Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 472 - Chương 473

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 473 -

Bây giờ lừa đảo rất nhiều, nhưng bà lão bị thương ở đầu, không mời bác sĩ lại không thoát khỏi suy nghĩ tiêu cực.

Khương Ninh cẩn thận kiểm tra cho bà Chung, phổi bị bệnh nên ho khan không dứt, đồng thời có di chứng sau khi não bị chấn động, trừ cái này ra thì không còn bệnh gì nữa.

Tâm trạng bi quan, luôn cảm thấy tử thần đang đến gần.

Nhưng phổi bị bệnh không phải là bệnh vặt, cộng thêm sức miễn dịch của bà lão kém, càng kéo dài sẽ dễ dẫn đến sưng phổi.

“Bà ơi, cơ thể bà không có bệnh gì nghiêm trọng đâu, uống chút thuốc ho tiêu đàm là được rồi, não bị chấn động phải dưỡng từ từ, sẽ khỏe lại thôi.”

Bà Chung không ôm nhiều hy vọng, bà ấy bảo con dâu ra ngoài, nắm tay Khương Ninh nói: “Tiểu Khương, cháu nói thật cho bà nghe, bà còn sống được bao lâu nữa?”

Quá khổ rồi, hai năm nay bà Chung vất vả lắm mới trữ được một chút lương thực, nhưng vì để chữa bệnh cho bà ấy mà đã dùng hết rồi.

Bà ấy sống thêm một ngày, là đang hút máu của con cháu thêm một ngày.

Đã dùng sạch cả rồi, đám Chung Bình sau này phải sống thế nào đây?

“Bà ơi, con thật sự không nói dối, bệnh của bà không nặng đâu, chỉ là chấn động não phải nghỉ ngơi trong thời gian dài thôi.”

Khương Ninh an ủi bà ấy: “Tâm trạng tốt còn thắng được cả thuốc hay, sẽ tốt bà ạ.”

Đến cũng đã đến rồi, nhân tiện Khương Ninh châm cứu cho bà ấy luôn.

Cùng lúc đó, Khương Ninh gọi mẹ Chung đến, dạy bà ấy cách đấm bóp huyệt vị: “Mấy huyệt vị này có thể làm dịu cơn nhức đầu choáng váng, bình thường rảnh rỗi thì ấn, cũng sẽ giúp khôi phục tốt hơn.”

Đúng thật, sau khi châm cứu và đấm bóp, bà Chung cảm thấy cả người thư thái hơn rất nhiều.

Biết điều kiện của nhà họ Chung không tốt, Khương Ninh chưa cho thuốc vội: “Tìm chút lá tỳ bà đun lên, có thể giúp ngừng ho, những thuốc khác không cần nữa.”

Khương Ninh quan sát lều vải: “Bà ơi, bốn người đều ở trong căn lều này sao ạ?”

“Làm gì mà chen được.” Bà Chung than thở: “Tòa nhà nghiên cứu sập mất hai tòa, những người còn lại phải đi làm chung một chỗ, hai cha con Chung Bình vẫn làm công việc cũ, buổi tối mẹ của Chung Bình sẽ đến chỗ làm để ngủ, hai cha con nó trở về sẽ ở bên cạnh chăm sóc bà.”

Haiz, đều do bà làm liên lụy đám trẻ.

Hoàn cảnh sống tệ không thích hợp để dưỡng bệnh, Khương Ninh khẽ cau mày: “Hay là, cháu tìm nhà giúp mọi người nhé?”

Bà Chung lắc đầu: “Làm gì còn nhà, đã tìm xung quanh đây hết rồi. Nếu cách quá xa, hai cha con nó đi làm không an toàn, hoàn cảnh ở đây có kém một chút, nhưng dù gì còn có nhân viên an ninh, cũng không nguy hiểm gì.”

Ở nơi này, ít nhất còn có thể gặp mặt mỗi ngày.

Nếu cách quá xa, đến ngày nào đó bà ấy nhắm mắt, cũng không có con cháu ở bên cạnh.

Ý nghĩa sinh mạng, với mỗi người đều không giống nhau.

Khương Ninh cũng không ép, ngồi một hồi thì đứng dậy rời đi.

Mẹ Chung nhiệt tình giữ lại: “Khoai lang đỏ luộc với thịt khô, ăn rồi hẵng đi nhé?”

“Không đâu ạ, bọn cháu còn có việc.”

Sau khi tạm biệt, lại chạy xe máy mini rời đi.

Mẹ Chung bưng thuốc đến: “Mẹ, thuốc này còn uống nữa không?”

“Uống chứ, con cũng đã tốn tiền rồi.”

Haiz, ba kẻ ngốc nuôi không khéo gì cả, bị người ta lừa còn giúp người ta đếm tiền.

Bà ấy sắp chết rồi, đám đầu gỗ này phải làm sao đây?

Mẹ Chung bưng thuốc vào, ngồi xuống bên cạnh bà lão, lại thấy tấm thảm cộm lên, suýt nữa thì bắn hết thuốc ra ngoài.

Bà Chung thử ngồi dậy: “Sao vậy?”

Mẹ Chung vén tấm thảm mỏng, bên trong có một bình siro trị ho, một hộp thuốc kháng sinh, hai cây *Thiên Ma.

*Thiên Ma: một loại thuốc trung y, giúp tăng huyết áp, cải thiện lưu thông máu, giảm đau đầu.

Bà Chung phản ứng lại rất nhanh: “Tiểu Khương đã giúp đỡ chúng ta quá nhiều, thứ này quá quý giá không thể nhận được, con nhanh giấu kỹ rồi đuổi theo đi.”

Bình Luận (0)
Comment