ đợi, An Lương thỉnh thoảng kiểm tra hồ sơ công việc do Phạm Bình gửi đến trong nhóm “Công việc của iQiyi Video”. Trong nhóm công việc này còn có Lý Hồng Nham, làm vậy thì hai bên giám sát công việc cũng thuận tiện hơn.
An Lương xem một hồi, sau đó lại mở nhóm “Bạn bè ở Đế Đô” ra.
‘An Lương: @All: Có ai không?’
‘Lý Tồn Viễn: Đang đi học.’
‘Vân Hải Dương: Đang đi học luôn.’
‘Tiền Tiểu Cương: Đây, đây. An Lương, có chuyện gì vậy. Cậu lại đến Đế Đô nữa sao?’
‘An Lương: Cuối tháng nói sau.’
‘An Lương: Có chuyện tốt đây, đó là kiếm chút tiền tiêu vặt, mọi người có muốn tham gia không?’
‘Tiền Tiểu Cương: Có, có, có!’
‘Tiền Tiểu Cương: Thật khó để trở thành một người đàn ông tốt!’
‘Tiền Tiểu Cương: Hai người bạn gái chi tiêu hơi nhiều, đúng lúc cần chút tiền tiêu vặt.’
‘Lý Tồn Viễn: Ngồi đợi tiền tiêu vặt.’
‘Vân Hải Dương: Kiếm thêm chút tiền cũng được, sau này tôi muốn trở thành một người đàn ông tốt!’
‘An Lương: @Vân Hải Dương: Hải Dương, cậu không bình thường!’
‘Lý Tồn Viễn: Hải Dương đã nghĩ thông rồi sao?’
‘Tiền Tiểu Cương: Chào mừng cậu đến với đội của những người đàn ông tốt!’
‘Tiền Tiểu Cương: Từ nay chúng ta sẽ là bốn người đàn ông tốt. Tránh việc lúc nào cũng có một tên cặn bã phá hủy thanh danh của chúng ta.’
‘Vân Hải Dương: …’
‘Vân Hải Dương: Mệt!’
‘Vân Hải Dương: An Lương, chuyện kiếm tiền tiêu vặt đó là chuyện gì vậy?’
‘An Lương: Chờ một chút.’
An Lương không giải thích tình hình trong nhóm của Wechat mà gửi tin nhắn đến Số 4 – Thiên Cơ Thần Toán, nhân viên của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa. Anh yêu cầu đối phương tạo một giao diện trò chuyện bí mật trong Tor Browser, như vậy có thể đảm bảo được độ tin cậy tuyệt đối trong lúc trò chuyện.
Chiêu này anh đã học theo Liêu Hiểu Bằng.
Mặc dù Wechat tuyên bố rất nhiều lần, rằng bọn họ sẽ không xem lịch sử trò chuyện của người dùng. Nhưng An Lương cảm thấy tốt hơn hết là nên cẩn thận khi các hình ảnh, video và cả lịch sử trò chuyện chốc chốc lại trong tình trạng “thất bại”.
Số 4 – Thiên Cơ Thần Toán nhanh chóng thiết lập một phòng trò chuyện bí mật trên Tor Browser, đồng thời gửi địa chỉ liên kết tương ứng cho An Lương.
‘Số Bốn: Tất cả lịch sử trò chuyện trong phòng trò chuyện này đều được bảo vệ. Mọi dữ liệu bên ngoài muốn vào sẽ bị chúng tôi phát hiện và chặn trước.’
‘Số 0: Được!’
An Lương đưa địa chỉ liên kết tương ứng vào nhóm “Bạn bè ở Đế Đô”, anh cũng gửi thêm tin nhắn.
‘An Lương: Bấm vào liên kết, chúng ta vào đó nói chuyện.’
‘Lý Tồn Viễn: Được!’
‘Vân Hải Dương: Đã nhận.’
‘Tiền Tiểu Cương: Tôi vào rồi!’
An Lương nhìn cách nói của Tiền Tiểu Cương, anh cảm thấy cậu ta có vấn đề. Nếu Tiền Tiểu Cương và Lữ Văn Sơn quen biết nhau, hai người bọn họ hẳn là rất hợp?
Trong phòng trò chuyện bí mật do Số 4 – Thiên Cơ Thần Toán tạo ra, An kiểm tra tên mã của mình trước. Tên mã của anh trong phòng trò chuyện bí mật là số 000. Có vẻ như Số 4 – Thiên Cơ Thần Toán vẫn duy trì phong cách của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa.
‘000: Các cậu hãy mua cổ phiếu của iQiyi Video trên Thị trường chứng khoán Hoa Kỳ.’
‘000: Hành động cẩn thận bí mật một chút.’
‘000: Bên phía Công ty đầu tư An Tâm không thể làm chuyện này được. Công ty đầu tư An Tâm đã đạt được thỏa thuận thống nhất với Công ty Baidu, tôi có được quyền kiểm soát cổ phần của iQiyi Video.’
‘000: Ước tính sẽ đầu tư 150 ức tệ để khởi động lại iQiyi Video, giúp iQiyi Video tiếp tục giữ vững vị trí dẫn đầu. Tôi tin rằng iQiyi Video sẽ chuyển lỗ thành lãi trong vòng 3 năm. ‘
‘000: Vậy nên iQiyi Video sẽ trở thành Netflix tiếp theo trong tương lai, các cậu có hiểu không?’
‘000: Tôi đã kiếm được đủ cổ phiếu rồi. Trước tiên, các cậu hãy kiếm chác trên Thị trường chứng khoán Hoa Kỳ. Đợi sau khi các cậu kiếm được một khoản kha khá thì chúng ta sẽ gửi tin nhắn cho Câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, để bọn họ cũng kiếm chung thêm một khoản.’
‘010: Muốn mua bao nhiêu thì mua bấy nhiêu à?’
‘000: Đúng vậy.’
‘000: Tổng vốn cổ phần của iQiyi Video là 7,43 ức cổ phiếu và 2,18 ức cổ phiếu đang lưu hành. Các cậu mau chóng lên sàn và kiếm chác đi.’
‘000: Chú ý! Đừng sử dụng thân phận của các cậu, hãy làm điều đó một cách bí mật, tránh cho nước Bạch Đầu Ưng lật nợ.’
‘011: Hiểu rồi!’
‘000: Được rồi, chuồn thôi. Chúng ta quay lại nhóm trò chuyện.’
Chương 1791: Đây là muốn đùa giỡn với tôi?Khi nhóm của An Lương rút khỏi phòng trò chuyện bí mật ở Tor Browser, Số 4 – Thiên Cơ Thần Toán lập tức xóa sạch mọi thông tin khiến cuộc trò chuyện này hoàn toàn không tồn tại.
