Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 1175 - Chương 1176

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 1176 -

Đi một vòng cuối cùng vẫn quay trở lại thành phố Phượng.

Hoắc Dực Thâm tham gia toàn bộ hành trình của buổi chiêu đãi hôm nay, thành phố Phượng đã đón tiếp đoàn người Tham mưu Tư một cách chân thành nhất.

Gà, vịt, ngỗng, rau cải, chiên xào nấu nướng, mỗi bàn mười hai món ăn.

Mấy người Tham mưu Tư nhìn thấy thịt gà, thịt vịt và thịt ngỗng tươi ngon thì rất kinh ngạc: "Ông Cố, thực sự có gia cầm trong căn cứ của các ông à?"

"Không chỉ có gia cầm đâu, thành phố Phượng còn có trại chăn nuôi nữa." Cố Đình Lâm nhiệt tình nói: "Lần sau tới, có lẽ sẽ có cả rượu chưng cất cũng không chừng."

Tham mưu Tư không thèm quan tâm đến việc ăn uống mà nắm lấy tay Cố Đình Lâm: "Anh phải nói cho tôi biết anh lấy gia cầm từ chỗ nào?"

Bọn họ đều là người có tài năng quân sự, Cố Đình Lâm thuận miệng nói: "Mặc kệ chúng nó đến từ chỗ nào, tôi có thể chắc chắn với anh là lúc anh quay về có thể mang theo chúng nó."

Tham mưu Tư lấy rượu Mao Đài mà bọn họ đã mang đến từ thành phố Hoa ra để đáp lại lời nói của ông, ông ấy cười nói: “Tới, anh em cùng đánh hổ, ba con cùng ra trận, đêm nay không say không về.”

Nói thật thì bộ quân đội thành phố Phượng chưa bao giờ xa hoa như vậy, nó thể hiện sự chân thành nhất của bọn họ khi đón tiếp bộ quân đội của thành phố Hoa.

Không chỉ vì cùng chung dòng máu Hoa Hạ mà còn vì sự đoàn tụ của những người bạn cũ và cùng nhau phấn đấu hướng tới tương lai.

Trên bàn tiệc không thể thảo luận chi tiết nhưng đoàn người tham mưu Tư có một đội ngũ nhân viên rất đông đảo, bao gồm quân đội, nông nghiệp, y học, công nghiệp, vv... lên đến hàng chục người.

Nếu tính cả lính tàu ngầm và lính cảnh vệ linh tinh thì tổng cộng có hơn trăm người.

Bọn họ đến bằng tàu ngầm, tổng cộng có ba chiếc tàu ngầm lớn.

Dù cách nhau hàng ngàn cây số kèm theo rất nhiều hiểm nguy trên biển nhưng bọn họ vẫn đến đây.

Vì không báo trước nên lúc đầu thành phố Phượng còn tưởng nhầm là giặc ngoại xâm nên mới xuất hiện cảnh tượng Khương Ninh nhìn thấy ở bến tàu.

Một lần đi qua cả ngàn cây số nên rất khó để thông báo trước.

Tham mưu Tư chỉ huy một đội ngũ lớn như thế đi đến đây nên Khương Ninh sẵn sàng tin tưởng ý tốt của thành phố Hoa: "Tham mưu Tư có đề cập đến mối quan hệ giữa thành phố Hoa và thành phố Phượng không ạ?"

Nói như thế nào nhỉ, thành phố Hoa là ngôi nhà mới được xây dựng bằng sự nỗ lực của cả nước, tượng trưng cho sự tiếp nối của quyền lực chính trị và nền văn minh Hoa Hạ.

Thông thường thì sau khi Cố Đình Lâm xác định tọa độ căn cứ sống sót của mình thì phải báo cáo với thành phố Hoa.

Nhưng trong ngày tận thế của thiên tai, đội của ông đang trôi dạt giữa đại dương bao la, không ai biết liệu Ngôi Nhà Mới có thể xây dựng được không và liệu đội ngũ của ông có thể sống sót đến cuối cùng hay không?

Không ai sẽ ngồi yên chờ chết, tích cực tìm cách sống sót là bản năng của mỗi người.

Bây giờ thành phố Phượng đang yên tĩnh ở một góc nhưng thành phố Hoa lại đến thăm vào lúc này, sau niềm vui được gặp gỡ thì càng có nhiều thứ cần phải suy nghĩ hơn.

Không chỉ một mình Cố Đình Lâm mà cả bộ quân đội của thành phố Phượng hay thậm chí cả bộ quân đội của thành phố Hoa cũng vậy.

“Anh không thấy nói.” Hoắc Dực Thâm trầm ngâm nói: “Nhưng mà anh cảm thấy Tham mưu Tư vẫn muốn thành phố Phượng trực thuộc vào thành phố Hoa để cùng nhau phát triển nền văn minh Hoa Hạ.”

Bộ quân đội thành phố Hoa đến đây là có mục đích nếu không thì bọn họ không cần mạo hiểm vượt biển làm gì, nhưng mà không ai ngờ được thành phố Phượng vốn tự lực cánh sinh sẽ thay đổi từng ngày vì Khương Ninh.

Tham mưu Tư có lẽ cũng khó mở miệng được.

Dù sao thì thành phố Phượng cũng đang phát triển nhanh chóng và bọn họ cũng đã có nền văn minh của riêng mình, lúc này bọn họ đã bỏ qua thời cơ tốt nhất để nhắc đến việc sáp nhập.

Sự thật cũng như thế, không ai nhắc gì đến chuyện này trong suốt bữa tiệc, nhưng Tham mưu Tư đã nói chuyện riêng với Cố Đình Lâm ở phòng làm việc hơn một giờ sau bữa tiệc.

Không ai biết hai người đã nói gì, Cố Đình Lâm cũng giữ im lặng.

Đêm nay có lẽ sẽ có nhiều người bị mất ngủ.

Nhưng Khương Ninh lại vào giấc ngủ rất nhanh vì Cố Đình Lâm đã cho cô câu trả lời.

Sáng sớm, hai vợ chồng chó sói liên tục tạo ra những âm thanh ồn ào ngoài sân.

Khương Ninh bị đánh thức, cô lấy gối che đầu cũng không thể ngủ tiếp được.

Cô rất tức giận vì bị mất giấc ngủ nên cầm một con dao nhựa định mở cửa đi giết chó.

Vừa mở cửa ra, cô đã cảm giác không khí hơi sặc nên không nhịn được ho hai tiếng.

Không khí tệ quá, chẳng lẽ bão cát lại tới nữa?

Hai vợ chồng chó sói lao tới, chúng nó gãi gãi mũi và mắt, miệng còn liên tục rên ư ử.

Khương Ninh đẩy cửa ra hoàn toàn thì phát hiện những đám bụi đang trôi lơ lửng dưới ánh mặt trời, có rất nhiều bướm đêm đang bay lượn giữa không trung...

Bình Luận (0)
Comment