Hà Thiên Minh làm việc vô cùng tỉ mỉ, nói hết tình trạng ở Áo Viên cho hai người, hai người còn có thể trồng trọt ở mảnh đất bên cạnh tòa nhà số năm.
Khương Ninh lấy trong cốp xe ra túi khoai tây, đủ hai mươi cân để đóng tiền nhà.
Ba người một chó lái xe đến tòa nhà số năm, tòa nhà rất lớn, cộng thêm có tòa nhà số bốn ngăn cách ở giữa, sau này làm gì cũng không cần sợ người khác để ý.
Nghĩ đến thôi cũng thấy thoải mái rồi.
“Đậu Đậu, Cola, chúng ta có nhà mới rồi, có vui không?”
“Vui ạ.”
“Gâu!”
Chắc là cửa vào của tòa nhà được làm bằng gỗ, lúc cực hàn đã bị người ta chặt làm củi đốt mất rồi.
Dừng xe dưới tòa nhà, mọi người cùng nhau lên lầu.
Khương Ninh vừa nhìn đã chọn tầng bốn, 401 có sân phơi hơn một trăm mét vuông, có thể dùng để trồng trọt.
401 là loại nhà lớn nhất, bốn phòng hai phòng khách hai ban công hai nhà vệ sinh, diện tích bên trong chừng một trăm năm mươi mét vuông.
Dù lấy sáng hay thông gió đều rất tốt, chỉ là bị ngâm nước rồi, sửa lại cần tốn rất nhiều công sức.
402 và 403 là loại nhà có ba phòng, có thể dùng để nuôi thỏ.
Khương Ninh hỏi: “Chúng ta ở lầu bốn, hay ở cao một chút?”
Hoắc Dực Thâm cảm thấy tầng bốn rất tốt: “Không biết động đất sẽ đến vào lúc nào, ở cao quá sẽ không quá an toàn.”
Thật ra sân phơi cũng không an toàn, nhưng được ở chỗ trên lầu không có người, đến lúc đó sẽ lắp ráp cửa sắt ở ban công.
Sau khi quyết định sẽ ở tầng bốn, hai người đi hết tất cả các tầng một lượt, đóng kỹ cửa sổ hành lang, cánh cửa phòng chữa cháy ở mỗi tầng đều được buộc chặt bằng rất nhiều vòng dây thép.
Tầng sáu có chất cát, xi măng và vôi để sửa nhà.
Cát có thể dùng, xi măng và vôi thì cứng hết rồi, chắc phải dùng búa gõ rất lâu mới được, may mà trong không gian có rất nhiều.
Hai người không biết sửa nhà, nhưng cũng biết làm sơ sơ, chỉ là làm không được đẹp như dân chuyên nghiệp mà thôi.
Trở lại tầng bốn, bàn với nhau chuyện sửa nhà.
Sửa lại căn nhà là việc lớn, làm xong chắc mệt như chó luôn, Khương Ninh đề nghị: “Hay là, chúng ta ở nhà thô một khoảng thời gian trước đi, nếu thật sự ở hợp với người của Áo Viên rồi hẵng sửa?”
Đỡ cho đến khi sửa nhà xong, cuối cùng không hợp với bọn họ lại phải dọn đi.
Lòng người dễ thay đổi, nhưng không giống với khu nhà Cẩm Vinh, Áo Viên đoàn kết lại để sống, bọn họ luôn nghe lời chỉ huy của Hà Thiên Minh.
Nếu như không hợp, cũng không phải chỉ có một hai người trở thành kẻ địch, mà là hơn một trăm kẻ địch.
Hoắc Dực Thâm không có ý kiến gì: “Anh tháo hai cánh cửa phòng cháy chữa cháy xuống, đổi cửa ra vào tòa nhà, đến lúc đó chiếc Hummer có thể lái vào hành lang.”
Đến lúc đó, cửa thang tầng năm và tầng ba có gắn cửa thép không gỉ chứa điện, như vậy an toàn hơn.
Khương Ninh gật đầu đồng ý, nhưng đồ đạc phải được công khai, chờ buổi tối ra ngoài một chuyến, lấy mấy thứ cần đặt vào xe tải rồi chở vào.
Nhưng mà, bây giờ cần phải dọn dẹp sạch sẽ phòng thô.
Khắp nơi đều là cát đá và xi măng, phải tốn rất nhiều thời gian.
Hai người đi vào phòng, lấy dụng cụ vệ sinh, bàn ghế dài ra, còn xách thêm hai thùng nước.
Ánh nắng mặt trời chói mắt, hai người cùng nhau phủ rèm cửa sổ lên, đỡ cho sau này bị người ta phát hiện.
Dưới trời cái nóng cực hạn sáu mươi độ, dù có mặc đồ giữ nhiệt cũng vô dụng, một lát sau mồ hôi chảy ra như tắm, còn chua hơn cả bún ốc Liễu Châu.
Treo rèm cửa sổ xong, hai người vội vàng lấy thêm quạt điều hòa không khí có đá, lại lấy thêm nước dưa hấu lạnh để kéo dài mạng sống.
Đậu Đậu làm việc vô cùng siêng năng, uống xong theo thói quen lau nước dưa hấu trên miệng rồi tiếp tục làm việc.
Dùng vòi hoa phun nước, không để cho bụi bay đầy trời.
Làm cả một buổi chiều mới dọn xong sương sương, Khương Ninh lục tục lấy đồ dùng trong nhà ra.
Tiến vào không gian tắm một lượt, sau đó nằm ở trên giường lớn mềm mại thoải mái, thật sự không nên sống quá thoải mái mà.