Cola dựng thẳng tai lên nghe, nhưng không nghe được âm thanh gì nên cúi đầu ăn tiếp.
Khương Ninh liếc nhìn Hoắc Dực Thâm nằm ở bên cạnh, muốn nói chuyện nhưng không biết lại nói gì.
Cô suy nghĩ một chút rồi nhích người lại tâm sự với anh: “Còn muốn bán nước tiếp không?”
Nếu không bán, thì phải bỏ ra lương thực hoặc trà rượu để đổi.
“Bây giờ muốn có nước sạch cũng không dễ, mà nước biển lọc có giá quá cao, chúng ta cứ chờ mấy ngày trước đã, xem bên chỗ Tần Xuyên sẽ làm gì.”
Khương Ninh cũng định như vậy, an tâm xoay người ngủ trưa.
Hoắc Dực Thâm không rời đi, nhẹ nhàng ôm cô.
Khương Ninh hơi căng thẳng, có phải anh định ấy ấy với cô không? Nếu là thật, cô có nên đẩy anh ra không!
Cũng may, người này còn hiểu chuyện, không có động tác bậy bạ nào.
Thế nên, cô từ từ ngủ mất.
Đàn ông không muốn quan hệ không phải người đàn ông đó tốt, mà vì Hoắc Dực Thâm cảm thấy cô chưa chuẩn bị xong, có vài chuyện không thể gấp được.
Sau khi quyết định như vậy, hai người cũng không ra ngoài nữa.
Nhưng ở suốt trong biệt thự thế này, đúng là rất chán.
Khương Ninh suy nghĩ một chút, lấy một con heo từ trong không gian ra, cười nói với Hoắc Dực Thâm: “Đây là nhiệm vụ của anh.”
Có dao mổ heo và dao lóc xương, việc này rất đơn giản.
Heo vừa chết thì lập tức bị ném vào không gian, lúc này vẫn còn ấm.
Khương Ninh vội vàng tìm một chậu lớn, ngay cả máu heo cũng không bỏ qua.
Hai người đến nhà vệ sinh, bắt đầu bận rộn.
Hoắc Dực Thâm từng làm việc trong quân chủ lực, làm hơn hai giờ, đã giết heo và phân loại thành từng bộ phận xong, vừa lúc đứng dậy hoạt động gân cốt, không ngờ Khương Ninh lại lấy thêm một con heo ra.
Thấy vẻ mặt anh sợ run lên, Khương Ninh cười nói: “Chọc anh thôi, con này ngày mai lại giết.”
Vừa nói, vừa thu heo vào không gian.
Hoắc Dực Thâm bị trêu chọc đột nhiên lao đến, đưa tay muốn ôm lấy cô.
Khương Ninh né tránh: “Cách xa em ra, hôi chết mất.”
Thật ra thì vẫn còn ổn, heo đói nhiều ngày như vậy, đường ruột đã sạch sẽ rồi.
Nhưng người này làm việc rất nghiêm túc, ruột già ruột non đều được xử lý sạch sẽ.
Buổi tối không giết heo, cũng không thể rảnh rỗi như vậy.
Vị trí biệt thự quá tốt, có làm gì cũng không bị phát hiện, đâu giống khu chung cư Cẩm Vinh, chặt khúc xương mà cũng vang tiếng ầm ầm, lầu trên lầu dưới đều nghe thấy.
Khương Ninh lấy ra máy xay thịt tự động, chọn một khúc thịt ba rọi được cắt gọn cho vào máy, chọn kiểu “xay nhẹ”, để máy bắt đầu làm.
Xay thịt heo xong, cho thêm nước, muối, bột khoai trộn lên, tạo thành chả thịt.
Vo viên chả thịt xong, lại bỏ vào nồi, thêm nước, hầm với lửa nhỏ, viên thịt nổi lên mặt nước mới vớt lên.
Làm rất đơn giản, Đậu Đậu cũng chạy đến giúp.
Một buổi tối, làm được hơn một trăm cân thịt viên, sau khi để nguội thì để hết vào trong không gian, nước nấu thịt cũng rất ngon, nên cô cũng bỏ vào, để lại sau này nấu canh hoặc nấu mì, đều được.
Ngày hôm sau, Hoắc Dực Thâm và Khương Ninh hợp tác, làm thịt ba con heo.
Đậu Đậu một mình phụ trách một phần, làm đến mức eo mỏi lưng đau, nhưng không hề than thở một câu.
Làm một trăm cân thịt heo, Khương Ninh mới dừng tay, để Hoắc Dực Thâm bắt đầu làm cá.
Hoắc Dực Thâm vừa được phong làm thợ làm thịt heo cao cấp: “...”
Đậu Đậu cũng chuyển sang làm việt khác, mục tiêu trở thành làm cá viên.
Chó cũng rảnh đến chán, chớp mắt chó với Khương Ninh muốn làm việc.
“Trông nhà, trông nhà, trông nhà.”
Chuyện quan trọng, Khương Ninh phải lặp lại ba lần.
Vừa nói xong, chó lập tức dựng lông, cảnh giác nhìn ra ngoài biệt thự, thấp giọng nhe răng.
Khương Ninh cảnh giác.
Hai ba phút sau, một chiếc xe dừng lại trước cửa biệt thự: “Chị ơi.”
Tên xấu xí dẫn Tần Xuyên đến.
Lúc này Khương Ninh mới biết, người ta đã làm ăn với khu biệt thự này từ lâu rồi, hôm nay đến giao hàng, nhân tiện đến thăm.
“Chị ơi, đây không phải là lưới điện mà tôi cho chị sao.” Tên xấu xí tinh mắt: “Ồ wao, ngay cả điện năng lượng mặt trời cũng lắp lên rồi, chị à chị thật giỏi!”
Đậu Đậu mở máy hút mùi, nhanh chóng hút hết mùi trong phòng bếp đi, phải giấu toàn bộ bí mật.
Bậc thầy giết cá Hoắc Dực Thâm rửa tay thay quần áo, khử hết mùi cá đi.
Tần Xuyên đưa quà đến cửa, nhưng quà cũng rất tinh tế, tất cả đều là hải sản của Khang Thị, bảo đảm chất lượng tươi sống nhất.
Hắn ta đến đây để bàn chuyện hợp tác, hơn nữa mục tiêu cũng rất rõ ràng, muốn nước.