An Lương lại gửi tin nhắn trong nhóm “Bạn bè ở Đế Đô”.
‘An Lương: @All: Các cậu phải nắm bắt thời gian!’
‘Lý Tồn Viễn: Đã nhận!’
‘Vân Hải Dương: Không vấn đề!’
‘Tiền Tiểu Cương: Lên, lên, lên!’
‘An Lương: Nhân tiện, ba người các cậu tốt nhất nên hợp thành một nhóm. Tôi sẽ bảo Lý Cương giới thiệu cho các cậu một đội ngũ chuyên nghiệp. Các cậu tự liên hệ với Lý Cương.’
‘Lý Tồn Viễn: Được, cảm ơn Lương ca.’
‘An Lương: Là anh em với nhau, không cần khách sáo!’
‘An Lương: Không nói nữa, bạn gái tôi đến rồi. Lần sau tôi đến Đế Đô chơi, mọi người mời tôi một bữa là được.’
‘Lý Tồn Viễn: Ok!’
‘Tiền Tiểu Cương: An Lương, eo của cậu thật sự có thể chịu đựng được sao?’
‘Vân Hải Dương: Tôi nghĩ An Lương nhất định là Thiết Thủ Danh Bổ!’
(Thiết Thủ: một trong bốn vị bổ đầu nổi tiếng của Thần Hầu Phủ trong phim “Tứ Đại Danh Bổ”.)
‘An Lương: Cút, cút, cút!’
An Lương bất lực chửi bậy, mấy tên khốn kiếp này cứ nghi ngờ anh, nhưng cũng không thể nào cứ để An Lương đấu kiếm được, phải không?
An Lương là thánh kiếm lời vô tình, đặc biệt là khi nhắm vào Thị trường chứng khoán Hoa Kỳ, chiêu trò kiếm lời của An Lương là cứ tung hết chiêu này rồi lại đến chiêu khác.
Ví dụ như hành động quấy rối bây giờ, theo luật pháp của nước Bạch Đầu Ưng, đó sẽ bị nghi ngờ là giao dịch nội gián. Nhưng đây là Hạ Quốc!
A!
Hai nước cách nhau một Thái Bình Dương, khoảng cách hàng vạn dặm, có bản lĩnh thì qua đây làm phiền An Lương xem?
Nếu nước Bạch Đầu Ưng biết được suy nghĩ của An Lương, ắt hẳn cũng sẽ nói với An Lương rằng có bản lĩnh thì qua kiếm nước Bạch Đầu Ưng thử?
Lịch sử đen tối của Bạch Đầu Ưng quá nhiều, An Lương kiếm lời từ Bạch Đầu Ưng, anh không muốn qua bên Bạch Đầu Ưng.
Thử nghĩ đến nước Pháp, từng là một trụ cột to lớn, nước của bọn họ bị Bạch Đầu Ưng ấn đầu xuống mặt đường, ép buộc phải bỏ việc thu mua.
Nếu chỉ có mỗi Công ty đầu tư An Tâm, An Lương sẽ không quá cảnh giác với nước Bạch Đầu Ưng. Tuy nhiên, sự tồn tại của Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai khiến An Lương hoàn toàn dập tắt ý định đích thân đến Bạch Đầu Ưng.
Nếu đi qua đó…
Có khác gì cừu vào miệng cọp?
Suy cho cùng, trong lòng An Lương biết rõ công nghệ pin Graphene từ đâu mà có. Kể cả đến bây giờ, nước Bạch Đầu Ưng vẫn không từ bỏ ý định cướp lại công nghệ pin Graphene.
Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng thưởng công nghệ cho An Lương chứ không trực tiếp đưa cho An Lương tài liệu kỹ thuật, làm vậy thì không giống người chiến thắng cuộc sống tí nào!
Theo quỹ đạo cuộc đời của An Lương, anh không thể tự mình nghiên cứu ra được công nghệ pin Graphene, vậy công nghệ pin Graphene ra đời như thế nào?
Đây chính là vấn đề lớn.
Vấn đề này không thể nào giải quyết, kết quả duy nhất của việc An Lương trực tiếp sử dụng công nghệ pin Graphene là trở thành kẻ thất bại trong cuộc sống.
Công nghệ pin Graphene mà An Lương có được là do một nhà nghiên cứu người Hạ Quốc ở nước Bạch Đầu Ưng mang về, nó có lai lịch, có cội nguồn.
Ngoài ra, chính An Lương là người đã giải cứu cho đối phương, nên đối phương vẫn một lòng trung thành với An Lương, điều này hoàn toàn chính đáng. Nguồn gốc công nghệ như thế này mới là phương thức chiến thắng cuộc sống.
Nếu không, lẽ nào thật sự trực tiếp cung cấp công nghệ pin Graphene cho An Lương?
A!
Chỉ cần An Lương dám đưa ra, chính phủ cũng dám làm phiền An Lương.
Địa vị của An Lương ngày càng cao, hiểu biết về chính phủ ngày càng sâu. Đồng thời anh nhận ra có quá nhiều người thông minh, anh tuyệt đối không phải là người thông minh nhất.
May mắn thay, hệ thống mà anh sở hữu là hệ thống Nhân Sinh Người Thắng!
Khi An Lương đang suy nghĩ miên man, Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm đã đi đến bên cạnh chiếc Lamborghini Urus, hai chị em bọn họ vừa nói vừa cười, đi về phía ghế sau của xe. Biểu hiện của hai chị em bọn họ khiến An Lương cảm thấy có vài chuyện đã vững vàng hơn.
Tuy nhiên, An Lương phát hiện ra một tình huống bất thường!
Theo suy đoán trước đây của An Lương, hệ thống “Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp” có thể xác định danh tính của Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm khi bọn họ có mặt cùng một lúc. Nhưng bây giờ xem ra không thể.
Bởi vì khi Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm có mặt cùng lúc, hệ thống “Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp” vẫn không thể đưa ra phán đoán chính xác, hơn nữa cũng đã tự động thay đổi phương thức hiển thị thể chất thuần khiết cho thích hợp.
Trong tình huống bình thường, theo dữ liệu thu được từ hệ thống “Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp”, thể chất thuần khiết được hiển thị bằng số, thể chất thuần khiết 100 điểm tức có nghĩa sự thuần khiết là 100%.
Tuy nhiên giờ đây, dữ liệu về thể chất thuần khiết của hai chị em Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm đã được thay đổi thành “thuần khiết”, có nghĩa là trên đầu An Lương vẫn chưa có đồng cỏ.
Vậy là hệ thống “Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp” lại bị hỏng? Làm thế nào để An Lương phán đoán được Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm đây? Thật là khiến cho người khác muốn hói đầu!
