Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 340 - Chương 341

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 341 -

Trong bóng tối, giọng nói của Tần Xuyên vang lên: "Khương Ninh, anh Hoắc?" Hai người trố mắt nhìn nhau, tối thế này rồi hắn ta đến làm gì?

Đậu Đậu phản xạ theo điều kiện, lập tức giấu đồ nhanh như chớp.

Các loại rau xanh, thịt gà, thịt heo..., đều được Khương Ninh đưa vào không gian, chỉ còn lại hải sản nướng.

Tần Xuyên được mời vào, lỗ mũi không ngừng ngửi: "Mọi người có cuộc sống thật tốt, lại có cả đồ nướng ăn.”

Khương Ninh mời hắn ta lên sân thượng: "Ăn một miếng hàu nướng tỏi chứ?"

Mùi đồ nướng chết tiệt này khiến Tần Xuyên không thể nhịn thêm được nữa: “Cho tôi xin miếng."

Khương Ninh mở chai bia cho hắn ta: "Anh Tần, tối muộn thế này anh còn đến là có việc gì vậy?"

"Việc gấp." Tần Xuyên uống mấy hớp bia, thở dài thỏa mãn: "Đây là cơ hội tốt để kiếm tiền, để xem mọi người có thể nắm chắc được hay không."

Phát tài? Ai không muốn?

Khương Ninh đột nhiên trở nên hứng thú: "Anh nói đi."

"Tập đoàn Thang Thị và căn cứ Hải Sinh đang đối chọi gay gắt, cả trong tối lẫn ngoài sáng đều đấu đá lẫn nhau. Chuyện này hai người biết chứ?"

Nghe qua nhưng không có hứng thú. Cô tới bờ biển là để tích trữ hàng hóa.

"Căn cứ Hải Sinh vẫn luôn muốn thôn tính tập đoàn Thang Thị. Nhưng tập đoàn Thang Thị không phải là quả hồng mềm nên hai bên cứ giằng co mãi không thôi. Lần này, căn cứ Hải Sinh đánh lén, bắt cóc ông cụ Thang để ép ông Thang chịu thua.

Ai ngờ ông Thang cũng là người nóng tính, thuê một đội vệ sĩ lớn, cứng rắn cướp ông cụ Thang lại.

Ông cụ đi đứng không còn nhanh nhẹn nữa nên trong lúc chạy trốn bị ngã, vấp phải một cái đinh.”

Bất cứ ai đã trải qua hoàn cảnh thiên tai đều biết, bệnh uốn ván không phải trò đùa. Tốt nhất là phải tiêm phòng trong vòng 24 giờ.

Nhưng trong hai năm qua, công ty dược phẩm đã bị thiên tai phá hủy, bệnh viện bị tê liệt, thuốc cứu mạng còn đắt hơn cả thuốc tiên.

Tập đoàn Thang Thị tiền nhiều thế lớn, nếu là những loại thuốc cứu mạng khác thì không nói nhưng vắc xin uốn ván lại tương đối đặc biệt. Ướp lạnh trong điều kiện nhiệt độ từ 2 - 8 độ. Một khi rời khỏi môi trường này thì rất dễ bị biến chất.

Muốn tìm thấy vắc xin, thật sự còn khó hơn cả lên trời.

Do đó, tập đoàn Thang Thị đã huy động tất cả các mối quan hệ để đi tìm.

Tần Xuyên tự cho rằng mạng lưới quan hệ của mình không tệ lắm, nhưng sau khi chạy một vòng vẫn không thể tìm được, lại không nghĩ tới Khương Ninh.

"Vắc xin uốn ván?" Khương Ninh lộ vẻ ngạc nhiên: "Thuốc này không dễ tìm."

"Ai nói là dễ chứ! Chân tôi chạy đến sắp gãy rồi." Tần Xuyên uống bia lạnh: "Hai người có cách gì không? Nếu có thì nhanh lên!”

Mặc dù ông Thang hơi nóng tính nhưng lại là một người có hiếu chính cống.

Nếu có thể tìm được vắc-xin, chắc chắn phần thưởng sẽ không ít.

Khương Ninh gật đầu đồng ý: "Được rồi, nếu như anh Tần đã lên tiếng thì chúng tôi cũng nghĩ cách tìm các mối quan hệ, nhưng không dám đảm bảo là có thể lấy được thuốc.”

"Được rồi, vậy hai người nhanh lên một chút. Trước tám giờ sáng mai báo tin cho tôi được không?”

Tần Xuyên còn phải chạy đến những chỗ khác để tìm nên uống nốt chỗ bia, cũng không quên nhón một con mực vừa đi vừa ăn.

Chờ hắn ta rời đi, Khương Ninh tiếp tục nướng đồ và tích trữ hàng hóa.

Cô thích ăn râu mực nướng, vậy phải dự trữ nhiều hơn chút mới được.

Hoắc Dực Thâm như có điều suy nghĩ: "Em có vắc xin uốn ván à?"

"Có." Hơn nữa còn không ít.

Trước khi xảy ra thiên tai, cô cố ý đến tìm Trương Siêu để lấy, sau đó lúc tìm kiếm ở tòa nhà văn phòng lại vơ hết nữa.

"Muốn giao dịch không?"

"Không vội." Chẳng qua là cô đang suy nghĩ xem nên đòi hỏi cái gì từ tập đoàn Thang Thị,

Hàng tươi và khô đều được dự trữ mỗi ngày, trong không gian đã có rất nhiều. Muối biển thô thì càng rẻ, nếu đổi lấy vắc xin uốn ván thì không có lợi lắm.

Đừng thấy cô có nhiều đồ, ai biết trong tương lai sẽ phát sinh cái gì? Cẩn thận một chút vẫn hơn.

Nhưng nếu đã đồng ý với Tần Xuyên thì diễn trò vẫn phải diễn cho tròn vai.

Khương Ninh tiếp tục nướng đồ và tích trữ còn Hoắc Dực Thâm thì lái xe ra ngoài đi dạo.

Bình Luận (0)
Comment