Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 549 - Chương 550

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 550 -

Về đến nhà, người nào người nấy đều tắm từ đầu đến chân.

Hoắc Dực Thâm đi ra khỏi phòng tắm, Khương Ninh lại đang uống rượu ở trong phòng.

Trên bàn có hai chai bia rỗng, nhưng bình trong tay cô chính là rượu trắng, đang đổ vào miệng…

Anh vội vàng chạy đến, cướp bình rượu lại.

Khương Ninh uống đến mức mặt đỏ bừng, đôi mắt mờ mịt, nhìn chằm chằm Hoắc Dực Thâm rồi cười.

Đặt chai rượu sang một bên, Hoắc Dực Thâm kéo cô vào lòng: "A Ninh, nếu tâm trạng em không tốt, dù là gì thì cũng hãy nói với anh."

Nói á? Haha, Khương Ninh không biết nên nói gì, lại càng không biết bắt đầu từ đâu.

Cô đột nhiên ôm choàng cổ Hoắc Dực Thâm, nhón chân lên hôn mạnh vào môi anh, đưa tay cởi thắt lưng anh…

"Chờ xíu, để anh khóa cửa đã.”

Kéo rèm cửa sổ xuống, ngủ đến tối tăm mặt mũi.

Lúc tỉnh lại đã là ngày hôm sau, tâm trạng Khương Ninh đã bình tĩnh trở lại.

Đậu Đậu đã đưa gà ngỗng và thỏ trở lại, đang cẩn thận cho chúng ăn: "Anh Tiểu Mục, cảm ơn anh đã giúp em chăm sóc chúng. Chờ chúng lớn lên rồi đẻ trứng, em sẽ mời anh ăn.”

"Em gái Đậu Đậu, mấy ngày nay anh đã đi học nhào lộn và trồng cây chuối, hôm nào em đến nhà anh chơi, anh sẽ nhào lộn cho em xem.”

"Được ạ.”

"Ba cho anh đồ ăn ngon, anh cũng để dành cho em một phần.”

"Cảm ơn anh Tiểu Mục.” Đậu Đậu lấy khoai lang khô từ trong túi ra: "Em trồng khoai lang đỏ ở đây, làm thành khoai lang khô, em mời anh ăn."

Hoắc Dực Thâm đã làm xong bữa sáng trong bếp, lên lầu gọi Khương Ninh dậy: "Mệt không, có muốn ngủ nữa không?"

Mệt mỏi, thân thể như muốn rời ra thành từng mảng nhưng lại vô cùng thoải mái.

Cô ngồi dậy, dựa vào trên vai anh: "Cảm ơn anh."

Hoắc Dực Thâm xoa đầu cô: "Không cần cảm ơn, đừng quên những gì em đã nói hôm qua?"

"Lời nói ngày hôm qua?"

"Em có gia đình.” Hoắc Dực Thâm nhắc nhở cô, mỉm cười nói: "Em có chồng."

Mặt già của Khương Ninh đỏ bừng: "Không có giấy chứng nhận, không tính."

"Hôn nhân thật sự, tại sao không tính?"

Khương Ninh phát hiện, đồng chí Hoắc chẳng những da mặt càng ngày càng dày mà miệng cũng càng ngày càng dẻo.

Thức dậy rửa mặt, ăn miến gạo.

Ăn xong rồi làm việc, phân loại những cây con vừa thu thập, trộn lẫn dịch dinh dưỡng với chất tăng trưởng rồi ngâm rễ cây con bị thời tiết làm hỏng vào trong.

Nếu trạng thái sinh trưởng tốt hơn, nó sẽ lập tức được trồng vào trong vườn đất đen, chờ phát triển hơn nữa sẽ được chuyển ra.

Trong khoảng thời gian tiếp theo, Khương Ninh không ra ngoài nữa. Công việc bên ngoài đều do hai anh em xử lý, còn cô thì trông nom thực vật trong không gian, sau đó dạy thêm cho hai người chút nền tảng y học.

Mã Quang Niên dành phần lớn thời gian của mình để tiến hành nghiên cứu ở thành phố Quảng Đông, nhưng mỗi tuần sẽ dành chút thời gian đến thành phố Phượng, bớt nửa ngày để dạy những sinh viên có trình độ, nửa ngày còn lại thì kê đơn thuốc cho những người sống sót có nhu cầu.

Không muốn Trung y bị đứt đoạn thất truyền nên việc dạy sinh viên là miễn phí, chỉ có một yêu cầu cơ bản duy nhất đó là có nền tảng.

Ông ấy thật sự rất bận nên chỉ có thể chọn một mức độ nhất định. Còn đối tượng có nền tảng kém hơn thì sẽ do sinh viên dạy.

Cho đến hiện tại, ông ấy chỉ mới nhận được một học sinh là Khương Ninh.

Còn đến khám bệnh, chắc chắn phải thu phí.

Không đắt, mỗi bệnh nhân hai lạng lương thực là được. Dù sao thì bác sĩ chỉ xem bệnh và kê đơn, không cung cấp thuốc. Châm cứu thì phải nửa cân lương thực.

Không chỉ ông ấy ngồi bắt mạch mà còn có cả các bác sĩ khác trong viện nghiên cứu, tiền phí và thực phẩm đều dùng để duy trì hoạt động của lều trồng trọt.

Mã Quang Niên đã thăm dò khả năng của Khương Ninh, qua mấy ngày mà có thể học được Trung y đến trình độ này đúng là rất đáng khen ngợi.

Những điều cơ bản đã được củng cố, trước mắt, điều thiếu nhất lúc này chính là kinh nghiệm.

Vì vậy, Mã Quảng Niên đã đưa Khương Ninh ra ngoài phòng khám, phân một vài trường hợp đơn giản cho cô.

Chưa kể, chẳng những có thể kê đơn thuốc mà ngay cả việc đấm bóp và châm cứu cũng làm ra hình ra dạng.

Khi gặp khó khăn, Mã Quang Niên sẽ gọi Khương Ninh đến, vừa chữa bệnh vừa giảng giải cho cô.

Đi theo chuyên gia hàng đầu tự nguyện dẫn dắt mình, quả thật có thể học được rất nhiều kiến thức. Cả ngày Khương Ninh đều ở lại chỗ được phân.

Cuối cùng, để cảm ơn sự tốt bụng của Mã Quang Niên, cô đã lái xe đưa cả nhóm người trở về Viện Nghiên cứu ở thành phố Quảng Đông…

Bình Luận (0)
Comment