Bắt Đầu Làm Tông Chủ: Quy Tắc Của Ta Có Chút Lạ (Dịch)

Chương 26 - Tông Môn Gặp Nạn (1)

Trên bầu trời, một chiếc phi thuyền đang phá không mà đến.

Hai bên phi thuyền đều được khắc ấn ký hình hoa đào nhìn vô cùng nổi bật.

Một lão giả râu tóc bạc trắng đứng ngạo nghễ ở trên boong tàu, Huyền Nguyên khí tỏa ra khiến không khí lạnh và những đám mây xung quanh đều không cách nào có thể tới gần, cho dù là đang phi cực nhanh ở hơn mười ngàn mét trên không, những người đệ tử sau lưng cũng hoàn toàn không hề cảm thấy rét lạnh.

Thậm chí họ còn không thể cảm nhận được bất kỳ cơn gió nào.

"Chu trưởng lão."

Lúc này, một bà lão từ phía sau đi tới, khẽ cười nói: "Nhìn quang cảnh như này, có vẻ như chúng ta còn cách Lãm Nguyệt tông không xa."

"Ừm."

Chu trưởng lão nhẹ nhàng gật đầu, vẫn cao ngạo nói: "Lãm Nguyệt tông mấy năm gần đây không có người kế tục, đáng lẽ là ra là nên xoá tên chúng trong danh sách những tông môn hạng ba rồi mới phải, chẳng qua là vì cân nhắc đến việc Lãm Nguyệt Tông vẫn còn được năm lão già kia trông coi bảo vệ nên những tông môn xung quanh như chúng ta cũng không dám chèn ép quá mức, cho nên mới để cho bọn hắn kéo dài hơi tàn đến tận hôm nay."

"Nhưng ta chưa từng nghĩ chúng ta còn chưa gây sự cho bọn họ, bọn họ lại còn dám cướp những người đang định bái sơn vào tông môn của ta."

"Cho dù ta đã nhìn qua, trong những người đó cũng không thấy ai có đủ điều kiện để gia nhập tông môn ta, nhưng chúng ta cũng không thể mặc kệ."

"Phải đi giáo huấn cho bọn họ một trận để bọn họ biết điều mới được."

"Ngô trưởng lão, ngươi có hiểu không?"

"Tất nhiên là hiểu."

Ngô trưởng lão trầm ngâm nói: "Tuy là như vậy nhưng chúng ta cũng sẽ không thể ép bọn hắn quá đáng đúng không?"

"Tất nhiên là như vậy rồi."

Chu trưởng lão gật đầu: "Năm lão già kia không dễ đối phó, ngươi lại vừa mới đột phá vào Động Thiên cảnh, lại càng không phải đối thủ của bọn họ."

"Nếu thực sự muốn diệt sạch hoàn toàn Lãm Nguyệt Tông thì cho dù Đào Hoa Tông chúng ta dốc hết toàn lực thì vẫn sẽ phải bỏ ra một cái giá không nhỏ, dù sao nếu đã không cho bọn hắn con đường sống nào, bọn hắn chắc chắn sẽ liều mạng chống cự bằng được."

"Cho nên chuyến đi này của chúng ta không phải là để diệt tông mà chỉ là để thể hiện ra uy nghiêm nhà mình cùng với..."

Hắn hạ giọng nói nhỏ: "Làm nhục Lãm Nguyệt Tông."

"Thì ra là thế."

Ngô trưởng lão bừng tỉnh đại ngộ: "Ra là vậy nên tông chủ mới bảo ta chỉ mang theo các đệ tử mới nhập môn, hơn nữa còn phải đợi hơn một tháng mới động thủ."

"Hiểu là tốt rồi." Chu trưởng lão cười cười.

"Mấy lão già chúng ta đánh nhau sống chết cũng có ích lợi gì đâu?"

"Nếu không có kỳ ngộ thì cả ta và ngươi đều giống nhau, năm lão già Lãm Nguyệt Tông kia cũng thế, cảnh giới của cả cuộc đời này đều sẽ bị giam cầm ở Động Thiên Cảnh."

"Vậy nên nếu để đánh giá sức sống của một tông môn thì phải đánh giá ở phương diện tương lai, xem tông môn có bao nhiêu đệ tử, truyền thừa, v.v."

"Năm nay Lãm Nguyệt Tông hẳn cũng sẽ chiêu mộ được một chút ít "nhân tài" mới đúng, ta sẽ cứ để cho họ bồi dưỡng chúng trong vòng một tháng, sau đó mang đệ tử của cả hai bên ra giao đấu."

"Bên ta chắc chắn sẽ nghiền ép họ không thể ngóc đầu lên được."

"Từ đó đệ tử của chúng ta sẽ có được sự tự tin vào chính mình, quá trình tu luyện sau này cũng sẽ thuận lợi hơn rất nhiều."

"Ra là vậy, cảm ơn Chu trưởng lão đã chỉ dạy." Ngô trưởng lão bừng tỉnh đại ngộ.

"Được rồi, tăng tốc độ đi."

"Vâng!"

Tốc độ của phi thuyền càng ngày càng nhanh.

Nhưng giờ phút này các đệ tử của Đào Hoa Tông ở phía sau lại vô cùng ngạc nhiên cùng hưng phấn hô to: "Mau nhìn đi, đó là cái gì vậy?"

"Thật lớn!"

"Hình như cũng là một cái phi thuyền!"

"Oa, trên phi thuyền của bọn họ còn khắc một con đại bàng màu vàng thật lớn."

Hai vị trưởng lão Chu Ngô quay sang nhìn nhau, nhíu mày nói: "Là người của Kim Ưng Tông."

"Kim Ưng Tông âm hiểm xảo trá, tuy thực lực không kém Đào Hoa Tông của chúng ta bao nhiêu nhưng tiếng xấu lan xa, các ngươi đừng có tạo xung đột với bọn họ, bọn họ chính là một lũ mặt dày, hành động không từ thủ đoạn để đạt được mục đích, khiến cho mọi người chán ghét."

"Vâng, trưởng lão."

Các đệ tử Đào Hoa Tông lúc này mới biết đối phương là người phương nào.

Phi thuyền cũng theo đó chuyển hướng muốn tránh đi xa Kim Ưng Tông.

Nhưng một lát sau, Ngô trưởng lão lại trầm ngâm nói: "Phương hướng bọn họ đang đi hình như là giống với chúng ta a?"

"Chẳng lẽ bọn hắn cũng muốn đi Lãm Nguyệt Tông?"

"Có lẽ là vậy, nghe nói Lãm Nguyệt Tông không chỉ khắc những lời quảng cáo kia ở trên con đường đi qua Đào Hoa Tông chúng ta."

"Hừ, đúng là muốn chết!"

"Không cần để ý đến họ, chúng ta đi thôi."

“···”

Bọn họ không để ý nữa, tiếp tục lên đường.

Kết quả chỉ một lúc sau bọn họ lại gặp phải thêm một chiếc phi thuyền nữa.

"Hình như là phi thuyền của Bát Kiếm Môn."

"Nhìn hướng đi có vẻ cũng là đang tiến đến Lãm Nguyệt Tông?"

"Thật trùng hợp."

Bình Luận (0)
Comment