Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 333 - Chương 334

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 334 -

Lúc này mặt trời sắp lặn xuống núi, những người sống sót đang trốn bắt đầu di chuyển ra ngoài, bãi biển mênh mông đã chật kín người.

Mỗi người đều bị rám nắng như than cốc, bọn họ bị nhiệt nóng nướng suốt một ngày, giống như sủi cảo đang nhao nhao nhảy xuống biển .

Khương Ninh đứng trên ban công, dùng ống nhòm cẩn thận quan sát bãi biển cùng thôn dân làng chài.

Người, khắp nơi đều là người, lúc nha lúc nhúc, đến mức khiến người đang nhìn cũng phải sởn hết cả gai ốc.

Khương Ninh đề nghị: “Chúng ta đi dạo chơi đi.”

Đến cũng đã đến, cũng không thể quên mất việc chính, trước tiên đi dò xét thị trường.

Vì vậy, ba người một con chó lên xe, trước khi rời đi còn tăng cường dòng điện trên lưới điện, đồng thời không quên dán lời nhắc nhở thân thiện: Lưới điện cao áp, nghiêm cấm chạm vào, sống chết tự chịu!

Lái xe rất nhanh, mất khoảng mười phút để đến chợ hải sản ở làng chài.

Khu chợ nhộn nhịp một thời, giờ đây vô cùng yên tĩnh, tùy tiện nhìn vài cái cũng có thể thấy hải sản khô ở khắp mọi nơi, tôm, tôm khô, cá khô, sò điệp, vây cá mập, mực ống, mực khô, ốc khô, cá trắng khô các loại.

Rực rỡ muôn màu, cực kì nhiều, chỉ duy nhất không còn hải sản sống.

Cũng không còn cách nào, những con còn tươi vừa mới lên bờ,nếu không xử lý kịp thời, dưới thời tiết nắng nóng, sẽ bắt đầu bốc mùi sau vài giờ.

Sống gần biển ăn của biển, sản phẩm khô ở chợ bán không đắt, hai cân lương thực có thể đổi được một cân hàng khô.

Muối biển càng rẻ hơn, một cân đổi một cân.

Không còn cách nào, nơi này của họ cũng chỉ có thể sản xuất muối và đồ khô.

Mặc dù hải sản khô rất giàu chất dinh dưỡng, là thịt thật, nhưng nếu ăn hải sản mỗi ngày ba bữa, dù có ngon đến đâu cũng sẽ sớm cảm thấy ngán.

Bọn họ muốn ăn cơm, mì sợi, hoặc là rau củ..

Nhưng thời tiết quá nóng, không có cách lọc nước biển, không thể trồng lúa được, về phần rau củ... vừa mới nảy mầm đã bị người ta nhổ ra.

Nơi này ven biển, không giống như những thành phố khác thiếu nước trầm trọng, khoan sâu hơn chục mét là đã có nước.

Tuy nhiên, do nguồn nước trên mặt đất khô cạn, nên nước biển đã chảy ngược xâm lấn, thậm chí sau khi được lọc qua đất, vẫn còn mặn lại mang theo mùi tanh.

Uống cũng khát, không uống lại càng khát.

Vì vậy, thậm chí còn có việc giao dịch nước ngọt, một cân muối đổi được mười lít nước ngọt; hay một cân đồ khô đổi được hai mươi lít nước ngọt.

Kinh nghiệm sinh hoạt của Giang Ninh không thiếu, cô đi mua sắm khắp nơi, khi gặp một cửa hàng lớn giá cả phải chăng, sẽ giao dịch khoai tây hoặc khoai lang.

Không nhiều lắm, chỉ mua một lượng cần thiết mà thôi.

Chợ hải sản ở làng chài đầy ắp cá, Hoắc Dực Thâm cùng hai nhóc canh xe, Khương Ninh phụ trách thăm dò tình hình.

Ra khỏi chợ hải sản, rồi đến nơi giao dịch hải sản của quân đội.

Đúng vậy, để có được nguồn cung cấp vật tư sinh tồn, chính quyền thành phố cùng quân đội đã cùng nhau thành lập các ban ngành, có các tàu đánh cá chuyên nghiệp cùng ruộng muối.

Hải sản đánh bắt được có thể bán ra thế giới bên ngoài, nhưng có những hạn chế nghiêm ngặt về số lượng.

Mỗi người dựa vào thẻ ra vào riêng, trong vòng bảy ngày có thể mua được mười cân hải sản sống và năm cân hải sản khô.

Một cân hải sản sống đổi được một cân ngũ cốc, trong khi hải sản khô cần hai cân ngũ cốc, nửa cân muối biển thô thì được miễn phí.

Sau bảy ngày, giới hạn là mỗi người mỗi ngày là một cân, giá cả ngay lập tức tăng gấp bội.

Hoắc Dực Thâm giải thích: “Mục đích lớn nhất của việc thành lập bộ phận hải sản, là vì cung cấp vật tư cho chính quyền thành phố và các căn cứ, đồng thời cung cấp hỗ trợ có hạn đến bờ biển cho những người sống sót bình thường.”

Về việc không có hạn chế nào trong việc đánh bắt cá hoặc sản xuất muối của các nhóm tư nhân, thì nói cho cùng là muốn cho dân thường một con đường sống, cho họ thêm một cách có được vật tư để sinh tồn.

Khương Ninh xếp hàng, dùng khoai tây mua một cân mực khô.

Hải sản sống không có sẵn, nếu muốn cần phải xếp hàng trước tám giờ sáng,bởi vì thuyền đánh bắt sẽ về bờ lúc rạng sáng khoảng hai ba giờ, sau tám giờ sẽ không còn tươi.

Sau khi lấy được đồ khô, Khương Ninh quay lại xe để so sánh.

Không phải không muốn thừa nhận, đắt có lý do của nó, hải sản hàng chính cống không chỉ to hơn mà còn có độ bóng, chất lượng và mùi vị cũng tương đối ngon.

Muối biển cũng giống như thế, trông sạch sẽ không có tạp chất.

Nếu có thể, tốt nhất nên mua từ nơi sản xuất, nhưng đồ chính hãng đắt còn có những hạn chế khi mua.

Bọn họ không chỉ có hạn chế mua cho cá nhân, mà còn hạn chế mua cho cả nhóm, lại phải xuất trình giấy giới thiệu có đóng dấu của ủy ban khu phố.

Bình Luận (0)
Comment