Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 1218 - Chương 1219

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 1219 -

Nếu như quan tâm quá thì ắt sẽ bị rối, Khương Ninh lo lắng như này là chuyện rất bình thường.

Hoắc Dực Thâm ôm cô: “A Ninh, con người rồi sẽ dần thay đổi, nếu bọn họ vì vậy mà oán hận em thì chứng tỏ duyên làm bạn của bọn em đã hết, không cần phải tự trách làm gì.”

Con người sẽ gặp được đủ kiểu khách lướt qua trong cuộc đời mình, có người sẽ sát cánh bên nhau mà sống, có người chỉ đi với nhau một đoạn đường đời, có người thì sống chết có nhau.

Khương Ninh hiểu, chỉ là cô thấy bùi ngùi mà thôi.

Hoắc Dực Thâm trấn an: “Nếu bọn họ chiếm được không gian, bọn họ chưa chắc đã làm tốt như em, chỉ cần không thẹn với lương tâm mình là được.”

Khương Ninh gật đầu, rất nhanh đã ngủ thiếp đi.

Lúc cô thức dậy đã là buổi chiều, mọi người cũng không vội vã lên đường mà ung dung ăn liên hoan, bọn họ cũng không quên lấy đống vật tư hốt được từ chỗ Đại bàng hói ra.

Thịt hộp Spam, các loại quả hạch, hoa quả khô, bọn họ còn nấu thêm canh rong biển với chân giò hun khói.

Đám người Trịnh Vỹ Lệ dẫn theo cả một đội ngũ lớn rút lui cho nên đi đường khá chậm, tiểu đội đặc biệt cũng không vội lắm, đêm hôm khuya khoắt nên họ còn lại ở lại thêm một đêm.

Sau khi mọi người đã ăn uống no đủ, bọn họ chầm chậm lái xe lên đường.

Bọn họ không trở về theo đường cũ mà đi trên tuyến đường mới theo la bàn.

Quả nhiên khi bọn họ đến địa điểm hẹn, đám người Trịnh Vỹ Lệ vẫn chưa tới.

Một số người không đợi trên bờ mà quay về tàu ngầm hạt nhân, quan sát tình hình trên bờ thông qua kính tiềm vọng.

Hai ngày sau, cuối cùng cũng xuất hiện bóng dáng người di chuyển đến.

Xe cộ vốn không đủ, ai ngờ nửa đường còn có trục trặc, sau khi sửa xong còn phải đi tới đi lui đón người, đương nhiên sẽ đi chậm hơn rất nhiều.

Bọn họ ở bên bờ chờ, lo lắng nhìn xung quanh.

Vì họ không thể đến gần tàu ngầm hạt nhân nên Khương Ninh lấy 2688 và mấy chiếc thuyền tấn công được nén lại ra, đi tới đi lui không ngừng đón người.

Vết thương của Trương Siêu và Lục Vũ đã không còn đáng ngại nên tại hiện trường, bọn họ chỉ huy những người sống sót lên tàu.

Trải qua mười mấy năm, tất cả mọi người đều trưởng thành và lý trí, không còn là những người hay cười năm đó.

Công tác rút lui kéo dài suốt nửa ngày, kỹ thuật lái tàu của đám người Trương Siêu và Lục Vũ khá ổn, bọn họ chủ động nhận nhiệm vụ lái 2688.

Đối mặt với vô số tai nạn trên biển, bọn họ còn có thể giữ được thùng lưu trữ nên Khương Ninh cũng không dám nghi ngờ bọn họ.

Đinh Kỳ muốn đốt cháy chiếc xe, đỡ để bọn Đại bàng hói được lời.

“Này là tài nguyên không thể tái sinh, phá hủy thì lãng phí quá.” Khương Ninh ngăn lại: “Bọn chị cứ rời đi trước, bọn em sẽ tìm chỗ giấu, thành viên tiểu đội trục vớt sẽ tới lấy sau.”

Nghe cô nói thế, Đinh Kỳ cũng bỏ đi ý nghĩ này, ngồi lên thuyền xung phong đi đến 2688.

Mấy người Khương Ninh lái xe đến nơi không có ai, sau khi bỏ xe vào không gian thì trở lại tàu ngầm hạt nhân.

Ừm, đâu đâu cũng có người.

Những người sống sót mặc quần áo rách nát, vẻ mặt tiều tụy mệt mỏi, nhưng vẫn vô cùng biết ơn tiểu đội trục vớt đặc biệt, thậm chí bọn họ còn bắt đầu tìm hiểu về thành phố Phượng.

Liệu ở đó có thể tìm được việc làm hay không, có cách nào lấp đầy bụng không?

Hoàng Mậu nói chuyện luôn để lại đường lui: “Chắc chắn sẽ có nhiều khó khăn nhưng chỉ cần chịu khó thì sẽ luôn có cách sống sót, tốt hơn so với ở lại chỗ này rất nhiều.”

Đương nhiên, không thể so sánh với bọn họ.

Bọn họ nhận được đãi ngộ đặc biệt, bọn họ “ôm đùi” chị Ninh đó.

Con chó đen kia cũng được đưa lên tàu ngầm hạt nhân.

Lúc tỉnh lại nó vẫn phẫn nộ như trước, nhe răng trợn mắt với mọi người, hơn nữa còn không chịu ăn cơm.

Ừ, không ngờ nó cũng rất can trường.

Khương Ninh cứ vậy mang theo nó lên tàu ngầm, mà bên trong tàu ngầm lại có vô số ánh mắt dán chặt vào người con Becgie.

Con chó đó là một con chó săn siêu bự.

Họ nên làm thịt kho tàu, thịt hầm hay là lẩu?

Có một vài người sống sót không nhịn được, chảy nước miếng, ánh mắt bọn họ hết sức nóng bỏng, bụng sôi ùng ục.

Con chó đen bị đói bụng mấy ngày: “...”

Bình Luận (0)
Comment