Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 502 - Chương 503

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 503 -

Xã viên cũng không tệ, toàn bộ khoai tây đều là loại tốt, kích thước cũng tương đối giống nhau.

Cộng với mấy loại đậu, hai người có được tổng cộng hai nghìn cân khoai tây tươi.

Xác định không có vấn đề gì, Khương Ninh trả máy phát điện năng lượng mặt trời lại cho Áo Viên.

Lên xe vừa định rời đi, Hà Thiên Minh lại gọi hai người lại: “Biệt thự trong quận Tân Thành đúng là đỉnh cao, ngày hôm qua khi tôi đang làm thủ tục giao ngũ cốc ở đại sảnh, vô tình nhìn thấy người giàu có đang bí mật chọn nhà.

Kỳ đầu chỉ có năm mươi căn biệt thự, hơn nữa bây giờ vật liệu xây dựng khá thiếu hụt, kỳ thứ hai thì vẫn chưa biết khi nào khởi công xây dựng, hai đứa mau đi chọn nhà đi.”

Khương Ninh sửng sốt, không ngờ rằng bản thân vẫn thật ngây thơ, vậy mà ngoan ngoãn chờ nhà nước thông báo.

Tại sao dưới tình hình thiếu hụt vật liệu xây dựng như thế, mà nhà nước vẫn muốn kiên trì xây biệt thự?

Đương nhiên là cắn người miệng mềm bắt người tay ngắn*, bọn họ trưng thu người giàu có cập các doanh nhân nhà xưởng, thổ địa hoặc là vật tư, luôn là phải có sở hồi báo.

*吃人嘴软拿人手短: Nhận được lợi ích từ người khác thì dù có chuyện gì cũng phải ăn nói nhún nhường hơn.

Tại sao biệt thự ba phòng ngủ một phòng khách lại có giá năm mười nghìn điểm cộng?

Bởi vì từ ban đầu đã không phải là chuẩn bị cho người bình thường, năm mươi nghìn điểm cộng chỉ là để nâng cao ngưỡng cửa, khiến những người may mắn còn sống sót tầng dưới cùng không với tới mà thôi.

“Cảm ơn đội trưởng Hà.”

Lên xe đi vào quận Tân Thành, chạy trên con đường gồ ghề.

Khương Ninh mở miệng hỏi: “Trong quận Tân Thành có biệt thự kỳ thứ hai không?”

Hoắc Dực Thâm cẩn thận nhớ lại: “Chắc là không có, nhưng nhà ở thương mại thì có quy hoạch kỳ thứ hai thứ ba.”

Không còn cách nào, người có thể ở lại trong biệt thự vẫn là số rất ít, nhà nước sẽ giám sát chặt chẽ những người may mắn còn sống sót ở tầng dưới.

Cho nên, thật sự không phải tích góp đủ điểm cộng là có thể vào ở trong biệt thự.

Khương Ninh có linh cảm không tốt, biệt thự có lẽ hơi mông lung.

Mua nhà, từ trước đến nay đều không phải chuyện đơn giản.

Những người có quan hệ thì đã sớm bắt đầu chọn xong trước phiên giao dịch rồi, mà những người thành thật chờ phiên giao dịch bắt đầu, cho dù có đi xếp hàng từ lúc ba giờ sáng, thì cũng chỉ mặt đối mặt với trường hợp vừa mở cửa đã bán sạch.

Hai tháng không đến vịnh Vọng, đã xảy ra thay đổi chấn động.

Công trường thi công hừng hực khí thế, khắp nơi đều là những căn nhà thô đầy bụi.

Nhà ở thương mại dường như chỉ có sáu tầng, một phòng rộng bảy tám mét vuông, xoay người một cái cũng có thể xảy ra va chạm.

Cái gọi là nhà chia lô*, cuối cùng Khương Ninh cũng được gặp rồi.

*劏房: Là loại nhà mà các căn nhà nhỏ được đặt cạnh nhau, xếp thành từng dãy.

Nhưng đường phố thì lại được quy hoạch rất trật tự, tất cả đều là đường đất đơn giản.

Dòng người chen chúc xô đẩy trong trung tâm đại sảnh, kiếm điểm cộng, trao đổi vật tư.

Vòng đi vòng lại, mới tìm được một trung tâm bất động sản không bắt mắt, hai nhân viên công tác đang ngủ gà ngủ gật.

Khương Ninh lễ phép nói: “Làm phiền rồi, tôi đến để chọn nhà riêng.”

Nữ nhân viên công tác cũng không thèm ngẩng đầu lên: “Vẫn chưa bắt đầu phiên giao dịch, trở về chờ thông báo.”

Khương Ninh không tức giận: “Không phải đã sắp bị chọn hết rồi sao? Có liên quan gì đến việc bắt đầu phiên giao dịch đâu.”

“Nhà riêng đúng không?” Nam nhân viên công tác bên phải ngẩng đầu lên: “Hai người có bao nhiêu điểm cộng?

“Năm mươi nghìn điểm cộng.”

“Chọn nhà là dựa vào số điểm cộng là bao nhiêu, đợt năm mươi nghìn điểm cộng này vẫn chưa đến lượt, chờ đến đợt tiếp theo đi.”

Khương Ninh híp mắt lại: “Dựa theo quy định lúc đó, năm mươi nghìn điểm cộng là được, không hề nói dựa theo số điểm cộng cao hay thấp.”

“Cô nói không sai, nhưng dưới điều kiện bằng nhau, chỉ có thể ưu tiên điểm cộng cao, vẫn mong cô thông cảm.”

Được lắm, cách giải thích này đúng là rất nhà nước.

Cũng may là đang ở phòng làm việc, nếu như ở bên ngoài thì Khương Ninh đã sớm rút dao rồi.

Đó là vỏ bọc, nhưng sẽ tốt hơn nếu quyền giải thích cuối cùng là ở nhà nước.

Nhưng chém người không giải quyết được vấn đề, với năm mươi căn biệt thự, làm lớn chuyện cũng vô dụng.

Bình Luận (0)
Comment