Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 1157 - Chương 1158

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 1158 -

Cơ thể bị vắt kiệt, lại đột ngột gặp khí trời lạnh giá, anh ta không chết thì ai chết?

Đúng là ngay cả ông trời cũng không thích nhìn anh ta chơi bời với phụ nữ.

Hoắc Dực Thâm ở bên cạnh bị mọi người coi như không khí: "..."

Chỉ muốn hỏi cậu ba nhà họ Dung có biết thân phận của mình không?

Nhưng cậu ba nhà họ Dung vẫn hồn nhiên không hề nhận ra điều gì, còn Khương Ninh lại thích hóng hớt: "Cảm giác cậu với Tiêu Uy chẳng hợp nhau lắm, có phải do anh ta có ý đồ với Đình Đình không?"

"Nếu anh ta dám có, ông đây chém chết anh ta!"

Cậu ba nhà họ Dung đập bàn đứng dậy.

Nhưng mà đúng là Tiêu Uy thật sự dám, lúc đầu là ve vãn lấy lòng Đậu Đậu, ai ngờ Đậu Đậu không thèm để ý đến anh ta.

Tiêu Uy nghĩ tới thân phận của Đậu Đậu, anh ta không dám dây dưa dùng thủ đoạn nhưng đối với Đình Đình thì không khách sáo như vậy.

Cuối cùng, trong đêm tối gió lớn anh ta bị cậu ba nhà họ Dung trùm bao tải đánh suýt chết.

Trong căn cứ, không có mấy người dám đắc tội với Tiêu Uy, chẳng bao lâu sau đã tra ra cậu ba nhà họ Dung, nhưng cho dù tra ra được thì sao?

Ai bảo anh ta thường xuyên ra vào nhà thủ trưởng, khéo còn chăm chỉ hơn về nhà mình.

Tiêu Uy không nuốt trôi cục tức này, chỉ chờ thời cơ trả thù, ai ngờ lại chết vì trời quá lạnh.

Tất nhiên, cậu ba nhà họ Dung không thể thừa nhận, gã ta bảo một trong những người phụ nữ bị cưỡng bức, nhân lúc trời rét lạnh, kéo chăn của Tiêu Uy ra.

Dù sao thì thời tiết khắc nghiệt thay đổi liên tục, cái chết có thể đến bất cứ lúc nào.

Người phụ nữ đó rất hiểu ý, ra tay không để lại dấu vết gì.

Khương Ninh còn không hiểu gã ta sao? Trước thiên tai, gã ta còn chơi bời hơn cả Tiêu Uy.

Cậu ba nhà họ Dung xắn tay áo: "Chị, hôm nay tôi vào bếp, trổ tài cho mọi người xem."

"Cậu học được từ khi nào vậy?" Mặt trời mọc đằng tây rồi.

"Xem thường tôi đấy à? Ba của chúng ta còn nói tay nghề nấu ăn của tôi không tệ..."

Còn chưa nói hết câu thì gã ta phát hiện ra Cố Đình Lâm đang đi vào.

Cậu ba nhà họ Dung cắn phải lưỡi, đau đến mức vội vàng nhảy dựng lên, chào theo kiểu quân đội: "Thủ trưởng!"

Chà, không nói “ba của chúng ta” nữa à? Khương Ninh cạn lời.

Cô xem như được chứng kiến trình độ lật mặt của gã ta rồi, trước mặt Cố Đình Lâm hoàn toàn là một bộ mặt khác, khiêm tốn, tâm tư trong sáng, nói chuyện biết cân nhắc trước sau, nịnh nọt không quá lố.

Thật sự là trình độ chuyên nghiệp, khiến Hoắc Dực Thâm tự thấy bản thân mình không bằng.

Khương Ninh ra hiệu cho anh, mau học hỏi cậu ấm đi dép lê này đi.

Hoắc Dực Thâm tin rằng, tiêu chuẩn của ba vợ anh đối với con rể khác với người thường, yêu cầu khác nhau rất lớn.

Anh sẽ không học hư.

Cậu ba nhà họ Dung nịnh nọt rất giỏi, là kiểu người dù biết gã ta đang nịnh nọt nhưng không những không thấy khó chịu mà còn khiến người ta vui vẻ.

Không chỉ Cố Đình Lâm thích gã ta, ngay cả Thư Tuyết Tình cũng không ngoại lệ.

Trên bàn ăn, tiếng cười vang lên không dứt.

Sau khi được điều trị, tình hình bệnh của Vu Trường Chinh đã được kiểm soát, mặc dù không thể xuống giường nhưng đã sắp xếp được công việc.

Sau khi biết được số dầu mỏ đang thiếu hụt lần này đã được mang về, cảm giác vui mừng như muốn bay lên trời khiến người ta cảm thấy bệnh viêm phổi cũng khỏi.

Không có dầu mỏ thì còn bàn gì đến công nghiệp nữa?

Có dầu mỏ rồi, xe tải quân đội mới có thể chạy, việc khai thác và vận chuyển than đá và đá vôi có thể tăng tốc gấp nhiều lần.

Máy phát điện, các thiết bị máy móc khác,... chỉ cần vận hành là giải quyết được rất nhiều vấn đề.

Nghe xong báo cáo, Vu Trường Chinh để Hoắc Dực Thâm liên hệ với bộ phận liên quan, sắp xếp việc bàn giao, dỡ hàng vật tư,...

Vì bị bệnh nên ông ta đã giao không ít quyền cho Hoắc Dực Thâm, để anh sắp xếp và điều hành.

Một trăm ba mươi ngàn mét khối dầu mỏ, chắc chắn sẽ mang lại dòng máu tươi cho thành phố Phượng, phần thưởng vật tư vẫn là chia đôi nhưng về mặt khảo sát quân công sẽ được cộng thêm điểm tùy theo tình hình.

Nếu có thể khai thác hết dầu mỏ dưới đáy biển thì dù là phần thưởng hay quân công đều tăng nhanh như tên lửa.

Hoắc Dực Thâm đề cập đến việc mang về 2023 thi thể, Vu Trường Chinh không biết Cố Đình Lâm đã có chỉ thị, không khỏi cảm khái: "Phải chôn cất họ thật tử tế."

Bình Luận (0)
Comment