Chương 1792: Như ý như ý, thuận theo tâm ý của anh!An Lương hỏi: “Sao em đi lâu vậy?”
Hạ Như Ý tốn rất nhiều thời gian để đi đón Hạ Hòa Tâm.
Hạ Như Ý khịt mũi: “Tiện thể xem qua trường học mà chị gái em dạy thôi mà!”
Hạ Hòa Tâm tiếp lời: “Buổi thực tập đứng lớp hôm nay diễn ra rất suôn sẻ, các bạn trẻ rất ngoan ngoãn.”
Sau khi nói đến đây, Hạ Hòa Tâm nói thêm: “Nhân tiện, An Lương. Còn một chuyện em muốn nói với anh. Lớp của em có các bạn trẻ ở Viện phúc lợi trẻ em Tây Phổ đấy.”
An Lương khẽ gật đầu: “Ừ, cứ đối xử bình đẳng với các bạn trẻ. Điều bọn trẻ cần không phải là sự chăm sóc đặc biệt, mà là muốn được đối xử bình đẳng.”
“Em biết rồi.” Hạ Hòa Tâm đáp lại.
Lúc hai người bọn họ đang nói chuyện, An Lương đánh giá kỹ hai người bọn họ. Anh phát hiện hai người bọn họ đều mặc quần áo và giày giống nhau, làm sao có thể phân biệt được đây?
“Nhân tiện, anh rể, buổi tối chúng ta đi ăn cơm ở đâu?” Hạ Như Ý hỏi.
“Em đoán xem?” An Lương hỏi đùa.
Hạ Như Ý hờn dỗi: “Không đoán, không đoán đâu. Anh mau nói đi!”
“Chúng ta sẽ đi đến quán bếp riêng Hòa Tâm Như Ý. Trưa hôm nay anh sẽ dẫn Lý Hồng Nham đi qua đó chụp ảnh, chắc hai người đều biết nhỉ?” An Lương thản nhiên nói.
Hạ Hòa Tâm đáp lại một cách khẳng định: “Biết.”
Hạ Như Ý tò mò hỏi: “Gia đình anh có hợp tác với ông chủ của Baidu sao?”
An Lương gật đầu khẳng định: “Đúng vậy!”
Anh không giải thích chi tiết về tình hình hợp tác, vì vấn đề này chưa được truyền bá công khai và đang trong giai đoạn bảo mật.
Suy cho cùng, An Lương muốn kiếm chác, Lý Hồng Nham cũng muốn kiếm chác!
iQiyi Video có rất nhiều cổ phiếu trên Thị trường chứng khoán Hoa Kỳ, tại sao lại không bí mật mua lại chúng?
An Lương đưa hai chị em nhà họ Hạ đến quán bếp riêng Hòa Tâm Như Ý. Trên đường đi, hai chị em nhà họ Hạ ngồi ở ghế sau thì thào to nhỏ gì đó. Giọng nói của bọn họ tương đối nhỏ, An Lương phải tập trung lái xe nên An Lương không biết hai chị em lại xì xào bàn tán chuyện gì.
Khi đối mặt với hai chị em nhà họ Hạ, không có sự hỗ trợ của hệ thống “Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp”, An Lương cảm thấy quá khó khăn! Thật đấy!
Không thể nào cười thành tiếng được luôn!
Suy đoán trước đó của An Lương thật là cẩu thả!
Bởi vì hệ thống “Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp” vẫn không thể phân biệt Hạ Như Ý với Hạ Hòa Tâm.
Đã gần 5 giờ 30 phút chiều.
An Lương dẫn hai chị em nhà họ Hạ vào quán bếp riêng Hòa Tâm Như Ý, vừa đến trước cửa, An Lương đã chủ động hỏi: “Hạ Như Ý, ảnh của dì và ông chủ Công ty Baidu đã được in ra chưa?”
Hạ Như Ý đáp lại một cách khẳng định: “Đã được in ra rồi, treo ở cửa phía Đông đấy.”
“Ừ.” An Lương gật đầu.
Hạ Như Ý đứng bên cạnh tiếp lời: “Chúng ta đi xem đi.”
Ba người bọn họ cùng nhau đến cổng phía Đông, trên tường ở cổng phía Đông có treo một tấm ảnh khổ lớn A0 đối diện ngay lối vào. Khổ A0 là một tờ giấy có chiều dài là 1.189 mm và chiều rộng là 841 mm, sau khi gấp đôi lại là khổ A1. Gấp đôi tiếp khổ A1 sẽ là khổ A2, lấy khổ A2 gấp đôi thêm lần nữa sẽ ra khổ giấy A3, A3 lại gấp đôi sẽ có kích thước tiêu chuẩn là A4.
Cứ gấp đôi như thế này sẽ có thể gấp đôi được đến khổ A9, lại là một kiến thức kỳ quái mới.
Trong bức ảnh khổ A0, Thái Vũ San và Lý Hồng Nham đứng cạnh nhau trước hồ nhân tạo. Lý Hồng Nham giơ ngón tay cái lên khen ngợi. Ở góc dưới bên phải còn có một dòng chữ giải thích danh tính của Lý Hồng Nham và giờ ăn tương ứng.
Vừa qua 7 giờ tối, trong căn phòng Số 1, An Lương và hai chị em nhà họ Hạ đã dùng xong bữa ăn.
An Lương chủ động hỏi: “Mới 7 giờ, chúng ta đi dạo một chút không?”
Hạ Hòa Tâm từ chối: “Không đi dạo đâu, em phải về để chuẩn bị nội dung cho buổi học ngày mai.”
Hạ Như Ý đồng tình: “Chúng ta đưa chị em về trước đi, thực tập đứng lớp rất quan trọng.”
“Được rồi!” An Lương đồng ý.
Cả ba người bọn họ bước vào bếp chào Thái Vũ San, sau đó mới rời đi.
Hơn 7 giờ tối, đã qua giờ cao điểm, tình hình giao thông tuy vẫn chưa ổn nhưng cũng không hẳn là kẹt xe nghiêm trọng. Bọn họ mất khoảng 45 phút mới trở về tới khách sạn Hòa Phổ ở Tây Phổ.
An Lương cũng không rời đi ngay, anh và Hạ Như Ý đi theo Hạ Hòa Tâm lên lầu. Nhìn vào phòng làm việc của Hạ Hòa Tâm trong phòng số 3318, anh cảm thấy Hạ Hòa Tâm có thái độ làm việc nghiêm túc, chuẩn bị rất tốt cho việc giảng dạy.
Tuy nhiên, An Lương không dễ dàng để Hạ Hòa Tâm đi. Anh tận hưởng cảm giác hạnh phúc trái ôm phải ấp trên ghế sô pha trong phòng khách một lần nữa trước khi rời đi cùng Hạ Như Ý.
