Không hiểu về công nghệ sinh học, Khương Ninh không dám tùy ý mở kho, mà cứ dò xét nhìn qua nhìn lại chức năng của cái nút.
Đây cũng không phải chuyện đùa, lỡ như chương trình sai lầm hoặc nhấn sai, động vật ngủ say cũng rất có thể sẽ không tỉnh dậy được nữa.
Nhớ lại lúc lấy được kho ngủ đông, nó giống như một thùng tài liệu.
Khương Ninh tìm hồi lâu, cuối cùng tìm được ở chỗ hẻo lánh ít người chú ý nhất, bên trong dường như có tài liệu và sách vở.
Mang ra không gian, lật xem tỉ mỉ một lượt.
Thư Tuyết Tình tan sở đúng giờ, đang bận rộn ở trong phòng bếp rồi.
Biết được hai người đăng ký kết hôn, mặc dù chỉ là thay đổi về hình thức nhưng Cố Đình Lâm vẫn vô cùng vui vẻ: “Hai năm này hai đứa đều phải bận rộn chuyện của Thành phố Phượng, trong khoảng thời gian này cứ nghỉ ngơi cho thật tốt đi, bù thêm một kỳ nghỉ dài hạn, không cần sốt ruột báo cáo có mặt ở vị trí mới đâu.”
Trên bàn cơm, Thư Tuyết Tình vui vẻ trò chuyện: “Anh Cố, hôm nay ở Thành phố Phượng có thêm một đứa bé mới sinh.”
Cố Đình Lâm kinh ngạc: “Là con của người phụ nữ có thai kia sao?”
“Sinh non nửa tháng, vị trí bào thai không đúng thế nên sợ khó sinh, vì vậy bác sĩ quyết định sinh mổ, cả hai mẹ con đều bình an, đứa nhỏ nặng khoảng hai cân rưỡi, đứa bé mới sinh này ngoài việc bị bệnh vàng da, còn lại đều khỏe mạnh.”
Cho dù chỉ là một đứa trẻ nhưng lại tiếp hy vọng cho rất nhiều người, cũng giúp bệnh viện có thêm lòng tin hơn.
Sau khi cơm nước xong xuôi, Cố Đình Lâm gọi Khương Ninh đến phòng làm việc: “Con muốn vào quân đội hay là vào bệnh viện?”
Khương Ninh không do dự: “Bệnh viện ạ.”
Cố Đình Lâm gật đầu: “Kế hoạch thành phố Lục đã phân tán hơn nửa nhân viên y tế cho nên vẫn khá thiếu người, bây giờ vào đó sẽ khá bận rộn, con định sẽ nghỉ ngơi hay làm ở vị trí nào?”
Khương Ninh suy nghĩ một chút: “Con đang dự định mang thai nên tạm thời không thích hợp với công việc có cường độ lớn, nhưng cũng có thể bồi dưỡng người tài cho y tế.”
Không phải cô đang tự khoe khoang, ngoài việc theo học giáo sư Lý và Mã Quang Niên, hơn mười năm nay cô vẫn luôn không bỏ bê việc học này.
So về khả năng chữa bệnh, cũng chẳng thua kém so với bác sĩ ngồi khám.
Nghe thấy cô có ý định mang thai, Cố Đình Lâm vui vẻ nói: “Ừ, trước tiên có thể đảm nhận công việc trợ giảng trước, đừng khiến bản thân quá mệt mỏi, đợi qua giai đoạn này rồi bận rộn cũng không muộn.”
Khương Ninh không muốn tạo cho mình áp lực quá lớn: “Thuận theo tự nhiên, nếu có thể mang thai thì tốt, còn không cũng không ép buộc được.”
Cố Đình Lâm đồng ý, bây giờ điều kiện y tế chữa bệnh không thể so sánh với trước thiên tai, cho nên tất cả cũng phụ thuộc vào duyên phận thôi.
Ngày hôm sau, Vu Trường Chinh đến nhà thăm hỏi, lễ cưới của cậu ba nhà họ Dung và Vu Nhân đã được chọn là năm ngày sau.
Điều kiện khó khăn, cho nên không thể có thiệp mời, vì vậy Vu Trường Chính cố ý tới mời.
Không có kẹo cưới, nhưng có đậu phộng rang, mỗi nhà một nắm để lan tỏa niềm vui của lễ thành hôn.
Theo quan hệ vai vế, nên người đến mời nhà của Khương Ninh là cậu ba nhà họ Dung và Vu Nhân.
Cậu ba nhà họ Dung một câu “chị” hai câu “chị” không rời miệng, hai con mắt như phát sáng màu xanh lục, chỉ thiếu nước viết mấy chữ mình muốn quà lên trên trán: Chị, mau nhìn tôi nè!
Khương Ninh giả vờ như không thấy gì.
Cậu ba nhà họ Dung đang điên cuồng muốn được tặng quà: “Anh rể.”
Hoắc Dực Thâm cũng vờ như chẳng thấy.
Chú chó đi tới, nhìn chằm chằm cậu ba nhà họ Dung bằng ánh mắt đề phòng: Có phải muốn tranh chân giò hun khói của nó không?
Cuối cùng cậu ba nhà họ Dung hờn tủi mà rời đi.
Sau khi đóng cửa lại, Khương Ninh phì một cái bật cười.
Hoắc Dực Thâm mở miệng nói: “Có cần phải trả cho cậu ta không?”
Khương Ninh lau trán: “Còn một chiếc.”
Không hề nói rõ, nhưng cậu ba nhà họ Dung ranh như quỷ vậy, chẳng có gì có thể che giấu được gã ta cả.
Đúng là ôm đùi, nhưng quả thật hai năm nay gã ta cũng đủ liều mạng, thành một chiếc đùi dẻo dai rồi, bớt được rất nhiều lo lắng cho cô.
Xe địa hình đã ra mắt, hơn nữa còn vô cùng thu hút ánh mắt người khác.
Khương Ninh nghĩ tới nghĩ lui, quyết định trả Dartz Kombat (*) lại cho gã ta.
(*) Sản phẩm của hãng độ Dartz của Latvia, thực hiện trên nguyên mẫu là chiếc xe bọc thép Kombat T98 SUV.
Ba mươi chín vị kỹ sư có kỹ thuật cao của gấu Nga đã dành riêng ba nghìn giờ chế tạo thủ công để cho ra thương hiệu thủ công này của gấu Nga, chính là chiếc SUV chống đạn vô cùng đẳng cấp được xuất xưởng, đủ để khiến gã ta điên cuồng!