Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 516 - Chương 517

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 517 -

Vài chiếc xe địa hình chạy vào, tất cả đều là vệ sĩ đeo kính râm mặc một thân vest đen, canh gác nghiêm ngặt đứng trước cửa biệt thự ở vị trí trung tâm, chặn hết các đường phụ.

Ngay sau đó, một chiếc Unik RV xuất hiện, sau đó là một chiếc EleMMent Palazzo, rồi hơn hai chục người xuống xe, đàn ông phụ nữ hay trẻ em đều có, sang trọng mà quý phái, không bị vấy bẩn bởi bụi bặm của tận thế.

Trên khuôn mặt những người giàu có là những nụ cười khéo léo nhất, họ tiến về phía trước bắt chuyện và khen ngợi: “Chúc sức khỏe ông cụ Dung, bà Dung…”

Khương Ninh không ngờ tới, mình lại có cơ hội tiếp cận với người giàu số một như vậy, tiếp tục thì thầm với Hoắc Dực Thâm: “Người đàn ông gần sáu mươi tuổi ở giữa kia, chính là người cầm quyền tập đoàn Dung thị.”

Còn chưa nói xong câu, lại một chiếc Maybach Off-roader đến.

Cửa xe mở ra, để lộ một đôi dép lê Hermes, sau đó là quần dài.

Ngay khi bước ra khỏi xe, người kia ngay lập tức thu hút sự chú ý của những tiểu thư danh gia quý phái chưa lập gia đình.

Khi Khương Ninh nhìn rõ khuôn mặt gã ta, sắc mặt lập tức thay đổi, cô kéo Hoắc Dực Thâm lén lút rời đi: “Đi đi đi, nhanh lên!”

Hoắc Dực Thâm khó hiểu: “Làm sao vậy?”

Làm sao vậy? Chủ nhân của ba chiếc Super Buggy đã xuất hiện!

Chết tiệt, gia đình giàu nhất ở lại căn cứ không tốt sao? Tại sao lại tới cắm rễ ở thành phố Phượng lần nữa vậy.

Có gã ta ở đây thì không thể khoe chiếc xe yêu dấu của mình được.

Hoắc Dực Thâm giải thích cho cô: “Nếu thiên tai không đến, nhà họ Dung đi đến đâu cũng bị người ta chế nhạo, nhưng trong tận thế kẻ mạnh nắm quyền, căn cứ quân sự sẽ không quan tâm đến vấn đề này, nhưng phía căn cứ chính phủ, bọn họ không chỉ tranh giành quyền lực, còn có nhiều nhân vật có địa vị nổi bật có không ít thế lực thứ hai, chỉ dựa vào sự giàu có thì nhà họ Dung không thể dễ dàng tiến lên được.

Hơn nữa, súng bắn con chim đầu đàn.

Thay vì trở thành bia đỡ đạn ở căn cứ chính phủ, tốt hơn hết là đến thành phố Phượng tự do tự tại.”

Khương Ninh nghĩ lại, thiên tai đã tạm thời được giảm bớt, những người siêu giàu trước đây đến căn cứ để tránh nguy hiểm đã bị tra tấn ba năm, hiện tại các thành phố đang được xây dựng lại, trong tay bọn họ không thiếu của cải cùng vật tư, lại đúng lúc là thứ thiếu thốn ở nơi này.

Một bên muốn địa vị, một bên sẵn sàng ủng hộ, tất nhiên là ăn nhịp với nhau.

Ngay khi nhà họ Dung đến, mọi việc trong khu biệt thự đã được giải quyết ổn thoả.

Nhưng những chuyện này không liên quan gì đến Khương Ninh, người không phạm ta, ta không phạm người, cô chỉ muốn có một góc yên tĩnh mà thôi.

Về nhà, đóng cửa, đi ngủ.

Buổi tối, Tần Mục ra ban công gọi Đậu Đậu.

Đậu Đậu đang chơi với chó con, dường như không nghe thấy.

Khương Ninh khó hiểu: “Tại sao Đậu Đậu lại không để ý tới Tiểu Mục, thằng nhóc bắt nạt em sao?”

Đậu Đậu do dự một chút, một hồi lâu mới nói: “Anh Tiểu Mục rất tốt với em, nhưng bạn của anh ấy thì... Tranh giành đồ ăn với em, còn nhìn chằm chằm vào Cola mà chảy nước miếng, em không thích bọn họ.”

Hừ, không chơi cùng bọn họ.

Hóa ra là chính nhóm trẻ con kia đã khiến Đậu Đậu có chút đề phòng, đừng nhìn cô bé dễ thương mềm mại, thực ra vẫn rất cảnh giác, sự dạy dỗ trong suốt những năm qua cũng không phải công cốc.

Đã đến ngày hẹn lấy hàng với chú Đồ.

Chiếc xe tải không được trang bị kính chống đạn, Khương Ninh lo lắng sẽ không an toàn, vì vậy ba người một chó lập đội lên đường.

Một người lái xe, một người canh gác.

Mới chỉ hơn một tháng mà thôi, khu phố cũ đã còn rất ít người, ngoại trừ ánh mặt trời chói chang như trước, đập vào mắt chỉ có bầu không khí đầy chết chóc.

Khi đến Áo Viên, chú Đồ đã làm ván cửa rất tốt, không chỉ chất lượng của ván cửa cực kỳ chuẩn, mà chỉ riêng cửa chính cũng là năm chốt, không dễ dàng để phá vỡ nó bằng vũ lực.

Cùng lúc đó, nhà họ Đồ bắt đầu thu dọn đồ đạc, nói rằng trong hai ngày tới sẽ thành lập một đội để chuyển nhà, cả khu nhà sẽ cùng nhau lên đường.

Nhấc ván cửa cồng kềnh lên xe, Khương Ninh tán gẫu vài câu rồi lái xe rời đi.

Bình Luận (0)
Comment