Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 570 - Chương 571

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 571 -

Tân Thành không lớn, đến thành Tây không quá năm cây số, Khương Ninh nhanh chóng chạy xa ra khỏi vùng núi, chưa đến hai mươi phút đã tới nơi.

Nơi này khá vắng vẻ, bốn phía không có dấu hiệu đánh nhau, chỉ có một chiếc xe ô tô mới năm mươi phần trăm.

Hai người ngồi trong xe, cánh tay Đinh Kỳ bị thương, viên đạn còn nằm bên trong, do mất máu quá nhiều nên sắc mặt cô ấy tái nhợt.

Trịnh Vỹ Lệ buộc cánh tay Đinh Kỳ để cầm máu lại, trên người cô ấy cũng có nhiều vết thương, quần áo dính đầy máu nhưng tạm thời không nguy hiểm đến tính mạng.

Phía sau xe chất đầy năm thi thể, tất cả đều là nam.

Nghĩ đến đôi bên sẽ xảy ra một trận đấu ác liệt, mà Trịnh Vỹ Lệ và Đinh Kỳ thắng nên lái xe rời khỏi hiện trường vụ án.

Điều cấp bách nhất bây giờ là cầm máu lấy viên đạn ra giúp Đinh Kỳ, nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng.

Cô ấy mất máu quá nhiều, đưa về biệt thự để phẫu thuật rất nguy hiểm.

Khương Ninh bỏ ba lô xuống: "Em có mang theo ít thuốc khẩn cấp trong người nhưng số lượng không nhiều."

Nhờ ba lô che giấu, cô lấy ra dụng cụ phẫu thuật đơn giản, thuốc giải độc và bông băng kim khâu ra.

Trịnh Vỹ Lệ bị thương do đao chém nhưng đã cầm máu xử lý đơn giản: "Vết thương của chị không sao, em nghĩ cách cứu Đinh Kỳ đi."

Là người tuần tra an ninh, không thể lấy tính mạng treo trên thắt lưng, thuốc sơ cứu cơ bản nhất cũng mang theo một ít, chỉ là không ngờ rằng xảy ra chuyện lớn như vậy, bông băng mang theo không đủ dùng.

Lái xe đến nơi yên tĩnh hẻo lánh, Trịnh Vỹ Lệ canh gác ngoài xe, Khương Ninh ở trong xe phẫu thuật cho Đinh Kỳ.

Mạng lớn, viên đạn không trúng phải nơi nguy hiểm.

Trước hết là khử độc cho vết thương, sau đó là gây mê, dùng dụng cụ phẫu thuật lấy viên đạn ra...

Cả quá trình nhanh chóng, Trương Siêu và Lục Vũ suýt chút nữa là nổ phổi.

Biết Đinh Kỳ bị trúng đạn hôn mê, Trương Siêu xanh cả mặt, căng thẳng ngồi ngoài xe canh chừng: "Rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy hả?"

Trịnh Vỹ Lệ chưa khỏi bệnh hẳn, để hỗ trợ lẫn nhau, đội tuần tra an ninh sắp xếp hai người chung một nhóm.

Lúc tuần tra gặp được đen ăn đen, hai bên liều chết với nhau.

Cho dù là theo đội hay một mình đều do đạo lý tận thế mạnh thắng yếu thua quyết định,thấy ăn bẩn không ít vật tư nên Định Kỳ định chặn lại kiếm vốn lớn.

Phú quý hiểm trung cầu, hơn nữa không có gì đáng sợ hơn nghèo khổ, bốn người xách thân đi làm tuần tra an ninh vì muốn nhanh chóng làm giàu cơ mà.

Cơ hội đến làm sao có chuyện không muốn được.

Hai người ăn ý với nhau, không ngờ tới đối phương thế mà thâm tàng bất lộ, sống chết trước mắt mới rút súng ra.

Cũng may cả hai thân thủ không tệ, đặt cược tính mạng với nhau thắng rồi.

Trương Siêu đợi nửa tiếng thì cửa xe mở ra.

Anh ấy sốt sắng nhìn về phía Khương Ninh: "A Kỳ sao rồi?"

"Viên đạn đã được lấy ra nhưng mất máu quá nhiều, có thể vượt qua nguy hiểm được hay không phụ thuộc vào số mệnh của cô ấy."

Không có bệnh viện, nếu không thể truyền máu ngay bây giờ thì xem ý trời thôi.

Cả người Trương Siêu cứng đờ, lo lắng nhìn Đinh Kỳ.

Khương Ninh không rảnh an ủi anh ấy, vội vã xử lý vết thương cho Trịnh Vỹ Lệ.

Thuốc gây tê rất quý giá, người bình thường hầu như không mua nổi, Trịnh Vỹ Lệ cắn răng nói: "Vết thương của chị không nặng, A Ninh cứ khử độc rồi khâu lại là được."

Khương Ninh kiểm tra vết thương rồi khâu lại cho cô ấy.

Cô dự trữ có hạn, Hoắc Dực Thâm cũng không có nhiều, nói không chừng sau này còn vết thương nguy hiểm hơn.

Trịnh Vỹ Lệ cắn chặt khăn tay, mồ hôi trên trán túa ra, căng thẳng không rên tiếng đau nào.

Lục Vũ ôm lấy cô: "Vợ đừng sợ."

Nhớ đến anh ấy bao dung chăm sóc hơn hai năm, Trịnh Vỹ Lệ không nói gì, lẳng lặng dựa vào người người anh ấy.

Vết thương bên ngoài đã giải quyết xong, tiếp đó là xử lý thi thể.

Bình Luận (0)
Comment