Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 400 - Chương 401

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 401 -

“Tại sao phải giơ cao đánh khẽ?” Khương Ninh khó hiểu hỏi lại: “Giết anh thì không phải tất cả vật tư trong căn cứ sẽ là của tôi hay sao!”

Nói xong, cô không để ý đến tiếng rên rỉ của gã, nói với Hoắc Dực Thâm: “Anh và Đậu Đậu trông bọn họ, em với Cola đi dọn đồ.”

Nếu không phải do sợ động tĩnh quá lớn sẽ đưa tới phiền toái không cần thiết, Khương Ninh đã sớm ném một mồi lửa qua rồi.

Phùng Côn Bằng gào đến mức lỗ tai ong ong, Hoắc Dực Thâm bịt miệng gã lại: “Cẩn thận một chút, mau đi mau về!”

Khương Ninh cùng chó con biến mất trong bóng đêm.

Mục tiêu đầu tiên là căn biệt thự siêu sang của Phùng Côn Bằng.

Tầng một có phòng chứa các loại rượu như rượu vang đỏ, Martell, Mao Đài, XO, đại khái có khoảng hai, ba trăm bình đều bị đem đi hết.

Trong tủ phòng khách có không ít trà và thuốc lá, toàn bộ đều từ nhãn hiệu tốt, chỉ là có quá hạn hay không cũng không quan trọng, lấy trước rồi nói sau.

Cô không ngờ Phùng Côn Bằng lại nghiện cosplay, còn làm bộ làm tịch rất giống, lại có cái phòng sách siêu lớn, bên trong chứa mấy trăm quyển sách, loại hình gì cũng có, từ khoa học, nhân văn, khoa học kỹ thuật, công nghiệp, đến tình cảm, tâm lý, tạp chí, vân vân.

Cô nhét ngay cái giá sách, tranh chữ, ngọc thạch trang trí, cùng với ba cái két sắt vào không gian.

Phòng ngủ rất rộng, chỉ riêng phòng thay đồ đã mấy trăm mét vuông. Khương Ninh chỉ lấy đồ trang trí bằng ngọc thạch, để lại toàn bộ những thứ khác cho người có duyên.

Bên cạnh phòng ngủ chính là một căn phòng có cửa inox dày nặng.

Khương Ninh rất có kinh nghiệm, vừa nhìn bên trong đã biết có thứ tốt.

Không nói gì nữa, cô lấy xà beng ra.

Quả nhiên không ngoài dự liệu, đây lại là kho vũ khí tư nhân của Phùng Côn Bằng: súng lục, súng trường, súng thường, cộng lại hơn hai mươi món, cùng với mấy ngàn viên các loại đạn, hơn mười bộ áo chống đạn và mũ giáp.

Cô buồn bực, có mấy thứ này trong tay, sao gã còn sợ như vậy?

Đoán chừng gã đã sợ chết từ trong bụng mẹ rồi.

Tầng ba... éc, tổng cộng có năm, sáu gian phòng, bên trong bày đầy các loại dụng cụ, chính là loại... làm cho phụ nữ bình thường nghe xong tái mặt.

Phùng Côn Bằng không ở đây, nếu không Khương Ninh có thể lấy móc treo heo treo hắn lên.

Vừa muốn rời đi, cô phát hiện trên ngăn tủ treo dụng cụ có mấy cái rương lớn.

Dụng cụ bên cạnh rất sạch sẽ, nhưng rương lại có bụi.

Khương Ninh có chút tò mò, không khỏi lần lượt mở rương ra.

Tất cả đều là “áo mưa” nổi tiếng, ước chừng có mấy chục nghìn chiếc.

Vậy là họ đã cướp xưởng “áo mưa” à?

Đáng tiếc bọn họ không cần mà chỉ muốn mình sướng, căn bản là mặc kệ sự sống chết của phụ nữ.

Trong mắt bọn họ, các cô gái không có giá trị bằng gia súc.

Bọn họ không biết quý trọng, lại để cho Khương Ninh vui như nở hoa. Chỗ này có thể đổi bao nhiêu vật tư trở về đây?

Cô thu hết vào không gian, chân thành cảm tạ chủ tịch Phùng.

Ra khỏi biệt thự, Khương Ninh đi thẳng đến kho hàng đông lạnh.

Hai ngày nay, cô nhìn thấy bọn họ đưa không ít đồ tốt vào bên trong.

Quả nhiên bên trong đều là thịt mới làm gần đây, hơn bốn mươi con dê, sáu con bò. Cô không chỉ lấy toàn bộ, mà còn không quên tháo máy phát điện diesel.

Mấy nhà kho nằm sát nhau, bên cạnh là nơi lưu trữ xăng dầu.

Mở cửa ra, Khương Ninh khiếp sợ hàng loạt thùng dầu trước mắt, hơn nữa hôm nay còn mang về ít nhất hơn hai trăm tấn từ căn cứ Lặc Long.

Không ngờ tuy rằng Phùng Côn Bằng sợ chết, nhưng lại là một con chuột siêu cấp trữ đồ, thật sự không uổng công cô và Hoắc Dực Thâm tốn nhiều tâm tư như vậy.

Bình Luận (0)
Comment