Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 1156 - Chương 1157

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 1157 -

Gần đến chiều, Đậu Đậu mới về.

Cô bé phối hợp dẫn người đến bộ quân đội tặng rau, sau đó cầm điểm công đến Cục Quản lý đất đai đổi đất.

Khương Ninh hỏi: "Đất mới đổi về dùng để trồng cây dâu tằm và kim ngân hoa à?"

Đậu Đậu đã lên kế hoạch rất tốt: "Đề nghị của bác Hạ rất hay, đợi cây dâu tằm lớn lên là có thể nuôi tằm rồi."

Khương Ninh hoàn toàn yên tâm, không hỏi thêm nữa.

Khoảng chập tối, cô chở Đậu Đậu về nhà.

Sư trưởng Tiêu dẫn vợ đến, thấy Khương Ninh không có nhà thì hạ mình liên tục nói xin lỗi với thủ trưởng.

Cố Đình Lâm tuy cũng đoán ra rồi nhưng ông giả vờ không hiểu, nói vài câu khách sáo.

Sư trưởng Tiêu trách móc bà vợ xấu xa của mình, sau đó thì cũng lựa lời dò hỏi, vẫn còn muốn lấy thuốc nhưng bị Cố Đình Lâm nhẹ nhàng từ chối: "Con bé đó tính tình thẳng thắn, anh đừng chấp nhặt với nó, trưa nay con bé ra ngoài đến giờ vẫn chưa về, tối về tôi sẽ nói với nó."

Chưa đợi Khương Ninh về, Tiêu Uy đã mất vì suy đa tạng cấp tính.

Thiên tai vô thường, cho dù người sống sót có quyền cao chức trọng hay là tầng lớp thấp, chỉ cần Diêm Vương muốn lấy mạng người đó thì người đó sẽ rời đi một cách đơn giản như vậy.

Về hành động của con gái, Cố Đình Lâm không có ý kiến gì, cô có lý lẽ và quy tắc riêng của chính mình.

Nhưng Khương Ninh lên tiếng: "Đường đường là một người vợ của sư trưởng, vậy mà dám ở bệnh viện nói năng không suy nghĩ, chứng tỏ bình thường ở nhà bọn họ thường xuyên bàn tán về chúng ta, hơn nữa còn có thành kiến với nhà chúng ta, nếu không thì sao bà ta có thể nói năng như vậy trong lúc nóng giận được."

Lòng dạ độc ác thì nhìn đâu cũng thấy ác.

Thuốc phải qua tay bệnh viện, cô đã dám đưa thì chắc chắn thuốc không có vấn đề gì.

Nhà họ Tiêu không biết ơn thì cũng thôi đi, vậy mà còn muốn vu oan giá họa, đúng là làm ơn mắc oán.

Khương Ninh không tính toán chuyện thăng tiến trong bộ quân đội, đương nhiên không sợ làm lớn chuyện, để mọi người thấy rõ bộ mặt của sư trưởng Tiêu.

Giấu giếm để làm gì chứ?

Trên đời này chỉ có mình ông ta biết lo lắng cho con trai, còn Cố Đình Lâm không lo cho con gái hay sao? Mỗi người dựa vào bản lĩnh của mình thôi.

Nếu phải dùng thủ đoạn bẩn thỉu thì Khương Ninh không sợ.

Cố Đình Lâm mỉm cười: "Ba tin con có chừng mực, thấy đúng thì cứ làm, gác chuyện riêng sang một bên, bộ quân đội có mấy chú bác đều đáng được tôn trọng, chỉ cần không có mâu thuẫn lớn thì không được phép bỏ lễ nghĩa."

Đó là đương nhiên, vốn dĩ Khương Ninh không phải là người vô lễ.

Người khác kính cô một thước, cô kính người khác một thước, còn nếu người khác không tôn trọng cô thì cô cũng không cần phải mặt nóng dán mông lạnh.

Nói xong chuyện sư trưởng Tiêu, Khương Ninh nhớ đến chiếc tàu ngầm 2023 được vớt lên.

Vẻ mặt của Cố Đình Lâm nghiêm túc: "Họ là anh hùng của Trung Quốc, hy sinh vì sự tiếp nối của nền văn minh, xứng đáng được chôn cất trang trọng.”

“Ba sẽ đề xuất xây dựng một đài tưởng niệm các anh hùng liệt sĩ tại thành phố Phượng, tưởng nhớ tất cả những quân nhân đã hy sinh vì đất nước và căn cứ."

Khương Ninh hơi ngạc nhiên nhưng lại thấy cũng hợp lý.

...

Buổi tối, cậu ba nhà họ Dung đến ăn chực: "Chị, tôi nghỉ phép rồi."

Khương Ninh đã quen, chỉ cần gã ta không có ý đồ xấu xa gì với Đậu Đậu thì mọi chuyện đều dễ nói.

Đậu Đậu thấy gã ta đến, vui vẻ chào hỏi: "Chú ba."

Con dao mềm đâm thẳng vào tim cậu ba nhà họ Dung, máu chảy ròng ròng.

Tất nhiên, trên mặt gã ta vẫn tỏ ra cà lơ phất phơ.

Người này nắm bắt thông tin rất nhanh, chuyện xảy ra ở bệnh viện không biết sao lại lọt vào tai của gã ta, thấy Khương Ninh không có biểu cảm gì, gã ta lại nói: "Chị, chị đừng thấy tiếc thương gì cả, loại người như Tiêu Uy chết là đáng đời."

Gã ta cũng đâu có nói bừa, sư trưởng Tiêu có tham vọng rất lớn, ông ta có năng lực nhưng con trai ông ta lại thật sự vô dụng, anh ta làm đến chức thiếu úy cũng là nhờ ba đẻ.

Bùn nhão miễn cưỡng xây thành tường.

Khương Ninh liếc gã ta: "Cậu còn biết chuyện gì nữa không?"

"Giữ chức vụ quan trọng, không có năng lực đã đành, đằng này anh ta còn chơi đùa với phụ nữ."

Căn cứ nam nhiều nữ ít, không biết bao nhiêu người phải sống độc thân, vậy mà anh ta còn chọn ba lựa bốn, đến cả phụ nữ đã có chồng cũng...

Khương Ninh ngạc nhiên: "Cậu lấy tin này ở đâu vậy?"

"Hì hì, biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng." Cậu ba nhà họ Dung cười nham nhở: "Chị, tôi nói cho chị biết, Tiêu Uy chơi bời với phụ nữ nhiều nên mới yếu như vậy, nghe nói đêm hôm trời lạnh, gọi mấy cô gái đến chơi rất dữ dội, chơi xong mệt mỏi thì ngủ luôn, cũng không đắp chăn..."

Bình Luận (0)
Comment