Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 1079 - Chương 1080

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 1080 -

Khương Ninh hiểu rồi, ông ấy muốn bồi dưỡng tuyển chọn nhân tài, tiếp nhận nhu cầu dân sinh cần phát triển của căn cứ.

Quân sự và chính trị, hoàn toàn là hai lĩnh vực khác nhau.

Quân phụ trách an ninh quốc gia, chính trị thì quản lý và phát triển.

Bây giờ hợp lại làm một, trong thời kỳ tận thế thiên tai muôn vật chờ hồi sinh, quả thực là mệt bở hơi tai.

Nhưng cũng là thời cơ tạo thần tốt nhất.

Khương Ninh không từ chối: "Nếu các ông tin tưởng, chúng tôi có thể thử xem."

Có thể sống tươi sáng rực rỡ trong thảm họa trời long đất lở, Cố Đình Lâm không ngại nâng đỡ người thân: "Căn cứ có vài người giỏi về nông nghiệp, đến lúc đó hỏi bọn họ nhiều chút, căn cứ cũng có chính sách về phương diện này, các con không cần phải lo lắng."

Châm cứu xong, Hoắc Dực Thâm đưa ba vợ sang phòng bên.

Đóng cửa lại, Thư Tuyết Tình hỏi: "Hiệu quả châm cứu thế nào?"

"Khá thoải mái, cảm thấy cả người nhẹ nhõm hơn nhiều." Cố Đình Lâm tâm trạng rất tốt nhưng lại nghi hoặc hỏi: "Rõ ràng em biết châm cứu, sao lại nói không biết?"

Thư Tuyết Tình liếc ông một cái: "Anh đúng là cứng đầu, nếu em nói mình biết, Khương Ninh có thể châm cứu cho anh không?"

Cố Đình Lâm nghĩ nghĩ, rồi cười.

Thư Tuyết Tình sắp xếp đồ đạc phòng bên đưa sang, không kìm được vui mừng thay anh: "Ông Cố à, Khương Ninh vẫn rất quan tâm đến anh, chỉ là không muốn biểu hiện ra mặt.

Người ta vẫn nói con gái là áo bông nhỏ của cha, anh không có việc gì thì đừng lạnh mặt như vậy, bỏ chút tâm tư dỗ dành nhiều hơn, dần dần khoảng cách sẽ không còn nữa."

Cố Đình Lâm hiểu sự vất vả của bà ấy trong thời gian này: "Vất vả cho em rồi."

Vất vả hay không không quan trọng, bà ấy chỉ là yêu ai yêu cả lối về, hy vọng ông luôn vui vẻ mà thôi.

Bà ấy điều chỉnh chế độ ăn uống sau này cho ông: "Khương Ninh đã gửi cho anh không ít đồ, đủ ăn hai ba tháng, dinh dưỡng đầy đủ, cơ thể chắc chắn có thể điều dưỡng tốt."

Cố Đình Lâm sửa lời của bà: "Là cho chúng ta chứ."

Sức khỏe của bà ấy cũng không tốt lắm, những năm này tổn hại rất lớn.

Thư Tuyết Tình không muốn: "Tấm lòng thì em nhận rồi, những thứ này đều là đồ tốt, em ăn thì lãng phí quá."

Ông Cố theo thói quen nghiêm túc: "Nói gì vậy, nhất định phải phân chia rõ ràng như vậy sao?"

Thư Tuyết Tình cũng không tức giận, với tính tình này của ông, hoạ lắm cũng chỉ có Khương Ninh mới chế ngự được: "Vâng, nghe anh hết."

Thấy ông tối muộn còn đến phòng làm việc bận rộn, bà ấy lại đau đầu, đúng là coi mình như máy móc.

Ngày hôm sau, viện trưởng bệnh viện và chủ nhiệm quản lý đất đai đến.

Thấy thuốc vẫn chưa hết hạn, viện trưởng vô cùng phấn khích: "Đồng chí Khương, cô thực sự muốn giao dịch lô thuốc này sao?"

Quyết định tạo thần, nhận thức phải theo kịp.

Khương Ninh gật đầu mỉm cười: "Tôi là cư dân Thành phố Phượng, có trách nhiệm và nghĩa vụ đóng góp một phần sức lực cho sự phát triển của Thành phố Phượng. Lô thuốc này được sản xuất tại Mỹ, trước đây đã có người sử dụng và không có vấn đề gì nhưng vẫn cần các anh kiểm tra chuyên môn."

Viện trưởng xem xét cẩn thận, thấy đều là thuốc chưa hết hạn, càng vui mừng hơn: "Không vấn đề gì, chúng tôi sẽ tìm cách kiểm tra."

Xác định tại chỗ, lấy hết.

Viện trưởng tính toán cẩn thận, sau đó báo một con số cho chủ nhiệm Tiêu của ban quản lý đất đai.

Chủ nhiệm Tiêu hơn bốn mươi tuổi, nhìn dáng đứng là biết xuất thân từ quân nhân: "Đồng chí Khương, cô muốn đổi đất hoang hay đất có thể trồng trọt?"

Đất hoang là đất chưa được khai khẩn, cần tự ủ phân.

Đất có thể trồng trọt, tức là đất đã được khai khẩn và ủ phân.

Ngoài ra, còn có thể tự chọn mua đứt một lần hoặc nộp thuế hàng năm.

Mua đứt một lần, đất nhận được sẽ ít hơn rất nhiều, nộp thuế thì trả góp.

Khương Ninh ngạc nhiên nhưng cũng có thể hiểu được…

Bình Luận (0)
Comment