Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 1217 - Chương 1218

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 1218 -

Sau khi hoan hô, họ lại im lặng kiểm tra.

Nếu không có nhóm Trịnh Vỹ Lệ liều mạng bảo vệ thì có lẽ thùng lưu trữ này đã rơi vào tay đám đại bàng hói từ lâu rồi, còn có cả mỏ dầu nữa…

Đằng sau những thùng lưu trữ này, chính là sinh mạng và mồ hôi nước mắt của đồng bào.

Cái giá bọn họ phải trả, đáng giá nhận được sự cảm ơn của những người Hoa còn sống.

Nơi này không thích hợp ở lâu, Khương Ninh cất thùng lưu trữ vào trong không gian, đặt trên tàu vận chuyển.

Sau đó, nhóm Hoàng Mậu xử lí thi thể đến nỗi ngay cả lông cũng không còn sót lại.

Bọn họ không thiếu quần áo và giày, nhưng có thể chia ra cho những người sống sót trong căn cứ.

Còn có thức ăn, lều vải, và một chiếc xe chở hàng rồi họ lại tịch thu các loại vũ khí.

Dụng cụ cơ giới dùng để mở thùng nếu như dùng được thì tốt, còn không thì để làm sắt vụn cũng được.

Trừ mấy cái xác khô ra, toàn bộ đều được cất vào trong không gian ngay cả cái cây cũng không còn.

Cộng thêm dầu và mấy vật tư khác ở mỏ dầu, tàu vận chuyển bị nhét đầy ắp, thật sự không còn chỗ để nhét nữa.

Cả đội bị giày vò, thức trắng đêm nên cả nhóm lái xe đến một nơi an toàn để nghỉ ngơi, để hai người tuần tra, những người còn lại đều dựng lều nghỉ ngơi.

Hai người chỉ có một lều vải, rõ ràng mí mắt nhíu lại không chịu nổi nhưng Khương Ninh lại không thể ngủ được.

Khương Ninh luôn nhớ đến mấy người Trương Siêu và Lục Vũ, bọn họ lựa chọn đến thành phố Phượng để sinh sống, trong lòng cô rất vui, dù sao bình thường cô cũng không có nhiều bạn.

Nhưng cô cũng rất lo lắng đến ánh mắt dò xét của bọn họ.

Hoắc Dực Thâm nhìn ra sự lo lắng của cô: “Em sợ bọn họ sẽ phát hiện mình có không gian sao?”

Đúng là như vậy.

Sau khi được sống lại, dù cô có được bảo bối, nhưng lúc đó Khương Ninh không có khả năng hay bởi vì cuộc sống tàn khốc đã trải qua ở kiếp trước, khiến trong lòng cô có một bức tường.

Cho dù ba người bọn họ cùng lớn lên, cho dù Trịnh Vỹ Lệ có từng cứu cô thì cũng không ai dám đảm bảo sau này bọn họ sẽ không thay đổi.

Đây là thiên tai, là tận thế khiến con người ta phải chịu thịt nát xương tan.

Cô không có lòng tin để có thể thẳng thắn với nhau.

Sau đó bởi vì nhân duyên, cô gặp được Hà Thiên Minh, Mã Quang Niên, còn có cục trưởng Lăng.

Cô mờ mịt đứng giữa đại dương vô tận, dường như chỉ còn lại một mình cô ở giữa trời đất, có một loại tuyệt vọng và nghẹt thở quấn lấy mình.

Cho nên lúc đồng bào gặp phải tai họa, cô lại không nhịn được muốn làm gì đó.

Mà người đã giúp Khương Ninh hoàn toàn mở lòng chính là Cố Đình Lâm.

Ông cũng không phải người hoàn hảo, nhưng cho dù là công hay tư, ông cũng sẽ dùng hết khả năng của mình.

Ông đã bỏ lỡ tình thân, tuy không phải do ông gây ra nhưng ông vẫn cố gắng bù đắp.

Cho đến nay, cô cũng tưởng rằng mình không cần tình cảm, cho dù là tình bạn, tình thân, hay là tình yêu.

Trong thiên tai, những thứ tình cảm này cũng không đáng giá bằng ổ bánh mì.

Nhưng cuối cùng cô vẫn cần đến, nếu không gặp được Cola và Hoắc Dực Thâm thì cô có thể một mình trông nom vật tư trong không gian, bị lo âu và sự uất ức ngày đêm hành hạ. Chỉ có thể một mình đối mặt với tận thế gió tanh mưa máu, ngày nào đó cô sẽ không còn muốn sông nữa, cuối cùng sẽ kết thúc sinh mạng của mình.

Mà Cố Đình Lâm lại yên lặng làm tất cả mọi chuyện cho cô, giúp Khương Ninh được giải thoát.

Cô đã cắt đứt quá khứ, muốn tiến đến tương lai càng tươi đẹp hơn.

Cô đã sống được hai đời, số bạn bè đếm được trên đầu ngón tay.

Bởi vì quan tâm nên đột nhiên cô để ý đến việc một khi Trương Siêu, Lục Vũ biết được chân tướng thì liệu họ có trách cứ cô hay không?

Bình Luận (0)
Comment