Trên đường về nhà, An Lương nhìn Hạ Như Ý ngồi ở ghế lái phụ, anh nói: “Như Ý, ngày mai em có tiết học không?”
Hạ Như Ý trả lời: “Tất nhiên là có! Một tiết vào buổi sáng và hai tiết vào buổi chiều.”
“Chỉ có một tiết vào buổi sáng thôi sao?” An Lương cười hỏi.
Mặt Hạ Như Ý đột nhiên đỏ bừng.
“Chúng ta chơi một trò chơi, thấy thế nào?” An Lương vừa lái xe vừa nói chuyện.
“Hả?” Hạ Như Ý khó hiểu.
“Em đã nghe qua câu ‘Như ý như ý, thuận theo tâm ý của anh’ bao giờ chưa?” An Lương trêu đùa Hạ Như Ý bằng cách chơi chữ.
Hạ Như Ý nhìn An Lương ngây người: “Chưa từng nghe!”
“Tiết sáng mai bắt đầu lúc mấy giờ?” An Lương hỏi.
“Tiết tự chọn lúc 10 giờ sáng, môn tâm lý giáo dục.” Hạ Như Ý trả lời chi tiết.
“Tiết tự chọn à, em hiểu đấy!” An Lương lại trêu chọc: “Bên em có truyền thống trốn các tiết học bắt buộc và càng nên trốn các tiết học tự chọn không?”
Hạ Như Ý phủ nhận: “Trường của em quản lý rất nghiêm ngặt. Trừ khi học lực tốt, bằng không thì sẽ rất khổ sở nếu trốn tiết.”
“Vậy học lực của em tốt không?” An Lương hỏi ngược lại.
Hạ Như Ý hờn dỗi: “Học lực của em và chị em đều rất giỏi!”
An Lương bày tỏ anh tin rồi!
Chương 1793: Bố mua Rolls-Royce điKhoảng nửa tiếng sau Hạ Như Ý nhìn cảnh đêm ngoài cửa sổ, cô hỏi: “Đại lão, chúng ta không trở về trường học sao?”
“Trở về trường học làm gì?” An Lương hỏi ngược lại.
An Lương lại đưa Hạ Như Ý đến khách sạn Nyna ở Trung tâm Quốc Kim một lần nữa. Dù gì cũng đã dẫn dắt Hạ Như Ý trở thành triệu hồi sư nên anh muốn tiếp tục giúp Hạ Như Ý nâng cấp thêm nữa.
Hôm qua, An Lương đặt phòng hạng sang số 6606 ở khách sạn Nyna. Hôm nay hiển nhiên vẫn là cùng một phòng, An Lương vẫn đăng ký thông tin của mình, sau đó anh dẫn Hạ Như Ý bước vào thang máy.
Trong thang máy, mặt Hạ Như Ý đỏ bừng, cúi đầu không nói gì.
Trong phòng hạng sang số 6606, vì tầm quan trọng của trò chơi Hiệp Cốc, An Lương và Hạ Như Ý đi tắm và thay quần áo trước, sau đó An Lương bắt đầu phần hướng dẫn dành cho người mới. An Lương vẫn chọn xạ thủ băng sát thương chí mạng Ashe, và Hạ Như Ý đương nhiên chọn trợ thủ buff máu Soraka – đứa con của các vì sao.
Sự kết hợp này rất mạnh!
An Lương hướng dẫn Hạ Như Ý làm quen với trò chơi này. An Lương là một tay lão làng rất chu đáo, anh chăm sóc người mới chơi rất cẩn thận, để người mới chơi có thể say mê trò chơi Hiệp Cốc một cách suôn sẻ.
Theo như nghiên cứu liên quan, nếu trải nghiệm của người mới chơi trong trò chơi Hiệp Cốc không tốt, sau này rất có khả năng xuất hiện tình trạng họ sẽ từ chối làm trợ thủ. Cho nên, để có được một trợ thủ đáng tin cậy, An Lương phải kiên nhẫn và ân cần.
Không đến nửa tiếng sau, buổi hướng dẫn dành cho người mới đã hoàn thành. An Lương ôm Hạ Như Ý vào lòng, làm vậy mới tránh được cảm giác hụt hẫng của Hạ Như Ý.
Vẫn dựa trên những kết luận rút ra từ các nghiên cứu liên quan, khi một trận đấu kết thúc, tâm trí của người chơi trợ thủ nhạy cảm hơn rất nhiều. Vì vậy sau trận đấu, nên chăm sóc người chơi trợ thủ một chút.
Hạ Như Ý nằm trong vòng tay của An Lương, hơi ấm truyền từ An Lương khiến Hạ Như Ý cảm thấy thoải mái.
Lúc này đã gần 9 giờ tối.
Trong phòng khách của phòng hạng sang số 6606 của khách sạn Nyna, An Lương đang ngồi trên ghế sô pha, Hạ Như Ý biến thành dáng vẻ của con mèo lớn Đế Đô. Cô ngồi trong lòng của An Lương, trở thành con mèo trong lòng anh.
“Đại lão, anh xem cái này thế nào?” Hạ Như Ý đang chọn đồ ăn đêm trên điện thoại di động, cô đưa điện thoại di động cho An Lương xem.
Hạ Như Ý đã chọn một phần gà rút xương thơm cay!
Món này… được thôi!
Không có gì sai cả!
Dù gì cô cũng là người gốc Thiên Phủ, chọn gà rút xương thơm cay thì có vấn đề gì chứ?
“Được đấy.” An Lương trả lời, anh là người Thịnh Khánh, anh cũng thích vị cay.
Mặc dù Thiên Phủ và Thịnh Khánh là hai thành phố cạnh tranh nhau, nhưng trên thực tế, Tây Xuyên Thịnh Khánh không tách rời nhau. Trước đây, hai khu vực này là một, sau đó bị chia cắt.
An Lương gọi một con tôm hùm đỏ Úc hấp.
“Như Ý, em nên bổ sung nhiều protein một chút.” An Lương giễu cợt nói.
Hạ Như Ý đấm vào ngực An Lương, cô đáp lại một cách hờn dỗi: “Anh chỉ biết ức hiếp em!”
Ồ!
Con gái luôn thích như vậy sao?
An Lương không trả lời Hạ Như Ý, anh nhìn thời gian, tự hỏi giờ này chắc An Thịnh Vũ cũng về tới nhà rồi nhỉ? Do đó, An Lương chuẩn bị gọi cho An Thịnh Vũ, dụ dỗ ông ấy mua một chiếc Rolls-Royce, tốt nhất là Rolls-Royce Cullinan phiên bản BB.
