Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 203 - Chương 204

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 204 -

Hoắc Dực Thâm vô thức nắm tay cô, hai người kề sát gần nhau.

Cùng với tiếng hát, một cột ánh sáng rực rỡ đập vào trung tâm sân khấu.

Bức màn của sân khấu từ từ mở ra, một người đàn ông vạm vỡ, trên ngực xăm hình rồng màu xanh lá cây, mặc quần bơi bikini, hào sảng ngồi trên "ngai sắt", bên cạnh được vây quanh bởi mười hai cô gái, tất cả đều uyển chuyển yêu kiều, xinh đẹp gợi cảm...

Khương Ninh cau mày một cái.

A đây… Bị bệnh hả!

Kiếp trước bắn bia cách xa quá, Khương Ninh căn bản chưa nhìn rõ mặt của đại ca Long Đầu, nhưng nhà nước có thông báo tình tiết vụ án.

Gã là con lai, một tên buôn lậu cần sa lập nghiệp ở Canada, sau đó mang cần sa vào trong nước bị truy nã, là kiểu đã đạt đến mức bị xử bắn mười mấy lần, vì để trốn khỏi truy nã gã trốn đông núp tây.

Gã lợi dụng thiên tai để kiếm tiền, mượn cơ hội để thành lập thế lực Hắc Ác, đủ các loại đốt giết cướp đoạt đến cả cảnh sát gã cũng chẳng coi ra gì...

Đột nhiên, Hoắc Dực Thâm véo cánh tay cô hai lần.

Khương Ninh lập tức hiểu ra, lấy vũ khí từ trong không gian ra đưa cho anh.

Băng Đồ Long thực sự quá tự tin, bọn họ lại dám tắt đèn, sự tự tin quá mức rồi.

Đây là cơ hội trời ban, đũng quần thật sự không giấu được vũ khí, nhưng không ngờ lại có người có thể tự biến không thành có.

Xung quanh tối om, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung vào trung tâm sân khấu.

Hoắc Dực Thâm giơ tay bắn, chỉ nghe một tiếng pằng, trán của đại ca Long Đầu nở hoa…

Mười hai cô gái bên cạnh hét lên, anh không chút do dự đưa tay bắn vệ sĩ ở vị trí chính giữa một phát, khẩu tiểu liên nặng trĩu rơi uống đất.

Khương Ninh cũng không nhàn rỗi, đeo kính nhìn đêm, lấy bom khói ra ném về nhiều hướng, làn khói dày đặc khuấy động nhanh chóng lan ra.

Bịt khẩu trang xong, tiếp đó nhanh chóng mặc áo chống đạn trong bóng tối.

Tiếng súng vang lên, căn phòng tiệc vừa rồi vẫn tràn ngập tiếng cười, giờ đây quỷ khóc sói gào chạy thục mạng bốn phía.

Các vệ sĩ cũng là kẻ tàn nhẫn, giơ vũ khí lên là họ bắn, bọn họ hoàn toàn không quan tâm đã bắn chết ai.

Cả hai tìm được chỗ ẩn nấp, Khương Ninh tiếp tục dùng kính nhìn đêm để bắn hạ các vệ sĩ.

Có bắn trúng hay không thì không biết, dù sao người cũng ngã xuống rồi.

Ánh đèn chói mắt bật lên, khắp nơi là khói dày đặc nức mũi, tiếng ho dữ dội, và chen lẫn là tiếng súng nổ.

Hoắc Dực Thâm nghe ra tiếng súng không giống nhau, có lẽ là bọn họ ra tay rồi.

Anh nhặt khẩu tiểu liên của vệ sĩ chính giữa lên nhét cho Khương Ninh: “Mau đi.”

Khương Ninh nhận lấy, ném khẩu tiểu liên vào không gian.

Hai người nhân lúc hỗn loạn chạy ra khỏi phòng tiệc, cô không quên ném cho anh áo chống đạn và áo khoác quân đội.

Một chiếc quần bơi không che nổi chỗ nào, thực sự quá gây chú ý.

Vừa đi vừa mặc, thang máy đông trật kín, Hoắc Dực Thâm kéo Khương Ninh chạy vào cầu thang.

Không biết mình đã chạy bao nhiêu tầng, nhưng dưới tầng có bước chân đang lao lên, cực kỳ ngay ngắn có trật tự, hơn nữa tốc độ cực kỳ nhanh.

Hoắc Dực Thâm đi xuống thêm một tầng nữa, tránh vào tầng 19 và đóng cửa hành lang lại, lập tức rút công tắc điện rồi dùng gậy sắt chốt cửa lại.

Tầng 19 đã được đặc biệt cải tạo, chỉ có một phòng duy nhất, là nơi ở của đại ca Long Đầu.

Anh nhìn Khương Ninh: “Cô có thể cạy ra được không?”

Thời gian cấp bách, Khương Ninh không biết tại sao phải ở lại đây, nhưng có thể khiến anh đề nghị cạy cửa, bên trong chắc chắn có thứ gì đó quan trọng.

Nếu bây giờ lao xuống, rất có thể sẽ phải đối mặt với lực lượng cảnh sát, đến lúc đó dù có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không thể rửa hết tội.

Hoắc Dực Thâm lắng nghe động tĩnh bên ngoài, sau khi xác nhận bọn họ đã lao lên phía trên, anh gật đầu với Khương Ninh.

Khương Ninh lấy cái đòn bẩy ra, động tác cạy vô cùng thành thạo…

Sức lực nam nữ chênh lệch xa, Hoắc Dực Thâm đón lấy cái đòn bẫy, Khương Ninh tự mình đến hành lang thả lỏng hít thở không khí.

Mười phút sau, cánh cửa kiên cố đã cạy được ra.

Phòng của đại ca Long đầu, còn sang trọng hơn cả phòng của tổng giám đốc, một căn biệt thự rộng hơn nghìn mét vuông, phòng khách rộng đến nỗi có thể trực tiếp dắt chó đi dạo, toilet trong phòng tắm đều được làm từ vàng nguyên chất.

Con ngươi của Khương Ninh đều đơ rồi, mặc kệ nó có mùi hay không, không gian của cô đều là thú ăn vàng (*).

(*)吞金兽 thú ăn vàng: đầy đủ là 四脚吞金兽, cụm này dịch nghĩa là “thú bốn chân ăn vàng.” Ý chỉ trẻ con mới biết bò chưa biết đi, dựa dẫm hoàn toàn vào ba mẹ, nói ngắn gọn là “nuôi trẻ nhỏ tốn tiền”.

Thế là, không quan tâm Hoắc Dực Thâm làm cái gì, cô còn đang tranh chấp với toilet.

Cạy, cứ cạy mãi!

Bình Luận (0)
Comment