Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 210 - Chương 211

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 211 -

Đợi gần đến giờ, Khương Ninh mang cá phi lê đông lạnh, mang theo cả Cola đến 1803 ăn cơm.

Chó con càng ngày càng ăn nhiều hơn, ai không biết còn tưởng là con chó chết đói được sống lại, đến mức phải lấy chậu rửa mặt của con sen ra làm bát ăn.

Tầng 18 mọi người ai cũng biết nó chính là cái thùng đựng gạo, lúc nấu cơm sẽ đặc biệt cho thêm chút gạo.

Lẩu mà không cay thì sẽ không thích, để chăm sóc cho Đậu Đậu và Cola nên mọi người đã đặc biệt làm súp sườn heo và nấm.

Cho cá vào lẩu cuối cùng để tránh mùi tanh.

Trương Siêu mở chai rượu ngũ lương, để không bị đông nắp chai nên đã đặc biệt ngâm nước nóng rất lâu.

“Nào, mong cho các thành phần tà ác đều chết hết đi để chúng ta có thịt để ăn, có rượu để uống mỗi ngày.”

Khương Ninh cười lớn: “Trong mắt người ngoài thì tầng 18 chúng ta cũng là thành phần tà ác.”

“Được rồi, ngoại trừ tầng 18 chúng ta ra, những kẻ ác khác đều sẽ bị tiêu diệt.”

Mọi người cùng nâng ly, một hơi uống cạn.

Nó có vị thơm tinh khiết, đúng là rượu ngon có khác, lúc uống thì có vị cay trong miệng nhưng khi uống vào lại ấm bụng.

Lục Vũ ngửi thấy mùi lẩu, cảm thấy cực kỳ thèm, trong lòng anh ấy lại có chút lo lắng: “Mùi nồng như vậy sẽ không bay ra ngoài chứ?”

Trịnh Vỹ Lệ nắm chặt tay nói thẳng: “Bay ra ngoài thì sao chứ? Ai có gan dám động đến tầng 18.”

Khương Ninh đồng tình sâu sắc: “Bây giờ tai tiếng chúng ta vang xa thế, nếu ngay cả thịt cũng không dám ăn thì đúng là không xứng với danh hiệu ác ma.”

Đậu Đậu bị dạy hư: “Anh, chị, em muốn ăn thịt, ngày nào cũng ăn thịt.”

“Đúng vậy, bắt đầu từ hôm nay, tầng 18 chúng ta không phải sợ gì cả, ngày nào cũng ăn thịt uống rượu.”

Vừa ăn vừa nói chuyện, Khương Ninh còn mang máy tính bảng ra xem chương trình giải trí, dù sao xe đạp cũng có thể tạo ra điện, đây được coi là con đường sáng suốt.

Trương Siêu ăn thịt thỏa mãn, còn không quên giả vờ thở dài: “Đáng tiếc là không có rau xanh, tớ muốn ăn rau thủy canh do A Ninh trồng, còn cả giá đỗ nữa.”

Lúc anh ấy nói mấy lời này, Khương Ninh vô thức nhìn Hoắc Dực Thâm.

Anh chàng này biết, vườn đất đen của cô trồng rất nhiều rau xanh.

Hoắc Dực thâm không cảm xúc: “Bữa ăn thế này là ngon rồi, bao nhiêu người muốn ăn còn không có cơ hội.”

Đôi mắt trong sáng, không có chút nào là tham lam.

Xem ra anh không ngấp nghé đến rau của cô.

Khương Ninh thở phào một hơi, tối qua chỉ là giấc mơ chắc sẽ không thành thật đâu.

Ăn xong một lượt, bắt đầu ăn lẩu cá.

Khương Ninh thích ăn đầu cá, không ngờ Lục Vũ lại nhanh chóng gắp nửa đầu cá cho vào bát Trịnh Vỹ Lệ: “Nè vợ, em ăn đi.”

Cô chậm tay, cái muôi trong tay cô va vào cái muôi khác, đồng thời lấy đi nửa đầu cá cuối cùng.

À, hóa ra là Hoắc Dực Thâm đã nhanh hơn cô một bước.

Khương Ninh hậm hực, đợi đến lúc về cô sẽ nấu mười tám cái đầu cá, ăn đến phát ngấy thì thôi.

Hai người ngồi cạnh nhau, Hoắc Dực Thâm nhân tiện bỏ nửa đầu cá vào bát cô: “Ưu tiên phụ nữ.”

A đây… Không chỉ mình Khương Ninh ngớ người ra, những người khác càng kinh ngạc hơn!

Không phải nói chỉ là hàng xóm với đối tác thôi sao? A Ninh còn thề chắc nịch.

Nhưng mà ba người phản ứng cũng rất nhanh, nhanh như chớp vội che giấu cảm xúc của mình, không dám để lộ chút biểu hiện kì quái nào.

A Ninh rất sợ mất thể diện, anh Hoắc…. anh khó đoán đến mức họ không dám trêu đùa anh, việc sống sót đối với mấy người bình thường như họ rất quan trọng.

Chỉ có Đậu Đậu ngẩng đầu lên, nghiêng đầu nhìn anh trai, rồi lại nghiêng đầu nhìn Khương Ninh, sau đó vui vẻ nói: “Chị mau ăn đi không cá nguội bây giờ.”

Hu hu hu, anh trai đúng là thiên vị, trước đây toàn để cho cô bé ăn đầu cá, bây giờ lại đưa cho chị.

Nhưng mà cô bé rất thích chị, cho nên ai ăn cũng được.

Cola nheo mắt lại: “Gâu!”

Con sen, em cũng thích ăn đầu cá! Đặt nó vào bát đi!

Bình Luận (0)
Comment