Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 280 - Chương 281

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 281 -

Nếu là có thể cho được thì Khương Ninh sẽ không bủn xỉn.

Còn thứ không thể cho được, cô chỉ có thể nói xin lỗi: “Tớ tích trữ quạt cũ, có thể cho cậu một cái. Tủ lạnh, ô tô cũng có, nhưng lấy về mới biết là bị hỏng rồi, hai người có thể sửa rồi dùng, không sửa được thì tớ đổi cái đang dùng kia cho cậu.”

Lục Vũ rất tự tin với khoản này: “Để tớ thử xem.”

Về vấn đề phát điện, bọn họ cũng đề nghị chia theo đầu người, Đậu Đậu còn nhỏ thì tạm không tính.

Nhưng không nên phát điện trong thời gian dài, đặc biệt khi nhiệt độ quá cao.

“A Ninh, chúng ta có thể trồng rau được không?” Trịnh Vỹ Lệ đã mong nhớ chuyện này suốt một năm.

Không cần phải nói, Trương Siêu cũng Lục Vũ thèm lắm.

Khương Ninh không ý kiến: “Nhiệt độ cao như vậy, không biết có thể trồng được trong nước không, để em thử xem."

Phòng 1803 chọn vật tư cần thiết, còn Khương Ninh thì phân chia những gì mình đang có trong tay.

Anh em thân thiết thì càng phải phân chia rõ ràng, để tránh xung đột sau này.

Theo giá thị trường bên ngoài, cô còn âm thầm ưu đãi một chút.

Mấy người Trịnh Vỹ Lệ không ý kiến, lại bắt đầu than thở rằng nghe lời cô là đúng, không biết đỡ lo được bao nhiêu rồi.

Vừa muốn rời đi, Hoắc Dực Thâm gọi bọn họ lại, đưa cho họ bộ đàm: "Sau này liên lạc sẽ dễ dàng hơn."

Lục Vũ nháy mắt đã hiểu, vui tươi hớn hở nói: “Cảm ơn anh Thâm, chúng tôi không quấy rầy nữa.”

Trời tối, nhiệt độ giảm xuống khá nhanh.

Quạt thổi phà phà, ai cũng ngủ ngon lành.

Khoảng bảy giờ sáng, ánh nắng chói chang xuyên qua kẽ hở của rèm cửa.

Sau một ngày một đêm, nước đã trở lại nhiệt độ bình thường, nhiệt độ càng ngày càng tăng.

Hoắc Dực Thâm đi tới giúp Khương Ninh đóng đinh các góc ban công bằng lưới thép không gỉ để ngăn chặn sâu bệnh bò dọc theo tường.

Thời tiết ngày càng ấm hơn, chương trình học bị bỏ bê của lại Đậu Đậu được tiếp tục lần nữa.

Sợ cô bé quên sạch, Khương Ninh ra đề kiểm tra đánh giá, ai ngờ cô bé chẳng những đạt điểm tuyệt đối mà còn trả lời các câu hỏi rất nhanh: “Chị ơi, những bài này em đã học hết rồi.

Nói xong, cô bé còn lật sách giáo khoa: “Anh trai dạy đấy.”

Úi chà, xem ra anh dạy mát tay ghê, về cơ bản chính là… Rốt cuộc là do anh lười, hay là ngay từ đầu đã có ý đồ với cô?

Đậu Đậu ghé sát tai Khương Ninh, nói khẽ: “Chị ơi, em thích chị dạy em, chị giảng nghe hay lắm.”

Khương Ninh phát hiện, những bài mà Hoắc Dực Thâm bỏ qua đều là nội dung giáo dục tư tưởng “Đạo đức”, “Cống hiến”, “Mình vì mọi người”,...

Những thứ này trước ngày tận thế không có vấn đề gì, nhưng bây giờ không có luật pháp và trật tự, dạy Đậu Đậu những điều này sẽ gây sụp đổ quan điểm ý thức của cô bé trong ƫình hình hiện tại, rốt cuộc đâu mới là đúng?

Không thể không thừa nhận, anh thật sự rất để ý.

Khương Ninh lại chuẩn bị bài và tiếp tục truyền đạt kiến thức cho cô bé.

Thời tiết ngày càng nóng, rác thải sinh hoạt liên tục bị ném xuống nước, những cư dân ở các tầng dưới sẽ sớm cảm nhận được hậu quả.

Thối, thối đến nỗi nhức cả đầu!

Vì bất đắc dĩ, họ buộc phải chuyển lên các tầng cao hơn.

Tất nhiên, cũng có nhiều người vô lương tâm xả phân, nước tiểu, nước thải sinh hoạt xuống cống.

Một lần, hai lần, ba lần…

Không lâu sau, người sống sót ở tầng dưới xông lên tầng trên, vung nắm đấm phẫn nộ: “Đm, mày tưởng mày có tầng 18 bảo kê, mày giỏi lắm hay gì, bố mày không dám đánh mày đúng không! Cho mày xả này, bố mày cho mày xả này, bắt tận tay day tận trán bao nhiêu lần rồi, đồ vô đạo đức!"

Bọn họ không ngừng đánh người, còn đạp đổ mấy xô to nước đá mà những người kia đã tích trữ: “Có nước thì giỏi lắm à, không biết nghĩ cho người ở tầng dưới à?”

“A, nước của tôi, nước của tôi…”

Nhìn nước sạch chảy trôi đi hết, mâu thuẫn hoàn toàn bùng nổ, bắt được cái gì là đập cái đấy, hai bên đánh vỡ đầu chảy máu.

Một người không chịu thừa nhận, còn người kia không chịu tha cho.

Trong cơn bốc đồng, dao phay vung loạn xạ!

Bình Luận (0)
Comment