An Lương lấy điện thoại di động ra gọi cho An Thịnh Vũ, anh để biệt danh của An Thịnh Vũ là “Bố”.
Hạ Như Ý đang nằm trong lòng An Lương, hiển nhiên cô cũng nhìn thấy hành động của An Lương, trong lòng cô thầm cảm động. Bởi vì An Lương không trốn tránh cô khi anh gọi cho bố anh, điều đó nói rõ anh không quan tâm đến việc An Thịnh Vũ biết về sự tồn tại của cô.
Chưa đầy 1 phút sau, cuộc gọi được kết nối, tiếng của đồng chí An truyền đến trước: “Có chuyện gì vậy?”
“Bố, chúng ta thương lượng một chuyện đi.” An Lương trả lời.
“Con nói trước là chuyện gì đi, sau đó hãy thương lượng.” An Thịnh Vũ thận trọng trả lời.
An Thịnh Vũ quá hiểu về mấy chiêu trò của An Lương. Suy cho cùng, từ nhỏ đến lớn, những chiêu trò của An Lương đều bị An Thịnh Vũ dễ dàng lật tẩy.
Ví dụ như gì mà: “Con đã làm bài tập rồi nhưng quên mang theo; Học lực của con rất tốt, chỉ là lúc làm kiểm tra tâm trạng không tốt lắm; Thầy cô khen con nhưng không có phát thưởng.”
Mấy chiêu trò của An Lương, An Thịnh Vũ nhìn đến phát nhàm. Vậy nên khi An Lương nói rằng anh muốn thương lượng, phản ứng đầu tiên của An Thịnh Vũ là: Nguy hiểm! Nguy hiểm! Nguy hiểm! An Thịnh Vũ! Nguy hiểm! Nguy hiểm! Nguy hiểm!
An Thịnh Vũ cảm thấy một mối nguy hiểm vây quay mà chính ông cũng không thể giải thích được. Nhất định không thể đồng ý trước với An Lương, nhất định phải hỏi rõ ràng sự tình.
An Lương nghe phản ứng của An Thịnh Vũ, anh biết không thể dễ dàng ra chiêu với An Thịnh Vũ rồi. Dù sao từ nhỏ đến lớn, hai bố con bọn họ đã dùng chiêu trò với nhau rất nhiều lần và lần nào anh cũng bị An Thịnh Vũ vu oan.
“Chuyện là như thế này, bố, gia đình chúng ta cũng có thể coi là một ông lớn trong ngành bất động sản, mỏ vàng Linh Khúc cũng đã bắt đầu chính thức hái ra tiền. Con nghe nói thu nhập còn cao hơn dự kiến nữa đúng không?” An Lương giải thích.
An Thịnh Vũ trả lời một cách khẳng định: “Đúng vậy, vàng bên mỏ vàng Linh Khúc nhiều hơn dự kiến một chút, vậy thì sao?”
An Lương phân tích: “Thực lực của gia đình chúng ta mạnh như thế, nên con cảm thấy… Bố, bố cũng nên sắm thêm một chiếc Rolls-Royce chứ nhỉ?”
Chương 1794: Bố anh thì vẫn là bố anhAnh tiếp tục nói: “Rolls-Royce là chuẩn mực cho những người thành đạt. Bố ơi, những người thành công như bố chắc chắn sẽ cần đến một chiếc Rolls-Royce. Đặc biệt là trong các cuộc họp kinh doanh, khí thế của bố sẽ càng lớn khi sở hữu một chiếc Rolls-Royce.”
“Đúng rồi, Rolls-Royce còn tự động trang bị chức năng chống va chạm khi đi trên đường, chỗ ngồi cũng rất thoải mái, thêm việc mẹ luôn phản đối bố lái Porsche, con cảm thấy bố có thể mua một chiếc Rolls-Royce, tốt nhất là Cullinan phiên bản BB, đó là chiếc xe lý tưởng của đàn ông!” An Lương phân tích.
An Thịnh Vũ trả lời một cách khẳng định: “Con nói đúng lắm!”
“Vậy ra con muốn mua tặng cho bố một chiếc Rolls-Royce Cullinan sao?” An Thịnh Vũ nhanh chóng nói thêm: “Vậy thì cảm ơn con trai, bố cũng rất thích Cullinan. Ngày mai bố sẽ đi chọn cấu hình, sau đó gửi những thông số liên quan qua cho con, con giúp bố đặt hàng là được, coi như là món quà dành cho Ngày của Bố!”
An Thịnh Vũ tiếp tục: “Mẹ con rất thích món quà mà con tặng cho mẹ con vào Ngày của Mẹ. Bố cũng muốn có một chiếc Cullinan trong Ngày của Bố vào tháng tới.”
“Được rồi, được rồi. Không nói nữa, mẹ con đang gọi bố, bố đi xem xem là chuyện gì.” An Thịnh Vũ nói xong thì cúp điện thoại luôn, hoàn toàn không có ý định nói tiếp với An Lương.
???
Mặt An Lương đầy dấu chấm hỏi.
Anh muốn lừa An Thịnh Vũ mua một chiếc Rolls-Royce Cullinan phiên bản BB, kết quả thì An Thịnh Vũ chơi khăm ngược lại anh?
Đây không phải là kết quả mà An Lương muốn!
Mặc dù An Lương không thiếu tiền, mặc dù tài sản hiện tại của An Thịnh Vũ cũng rất nhiều, cả An Lương và An Thịnh Vũ đều có thể dễ dàng mua được một chiếc Rolls-Royce Cullinan phiên bản BB, vậy con lừa bố như đã nói nãy đâu?
Hạ Như Ý nằm trong lòng của An Lương, môi trường trong phòng hạng sang rất yên tĩnh, cô gần như nghe hết những gì An Thịnh Vũ nói. Khi An Thịnh Vũ vừa cúp máy, Hạ Như Ý không nhịn được nữa mà bật cười.
“Ha ha ha ha, buồn cười chết mất. Đại lão, anh thất bại trong việc lừa bố mình rồi!” Hạ Như Ý dùng ngón trỏ phải chọt chọt vào mặt An Lương, cô cười rất vui vẻ.
An Lương trả lời với vẻ bất lực: “Đúng là gừng càng già càng cay! Bố anh thật là, từ nhỏ đến lớn anh toàn bị bố trêu thôi. Lần này vốn định lừa bố mua một chiếc xe, vậy mà ông ấy lại lợi dụng Ngày của Bố để lừa ngược lại anh, anh khổ quá mà!”
Đế Đô.
Tại một địa điểm không xác định, rất nhiều thiết bị máy tính đang được vận hành. Liêu Hiểu Bằng đang vận hành những thiết bị máy tính này, anh ta dự định tung [Kế hoạch thử nghiệm - Giai đoạn 1].
