Ủy ban Chủ sở hữu quản lý không thích đáng, có thể thương lượng mà, để người phụ trách ra mặt xin lỗi là được rồi, nhưng mấy người kia chẳng những ra tay với người ta, còn nổ súng về phía mấy chủ nhà, đây rõ ràng là hành động độc ác.
Sau này nếu lại lục đục nữa, chẳng phải bọn họ sẽ đánh giết khắp nơi à?
Tai họa ngầm này quá lớn, hơn nữa tác phong không đứng đắn ngang nhiên này không thể để lâu, tôi đề nghị để cảnh sát xử lý, tốt nhất là nên xử bọn họ luôn.
Để bọn họ ở lại khu nhà này, thật sự rất nguy hiểm.”
Ông cụ Dung cau mày: “Không có cách nào tốt hơn à?”
Ông ta gây dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng, tốn mấy mươi năm mới có được một vị trí trong giới kinh doanh.
Chuyện làm ăn quan trọng là phải hòa nhập với cộng đồng, chưa kể Ủy ban Chủ sở hữu sai trước, còn làm mấy chuyện mất mặt.
Đầu óc của đám người này, bị thiên tai nuốt hết rồi.
Ông cụ Dung dựng nghiệp cả đời, năm đó khởi nghiệp đồ điện gia dụng, vì để kéo được một vụ làm ăn mà gặp bao nhiêu trắc trở, bị bao người xem thường, danh dự bị giẫm dưới chân có cảm giác gì, ông ta hoàn toàn hiểu được.
Nếu như có thể, ông ta cũng không muốn đẩy họ vào đường cùng.
“Lão gia, nếu lần này mình nhượng bộ, khu nhà này sẽ có cái nhìn thế nào về nhà họ Dung? Nếu không xử lý nghiêm túc, sau này chẳng phải là ai cũng có thể leo lên đầu nhà họ Dung hay sao?”
“Chú Quan, e rằng ông đã già lẩm cẩm rồi.”
Giọng nói lười biếng từ trên lầu truyền đến, sau đó là tiếng dép vang lên, cậu ba nhà họ Dung mặc áo ngủ đi dép lê xuống lầu, ngáp một cái rồi nói: “Chú thật sự là vì nhà họ Dung à? Hay là sợ nhà họ Dung chết không đủ nhanh.”
Thấy sự cà lơ phất phơ của gã ta, ông cụ Dung giận mà không có chỗ phát tiết, đúng là một tên ăn chơi.
Cậu ba nhà họ Dung ngồi xuống bên cạnh, tùy ý đặt tay lên bả vai của ông cụ Dung: “Ba, lúc đó ba không có ở hiện trường, ba người kia thật sự là thần không ai có thể ngăn cản được, đánh đám vệ sĩ như đánh đậu hũ vậy.
Buổi chiều con cố ý dạo xung quanh tòa nhà số 50, nhân vật trong nhà này thật sự hung ác, chắc còn khó dây vào hơn cả mấy tên liều mạng nữa, lai lịch chắc chắn không đơn giản.”
Ông cụ Dung cau mày: “Lợi hại vậy à?”
“Con cũng đã hỏi thăm rồi, nhà bọn họ là nhóm dọn vào đây sửa nhà sớm nhất, bức tường bao quanh như là lô cốt vậy, cửa ngoài vô cùng kiên cố, lầu cao nhất toàn là thủy tinh.
Chuyện hôm nay vốn là do đám nhà giàu ăn no rửng mỡ gây ra, tận thế cũng đã ba năm, còn tưởng mình xinh đẹp cao quý, gây khó khăn khắp nơi, người ta không so đo với mấy bà ấy, mấy bà ấy lại xem người ta như người chết.
Ban đầu người ta cũng không ra tay, nhưng vệ sĩ thật sự gây khó khăn quá mức, nói trắng ra là làm nhục người ta.
Nếu là con, có khả năng như bọn họ, đừng nói là đánh chết bọn họ, còn khiến cả khu nhà…”
“Im miệng!” Ông cụ Dung tát một cái vào mặt gã ta, chê gã ta không có mắt nhìn: “Mày xem dáng vẻ bây giờ của mày còn ra cái gì nữa.”
Mặc đồ ngủ để trần, còn bắt chéo hai chân rung rung, trong lòng thậm chí còn muốn đánh chết gã ta.
Cậu ba nhà họ Dung tiếp tục rung chân: “Ba, bây giờ đã là tận thế rồi, ba còn có thời gian rảnh rỗi quan tâm đến tư thế ngồi của con hả?”
Gã ta vẫy tay để quản gia rời đi, cũng thay đổi tư thế ngồi: “Lần nay ba tin con đi, thân thủ của người đàn ông trong nhà số 50 còn giỏi hơn cả bộ đội đặc chiến, ra tay bẻ khớp tay chân của người ta, cô gái kia còn ác hơn, ra quyền đều đánh vào huyệt đạo.
Đánh cho người ta bị thương nặng, nhưng lại không để người ta chết, độ chính xác này không phải người bình thường nào cũng làm được.
Cô bé cũng chỉ tầm bảy tám tuổi, đã nhấc chân đá trật cằm của người ta. Tuổi còn nhỏ như vậy, cô bé phải luyện bao lâu mới được như hôm nay.
Điều này có thể chứng minh điều gì? Ba người này bình thường giết người như ngóe, chém người còn đơn giản hơn cắt thức ăn.
Cả nhà chế tạo biệt thự thành pháo đài, ngay cả thủy tinh cũng được chuẩn bị, ba nói xem có phải bọn họ biết được gì rồi không?”