Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 249 - Chương 250

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 250 -

Tên xấu xí buồn buồn, nhưng đã lấy lại tinh thần rất nhanh: “Chị, vậy chị muốn cái gì? Ở chỗ tôi cái gì cũng có.”

Khương Ninh hỏi dầu bột gạo, dù chúng có đắt cũng không còn cách nào.

Vì vậy cô hỏi người bên cạnh: “Anh có muốn gì không?”

Hoắc Dực Thâm suy nghĩ một chút, nói với tên xấu xí: “Có khay trồng cây và phân bón không?”

Tên xấu xí kinh ngạc: “Anh trai, anh muốn những thứ này làm gì?”

Ánh mắt Hoắc Dực Thâm lạnh lẽo: “Có không?”

Khí thế của anh quá mạnh mẽ, khiến tên xấu xí vô thức nuốt nước bọt: “Có, nhưng khay trồng cây là dạng nhựa, thời tiết thế này rất dễ hỏng.”

Không hữu ích, không kiếm được mấy đồng tiền.

“Chúng tôi muốn mua hết, bao nhiêu tiền?”

Thật ra, không gian của Khương Ninh còn mười mấy chậu cây lớn, nhưng chắc Hoắc Dực Thâm muốn mua để trồng nhiều khoai tây.

Khoai tây phát triển khá tốt, sau khi thu hoạch chắc sẽ trồng với số lượng lớn, trước khi nhiệt độ đến có thể tích trữ, để mình ăn hoặc đổi lấy vật tư khác đều được.

Tên xấu xí tính toán một chút: “Có chừng ba mươi cái, kích thước rộng ba mươi dài tám mươi, nặng chừng một trăm ký, hai người lấy cái gì để đổi?”

“Rượu thuốc Hồng Mao, bổ thận.”

Ồ quao, quả nhiên là người chị duy nhất, vừa ra tay đã kinh khủng như vậy, thứ này được lắm, là thứ người có tiền thích nhất.

Tên xấu xí đòi hỏi thêm: “Chị muốn nhiều đồ như vậy, phải năm bình rượu thuốc mới được.”

Khương Ninh cũng không phải người tiêu tiền như rác: “Một bình.”

“Chị, không ai làm ăn như chị cả.”

“Tôi giúp anh thanh lý hàng tồn kho, nếu không có chúng tôi thì anh bán cho ai đây?”

Tên xấu xí bị chọc tức, sao lại để anh kiếm hời thế này chứ?

Đánh một gậy, Khương Ninh lại cho anh ta một viên đường: “Yên tâm, sau này có đồ tốt tôi sẽ đến tìm anh.”

“Được, ai bảo chị là người chị duy nhất của tôi chứ.” Lúc này tên xấu xí mới đồng ý: “Nhớ nhé, có thứ tốt nhất định phải tìm tôi đấy.”

Hẹn thời gian và địa điểm giao hàng xong, Hoắc Dực Thâm cõng chó, còn Khương Ninh dắt tay Đậu Đậu đến phố giao dịch.

Không đi dạo không biết, bọn họ phát hiện có người đang lén bán khoai tây kháng hàn và thuốc, một phần đổi được hai ký rưỡi gạo, đáng tiếc không có bao nhiêu người tin.

Cho dù có tin, thì liệu có được bao nhiêu người có hai ký rưỡi gạo?

Có người nhận may giày vải ngàn lớp, mặt giày được bện bằng len, bên trong bọc vải.

Khương Ninh cầm lên xem, cảm giác thật sự ấm áp, hơn nữa sợi len cũng mới, không ngửi thấy mùi gì khác, đế giày chống nước nhưng không cứng lắm.

Giày tốt, đáng tiếc người sống sót ngay cả bụng cũng không được ăn no, sao có thể dùng lương thực quý giá để đổi, cho dù có nhu cầu cũng chỉ mua đồ xài rồi.

Ngay cả hàng secondhand cũng không biết từ đâu, nhưng tiện là được, không nên nghĩ nhiều về những thứ khác.

Một đôi giày nửa cân gạo, nếu trả giá thì có thể dùng một cân khoai tây kháng hàn để đổi.

Khương Ninh chọn ba đôi, Đậu Đậu cũng chọn: “Anh ơi, em muốn cái này.”

Hoắc Dực Thâm ngồi xổm xuống chọn cho cô bé, muốn mua hai đôi có kích thước giống nhau.

Người đàn ông nuôi trẻ con thường không mấy tỉ mỉ, nên Khương Ninh đề nghị: “Giày này mang bền, một đôi có thể mang mấy năm cũng không hỏng, Đậu Đậu mau lớn, tôi đề nghị mua size lớn một chút.”

Hoắc Dực Thâm không hiểu: “Vậy phiền cô chọn giúp Đậu Đậu hai đôi.”

Tiễn Phật cũng phải tiễn đến tây thiên, nể mặt anh cõng chó giúp mình, Khương Ninh cũng chọn ra hai đôi. Sau khi cho Đậu đậu thử xong thì cô lại chọn hai kích thước khác nhau, trong đó một đôi dành cho bé chừng mười tuổi.

“Chị ơi, anh của em cũng muốn.”

Vừa nói, cô bé vừa cầm đôi giày màu đỏ dành cho Hoắc Dực Thâm.

Khương Ninh suýt chút nữa thì bật cười: “Anh đi size gì?”

Sau khi biết được kích thước, cô bèn chọn ra hai đôi màu xám tro.

Hoắc Dực Thâm không thử mà mua luôn.

Tiền bạc của cải không thể để hớ hênh, cho nên Khương Ninh giả vờ lấy đồ từ trong balo, rồi trả tiền giúp anh, tổng cộng là ba ký rưỡi khoai tây kháng lạnh.

Đi dạo một hồi cũng không thấy có gì ưng ý, hình như cũng sắp đến giờ, vì vậy đến họ bèn đến địa điểm đã hẹn để tìm tên xấu xí...

Bình Luận (0)
Comment