Khương Ninh chỉ chờ hắn ta chủ động như vậy, vẻ mặt hơi khó khăn: “Nước thì có đó, nhưng bây giờ kiểm tra nghiêm ngặt, không dễ như trước kia, nhiều lắm một ngày chỉ có thể giao cho anh một xe.”
Ở đây có nhiều người giàu, còn lâu mới đủ một xe nước, nhưng Tần Xuyên cũng biết nước tốt không dễ làm: “Không thành vấn đề.”
Nói đến chuyện trao đổi vật tư, Khương Ninh từng hưởng được lợi ích nên nhớ mãi không quên, vẫn ưu tiên muốn mấy viên nguyên thạch trước, sau đó mới là hải sản khô và muối.
Sau vài lần trả giá qua lại, một chiếc xe nước sạch hai mươi tấn, đổi năm trăm cân đồ biển khô, hải sản sống là một ngàn hai trăm cân, muối biển to là hai ngàn cân.
Khương Ninh có thể chọn tùy ý, nhưng phải thông báo trước thời hạn.
Vì vậy, hai bên hợp tác lần nữa, bắt đầu ngày đêm tiến hành giao dịch.
Buổi tối, Hoắc Dực Thâm lái xe bồn chứa nước vào khu biệt thự, rạng sáng chừng hai giờ, hai người sẽ đúng giờ ra cửa, Khương Ninh sẽ lái xe theo phía sau.
Ra ngoài chạy một vòng tránh đám người, sau đó tìm một nơi nghỉ ngơi, rạng sáng năm giờ đến địa điểm đã hẹn giao dịch, lái xe hàng chở năm trăm cân đồ khô trở về biệt thự.
Để không bị người khác nghi ngờ, thỉnh thoảng Hoắc Dực Thâm cũng biết lái xe ra đi dạo, vờ như muốn giao dịch hải sản.
Ban ngày sau khi ngủ đủ rồi, lại tiếp tục tích trữ thức ăn ngon.
Nửa tháng, đã trữ được hơn một ngàn cân cá viên, các loại sườn hấp, kho, tỏi hương, tiêu muối, cá cũng như vậy, cá luộc, cá cải chua, cá sốt cà, đầu cá sốt cay vân vân.
Hải sản cũng không ngoại lệ, mực xào rau cần, các loại tôm cua, rong biển trộn các loại.
Cố gắng làm nhiều để dự trữ, sau này chưa chắc có cơ hội thích hợp để nấu cơm.
Buổi tối, Khương Ninh thèm ăn đồ nước: “Anh Hoắc ơi, mấy ngày nay cực khổ cho anh quá, hay là hôm nay làm cá nướng đãi anh nhé?”
Hoắc Dực Thâm nhìn thấu nhưng không nói ra: “Được.”
Hai đứa nhỏ cũng không có ý kiến gì, đều là một đám ham ăn.
Hàu sống, mực, sườn, chả thịt, cánh gà, lòng gà, mề gà, chân gà, rau hẹ, nấm kim châm, bắp, cà tím vân vân.
Muốn cái gì có cái đó, không khác gì sạp thịt nướng.
Khương Ninh ướp thịt, Hoặc Dực Thâm lấy than củi lên sân thượng đốt lò.
Đậu Đậu rất chịu khó, giúp xiên thịt, chó thì thèm chảy cả nước miếng.
Than bắt đầu đỏ lên, khói cũng tản ra trong đêm đen.
Buổi tối còn rất nóng, nhưng ba người một chó đều mặc áo giữ nhiệt, hơn nữa bờ biển cũng lạnh xuống khá nhanh, nhiệt độ xuống thấp khoảng bốn mươi lăm độ.
Có áo giữ nhiệt hộ thể, đúng là không sợ gì cả.
Tay nghề của Khương Ninh rất tốt, mà tốc độ nướng của Hoắc Dực Thâm cũng rất nhanh.
Vừa nướng xong, khỏi cần nói là nó thơm cỡ nào.
Nhân lúc Đậu Đậu không chú ý, thỉnh thoảng Khương Ninh sẽ để vào trong không gian, nướng thì phải ăn lúc nóng, nguội rồi thì không còn ngon nữa.
Đậu Đậu đáng thương đợi hơn một giờ, cánh gà anh trai nướng vẫn chưa xong.
Lúc sắp nướng xong hết, cuối cùng cũng dọn lên bàn.
Ba người một chó ngồi trên sân thượng, Hoắc Dực Thâm uống bia, Khương ninh uống bia trái cây, hai đứa nhỏ uống nước ngọt.
Gió biển thổi nhẹ nhàng, các ngôi sao ẩn hiện đầy trời.
Trước kia bận rộn mưu sinh, Khương Ninh không nhớ mình đã bao lâu rồi chưa thưởng thức cảnh đêm bên bờ biển.
Đêm tối, giấu đi sự tàn khốc của thiên tai, các ngôi sao vẫn lấp lánh như thời hưng thịnh, giống như ngày mai khi mặt trời mọc, vẫn là cảnh đẹp vui vẻ như thế này.
Tâm tình đột nhiên hơi phức tạp, Khương Ninh cầm lấy bia của Hoắc Dực Thâm uống hai ngụm: “Anh nói xem, thiên tai không đến có phải tốt hơn không.”
Nhưng mà, trên đời này không có nếu như.
Hoắc Dực Thâm cầm tay Khương Ninh: “Có em và Đậu Đậu ở bên cạnh, anh không sợ gì nữa.”
Trong bóng tối, đột nhiên lộ ra một cái đầu chó, nhìn anh chằm chằm.
Hoắc Dực Thâm bật cười, sờ sờ đầu nó: “Có cả Cola nữa, là người nhà quan trọng nhất của bọn tao.”
Chó chen vào chính giữa, thỏa mãn chiếm được vị trí trung tâm.
Trong bóng tối, hai cái tay vòng qua sau lưng chó, ôm lấy nhau thật chặt.
Khương Ninh ngước mặt nhìn anh: “Có mọi người, em cũng không sợ gì nữa.”
Ăn no nê rồi, Hoắc Dực Thâm còn định dự trữ một chút, không ngờ vẻ mặt của Cola lộ vẻ phòng bị, phát ra tiếng gầm nhẹ báo động.
Một lát sau, trong bóng tối xuất hiện đèn xe…