Liêu Hiểu Bằng có kế hoạch dùng mạng xã hội để công kích của riêng mình. Anh ta là một người chơi có kinh nghiệm, anh ta biết phải làm gì để tạo ra ảnh hưởng lớn nhất lên mạng xã hội.
Ví dụ, việc tung ra một lúc ba tài liệu tuyệt mật có thể gây ra một cú sốc nhất thời. Nhưng sau cú sốc đó, sức hút của đề tài sẽ không còn cuồng nhiệt nữa, cường độ tấn công đương nhiên cũng giảm xuống.
Tuy nhiên, nếu tung ra tài liệu tuyệt mật đầu tiên [Kế hoạch thử nghiệm - Giai đoạn 1], đợi sau khi chủ đề ngày càng sôi nổi, tiếp tục tung thêm tài liệu tuyệt mật thứ hai và thứ ba, vậy thì sức hút của đề tài sẽ cứ kéo dài mãi, cũng sẽ duy trì được sự khích động.
Khi Liêu Hiểu Bằng truyền bá [Kế hoạch thử nghiệm - Giai đoạn 1] lên phạm vi toàn cầu, một nhóm người khác đã chú ý đến hành động của Liêu Hiểu Bằng.
Trụ sở Cơ quan An ninh điều tra Quốc gia.
Thạch Phong, kỹ thuật viên ưu tú của Bộ phận an toàn thông tin đã phát hiện ra hành động của Liêu Hiểu Bằng. Anh ta ngay lập tức liên lạc với Hoàng Quốc Tường: “Đại lão, đại lão. Tài liệu liên quan đã xuất hiện trên mạng xã hội!”
Hoàng Quốc Tường đến để kiểm tra tình hình, anh ta hỏi: “Có tìm được ai đang truyền bá những tài liệu này không?”
Thạch Phong phủ định: “Tôi không tìm thấy, đối phương rất thận trọng, cách thức tải tài liệu lên rất thông minh. Tôi đã thử theo dõi, nhưng không tìm thấy dấu vết của đối phương.”
Thạch Phong tiếp tục nói: “Nhưng trước đây, Công ty đầu tư An Tâm đã tài trợ cho các tổ chức bảo vệ môi trường và truyền thông môi trường nhằm nhắm mục tiêu đến Công ty điện lực Kyoto trên toàn thế giới. Tôi nghĩ lần này cũng là Công ty đầu tư An Tâm đứng sau thao túng.”
Hoàng Quốc Tường đáp lại bằng một nụ cười: “Hãy tự tin lên. Chắc chắn là thằng nhóc đó đứng sau thao túng rồi. Mặc dù tôi không biết tại sao cậu ta nhắm vào Công ty Điện lực Kyoto, nhưng lần này đích thị là cậu ta.”
Thạch Phong tiếp tục nói: “Sếp, chúng ta có nên tiếp tục lấy một số tài liệu đen từ Công ty điện lực Kyoto để bán cho cậu ta không?”
Đúng vậy!
“Người thu hoạch” trước đó chính là Thạch Phong. Anh ta dẫn dắt đội ngũ đi ăn cắp tài liệu đen, sau đó thì rao bán những tài liệu này trên Deep Web. Dựa theo nhà phân tích tâm lý học của Cơ quan An ninh điều tra Quốc gia, xác suất mà Công ty đầu tư An Tâm mua những tài liệu này là rất cao.
Kết quả thì đúng là như vậy!
Hoàng Quốc Tường trả lời một cách khẳng định: “Các người cẩn thận một chút.”
“Đại lão, đừng lo lắng! Chúng tôi không sao cả!” Thạch Phong tự tin nói.
Trước khi vào Cơ quan An ninh điều tra Quốc gia, Thạch Phong là hacker hàng đầu thế giới. Giờ đây, sau khi vào Cơ quan An ninh điều tra Quốc gia, anh ta có quyền lực rất lớn, không chỉ có thể huy động rất nhiều nguồn lực về máy tính mà bên cạnh anh ta còn có những đồng đội đắc lực.
Trong tình huống bình thường, rất khó để bắt Thạch Phong.
Chương 1795: Cấp độ thoả mãn nhu cầu của bản thân!Hoàng Quốc Tường nhắc nhở: “Người biết bơi mới thường chết đuối, người biết cưỡi ngựa thường té ngã, vẫn nên cẩn thận thì hơn!”
“Vâng.” Thạch Phong trả lời.
Hoàng Quốc Tường không rành về công nghệ máy tính, anh ta quay người rời đi, trong lòng thầm nghĩ: “An Lương, thằng nhóc này chắc sẽ không ngờ rằng vừa bị mình kiếm một khoản tiền đâu nhỉ?”
An Lương thật sự không ngờ tới!
Mấy chuyện như thế này có ai mà ngờ tới được cơ chứ?
Hoàng Quốc Tường trở lại văn phòng của mình, anh ta cho gọi Chu Thế Văn và Nghiêm Khải, hai nhà chuyên gia tâm lý học, bảo bọn họ đến để phân tích lý do tại sao An Lương lại nhắm đến Công ty Điện lực Kyoto.
“Anh Chu, anh đã từng tiếp xúc với An Lương, anh có biết tại sao cậu ta lại muốn làm chuyện này không?” Hoàng Quốc Tường hỏi.
Chu Thế Văn trầm ngâm nghĩ ngợi.
Hoàng Quốc Tường cũng không làm phiền Chu Thế Văn, anh ta kiên nhẫn chờ đợi.
Gần 5 phút sau, Chu Thế Văn trả lời: “Tôi nghĩ đó chắc là ‘Tháp nhu cầu của Maslow’ đấy.”
(Tháp nhu cầu của Maslow: là một lý thuyết về tâm lý học, mô tả theo hình dạng của một kim tự tháp với những nhu cầu cơ bản nhất: Nhu cầu căn bản; Nhu cầu an toàn; Nhu cầu được giao lưu tình cảm; Nhu cầu được quý trọng, kính mến; Nhu cầu về tự thể hiện bản thân.)
“Ồ?” Hoàng Quốc Tường cảm thấy khó hiểu.
Chu Thế Văn giải thích chi tiết: “Hãy phân tích tình huống của An Lương một chút. Trước hết là hoàn cảnh gia đình của cậu ta, mặc dù gia đình cậu ta không giàu có và phú quý nhưng cũng rất tốt so với những người bình thường.”
An Lương từng có trong tay khối tài sản hàng nghìn vạn, tuy dòng tiền thu về không quá nhiều nhưng cũng không bị áp lực kinh tế.
