Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 596 - Chương 597

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 597 -

Chuyện bà Trần đến, Khương Ninh không nói gì, là cô thật sự cảm thấy không cần phải nói.

Sự thật cũng không khó đoán, gặp phải người như bà Trần, trong lòng cô ngược lại còn cảm thấy thoải mái.

Không phải chỉ là ai ích kỷ hơn thôi à, ai mà không biết chứ?

Thực ra, cô sợ đối phương chó cùng rứt giậu, vứt bỏ cả đạo đức của mình.

Tình cảm gia đình thời tận thế vốn đã không chịu nổi thử thách, huống hồ một người theo chủ nghĩa ích kỷ thực dụng như bà Trần.

"Hoắc Dực Thâm, anh có thấy em quá ích kỉ không?"

Câu hỏi của cô khiến Hoắc Dực Thâm sửng sốt: "Sao lại hỏi như vậy?"

Khương Ninh mỉm cười: "Chỉ là đột nhiên muốn hỏi thôi."

Cô sẽ không vô duyên vô cớ đặt câu hỏi, Hoắc Dực Thâm có vẻ suy nghĩ: "Em đã từng nói, chúng ta là con người chứ không phải là thần, làm tốt chuyện trong khả năng của mình là được."

Đúng là thật sự có không gian, nhưng nó chỉ như hạt muối bỏ biển, bên cạnh đó, cô đã nói với chính phủ về thảm họa thiên nhiên trong mật thư, khiến biết bao nhiêu người được cứu sống, cô cũng hai lần để lại cho cục trưởng Lăng và Áo Viên rất nhiều vật tư...

Như vậy là quá đủ, không thể để phía chính phủ kéo chân sau, chỉ cần sống khỏe mạnh là được, còn cuộc đời cứ mặc kệ theo tự nhiên.

"Hoắc Dực Thâm, cảm ơn anh.”

Nếu như không gặp anh, rất có thể cô đã sống còn ích kỷ hơn nữa.

Hoắc Dực Thâm xoa đầu cô: "Đừng suy nghĩ lung tung.”

Nhiều ngày trôi qua, khu nhà tạm thời yên tĩnh lại.

Điều đó không có nghĩa là không có những tên côn đồ có suy nghĩ riêng mà da mặt cậu ba nhà họ Dung đủ dày, quấn lấy Hoắc Dực Thâm làm bom lửa: "Anh rể, người có năng lực có thể lo liệu, cả đội chúng ta đề cử anh làm đội trưởng."

Đúng vậy, gã ta đã đi cửa sau để được phân đội, nếu không phải đội của Hoắc Dực Thâm thì không được.

Bom lửa quá xuất sắc đúng không!

Hoắc Dự Thâm không ngấm nổi thái độ này, nhưng là vì cậu ba cung cấp xăng, lại còn luôn mồm nói anh rể nên anh vẫn làm mấy quả bom lửa.

Tần Xuyên đóng góp vài bình phun thuốc trừ sâu đeo vai, bên trong đổ đầy xăng, chỗ nào cần thì phun chỗ đó, nhớ đốt lửa đúng lúc là được.

Ngoài ra còn có hai con chó là lực lượng chính, chỗ nào có động tĩnh thì đừng hòng thoát khỏi tai mắt của chúng.

Mối quan hệ của nhà họ Dung đúng là không thể nghi ngờ, còn lấy được một ít trang bị tối tân từ căn cứ quân đội.

Không nhiều, chỉ có mười bộ.

Cậu ba nhà họ Dung ăn trộm đồ của nhà, lấy hai bộ đưa cho Hoắc Dực Thâm và Khương Ninh.

Lúc ông cụ Dung biết được, suýt chút nữa đã dùng gậy lớn đánh chết gã ta: “Con mang họ gì!”

"Ba, ba có hiểu đạo lý môi hở răng lạnh không?"

Cậu ba nhà họ Dung bị đánh không chấp nhận được, sờ chỗ sưng lên vị bị đánh lẩm bẩm: “Nhà số 50 có thể làm bằng cả một khu nhà, không nịnh họ thì nịnh ai? Ba đúng là ông già hồ đồ!”

"Con nói gì? Thằng nhóc con này con nhắc lại lần nữa ba xem!"

Bá tổng đẩy cặp kính gọng vàng: "Dượng à, em họ nói không sai, phải nịnh nhà số 50."

Hai thằng chó con này, cút hết ra ngoài!

Đồ đã đến miệng, bắt Khương Ninh nhả ra là điều không thể.

Chưa kể, trang bị mới nhất do căn cứ quân sự nghiên cứu chế tạo ra đương nhiên tốt, tính năng áo chống đạn tốt hơn, kính nhìn ban đêm cũng nhìn rõ, ban đêm đứng cách xa không rõ sẽ tự động chuyển sang chế độ giống như kính ngắm thân nhiệt.

Dùi cui điện cũng là dùi cui cấp một.

Trang bị này rất được yêu thích.

Đưa cho nhà số 50 thì ông cụ Dung cũng đồng ý thôi, cái chính là thằng con trời đánh kia vung tay quá trán, rồi ngày nào đó tiện tay đưa cho những người khác thì sao?

Sau khi đánh xong, ông ta vẫn lấy ra bốn bộ trang bị, mỗi một ca trực hai bộ, tất cả đều là những người tận tâm và trung thành, còn thừa để dành cho những trường hợp khẩn cấp.

Sau trận đánh kia, sức mạnh của nhà số 50 cũng không giấu được, chủ tịch Ủy ban trước kia từng chán ghét bao nhiêu thì bây giờ lại muốn la liếm bấy nhiêu.

Đáng tiếc là Hoắc Dực Thâm không nói cười tùy tiện.

Bình Luận (0)
Comment