Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 583 - Chương 584

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 584 -

Đồng thời, trong khu nhà cũng tổ chức họp với các chủ nhà, nội dung có liên quan đến vấn đề an toàn trong đêm vô tận.

Chuyện liên quan đến an toàn của gia đình, các nhà đến rất đông đủ.

Đêm vô tận sẽ không thấy gì, vì để bảo vệ an toàn trong khu nhà, đề nghị trước hết nhà của mọi người đều gắn đèn điện, như vậy sẽ thuận tiện cho an ninh tuần tra, cũng tạo ra uy hiếp nhất định cho thế lực xã hội đen.

Mặc dù sống chết của người khác cũng không có liên quan đến mình, nhưng môi hở răng lạnh, Khương Ninh vẫn lên tiếng đề nghị: “Lắp ở trước cửa không an toàn, nếu thật sự có côn đồ đi vào, một hòn đá cũng có thể đập bể đèn.

Tôi đề nghị lắp ở mái hiên tầng một, còn có lồng bảo vệ.”

Mẹ nó, con bà ta còn chưa được chữa trị, suýt nữa thì hại chết con trai bà ta, bà Tiêu cũng không lộ vẻ giễu cợt gì, chỉ làm như không nghe.

Nhưng cậu ba nhà họ Dung lại đồng ý cả hai tay: “Chị Khương nói đúng lắm, cứ làm như vậy đi.”

Suýt nữa thì bà Tiêu phun ra búng máu.

Cuộc họp vừa tan, Dương Kiệt đuổi theo hai người: “Huấn luyện viên Hoắc, chị Tiểu Khương.”

Khương Ninh quay đầu: “Sao vậy?”

Dương Kiệt chạy đến trước mặt hai người chào hỏi: “Đội trưởng Hà nói đêm vô tận sắp đến rồi, bảo chúng tôi từ chức trở về giữ nhà.”

Khương Ninh kinh ngạc, tiền lương trong khu nhà này không thấp, hơn nữa làm việc cũng khá thoải mái, ở bên ngoài không biết có bao nhiêu người mơ ước đến công việc này, không ngờ Hà Thiên Minh lại đề nghị bọn họ từ chức.

Không có người ngoài ở đây là Dương Kiệt cũng nói thật: “Đội trưởng Hà nói, khu nhà này trong ngày vô tận là an toàn nhất, nhưng trong đêm vô tận thì ngược lại, nơi này sẽ là nơi đám côn đồ để mắt đến trước tiên, ông ấy bảo tôi nhắc nhở hai người phải chú ý bảo vệ mình.”

Hèn gì người của Áo Viên lại nghe lời Hà Thiên Minh vô điều kiện, người này thật sự là nhìn xa trông rộng, đôi mắt tinh tường nhìn thấu lòng người.

Khương Ninh tò mò: “Đội trưởng Hà vẫn ở cùng với mọi người hả?”

“Không có, ông ấy chuyển đến khu tòa thị chính rồi, nhưng chỉ cần tòa nhà chúng tôi có chuyện đến tìm, ông ấy cũng sẽ giải quyết trước tiên.”

Thật ra bọn họ cũng không từ bỏ được công việc này, nhưng lương thực còn lâu mới quan trọng bằng tính mạng, hơn nữa trong một năm qua mọi người đã cùng nhau làm việc, trữ được khá nhiều lương thực.

Tất cả người trẻ tuổi đều ra ngoài làm việc, ai sẽ bảo vệ người trong nhà đây?

Bọn họ phải trở về lập kế hoạch phòng thủ, phòng ngừa đến lúc đêm vô tận đến thì đám côn đồ lại đến cướp.

Nếu thời gian không sai lệch quá nhiều, ba tháng nữa chắc hẳn sẽ đến đêm vô tận, Khương Ninh quan tâm nói: “Khi nào mọi người định đi?”

“Theo luật là nửa tháng, nhưng đội trưởng nói phải tìm người thích hợp thì chúng tôi mới có thể rời đi, tôi đoán chắc chừng một tháng.”

Đúng vậy, an ninh ở khu nhà giàu không phải ai cũng có thể làm được, vấn đề không phải là thân thủ mà còn cần điều tra đến thân phận bối cảnh, lỡ như gặp phải côn đồ thì rất phiền phức.

...

Sau bao khó khăn trắc trở, cuối cùng Lục Vũ và Trương Siêu cũng có một căn nhà cho riêng mình.

Nhưng cũng là nhà nhỏ hai phòng, hai nhà ở cạnh bên nhau

Dù có thể kiếm được, nhưng vì có nhà nên suýt chút nữa chết đói luôn, ba người bọn họ làm gì sửa chữa nổi nữa, ngay cả cửa sổ cũng là do Khương Ninh lấy đồ secondhand từ trong không gian ra.

Cũng khá cũ rồi, nhưng vẫn còn rất chắc chắn.

Đồng thời, mỗi nhà được tặng mười cân hạt bắp và khoai lang đỏ phơi khô, xem như là quà tân gia của cô và Hoắc Dực Thâm.

Lúc ăn cơm sẽ đến nhà của Lục Vũ, do Trịnh Vĩ Lệ xuống bếp, chỉ là một bữa cơm đơn giản.

“A Ninh, anh Thâm, hai nhà bọn chị chỉ có cơm canh đạm bạc, không có phong phú như nhà hai người, đừng chê nha.”

Khương Ninh nịnh bợ nói: “Thời gian ngắn như vậy đã có thể mua nhà, cả thành phố Phượng này cũng chỉ có hai người làm được, vậy có khi chưa đến nửa năm nữa, có khi mua được biệt thự đó.”

Trương Siêu vui vẻ: “Được, sau này sẽ trở thành hàng xóm của cậu và anh Thâm.”

Cơm nước xong lại nói chuyện một hồi, hai người mới về nhà.

Mới vừa vào khu nhà, lại phát hiện có nhiều xe tải ra vào, cũng có rất nhiều công nhân đang bận rộn làm việc.

Không biết cậu ba nhà họ Dung đã nói gì với ông cụ Dung, lại bắt đầu cho xây dựng hàng rào.

Ngay cả nhà họ Dung có hộ vệ mà còn phải xây tường, những nhà khác cũng trở nên hoảng loạn…

Bình Luận (0)
Comment