“Trong thời gian nghỉ hè ở cấp 3, cậu ta nhanh chóng phát triển bằng cách mua bán thông qua thị trường tiền ảo. Thậm chí còn sở hữu một mỏ riêng của mình ở Thái Lan và hợp tác với thế lực địa phương ở Thái Lan. Từ đây có thể thấy được, An Lương không phải là kiểu người thích ăn một mình. Cậu ta rất giỏi trong việc sử dụng sức mạnh địa phương để nhanh chóng phát triển bản thân.” Chu Thế Văn giải thích.
Hoàng Quốc Tường gật đầu khẳng định.
“Chúng ta hãy bỏ qua giai đoạn phát triển ở giữa, nhìn vào tình hình hiện tại của cậu ta. Tài sản của cậu ta bây giờ đã vượt hơn 2000 ức rồi phải không?” Chu Thế Văn nói.
Hoàng Quốc Tường gật đầu trước, sau đó lắc đầu: “Không chỉ có thế!”
Hoàng Quốc Tường không nói rõ tình hình cụ thể.
Tình hình của An Lương cũng được coi là thông tin mật trong Cơ quan An ninh điều tra Quốc gia, Chu Thế Văn và Nghiêm Khải chỉ biết một phần.
Khi Chu Thế Văn nghe câu trả lời của Hoàng Quốc Tường, anh ta vẫn trưng ra bộ mặt mỉm cười gượng gạo nhưng không thất lễ: “Tất cả chúng ta đều biết rằng An Lương có rất nhiều bạn gái, sự giàu có quá sớm của cậu ta đã giúp cậu ta đạt được tự do, địa vị xã hội hiện tại của cậu ta cũng rất cao. Cậu ta đã thực hiện được 4 tầng của Tháp nhu cầu của Maslow, bây giờ chắc cũng đã bước vào tầng cao nhất, thỏa mãn nhu cầu của bản thân.”
“Nói một cách đơn giản nhất, do trong lòng cậu ta muốn nhắm vào Công ty điện lực Kyoto nên cậu ta mới nhắm vào Công ty điện lực Kyoto. Lý do có thể là vì cậu ta muốn ăn hải sản nhưng lo lắng nguồn nước biển bị Công ty điện lực Kyoto làm ô nhiễm.” Chu Thế Văn giải thích.
Nghiêm Khải tán thành: “Tôi cũng đồng ý với phân tích này.”
Nghiêm Khải nói thêm: “Người bình thường khó có thể hiểu khái niệm này, vì người bình thường vẫn chưa đạt đến trình độ đó. Bọn họ hàng ngày bận bịu với củi, gạo, dầu, muối, mắm, dấm, trà… hoàn toàn không có thời gian và điều kiện kinh tế để suy nghĩ đến mấy chuyện đó.”
Hoàng Quốc Tường nghe xong phân tích của hai chuyên gia tâm lý học, anh ta thở phào nhẹ nhõm. Xem ra, An Lương chỉ là đang thỏa mãn nhu cầu của bản thân?
Thật ra, do An Lương đã kích hoạt nhiệm vụ của hệ thống Nhân Sinh Người Thắng mà thôi!
Trụ sở Cơ quan An ninh điều tra Quốc gia.
Sau khi Hoàng Quốc Tường xác định An Lương chỉ đang muốn thỏa mãn nhu cầu của bản thân, anh ta mới thở phào nhẹ nhõm. Tình hình này khiến anh ta cảm thấy yên tâm, vì kiểu người như An Lương nếu muốn làm loạn, e là sẽ rất nguy hiểm!
“Anh Chu, anh Nghiêm, sau này phiền hai người vẫn tiếp tục quan sát tình hình.” Hoàng Quốc Tường nói thêm.
“Được.” Nghiêm Khải đáp lại.
Chu Thế Văn gật đầu với vẻ mặt mỉm cười gượng gạo nhưng không thất lễ, người này có thể khiến cho đối phương gánh 800 vạn tiền nợ, lúc nào cũng luôn trưng vẻ mặt mỉm cười gượng gạo nhưng không thất lễ ấy.
. . .
Chung cư quốc tế Vân Cảnh.
Mặc dù An Lương không ở Đế Đô, nhưng nhóm của Lý Tồn Viễn vẫn chọn phòng trà lớn của chung cư quốc tế Vân Cảnh làm nơi đóng quân. Ba người bọn họ cùng nhau kiểm tra tình hình Thị trường chứng khoán Hoa Kỳ ở phòng trà lớn.
Đội ngũ mà Lý Cương giới thiệu cho bọn họ đang tiến hành theo mệnh lệnh của bọn họ.
Hiện tại, giá cổ phiếu của iQiyi Video chỉ có 15,51 đô la Mỹ, nhưng số lượng giao dịch cũng không tồi. Mỗi ngày có gần 500 vạn cổ phiếu được lưu hành, vào những ngày số lượng giao dịch tương đối lớn, số lượng giao dịch có thể đạt gấp 10 lần cũng là chuyện bình thường.
iQiyi Video chỉ có 2,18 ức cổ phiếu đang lưu hành trên Thị trường chứng khoán Hoa Kỳ. Hôm nay nhóm của Lý Tồn Viễn sẽ ăn hết, có bao nhiêu ăn bấy nhiêu. Sau khi ăn xong hôm nay bọn họ sẽ bàn bạc với An Lương về việc ngày mai cho Câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh ăn chung.
Dưới sự hướng dẫn của An Lương, nhóm ba người của Lý Tồn Viễn đang vui vẻ chia sẻ cùng nhau.
Ăn một mình? Không tồn tại!
Có lợi ích thì mọi người cùng hưởng, có nguy hiểm thì mọi người cùng chia, như vậy sẽ nâng cao được khả năng chống đỡ với rủi ro.
Chương 1796: Bữa tiệc đã mở!Trong phòng trà lớn, một TV LCD 85 inch hiển thị dữ liệu quan trọng, bao gồm số lượng cổ phiếu đã mua, giá trung bình của cổ phiếu đã mua và tổng chi phí của cổ phiếu đã mua v.v..
Sau khi thị trường mở cửa vào lúc 9 giờ 30 phút tối, đội ngũ giao dịch viên đại diện cho nhóm ba người của Lý Tồn Viễn bắt đầu điên cuồng càn quét Thị trường chứng khoán Hoa Kỳ. Chỉ trong nửa tiếng, giá cổ phiếu của iQiyi Video đã được nâng lên tới 16,21 đô la Mỹ.
Ba người bọn họ đã ăn hơn 1700 vạn cổ phiếu trong nửa tiếng.
Khi giá cổ phiếu đạt 16,21 đô la Mỹ, đội ngũ giao dịch viên đã tạm dừng việc càn quét cổ phiếu, nhằm xoa dịu thị trường và tránh giá cổ phiếu tăng nhanh.
