Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 1117 - Chương 1118

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 1118 -

Nếu chỉ có Khương Ninh và Hoắc Dực Thâm thì bọn họ quả thực có thể ném bom thoải mái.

Nhưng mà ai sống được đến hiện tại cũng đều không hề dễ dàng.

Chỉ cần bọn họ không ép họ tới bước đường cùng thì Khương Ninh sẵn sàng cho người khác một lối thoát. Với lại cô cũng không muốn thể hiện kỹ năng đáng kinh ngạc của mình trước mặt thành viên trong đội.

Hứa Khai Thái và Hoàng Mậu nhìn thấy đám đông cách đó vài trăm mét thì rất lo lắng.

Dù hai người không sợ chết nhưng bản thân họ còn thấy tiếc đạn nữa, đây đều là tài nguyên không thể tái tạo được.

Việc đào xới đã xong được một nữa, khoảng chừng... Mất nửa ngày nữa mới có thể nới lỏng được.

Bà nội nó, tại sao bọn chúng lại đến vào thời điểm quan trọng vậy chứ?

Hai người họ đều không muốn từ bỏ, đây là chiếc thùng lưu trữ mà quân đội ở phía Nam đã tốn biết bao công sức mới chế tạo được, sao có thể để nó rơi vào tay người nước ngoài chứ!

Cả hai lấy hết sức cạy cái thùng ra.

Khương Ninh nhảy xuống vị trí canh gác, cô thử thu container vào không gian.

Không ngờ cô tốn nhiều sức mà vẫn không thu vào được nhưng cô cảm giác nó đã lỏng lẻo hơn một chút.

Lần thứ hai!

Lần thứ ba!

Đám người hoang dã càng ngày càng gần, Khương Ninh nghiến răng dùng sức, thùng lưu trữ đột nhiên biến mất.

Vì dùng quá nhiều sức nên cô loạng choạng hai lần suýt ngã.

Hoắc Dực Thâm vội vàng đỡ cô.

Hoàng Mậu chạy tới khởi động trực thăng: “Mau lên.”

Hai người còn lại đỡ Khương Ninh chạy tới.

Đám người hoang dã đã nhận ra được trực thăng, tốc độ chạy tới của bọn chúng lại càng nhanh hơn, thậm chí một số còn vừa chạy vừa nổ súng.

Ngay khi họ chuẩn bị xông tới thì cánh quạt quay liên tục và cả ba leo được lên trực thăng.

Trực thăng rời đi, đám người hoang dã nhào qua, chộp lấy chân trực thăng rồi bị treo lơ lửng trên không thế nhưng bọn chúng vẫn cố trèo lên để cướp lấy trực thăng.

Hứa Khai Thái lập tức giơ chân đá người đàn ông đang trèo lên cửa cabin và đạp mạnh tên đó xuống.

Người này vừa bị đạp xuống lại có một bàn tay khác đột nhiên vươn tới nắm lấy cửa khoang.

Bọn chúng muốn có trực thăng dù có phải trả giá bất kỳ thứ gì!

Hoắc Dực Thâm đóng mạnh cửa cabin khiến bàn tay cũng bị đập nát.

Tiếng kêu thảm thiết đi kèm máu tươi, người đó không chịu được nữa nên thả tay rớt xuống mặt đất.

Biến thành một bãi thịt nát.

Đám người hoang dã vẫn không bỏ cuộc mà tiếp tục giơ súng lên và bắn liên tục.

Viên đạn sượt qua trực thăng nhưng may mà không trúng bình xăng.

Hoàng Mậu giữ vững tư thế, trực thăng nhanh chóng cất cánh, càng ngày càng cách xa đám người hoang dã trên mặt đất.

Quá nguy hiểm! Nếu không có “siêu năng lực” của Khương Ninh thì chắc mọi người đã phải mất mạng ở đây rồi.

Chén cơm này không phải ai cũng có thể ăn được.

Sau khi rời khỏi phạm vi súng bắn, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.

Khương Ninh nhìn xuống, hàng trăm người trên mặt đất vẫn chưa hề giải tán khi thấy trực thăng rời đi.

Có người đứng trước hố lớn lẩm bẩm, có người lôi người chết đêm qua đi.

Thôi, buông tha bọn chúng đi, không nên bắt những người đó phải chết ở chỗ này.

Hoắc Dực Thâm kéo cô lại rồi quan tâm hỏi: “Em khó chịu à?”

May là lần này không phải chịu sức hút lớn như lúc ở dưới đáy biển nên cơ thể của cô không đến mức khó chịu như lúc trước.

Nhưng Khương Ninh vẫn ăn một viên kẹo để bổ sung thể lực.

Mọi người nghĩ tới nguy hiểm vừa rồi đều đổ mồ hôi hột, đám người kia giống như là kiến trong tổ ồ ạt chui ra, cuồn cuộn không dứt.

Lục địa nổi lên, hầu hết những người sống sót cũng đã lên bờ đang tìm cách tìm kiếm nguồn tài nguyên để sinh tồn.

Không có pháp luật, xã hội rối loạn thì làm gì còn có tính người.

Việc tìm kiếm thùng lưu trữ chỉ sợ cũng không hề dễ dàng.

Nhưng mà căn cứ cần phát triển thì không thể thiếu những nguồn tài nguyên quý giá này.

Trực thăng bay được nửa đường thì gió biển bắt đầu thổi mạnh, nửa bầu trời đã nhanh chóng tối sầm.

Những đám mây đen dày đặc di chuyển rất nhanh che đi từng lớp ánh sáng mặt trời, chỉ để lại những tia nắng lốm đốm xuyên qua những khoảng trống.

Những đám mây xung quanh tiếp tục tụ lại, sau khi ánh nắng mặt trời hoàn toàn biến mất thì xuất hiện những tia sét nổ đì đùng trong đám mây phát ra ánh sáng màu tím và xanh lá nhấp nháy.

Bình Luận (0)
Comment