Cửa mở ra, chúng không hề sợ sệt mà tiếp tục dùng hàm răng sắc nhọn cắn vào tấm lưới thép và cửa kính, đôi mắt đỏ rực hiện lên ánh sáng kỳ dị.
Khương Ninh tức giận, hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
Cô lấy nước sôi ra, tạt về phía chúng.
Con chuột kêu lên chít chít, rơi từ trên ban công cao tầng xuống nước…
Trên tầng 18 còn tạm ổn, nhưng ở tầng dưới động tĩnh tương đối to, đủ loại tiếng động phát ra.
Nói thế nào đây, vừa lo vừa mừng.
Lo là vì lũ chuột hung dữ không biết sợ người, còn vui là chỉ cần giết được chúng thì sẽ có thịt để ăn.
Về việc chuột ăn gì để sống sót, bọn họ sắp chết đói đến nơi rồi, ai đâu mà quan tâm đến việc này?
Vì vậy, người biết cách sinh tồn không chỉ săn chuột tại nhà mà còn mở cửa kiếm chúng ở những ngôi nhà hoặc hành lang trống.
Thậm chí có một số người giỏi đến mức còn chế ra những dụng cụ bắt chuột đơn giản.
Tất nhiên, cũng có người bị chuột cắn lúc nửa đêm, phải mượn thuyền cao su khắp nơi để đi bệnh viện.
Năng lực càng lớn thì trách nhiệm càng cao. Cola cứ chạy đi chạy lại giữa hai tầng, tè khắp địa bàn của mình.
Không thể không thừa nhận mùi nước tiểu của nó thật sự có tác dụng đe dọa nhưng nó lại bốc hơi quá nhanh dưới cái thời tiết nắng nóng này.
Thấy ban công nhà mình bị hỏng, chú chó quyết định sửa lại.
Sau đó, nó mệt lả ngã xuống đất lè cái lưỡi ra: Sen à, mau mang nước tăng lực ra đây, em đã cống hiến cho cái nhà này quá nhiều rồi, nếu không uống chút nước thì em thật sự không thể đi tiểu được nữa.
Khương Ninh lấy ra một chiếc chậu rửa mặt cực lớn, đổ đầy nước vào.
Hoắc Dực Thâm cũng không ngồi không, anh mở cánh cửa lớn ba tầng trên tầng 17 ra cho Đậu Đậu đi ra ngoài.
Anh theo sát cô bé, để em gái thỏa thích làm điều mình thích.
Khi ăn cơm tối, Đậu Đậu vô cùng vui vẻ: “Chị ơi, hôm nay em đã giết được tận mấy con chuột đó ạ.”
Khương Ninh ngạc nhiên: "Làm sao em giết được chúng?"
“Dùng nỏ bắn ạ."
Có Cola ở đó, tầng 17 và 18 không có nhiều chuột, Đậu Đậu chẳng có cơ hội luyện tập nên anh trai đã đưa cô bé xuống tầng dưới.
Trong hai giờ, cô bé đã giết được mười hai con chuột.
Khương Ninh biết kỹ thuật bắn cung của cô bé rất giỏi nhưng không ngờ lại giỏi như vậy, quả nhiên không phí cái danh do Hoắc Dực Thâm dạy.
“Thế chuột đâu?”
Đậu Đậu nhìn về phía anh trai, được anh cho phép cô bé mới nói: “Ở tầng dưới có rất nhiều người giành, họ muốn những con chuột mà em đã bắn. Nhưng anh em nói không thể đưa chúng cho họ, nếu đưa chúng cho họ sẽ tạo thành thói quen."
Họ vừa bẩn thỉu vừa gầy gò, ai cũng trọc đầu, trên người còn bốc mùi.
Đậu Đậu vừa sợ hãi vừa trân trọng cuộc sống hiện tại của mình: “Chị ơi, em không có đưa cho họ mà ném con chuột đi luôn rồi.”
Ai nhanh tay, ai ăn vô bị bệnh đều không liên quan gì đến cô bé.
Khương Ninh khen ngợi cô bé: “Đậu Đậu giỏi quá.”
Đậu Đậu rất vui khi được công nhận, cô bé không những giành rửa bát mà còn giành luôn cả việc lau sàn.
Mấy ngày sau đó, ngày nào chuột mắt đỏ cũng đến gây họa, ban đêm chúng càng lộng hành hơn nữa.
Bà Chung vô cùng thông minh, bà ấy lấy chai nước khoáng đổ nước tiểu chó vào.
Rắc vào những khu vực có chuột, vô cùng hiệu quả.
Cả phòng 1803 sửng sốt, Trương Siêu mang mấy cái chậu tới nói: "Cola, phiền mày cấp cứu giang hồ."
Cola bị sốc liên tục lùi lại phía sau, thật sự không thể vắt ra được nữa!
Toà thị chính mới ra thông tin mới nhất, sau khi xét nghiệm, thịt chuột mắt đỏ không có độc tố nhưng mang nhiều vi khuẩn gây bệnh, dễ gây sốt xuất huyết hoặc các bệnh lý khác, đề nghị không nên ăn.
Từ nay, nhà máy thực phẩm sẽ thu hồi những con chuột chết còn tươi, người dân có thể gửi chúng đến tổ dân phố để đăng ký đổi, năm ký chuột có thể đổi lại một hộp thịt chuột đóng hộp, hoặc tích điểm đổi lấy vật phẩm khác.
Tin tức vừa được tung ra đã gây nên chấn động.
Chuột có thể ăn được, tranh thủ bắt nhiều thêm một chút rồi cất đi, tránh bị người khác cướp mất.
Giao chúng cho tổ dân phố, không có chuyện đó đâu, họ còn không đủ lấp kẽ răng đây này.
Trương Siêu có chút hứng thú: "A Ninh, chúng ta có tham gia không?"
Khương Ninh cầm bộ đàm lên: “Các cậu cứ tuỳ ý, tớ không có hứng thú với dự án này.”
Cô nghe nói trong khu có nhiều người bị cắn lắm, cô vẫn nên lo cho tính mạng của mình thì hơn.
Nửa đêm, có tiếng gõ cửa ở tầng 18...