Cậu ba nhà họ Dung bị đụng đến choáng đầu, bị ba ruột mắng còn đau đầu hơn, buồn bực nói: “Ba, không phải con muốn chọc vào bọn họ đâu.”
“Chọc?” Ông cụ Dung suýt chút nữa đã cầm cây gậy gõ vào đầu gã ta: “Con hay lắm, lấy mạng ra mà chọc.”
Mắng thì mắng, nhà số 50 thật sự quá ngang tàng, lại dám đụng đến mấy lần, đụng cho chiếc Maybach của nhà họ Dung nát bét, thậm chí còn lấy ra túi thuốc nổ và lựu đạn.
Sao nào, thật sự xem nhà họ Dung là cục bột? Muốn nắn bóp thế nào cũng được!
Ông cụ Dung tức giận, bảo quản gia mời cảnh sát trưởng đến.
Thứ người nguy hiểm như vậy, tuyệt đối không thể cho ở lại đây.
“Ba, chuyện này con sẽ tự mình giải quyết, ba đừng gọi cảnh sát…”
“Con giải quyết cái cục cứt!” Ông cụ Dung không thể nhịn được nữa, lập tức đánh tới: “Gây chuyện còn chưa đủ hay sao? Ngày nào đó mình chết thế nào cũng không biết!”
Nếu không phải con ruột, đã đánh chết từ lâu rồi.
Địa vị của nhà họ Dung rất cao, cục trưởng Lăng được mời đến rất nhanh.
Ông ấy không vội đến nhà họ Dung, mà kiểm tra chiếc Maybach bị đụng hỏng, lại nghe các nhân chứng kể lại, cho dù là an ninh hay là đám người giàu vây xem, lời khai đều giống với nhau.
Nhà số 50 là một ổ phần tử cực đoan.
Có túi thuốc nổ, lựu đạn, tay không đoạt súng, lấy ba địch hai mươi, vừa khó chịu đã cho người ta một bạt tai, nghe kể thì đúng là rất tàn ác.
Vào nhà họ Dung, cục trưởng Lăng hỏi người trong cuộc là cậu ba nhà họ Dung: “Cậu Dung, có thể kể một chút chuyện gì đã xảy ra không?”
Cậu ba nhà họ Dung không ngờ lại làm lớn chuyện đến mức này, gã ta thật sự cảm thấy có hứng thú với nhà số 50, nhưng lại không có lý do thích hợp nào để tiếp cận, thủ đoạn này có hơi cực đoan.
Gã ta thật sự không ngờ, phản ứng của Khương Ninh lại càng cực đoan hơn.
“Thật ra thì, xe của tôi bị hư.” Suy nghĩ một chút, gã ta vẫn nói sự thật.
Lúc này sắc mặt của ông cụ Dung đã thay đổi.
Cục trưởng Lăng là người thế nào, vừa nghe một cái, đã biết rõ tình huống lúc đó.
Đối với cậu ba nhà họ Dung, sao cục trưởng Lăng lại không biết lai lịch của gã ta được, trước khi tận thế đúng là không quen lắm, con trai của gia đình giàu nhất thành phố Phượng, còn là một công tử ăn chơi thích gây chuyện.
Nếu không phải đang mặc đồng phục trên người, ông ấy thật sự muốn nói một câu, cuối cùng đã có thể gặp được người xử lý gã ta rồi.
Xử lý nhiều vào, xử lý cho chết luôn, mấy người này đáng bị như vậy!
Cục trưởng Lăng rất tò mò với nhà số 50, dựa vào sức một mình mình mà đấu với cả khu nhà, đúng là một phần tử nguy hiểm, thậm chí còn không nể mặt người nhà họ Dung.
Thật dũng mãnh.
Người của nhà số 50 còn chưa có trở lại, cục trưởng Lăng hỏi: “Có hình của bọn họ không?”
Đương nhiên là có, phòng an ninh có ghi lại.
Cục trưởng Lăng quan sát cẩn thận, hình như hơi quen quen.
“Có phải bọn họ còn có một con chó chăn cừu, nhìn vô cùng khỏe mạnh xinh đẹp?”
“Đúng, đúng là có con chó, lúc trước suýt chút nữa còn cắn chết một con lạc đà Alpaca.”
Thấy cục trưởng Lăng nhìn chằm chằm bức hình, thật lâu sau vẫn không có phản ứng gì, ông cụ Dung cảm giác có cái gì không đúng: “Cục trưởng Lăng, có phải đám người này có vấn đề gì không?”
Đương nhiên là có vấn đề, nhưng phải nói làm sao đây?
Cục trưởng Lăng cân nhắc mãi.
Lần đầu tiên gặp mặt, là ở hiện trường xét xử công khai.
Lần thứ hai gặp mặt, là ở căn cứ Thanh Cương, còn tặng cho ông ấy rất nhiều quà nữa.
Mặc dù không thấy tận mắt, nhưng dựa vào lời khai của người còn sống, một con chó có thể mang theo túi thuốc nổ, ông ấy thật sự không nghĩ ra được con thứ hai.
Lần thứ ba gặp mặt, Hà Thiên Minh che giấu rất tốt, nhưng không phải ai cũng không sợ hãi như Hà Thiên Minh, thậm chí cục trưởng Lăng còn không cần mở miệng, chỉ cần biết có con chó là được.
Bây giờ, bọn họ lại đến thành phố mới Quang Minh.