Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 55 - Chương 56 - Cảm Ơn Ông Chủ Đã Tặng Đồ 2

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 56 - Cảm ơn ông chủ đã tặng đồ 2

Cảm ơn ông chủ đã tặng đồ 2

Phòng nghỉ ngơi có gian bếp, ở đó có tủ lạnh cực lớn, pate gan ngỗng, thịt bò lát, trứng cá, nấm Truffle, bào ngư hoàng kim, thịt đùi lợn muối, rượu vang từ năm 82, thịt bò, sashimi vân vân.

Tủ lạnh không những đầy đồ ăn mà còn có bình điện riêng, tất cả nguyên liệu đều vô cùng tươi mới.

Ngoại trừ phải cảm ơn ông chủ, Khương Ninh cũng không biết phải nói gì, ngay cả tủ lạnh chứa nguyên liệu nấu ăn cũng nhét vào trong không gian.

Thanh kiếm và gậy đánh golf là vũ khí tốt nhất trong thời tận thế, Khương Ninh cũng không định giấu giếm nên bỏ vào trong túi đeo trên vai.

Đồ của tầng 14, tầng 15 cũng nhiều, hơn nữa cô thu gom hết sức cẩn thận, không khác gì lục tung hết mọi ngóc ngách, bất kỳ đơn chuyển phát nhanh nào cũng không thoát khỏi tay cô.

Tầng 13 thì có hơi phức tạp, ở đây như căn cứ ấp trứng kỹ thuật cao vậy, đủ các loại công ty khởi nghiệp.

Công ty khởi nghiệp khá nghèo, nghèo đến mức cái quần cũng không có mà mặc, thật sự lục tung lên hết mà không tìm thấy gì.

Khương Ninh mệt mỏi thở hổn hển, ăn mấy cái bánh ngũ cốc tiếp năng lượng để có sức cạy cửa.

Một công ty vải linen, diện tích nhìn không lớn, bày đủ loại vải vóc, tủ trưng bày hàng mẫu quần áo mùa thu bán chạy màu xám bạc —— Đề giá là một triệu chín trăm tám mươi nghìn đồng.

Có cắt cổ cũng không đến mức như vậy, bộ chỉ số thông minh của người mua thấp lắm hả?

Với sự tò mò thúc đẩy, Khương Ninh tiến đến cẩn thận quan sát.

Quần áo bằng linen nhiệt độ ổn định có thể duy trì ở nhiệt độ 25 độ.

Nếu như vậy, Khương Ninh cầm búa đánh vào lớp thủy tinh, cầm quần áo ở trong tay.

Nhiệt độ ổn định cái con khỉ, áp lên tay cũng không có chút thay đổi nào.

Nhưng mà, cảm giác rất mềm mại trơn nhẵn, đụng vào da… Cũng như không đụng, có hơi giống lụa.

Xoa xoa lại ngửi ngửi, còn rất thoáng khí nữa.

Khương Ninh muốn nó, dù có giá một triệu chín trăm tám mươi nghìn đồng, cũng lấy về mặc thử một chút.

Nếu như không phải tận thế, cô làm gì được mặc thứ đồ mắc tiền như vậy.

Lấy hết toàn bộ vải vóc, còn tìm được mười cuộn vải giống hàng mẫu trong kho hàng, cầm về làm đồ lót bó sát cũng không tệ.

Đang kiểm tra tầng 13 được một nửa, Trương Siêu đã kiểm tra xong, không quên chạy đến giúp.

Thấy trên lưng cô có thanh kiếm và gậy đánh golf, tròng mắt của anh ấy thiếu chút nữa rớt xuống, hồi lâu mới giơ ngón cái lên: “Cậu giỏi thật!”

“Đi đâu cũng may mắn cả, quá dữ.”

Trời đã tối, phải tăng nhanh tiến độ, Khương Ninh đuổi bọn họ đi dọn vật liệu xuống lầu chất lên thuyền cao su.

Trương Siêu mệt như chó, nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo.

Trời tối không thích hợp cho việc thu gom, Khương Ninh mệt lả người, nhưng vì sau này có thể trải qua thời kỳ tận thế được tốt hơn, cô vẫn cắn răng kiên trì.

Cũng không lâu sau, Lục Vũ cũng chạy đến hỗ trợ, mấy người bọn họ thu dọn thì được.

Hỏi thăm một chút, cảm giác một kéo ba vác còn không xong, hơn nữa đồ còn rất nặng, thuyền đi đầu chắc bị ép đến mức không di chuyển được nữa.

Đuổi Lục Vũ đi giúp dọn đồ, lại lấy từ không gian ra chiếc thuyền tấn công được đóng gói đàng hoàng, xách thêm thùng xăng năm lít.

Sau khi nói cho mọi người biết xong, sau này cô cũng có một chiếc thuyền tấn công rồi.

Tầng 13 không có bao nhiêu đồ, Khương Ninh kéo cái thùng thô to ra ngoài: “Lục Vũ, mau nhìn xem tôi tìm được cái gì này? Một cái thuyền tấn công, ha ha ha!”

Lục Vũ trợn tròn mắt: “A Ninh, cô không phải may mắn bình thường đâu!”

“Đúng vậy, chắc là có người thích đi trên nước đã mua về, không ngờ lại trở thành món hời của tôi.” Diễn xuất thật vụng về.

Trời tối, Lục Vũ không thấy rõ biểu cảm của cô, đi về phía kể cho Trương Siêu: “Siêu, A Ninh nhặt được thuyền tấn công kìa.”

Cứ như vậy, tầng 18 có hai chiếc thuyền tấn công, ba chiếc thuyền cao su, tài sản cũng xem như đủ.

“Nhưng xăng ít quá, chắc chạy không được bao xa.”

“Không sao đâu, đến lúc đó chúng ta nghĩ cách đi lấy xăng, sau này muốn đi đâu cũng được.”

Bốn người dọn dọn khiêng khiêng, đem tất cả vật liệu trong năm tầng đi.

Gom hết một tòa nhà, vật liệu thu về đúng là rất nhiều.

Đừng nói là một chuyến, có hai chuyến cũng mang không hết.

Bình Luận (0)
Comment