Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 332 - Chương 333

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 333 -

Vì một bao thuốc lá, Lão La không quên nhắc nhở hai người: “Không nên nhập hàng từ những quầy hàng nhỏ, rất nhiều muối biển thô bị trộn lẫn với cát, hải sản khô cũng không còn tươi.”

Có vài hộ gia đình sống trong khu biệt thự đang làm kinh doanh, khi mới đến bị mắc lừa không ít lần, nhưng sau này lại học được cách khôn ngoan hơn.

Sau khi nói chuyện phiếm một hồi, thấy Hoắc Dực Thâm không có ý kiến, Khương Ninh Ninh dự định thuê biệt thự.

Đó là nơi ở trên đỉnh núi, cách xa những hộ gia đình khác, sau này làm gì không cũng lo bị người khác dễ dàng phát hiện.

Khi biết hai người sống trên đỉnh núi, Lão La mặc dù rất ngạc nhiên nhưng cũng không nói gì: “Được, phiền các vị theo chúng tôi xuống dưới làm thủ tục.”

Lợi dụng lúc Hoắc Dực Thâm đang kiểm tra vết thương trên trán cho Đậu Đậu, Khương Ninh lấy từ trong không gian ra mấy túi khoai tây lớn rồi chất vào trong xe.

Đợi đến lúc Đậu Đậu lên xe, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, nhưng dường như đã quen từ lâu nên không nói gì cả.

Khi quay lại phòng bảo vệ, họ không chỉ phải đăng ký chứng minh thư mà còn phải chụp ảnh cả ba người, nói là để cho tất cả các nhân viên bảo vệ nhận ra khuôn mặt quen thuộc, tránh những người lung tung từ đâu tới lẻn vào làm phiền đến người thuê nhà.

Đồng thời còn được cấp thẻ ra vào, nói chung là khá chuyên nghiệp.

Bình thường bảo vệ đã quen bắt gặp phú hào, đối với việc Khương Ninh lấy ra những củ khoai tây bình thường, bọn họ cũng không có gì kinh ngạc, thành thạo cân được hơn bốn trăm năm mươi cân.

Lão La rất nhiệt tình, không quên nói cho hai người, những chỗ nào có thể mua được đồ dùng trong nhà, nếu cần cũng có thể gọi bảo vệ tới giúp đỡ.

Làm thủ tục xong, Khương Ninh lái xe trở lại đỉnh núi.

Việc đầu tiên không phải là dọn phòng mà là bật điều hòa lên, sắp nóng đến chết rồi.

Ai mà biết được, điều hoà lại bị hỏng.

Cứu mạng!

Không muốn sử dụng đồ dùng trong biệt thự, Khương Ninh đóng cửa lại, không ngừng lấy đồ trong không gian ra.

Mặc dù có lẽ cũng không nhiều lắm, nhưng nội thất và thiết bị không hề kém chút nào.

Vì lý do an toàn và tầm nhìn, cả hai chọn sống ở tầng 2, dự định dọn dẹp ba phòng.

Máy phát điện sử dụng năng lượng mặt trời cuối cùng có thể quang minh chính đại lấy ra dùng.

Điều hòa, tủ lạnh, máy tạo độ ẩm, máy giặt, máy rửa chén, giường, ghế sô pha, bàn, quần áo, chăn bông...

Làm hàng xóm với người có tiền thật tốt, bạn có tôi có mọi người đều có, căn bản không cần phải tránh né chút nào.

Nhét đầy cả một căn phòng, sau đó lấy ra từng thứ một.

Máy điều hòa cần được lắp lại, đầu tiên Khương Ninh dùng khối băng và quạt điều hòa để làm mát.

Đậu Đậu cũng không nhàn rỗi, sau khi chườm đá lên trán, bắt đầu quét nhà, lau sàn nhà...

Nhóc con bận chết đi được, chó con cũng muốn giúp đỡ, Khương Ninh sợ nó cản đường: “Cola, nhiệm vụ của nhóc là trông nhà, không được để cho người xấu đột nhập. Nếu có người xấu đột nhập, đó chính là do nhóc lơ là nhiệm vụ, sẽ bị giảm lượng thức ăn cho chó.”

Chó con nhận nhiệm vụ, lập tức chạy ra ban công quan sát.

Hoắc Dực Thâm làm chủ lực, Khương Ninh trợ thủ, bỏ ra hẳn hai tiếng để lắp đặt ba chiếc điều hòa.

Về phần những thứ cũ nát kia, ngay lập tức tất cả đều bị ném vào một căn phòng khác.

Trước tiên lấy hộp sạc điện trên đỉnh, chiếc điều hòa mới toanh thổi ra từng luồng khí mát lạnh, cuối cùng cũng được cứu.

Máy điều hòa đang bật, ăn xong cơm trưa lại tiếp tục bận rộn làm việc.

Lại tốn thêm hai giờ nữa để trang trí ba phòng, phòng khách, phòng bếp, nhà vệ sinh đều được dọn dẹp sạch sẽ.

Lúc trời chập tối, Khương Ninh lấy lưới điện mà cô đã trao đổi từ tên xấu xí, cùng phối hợp với Hoắc Dực Thâm vây quanh sân nhỏ trong biệt thự.

Đừng nhìn biện pháp bảo vệ có vẻ ổn, thiên tai trong tận thế là khó lường nhất, bất cứ lúc nào cũng không thể xem nhẹ chúng.

Họ dùng lưới điện vây quanh biệt thự rồi nhiều lần nhắc nhở hai đứa bé, nếu không muốn trở thành thịt nướng, không bao giờ được chạm vào lưới điện.

Để dạy cho hai đứa bé một bài học, Khương Ninh đã ném con gián mà cô bắt được khi đang làm vệ sinh vào lưới điện, sau đó rất nhanh đã phát ra mùi thịt nướng: “Muốn ăn thịt nướng không?”

Hai nhóc con sợ tới mức liên tục lùi lại về phía sau.

Bình Luận (0)
Comment