Hành động nghỉ ngơi này rất hiệu quả, xu hướng giá cổ phiếu của iQiyi Video ngay lập tức bị dừng lại, đội ngũ giao dịch viên lại bắt đầu một vòng càn quét mới.
4 giờ sáng, Thị trường chứng khoán Hoa Kỳ đóng cửa.
Nhóm ba người của Lý Tồn Viễn kiểm tra kỷ lục, cuối cùng bọn họ mua được 4.200 vạn cổ phiếu. Mỗi người có thể nhận được 1.400 vạn cổ phiếu. Giá mua trung bình là 16,50 đô la Mỹ, tổng chi phí là 6,93 ức đô la Mỹ, tương đương 45,25 ức nhân dân tệ.
Nếu có thể sử dụng số tiền lớn như vậy trong quá khứ, bọn họ sẽ kiếm một khoản vay từ Ngân hàng Công Thương Đế Đô.
Nhưng sau những hành động đàn áp Tesla, với số tiền quy mô như thế này, đừng nói là cả ba nhà Lý, Vân, Tiền hợp lại, bất kỳ nhà nào cũng đều có thể một mình cung cấp thật dễ dàng.
Khi nhóm ba người của Lý Tồn Viễn ăn mừng, Lý Hồng Nham cũng đang bí mật ăn mừng. Lý Hồng Nham đã bí mật kiếm được hơn 1000 vạn cổ phiếu của iQiyi Video.
Trước mắt, iQiyi Video đã ôm lấy cái đùi vàng của Công ty đầu tư An Tâm, sau khi tin tức này được công khai, chắc chắn sẽ mang đến một bữa tiệc thịnh soạn cho iQiyi Video.
Gần 7 giờ sáng.
Lý Tồn Viễn, Vân Hải Dương và Tiền Tiểu Cương ăn sáng tại nhà hàng “Đế Đô Cũ”, cả ba người bọn họ đều ăn một bát tàu hũ, sẵn gọi thêm vài miếng giò cháo quẩy và một chén phá lấu.
“Tồn Viễn, Hải Dương, tôi nghĩ hôm nay tôi sẽ không ngủ được!” Tiền Tiểu Cương chủ động nói.
Lý Tồn Viễn gật đầu: “Tôi cũng không thể ngủ nổi.”
Vân Hải Dương ngáp dài: “Tôi thì hơi buồn ngủ rồi, lát nữa về nhà ngủ luôn.”
Tiền Tiểu Cương nôn khan: “Vẫn có thể ngủ được khi đã kiếm bộn tiền sao?”
Vân Hải Dương hỏi ngược lại: “Không phải sẽ ngủ ngon hơn nếu kiếm được tiền à?”
Lý Tồn Viễn ngắt lời hai người bọn họ: “Chúng ta gửi tin nhắn cho An Lương đi. Hỏi xem khi nào thì gửi tin nhắn qua cho câu lạc bộ.”
Tiền Tiểu Cương đoán: “Giờ này chắc An Lương còn chưa dậy đâu?”
Vân Hải Dương phủ định: “Ngay cả khi cậu ta chưa dậy thì cũng sắp dậy rồi. Trong thời gian đi học, cậu ta luôn dậy rất sớm.”
Lý Tồn Viễn trả lời: “Chỉ để lại tin nhắn trong nhóm mà thôi. An Lương nhìn thấy hẳn sẽ trả lời ngay.”
“Ừ!” Tiền Tiểu Cương gật đầu.
Nhóm của Lý Tồn Viễn vừa ăn sáng vừa gửi tin nhắn vào trong nhóm “Bạn bè ở Đế Đô”.
‘Lý Tồn Viễn: [Hình ảnh]’
‘Lý Tồn Viễn: Thành tích như sau!’
‘Lý Tồn Viễn: Bọn tôi chia chi phí của 4.200 vạn làm ba phần, sau khi nhận được lợi nhuận cuối cùng thì sẽ chia làm bốn phần.’
Kế hoạch này do nhóm của Lý Tồn Viễn cùng quyết định. Mặc dù An Lương không tham gia để tránh bị nghi ngờ, nhưng nhóm của Lý Tồn Viễn đã quyết định chia sẻ lợi ích với An Lương.
‘Lý Tồn Viễn: Đương nhiên phải trừ chi phí đi, An Lương, cậu đừng chê quá ít nhé!’
‘Tiền Tiểu Cương: Đặt cược 100 tệ rằng Lương ca vẫn chưa tỉnh dậy!’
‘Vân Hải Dương: Cược!’
‘An Lương: ?’
‘An Lương: Tôi là sinh viên đại học chăm chỉ học hành trong thời đại mới, mấy chuyện ngủ nướng gì đấy thì liên quan gì đến tôi?’
‘Tiền Tiểu Cương: …’
‘Tiền Tiểu Cương: Cậu có bệnh!’
‘Vân Hải Dương: @Tiền Tiểu Cương: Tiểu Cương, gửi bao lì xì đi!’
Tiền Tiểu Cương gửi một bao lì xì giá 100 tệ vào trong nhóm “Bạn bè ở Đế Đô”, nhưng An Lương đã mở ra trước, sau đó gửi tin nhắn.
‘An Lương: Hôm nay tôi thật may mắn. Sáng sớm tôi đã nhặt được 100 tệ. Không nói nữa, tôi đi ăn sáng trước đây các anh em.’
‘Vân Hải Dương: …’
‘Vân Hải Dương: Tôi nôn mất thôi!’
‘Lý Tồn Viễn: Tôi chậm tay rồi!’
‘Tiền Tiểu Cương: Không liên quan đến tôi, không phát bù đâu!’
Chỉ 100 tệ không là gì đối với bốn người bọn họ, đây là trò đùa giữa những người anh em với nhau mà thôi.
8 giờ 30 phút sáng, An Lương đánh thức Hạ Như Ý.
Cô ấy ngáp và hỏi với dáng vẻ mơ màng: “Mấy giờ rồi?”
“8 giờ 30 phút, bây giờ em thức dậy vệ sinh cá nhân cũng khoảng nửa tiếng, chúng ta xuống lầu ăn sáng thêm nửa tiếng nữa, rồi lại mất thêm nửa tiếng để lái xe đưa em đến trường, thời gian vừa chuẩn.” An Lương giải thích.
Hạ Như Ý hờn dỗi: “Em đâu cần tới nửa tiếng để vệ sinh cá nhân chứ?”
An Lương mỉm cười không nói lời nào, anh nhìn về phía giường rồi tiếp tục nói: “Mau dậy đi, anh tắm rửa xong rồi, anh đợi em ở phòng khách.”
Khuôn mặt Hạ Như Ý đỏ bừng, cô gật đầu trả lời: “Vâng!”