Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 599 - Chương 600

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 600 -

Nhà họ Dung có nỗi khổ mà không thể nói, chiếc RV quá lớn, ra cửa không bị xé thành từng mảnh mới lạ.

Tuy nhiên đầu óc cậu ba nhà họ Dung cũng linh hoạt, cười đùa cợt nhả tìm đến Hoắc Dực Thâm: “Anh rể, hay là chúng ta đi lấy vật tư?”

Hoắc Dực Thâm từ chối.

"Đừng nhỏ nhen thế chứ." Cậu ba nhà họ Dung vô cùng giảo hạt: “Chiếc xe Hummer của anh chống đạn và cháy nổ, đi ra ngoài rất an toàn, không giống như chiếc Land Rover của tôi, kính và bánh xe làm từ đậu phụ nát.

Nói đến độ xe, anh đúng là một người chuyên nghiệp, xe của anh rể sau tận thế rất mạnh.

"Ôi, không biết tên cướp chết tiệt nào trộm SUV của tôi đi, không thì làm sao tôi có thể mở miệng nhờ anh rể được chứ, tôi chỉ cần đạp ga một cái là có thể nghiền nát đám côn đồ ở cửa thành mảnh vụn.

Tôi không thể nghĩ được nữa, đau tim quá!”

Khóe miệng Hoắc Dực Thâm giật giật.

Cuối cùng, dưới miệng lưỡi của cậu ba nhà họ Dung, Hoắc Dực Thâm miễn cưỡng chấp nhận ra ngoài lấy vật tư, đổi lại sẽ được nghỉ ba ngày.

Biết được chỉ có anh đi cùng cậu ba nhà họ Dung, Khương Ninh thật sự không thể tin tên cái công tử ham chơi kia được: "Em đi với anh."

Hai người họ đến nhà Tần Xuyên gửi đồ, trang bị đầy đủ rồi mới ra ngoài

Cậu ba nhà họ Dung còn khoa trương hơn, áo chống đạn, mũ sắt, kính nhìn nhiệt ban đêm, bên trong áo choàng quân đội còn găm thêm bảy, tám khẩu súng và vài quả lựu đạn.

Khương Ninh xoa xoa thái dương, không nói gì.

Cậu ba nhà họ Dung vô cùng vui vẻ, lên xe sờ chỗ này, sờ chỗ kia, giống như từ nhà quê lên phố vậy.

Thấy Khương Ninh trợn mắt nhìn, gã ta cũng không thấy xấu hổ.

"Chị gái à, đã lâu rồi tôi không được sờ vào chiếc xe nào xịn như thế này, nếu như chiếc SUV của tôi không bị trộm…"

"Anh có thôi đi không?" Khương Ninh quát gã ta: "Mất thì mất rồi, ngày nào cũng treo trên miệng để tỏ ra mình có bản lĩnh à?"

Cậu ba nhà họ Dung vốn đang buồn vì mất xe, còn bị đâm một dao vào phổi: “...”

"Tôi, sau này tôi không nói nữa là được chứ gì!"

Chiếc xe ra khỏi khu nhà, chạy thật nhanh trong bóng tối.

Chưa kể, trong bóng tối, nguy hiểm có ở khắp mọi nơi, thỉnh thoảng lại có những tên côn đồ cầm vũ khí lao ra từ hai bên đường, nhưng tiếc là hai chân không thể đuổi kịp bốn bánh.

Còn có bọn ghê tởm hơn nữa, đứng từ xa ném đá.

Hoắc Dực Thâm đeo kính nhìn ban đêm, rẽ hình chữ S để tránh, đá không đập phải kính xe.

Chỉ có mấy thủ đoạn vụng về này, hai người thấy nhiều rồi nên cũng không thấy lạ, chỉ có cậu ba nhà họ Dung ngồi ghế sau là tức giận rút súng: “Ôi chao, tao bực mình rồi đó!”

Chẳng mấy chốc họ đã đến Viện Khoa học Nông nghiệp thành phố Phượng, đã có rất nhiều người đến nhận vật tư, tất cả đều đội mũ sắt trên đầu, tay thì cầm vũ khí.

Các nhóm đều đề phòng lẫn nhau, cảnh giác quát sán bốn phía: "Đừng ai gây sự với ông đây."

Cậu ba nhà họ Dung có giấy phép sử dụng súng, quang minh chính đại bày súng ra, những người khác ngay lập tức tránh xa gã ta.

Sau khi xếp hàng hơn một tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng đến lượt thành phố mới Quang Minh.

Thứ mà Viện Khoa học Nông nghiệp nghiên cứu ra là một loại rêu có thể ăn, màu đen.

Sờ vào cảm thấy hơi xù xì, nhưng lại chịu lạnh giỏi và ưa bóng râm, chỉ cần có ánh sáng nhẹ thôi là có thể phát triển, hơn nữa tốc độ phát triển tương đối nhanh, chỉ cần để ở cây gỗ mục hoặc chỗ có bùn đất là được.

Các nhân viên làm việc cầm loa để giảng giải, phải đặt rêu đen ở trong nhà, giữ độ ẩm thích hợp là được.

Thành phố mới Quang Minh nhận lấy hai túi bạt lớn, nhét hết vào cốp xe.

Cậu ba nhà họ Dung mê đua xe, ngứa tay muốn sờ vào vô lăng nhưng hai người không thèm để ý đến gã ta.

Tuy nhiên, Khương Ninh cố ý đi đến trường học, điểm tạm trú của Viện Nghiên cứu Khoa học Y học Trung Quốc tạm thời đóng cửa, bên trong tối đen như mực.

Đêm vô tận dài ba năm thì nơi này cũng đóng cửa ba năm.

Cũng may Mã Quang Niên từng nói, nếu Khương Ninh có chuyện gì thì có thể đến thành phố Quảng Đông tìm ông ấy bất cứ lúc nào.

Khắp nơi đều là bạo loạn, mà hiệu ứng cánh bướm xuất hiện quá nhiều, hy vọng ông ấy có thể bình an vô sự.

Trên đường trở về khu nhà, họ bất ngờ gặp một nhóm cướp, hàng trăm tên côn đồ đang thỏa thích ăn uống say sưa.

Sau khi cướp xong, chúng vừa lao ra khỏi tòa nhà thì đúng lúc gặp cảnh sát đang làm nhiệm vụ, cảnh sát thậm chí còn chưa kịp mở cửa xe thì đã bị đám côn đồ ồ ạt xông tới bao vây ở trong xe…

Bình Luận (0)
Comment