Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 1233 - Chương 1234

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 1234 -

Lục Vũ lại nghĩ thoáng hơn: "A Siêu, cậu đừng suy nghĩ phức tạp nữa, nếu A Ninh mở lời mời chúng ta đi thì sao lại sợ lời ong tiếng ve chứ."

Khi vừa đến, tầng lớp cao cấp không biết mối quan hệ giữa họ với Khương Ninh, thế nên âm thầm cử người sang lôi kéo về dưới trướng của mình.

Cho dù đồng ý với ai cũng sẽ làm mất lòng người khác.

Mà vốn dĩ họ đã lớn lên ở cô nhi viện với Khương Ninh, về phe của cô mới là hợp lý nhất.

Về công, những người đó không thể bắt lỗi được; về tư, lòng đã ngả hướng, họ cũng muốn đền đáp ơn cứu mạng của cô.

"Chúng ta không những phải đi, mà là phải đi trong sự vui vẻ hào hứng."

Bọn họ có tham vọng là thật, nhưng lại chưa từng mơ mộng hão huyền thòm thèm vị trí của Khương Ninh, chỉ là họ muốn sinh tồn trong lúc thiên tai tận thế thôi.

Trong lòng họ đã ra quyết định, vẫn phải bàn bạc với Đinh Kỳ và Trịnh Vỹ Lệ.

Dù sao sau này thành phố Phượng sẽ là nhà của họ, mọi thứ phải được bàn bạc một lần nữa.

...

Khương Ninh dẫn theo chó đến nông trường, đi giữa chừng bèn rẽ vào nhà sư trưởng Vu.

Vợ chồng Vu Trường Chinh đã đi làm nên chỉ có Vu Nhân một mình ở nhà.

Khương Ninh bảo cô ấy đến nông trường, làm việc hay giải sầu đều được.

Tuy tâm trạng của Vu Nhân không vui, nhưng cô ấy cũng chẳng từ chối lời mời của Khương Ninh.

Chú chó bước đến trước mặt cô ấy rồi ngẩng đầu, mau nhả cái chân giò của nó ra đây.

Vu Nhân không hiểu, cô ấy còn chào hỏi với nó.

Hai người một chó đắm mình trong ánh mặt trời, đi về phía nông trường.

Rau xanh, cà chua, đậu cô ve, cải ngọt, cải xanh, đậu xanh, bắp.

Khương Ninh phát hiện nông trường xây thêm một nhà kính tối, bên trong còn có cả mộc nhĩ.

Đậu Đậu giải thích: "Khi xây dựng nhà kính thủy tinh thì dư ra nhiều mảnh gỗ, để ở ngoài mưa nên sau này mọc ra mộc nhĩ.

Sau khi bàn bạc với chuyên gia, cô ấy đã quyết định xây nhà kính tối để thử trồng mộc nhĩ, không ngờ lại thật sự thành công.

Bây giờ tuy sinh trưởng không nhiều, nhưng cô ấy tin rằng quy mô sẽ ngày càng lớn mạnh.

Khương Ninh khen cô bé: "Giỏi lắm, đợi đến khi trồng được mộc nhĩ, khi đó chị sẽ cho em lấy mấy túi nấm, sau này nấu lẩu sẽ ăn thêm được nhiều hương vị mới mẻ."

Đúng vậy, thiên tai đã hơn mười năm, túi nấm trong không gian của cô vẫn chưa sử dụng hết, hoàn toàn có thể xây dựng được một vườn trồng nấm.

Khương Ninh khen ngợi cô bé: "Đậu Đậu, chị tin tưởng em."

Đậu Đậu vô cùng vui vẻ: "Cảm ơn chị dâu ạ."

Lúc này Khương Ninh mới bàn vào chuyện chính: "Em có rảnh thì đưa Vu Nhân theo, để cô ấy sớm ngày vượt qua."

Cô tin rằng nụ cười có thể chữa lành cho người khác.

Có sự bảo vệ của anh trai và chị dâu, những gì Đậu Đậu đã trải qua không thảm thiết như Vu Nhân nhưng cô bé cũng đã từng bị đày đọa uất ức, nói họ đồng bệnh tương liên cũng chẳng sai.

Cô bé đi về phía Vu Nhân, nói một cách thân thiết êm tai, dịu dàng ngọt ngào hỏi: "Chị Nhân ơi, chị có thể giúp em vắt dây dưa chuột lên cây gỗ không ạ?"

Khương Ninh thấy Vu Nhân đang học hỏi một cách chăm chú bèn đi hái rau.

Cô chuẩn bị xong xuôi, thấy cô ấy đang tập trung làm việc thì lặng lẽ ngoắc chó rời đi.

Cô tiện đường đến trại chăn nuôi ở cách vách, cô không hề khen ngợi hay hứa hẹn điều gì cả.

Dung Đình Đình có ý tưởng mới: “Chị A Ninh, trại chăn nuôi có trữ được một ít lông chim của gia cầm, em định hợp tác với nhà máy dệt để làm áo lông."

Nếu có thể thành công thì không những có thể giải quyết được vấn đề giữ ấm mà còn có thể có khoản thu nhập cho trại chăn nuôi.

Mới có tí tuổi mà đã lanh lợi vậy rồi, cả đầu chỉ biết nghĩ đến kinh doanh, cô bé không khỏi khiến cô nhớ người mẹ bá tổng của cô bé.

Có lẽ nhà họ Dung sắp có thêm một người phụ nữ kiên cường nữa rồi.

"Không sao cả, em gan to thì làm thôi."

Dung Đình Đình mở cờ trong bụng, cô bé phải làm nhà cung ứng áo lông, đợi đến khi trại chăn nuôi phát triển đến quy mô nhất định thì còn có thể trở thành nhà máy cung cấp các sản phẩm thịt.

Cơ sở nông sản và sản phẩm phụ của Thỏa Thỏa nằm cùng với nông trường của Đậu Đậu.

Khương Ninh thấy dáng vẻ máu chiến của cô bé thì không khỏi xúc động, những người trẻ tuổi ở thời đại này quả thật là dám nghĩ dám làm.

Dĩ nhiên là cô sẽ ủng hộ cô bé vô điều kiện.

Bình Luận (0)
Comment