Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 1077 - Chương 1078

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 1078 -

Ngược lại Khương Ninh lại là người giải thích: “Khi đột kích vào căn cứ liên hợp, bọn chúng tích trữ rất nhiều trứng gia cầm được thụ tinh và được cho vào buồng ngủ công nghệ cao, không ngờ chúng chưa bị vỡ, nên bọn tôi được chia một hộp.”

Có thế ấp trứng và nuôi.

Sao lại mang đi rán để ăn!

Đừng nói Thư Tuyết Tình, ngay cả vẻ mặt của Cố Đình Lâm cũng…

Thôi kệ đi, rán cũng rán rồi.

Khương Ninh bất lực nói: “Vẫn còn thừa mười mấy quả, lát nữa tôi sẽ lấy cho hai người mang về ăn.”

Thư Tuyết Tình không nhịn được hỏi: “Có cách nào để ấp trứng nở ra không?”

Khương Ninh nghĩ một lúc: “Chắc là có.”

Cố Đình Lâm đề xuất: “Hai người có thể mở trang trại chăn nuôi.”

Không cống hiến cho căn cứ, mà để cô mở trang trại chăn nuôi, Khương Ninh hơi bất ngờ: “Cũng được, lát để tôi tìm lại, hình như có máy ấp trứng, không biết có mang về không.”

Bữa ăn này thật thịnh soạn, coi như là bữa ăn chào đón cũng không quá.

Con gái ở ngay nhà bên cạnh, khóe miệng Cố Đình Lâm chưa bao giờ hạ xuống, nét mặt cứng rắn và nghiêm khắc thường thấy ở ông, lúc này trở nên mềm mại hơn bao giờ hết, trong lòng dâng lên một dòng nước nhỏ.

Khương Ninh cảm nhận được nhưng không biết đáp lại thế nào.

Thuận theo tự nhiên vậy.

Khương Ninh lấy đồ cho hai người họ sau khi ăn xong.

Bồn cầu phân hủy sinh học trị giá 10 nghìn đô, trọn bộ máy pha cà phê, mấy cuộn vải có màu đậm có thể dùng làm quần áo.

Cố Đình Lâm nhiều bệnh, uống thuốc thôi chưa đủ, nhiệm vụ cấp bách là phải đi kèm việc bổ sung dinh dưỡng.

Chả cá không có dinh dưỡng, nếu không phải là khoai tây thì là khoai lang đỏ, đồ hộp có thể ăn mười ngày nửa tháng một lần đã rất tốt.

Thiếu dinh dưỡng trầm trọng, về lâu dài sẽ ảnh hưởng đến tuổi thọ.

Thịt heo đóng hộp, thịt hộp ăn trưa, hoa quả đóng hộp, quả hạch và mấy lon trái cây sấy khô.

Phổ Nhĩ nuôi dạ dày, Tây dương sâm bổ khí, sữa bột đông lạnh.

Có vài thứ là lấy được từ căn cứ liên hợp, có thứ mua với giá 0 đồng.

“Hai người cầm chỗ này về đi, dùng hết thì bảo tôi.”

Mọi thứ trước mắt đều là thứ mà không người bình thường nào có thể lấy ra được, Cố Đình Lâm biết đây đều là những thứ con gái ông mạo hiểm tính mạng để tích trữ.

Ông không trải qua cùng cô, nhưng nghe thôi cũng đã thấy kinh hồn bạt vía, căn cứ liên hợp do Đại bàng hói cầm đầu không dễ đối phó như vậy.

Đối mặt với sinh tử, Cố Đình Lâm thậm chí còn không cau mày, nhưng ông không muốn con gái mình phải trải qua chuyện như vậy thêm lần nữa: “Không cần đâu, các con cứ giữ lại đi.”

“Ông không phải khách sáo đâu, tôi có nhiều mới đưa cho ông, hơn nữa ông cũng đã giúp tôi rất nhiều mà.”

Cố Đình Lâm cảm giác như bị đâm vào phổi: “…” Cô muốn vạch rõ quan hệ?

Bỗng nhiên Khương Ninh nhớ ra gì đó, lấy một bộ kim bạc từ trong phòng đưa cho Thư Tuyết Tình: “Sức khỏe của ông ấy không tốt, có thể cải thiện qua việc châm cứu.”

Vẻ mặt Thư Tuyết Tình trở nên khó xử: “Xin lỗi, tôi không biết châm cứu.”

Khương Ninh ngạc nhiên, nhưng nghĩ đến việc bà ấy học hộ lý, không biết về Trung y hoặc châm cứu chuyên nghiệp cũng là điều bình thường.

“Chắc là ở bệnh viện có người biết chứ?”

“Có, Lão Cố còn đến đấy vài lần rồi, nhưng hiệu quả không được cao.” Vẻ mặt Thư Tuyết Tình lo lắng, giọng điệu có chút bất lực: “Trung y rất sâu rộng, chỉ riêng châm cứu cũng phải am hiểu rõ, cùng một loại bệnh, khác thầy khác cách chữa, hơn nữa cách châm cứu cũng cần phải chú trọng rất nhiều.

Chữa bệnh là nói về y duyên, người hiểu về châm cứu trong bệnh viện chỉ còn hai người, mà đều thử hết rồi.”

Nói cũng đúng, Khương Ninh không biết phải trả lời như thế nào mới phải: “Hay là để tôi thử?”

“Được, trong nhà có bác sĩ rất tiện, sức khỏe của Lão Cố giao cho cháu đấy.”

Khương Ninh suy nghĩ, bây giờ cô đổi lời còn kịp không?

Thư Tuyết Tình cũng có chút suy tính riêng, nhưng cũng chỉ vì Cố Đình Lâm.

Mẹ kế khó làm, ba con bây giờ vẫn còn giữ khoảng cách, càng không hy vọng Khương Ninh sẽ quan tâm đến tâm trạng của bà ấy.

Thư Tuyết Tình thành công rồi thì rút lui: “Lão Cố, đừng phụ tấm lòng của A Ninh, em về trước.”

Bình Luận (0)
Comment