Dùng sức chín trâu mười bò, cuối cùng Khương Ninh cũng cạy được bồn cầu xuống, thu nó vào trong không gian.
Phòng khách xa hoa đến mức mất nhân tính, danh họa, đồ cổ, vật trang trí bằng ngọc phong thủy, đá thủy tinh, tượng điêu khắc dát vàng…
Khương Ninh vừa đi vừa đi vừa lấy, đột nhiên phát hiện Hoắc Dực Thâm nhìn mình với ánh mắt —— có chút phức tạp.
Ha, tướng ăn có hơi khó coi, nhưng bây giờ là tận thế, không có máy may để dùng, muốn gắn đinh ốc cũng không có cơ hội.
Thấy anh đứng bất động, Khương Ninh có hơi lúng túng: “Chúng ta chia mỗi người một nửa nhé?”
“Không đâu.” Hoắc Dực Thâm từ chối lòng tốt của cô: “Phòng ngủ có mấy cái tủ sắt, làm phiền cô thu vào một chút.”
Ồ, thì ra anh cũng cần, vậy là được rồi.
Khương Ninh không nói hai lời, đi vào phòng ngủ xa hoa rộng lớn, trong đó có một dãy năm cái két bảo hiểm rất lớn.
Vì vậy, cô rất nghĩa khí thu đồ vào giúp anh.
Những thứ đáng tiền khác cũng không bỏ qua, xem như là phí biểu diễn của hôm nay đi.
Còn về tài sản khác của khu đô thị Lệ An, toàn bộ đều để lại cho bộ chấp pháp.
Hai người vừa định rời đi, đột nhiên cửa hành lang bị đập…
Chết thật, chắc là người của bộ chấp pháp đến đột kích chỗ ở của đại ca Long Đầu.
Đối phương rất chuyên nghiệp, đối đầu với bọn họ chỉ có thể thua, tốt nhất là tránh đi trước.
Một lần nữa Hoắc Dực Thâm được hưởng thụ đãi ngộ mà người khác không có, nhưng người nhạy bén như anh đã nhanh chóng phát hiện có gì đó sai sai, phòng khách lớn như vậy chỉ mới thu năm tủ sắt vào trong, cùng với quần áo hai người thay và khẩu tiểu liên vừa nhặt được…
Vừa nãy cô liều mạng gom đồ bỏ vào trong không gian hết rồi, nhất là cái bồn cầu rực rỡ ánh vàng kia.
Khương Ninh có chút lúng túng, cố ý chỉ chỉ bên ngoài.
Hoắc Dực Thâm nhìn mặt đất, ánh mắt thoáng lộ vẻ khiếp sợ, không gian của cô có thể rộng ra.
Khương Ninh cũng khiếp sợ như vậy, lần này không gian được mở rộng không ít, liếc mắt chắc rộng chừng hai trăm mét vuông, tức là một ngàn hai trăm mét khối.
Cô lập tức dùng ý thức kiểm tra, trên lầu một có thêm một phòng.
Nhưng dựa vào kinh nghiệm của Khương Ninh, cô luôn cảm thấy đồ vừa nãy mình thu vào cũng không đáng tiền lắm, không gian cũng không đến mức phải lớn như vậy.
Thôi bỏ đi, dù sao cũng nuốt rồi, cho nhiều hay ít cũng không phải chuyện nó có thể nói.
Khương Ninh đau lòng vì tốn thời gian: “Chúng ta phải chờ ở đây bao lâu nữa?”
“Không chắc nữa, ít nhất cũng khoảng từ năm tiếng đến mười tiếng, lúc đó mới có thể an toàn rời đi.”
Nếu là trước khi tận thế, chuyển đồ thôi cũng mất đến ba ngày, dọn hết cả căn nhà này ít nhất phải hơn nửa năm trở lên.
Năm tiếng đến mười tiếng?
Khương Ninh suýt chút nữa đã thét chói tai như chuột lang nước.
Trong không gian một ngày chỉ tăng thêm hai tiếng thôi, mỗi ngày trừ đánh răng rửa mặt đi vệ sinh, cô thật sự không muốn ở trong này.
Anh biết ở từ năm tiếng đến mười tiếng khó khăn biết chừng nào không?
Thứ Khương Ninh thiếu nhất chính là thời gian tự do sống trong không gian, bây giờ phải lãng phí nhiều thời gian như vậy, chẳng khác nào muốn xẻo thịt cô.
Nhưng còn có thể làm gì được? Bây giờ đi ra ngoài sẽ bị quần thành sủi cảo.
Vào cũng vào rồi, cũng không thể ngồi không.
Khương Ninh đưa xà beng cho anh: “Anh muốn mở két bảo hiểm không?”
“Mở ở đây có an toàn không?”
“An toàn, bên ngoài không nghe được đâu.”
Vì vậy, hai người cùng nhau cạy, két bảo hiểm phát ra âm thanh chói tai.
Vất vả lắm mới cạy ra được, bên trong lại trống không.
Hoắc Dực Thâm hơi nhíu mày, nhưng cũng không nói gì.
Sống cùng nhau đã lâu, Khương Ninh vừa nhìn vẻ mặt của anh đã biết, trong này chắc chắn có đồ.
“Ừm… À thì, không gian của tôi hơi xấu tính, nếu là đồ có linh khí, giống như vàng bạc ngọc thạch, đồ cổ tranh chữ gì đó vân vân, nó sẽ bá đạo nuốt trọn, sau đó đổi thành diện tích không gian cho tôi.”
Ý cô là không gian lớn đến thế này, có thể nguyên nhân là vì đồ tốt trong két sắt.
Hay thật, nó nuốt hết đồ mà Hoắc Dực Thâm muốn rồi, cô đền kiểu gì đây?
Hoắc Dực Thâm không lên tiếng, tiếp tục cạy két sắt.
Ngay cả bốn két sắt kia, cũng trống không như vậy.
Khương Ninh lúng túng đến mức tay chân cứng ngắc, may mà cái két thứ năm có đồ!
Ặc, một khẩu súng tiểu liên, hai cây súng lục và rất nhiều hộp đạn…