Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 1212 - Chương 1213

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 1213 -

Các tù binh khác đều gầy như que củi nhưng cơ thể người phụ nữ này lại vô cùng đầy đặn, có thể thấy cuộc sống của cô ta ở trong quân doanh rất tốt.

Bây giờ cô ta vẫn đang sợ mất mạng. Nếu như tối nay cô ta bị bắt thì cô ta không chắc mình còn sống được hay không.

Cảm giác được sát khí của Khương Ninh, người phụ nữ run lẩy bẩy: “Xin cô hãy bỏ qua cho tôi, tôi sẽ rời đi ngay, chuyện xảy ra tối nay dù có chết tôi cũng không nói ra.”

Khương Ninh không muốn lãng phí thời gian, cắt cổ cô ta một cách gọn gàng.

Kiểu phụ nữ sống trong trại lính như cá gặp nước thì cũng không phải kẻ hiền lành gì, chỉ khi chết rồi mới có thể giữ bí mật được.

Nhóm Trịnh Vỹ Lệ đi đến, bắt đầu xử lý nơi quan trọng nhất của quân địch.

Bọn họ nhanh chóng xử lý hơn một nửa đám Đại bàng hói, nhưng kho hàng và khu xử lý dầu mới là nơi nguy hiểm nhất, nhưng lại không xuất hiện chút khói lửa nào.

Trại tập trung nằm ở khu mỏ dầu, Trịnh Vỹ Lệ quen thuộc địa hình nên dẫn cả đội đến nơi đó.

Hứa Khai Thái dẫn đội đến khu xử lý dầu hỏa, nhóm Khương Ninh và Hoắc Dực Thâm đi đến kho hàng.

Những người còn lại bị quét như cá lọt lưới.

Thiên thời địa lợi nhân hòa, mọi chuyện được thực hiện vô cùng thuận lợi, nhưng cũng không thể xem thường.

Kho hàng được binh lính canh phòng nhiều nhất, nhưng rạng sáng là lúc con người mệt mỏi nhất, đám Đại bàng hói không thể tham gia tiệc vì phải làm nhiệm vụ nên trong lòng cũng cảm thấy rất buồn rầu.

Có kẻ lén ngủ, có kẻ ngáp ngắn ngáp dài, còn có kẻ lười biếng tuần tra.

Mấy người lặng lẽ áp đến, cắt cổ kẻ lén ngủ đầu tiên.

Vì quân phục hơi khác nhau nên nhóm Khương Ninh quyết định đổi quần áo.

Sau khi mang theo vũ khí, bọn họ lại ngáp ngắn ngáp dài đi về phía cửa.

“Tỉnh rồi à?” Tên giữ cửa kho hàng ngẩng đầu, bất mãn nói: “Canh chừng nhanh lên, để bọn này đi tè đã rồi ngủ tiếp.”

Hay rồi, bọn họ là một tổ, còn bàn nhau chia ca.

Trời tối, tầm mắt có phần mơ hồ không rõ.

Bọn chúng vội vàng đi tiểu, lúc vội vàng rời đi còn đụng phải Khương Ninh, đột nhiên chúng ý thức được có gì đó không đúng.

Chiều cao chênh lệch hơi nhiều, hơn nữa cơ thể khá mềm mại.

Kẻ kia vừa định lên tiếng nhưng Khương Ninh không cho gã ta cơ hội, lập tức đưa lưỡi dao lên cứa cổ gã ta, cất theo cả người và thi thể vào trong không gian.

Nhóm Hoắc Dực Thâm cũng ra tay rất nhanh, xử lý ba người còn lại.

Nhóm Hoàng Mậu lột sạch quân phục trên người thi thể rồi thay, sau đó đứng gác thay cho những kẻ đã chết.

Khương Ninh cất thi thể vào trong không gian, cô lấy ra dây kẽm đi về phía nhà kho mở ổ khóa, cuối cùng cũng mở ra.

Nhờ các đội viên che cho, cô đi vào nhà kho lấy vật tư.

Kho hàng trữ rất nhiều thành phẩm, xăng, dầu cặn, dầu hỏa, dầu nhớt, đèn cầy, nhựa đường, dầu thô.v.v.

Trong kho chất đầy đồ, chắc hai ngày nữa sẽ được đưa đến tổng bộ.

Bây giờ, tất cả đã thuộc về cô.

Đồ trong kho cũng khá nhiều nhưng Khương Ninh là người đã thu hoạch được quá nhiều thứ nên cũng thấy bình thường, cô còn từng thu hoạch được thùng dầu mười ngàn mét khối đấy.

Những con muỗi có nhỏ đi nữa cũng có thịt, chưa kể mấy món này cũng rất nguy hiểm, bỏ vào không gian đã rồi tính tiếp.

Lấy, lấy, lấy.

Ngay cả thùng rỗng cô cũng không buông tha.

Lấy xong vật tư, Khương Ninh mới ra kho hàng nhưng mọi người không kịp rút lui vì đội tuần tra đã đến.

Đội tuần tra có sáu người, vừa đi vừa chú ý bốn phía.

Chết tiệt, bọn họ còn dắt theo cả chó.

Ai có thể nói với bọn họ, tại sao đám Đại bàng hói này lại có quân khuyển không, không phải chúng đã bị đánh chết để hầm canh rồi hay sao?

Khứu giác của quân khuyển rất nhạy bén, nó có thể ngửi ra mùi lạ, còn có cả mùi máu tanh.

Khi nó định báo động trước thì những người ở nhà kho đã mạnh mẽ xông đến.

Chết tiệt, chỗ kho dầu không thể để bắt lửa, lúc này đội viên tuần tra ôm súng xông lại nhưng chúng cũng không dám tùy tiện bắn.

Hơn nữa, quân khuyển cũng không lao đến, mà chỉ chạy về phía Khương Ninh.

Bình Luận (0)
Comment