Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 585 - Chương 586

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 586 -

Cậu ấy cũng không biết nói thế nào, cảm thấy khoảng thời gian này bị xa lánh, đám người chơi thân với đội trưởng đội bảo vệ, thi thoảng tụ tập cùng một chỗ thì thầm, nhưng khi thấy bọn họ lại nhanh chóng tản ra.

Đúng là, trong đoàn đội cũng có người lôi bè kéo phái.

Lúc trước không có vấn đề gì, thậm chí đội trưởng đội bảo vệ còn đối xử rất tốt với bọn họ, khoảng thời gian này lại thay đổi thái độ 180 độ.

Nhưng nhóm Dương Kiệt phải xin nghỉ việc, lại chậm chạp không phê duyệt, phỏng vấn người mới cũng bới lên móc xuống, hôm nay đột nhiên lại đồng ý.

Khương Ninh nghe xong, một lúc sau mới mở miệng: "Người đi thì tình cảm cũng nhạt, ở đâu cũng đều vậy thôi, mọi người đừng nghĩ nhiều, lấy được tiền lương lương thực thì nhanh chóng về nhà."

"Chị Tiểu Khương, chị với huấn luyện Hoắc cũng phải chú ý an toàn, bọn em đi đây."

Sau khi tiễn đám bọn họ, mặt Khương Ninh lập tức trầm xuống.

Cô dán cảnh cáo nhiệt độ lên, sau đó bật lưới điện gắn với cửa inox lên, lại cài năm then chốt ở cửa gỗ nặng nề.

Về phòng, Đậu Đậu đã nấu xong bữa sáng.

Thấy sắc mặt cô nghiêm túc, Hoắc Dực Thâm mở miệng nói: "Sao vậy?"

Khương Ninh nói sự nghi ngờ của Dương Kiệt ra: "Đêm vô tận đột nhiên đến, theo lẽ thường thì để bảo vệ an toàn của khu chung cư, vào lúc này đội trưởng đội bảo vệ không nên để người đi."

"Em lo đội bảo vệ có ý đồ khác à?"

Khương Ninh suy nghĩ một chút: "Nếu là anh, anh có kiếm một mối lớn không?"

Cô không phải đa nghi, mà là lòng người khó đoán.

Không chỉ một lần cô nhìn thấy, mấy người trẻ nhà giàu đời thứ hai thứ ba ăn nói ngông cuồng với đội bảo vệ, bọn họ có mấy người không tuân thủ quy tắc ra vào, bảo vệ chấp hành quy định thì lại bị mắng chửi, nghiêm trọng hơn thậm chí còn bị cho ăn tát.

Nói câu khó nghe, tận thế ai cao quý hơn ai chứ, nếu như không phải vì kiếm chút tiền lương lương thực thì ai bằng lòng nhẫn nhục chịu đựng bị chà đạp nhân cách.

Còn nhớ vụ lạc đà Alpaca nhổ nước bọt dẫn đến xung đột kia không, đội trưởng đội bảo vệ đến can ngăn, tên công tử kia giơ tay lên là tát một cái, mở miệng là mắng người ta chó canh nhà.

Xung đột một hai lần thì thôi, hơn một năm này không những xung đột nhiều lần, đến người hầu của đám nhà giàu cũng đến vênh mặt hất hàm sai khiến, có công việc vất vả nặng nhọc bẩn thỉu nào cũng gọi bảo vệ.

Thậm chí còn có người quá đáng hơn, gọi người đền đổ rác, còn có người yêu cầu phải dắt thú nuôi đi dạo.

Địa vị chênh lệch lớn, nhưng đội trưởng đội bảo vệ lại là người khôn khéo, dù có làm khó thế nào cũng tươi cười đón chào.

Ở trong hoàn cảnh này lâu, tâm lý thật sự không có vấn đề gì à?

Nếu có cơ hội xoay người để sẵn trước mặt bọn họ. . .

Đương nhiên, những thứ này chỉ là suy đoán của Khương Ninh, không khỏi mang chút ác ý.

Hoắc Dực Thâm mở miệng: "Chúng ta không có chứng cứ, nhỡ đâu đối phương không có ý xấu, mà nói ra cũng không ai tin."

So với bảo vệ, những người kia càng đề phòng nhà số 50 hơn.

Khương Ninh cũng nghĩ như vậy: "Mặc kệ người khác, chúng ta chỉ cần lo cho mình đã."

Nhưng mà vẫn phải nhắc nhở Tần Xuyên, đêm vô tận đừng dễ dàng mở cửa, cho dù đối phương là người quen.

Khương Ninh cảnh cáo trước nói: "Anh cũng đừng gọi tôi mở cửa, tôi chắc chắn sẽ không mở cửa."

Tần Xuyên cười ha ha: "Tôi còn tính gọi hai người đến nhà đánh mạt chược đây này, sớm biết vầy thì đã mở thêm một cái cửa ở tường vườn, hai nhà chúng ta có thể đến đi thoải mái."

Đều là người thông minh, biết điểm dừng là được.

Ngày nào cũng nhìn thấy ánh mặt trời, chó đã không quen với bóng đêm, cảm thấy nó hơi nôn nóng, thi thoảng đi đi lại lại.

Đêm vô tận đến, thế giới giống như được lắp một cái nút tạm dừng.

Biệt thự, nhà lầu, nhà máy, đường cái, người may mắn còn sống sót, cây nông nghiệp. . .

Tất cả đều bị bóng đêm nuốt chửng.

Mà con người không biết thứ trong bóng tối là gì, có sự sợ hãi từ khi sinh ra đã tồn tại.

Ánh sáng tự nhiên chiếu ra với ánh đèn, đều là ánh sáng, nhưng lại khác biệt một trời một vực.

Lúc ánh sáng mặt trời chiếu xuống, mở rèm cửa sổ ra có thể bao quát hết mọi thứ vào trong mắt.

Nhưng ánh đèn lại không làm được, khi mở rèm cửa ra, ngoài cửa sổ có thể là một khuôn mặt quỷ, hoặc là một tên côn đồ độc ác đang cầm đao.

Bình Luận (0)
Comment