Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 623 - Chương 624

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 624 -

Cho dù có thể sống sót trở về, cũng không có khả năng không bị tổn thương gì.

Đừng nói bạn bè thì nên giúp đỡ lẫn nhau, ngay cả anh em ruột thì cũng phải tính toán rõ ràng. Chưa kể hai người bọn họ mấy năm nay đã giúp đỡ rất nhiều lần, nếu không Trịnh Vỹ Lệ và Đinh Kỳ có thể đã chết rồi.

Từng chuyện một, lúc khó khăn hai nhà không có khả năng báo đáp, nhưng đều ghi nhớ trong lòng.

Trái tim của Đinh Kỳ cũng không phải bằng sắt.

Sự hiểu biết của cô ấy đối với Khương Ninh và Hoắc Dực Thâm hầu như đều là qua lời kể của bọn người Trương Siêu. Tuy gặp nhau vài lần nhưng không thân thiết, cô ấy chỉ biết hai người bọn họ rất có bản lĩnh, cuộc sống trôi qua cũng không tệ.

Nhưng cụ thể họ giàu có bao nhiêu, cô ấy cũng không để ý, nhưng cô ấy cảm thấy ít nhất cũng không phải cùng cấp bậc với nhà họ Dung.

Lý do sở dĩ Đinh Kỳ lén gặp Khương Ninh dù bọn người Trương Siêu không đồng ý là vì ngoài việc muốn tăng cơ hội chiến thắng. Cô ấy nghĩ rằng trước đây hai người đã từng làm qua chuyện xấu, hiện tại có cơ hội sao lại không tranh thủ một lần? Suy cho cùng ở tận thế ai lại chê vật tư nhiều.

Nhưng sau khi trải qua việc này, cô ấy mới sâu sắc nhận ra rằng giữa họ có một khoảng cách rất lớn.

Khương Ninh không thiếu thứ gì, mà đề nghị lúc trước của cô ấy vô cùng vô lý.

Sau khi trở về, bốn người đều suy ngẫm kỹ lại, đây không phải là mối quan hệ hợp tác ngang bằng.

Việc chia đều hiển nhiên là không công bằng.

Điều đáng quý hơn nữa là Khương Ninh và Hoắc Dực Thâm cũng không có bởi vì chênh lệch ưu điểm mà đưa ra yêu cầu muốn chiếm lợi lớn.

Bọn họ không nhắc đến đó là việc của họ, không có nghĩa là bọn người Đinh Kỳ có thể giả ngu giả ngơ.

Nhưng những thứ cô ấy cho Khương Ninh cũng không thiếu, nghĩ tới nghĩ lui thì cô ấy cảm thấy nhường chiếc trực thăng sẽ thích hợp hơn.

Khương Ninh cảm thấy hơi bất ngờ trước quyết định của bọn họ, lịch sự từ chối: “Không được, nói như vậy mọi người bị thiệt quá nhiều.”

Trương Siêu và những người khác cũng có thái độ rõ ràng: “A Ninh, đây là quyết định chung của chúng tớ. Mọi người đều là người một nhà, không cần phải khách sáo như vậy.

Trực thăng và nhiên liệu rất quý, nhưng cho dù quý đến đâu chúng cũng không bao giờ quý giá hơn mạng sống của mình. Dù cho là trước đây sống ở tầng 18 hay những năm gần đây trở lại thành phố Phượng, cậu cùng với anh Thâm đã giúp chúng tớ quá nhiều, trong lòng mọi người đều hiểu rõ.

Nếu mà hai người không nhận, trong lòng bọn tớ sẽ không yên tâm, như thế ngay cả làm bạn bè cũng không được.”

Khương Ninh âm thầm quan sát vẻ mặt của mấy người bọn họ, giọng điệu cực kỳ chắc chắn: “Không được, không được…”

Mọi người nhường tới nhường lui đều rất kiên định, thiếu điều muốn mặt đỏ tía tai.

Cuối cùng, Khương Ninh bất đắc dĩ nói: “Thôi được rồi, tôi nhận, nhưng mà sau này mọi người cần thì cứ việc mở miệng là được.”

Trực thăng và nhiên liệu rất quý hiếm, cô biết rõ điều đó: “Chúng tôi lấy trực thăng, mọi người muốn vật tư gì thì lấy trong hang động đá vôi.”

“Không, chúng ta chia đều.”

Mấy người đều biết rất rõ, nếu không phải Khương Ninh ra mặt nói chuyện, nhà họ Dung sẽ không cam lòng cho nhiều như vậy. Cho dù có cứu được cậu ba nhà họ Dung, nhiều nhất thì cũng chỉ được có 10.000 cân lương thực.

Khương Ninh thật sự không muốn nhận, nhường tới nhường lui đến gần như tức giận nên đám người Trương Siêu cũng không kiên trì nữa.

Có những lời chưa nói với nhau nhưng trong lòng bọn họ lại cảm thấy nhẹ nhõm.

Có được trực thăng và nhiên liệu, cho nên vẫn muốn mời khách.

Khương Ninh chọn trong không gian hai con cá nặng ba cân, dự định chiêu đãi mấy người bọn họ: “Tôi đã trao đổi cá với người ta, hôm nay nấu cá hầm cải chua để chúc mừng, thấy thế nào?”

Mấy người Trương Siêu mỗi ngày đều uống cháo bột ngô, trong miệng có thể xuất hiện chim, nghe thấy có thịt cá mắt tức khắc sáng lên, lập tức hỗ trợ giết cá.

Lẩu cá hầm cải chua vừa chua vừa cay, thêm giá đỗ, đậu hũ và rong biển không ngừng, ăn vào ngày se lạnh thật là sung sướng.

Tựa như quay trở lại tầng 18, nhẹ nhàng, đơn giản nhưng vẫn vui vẻ và thoải mái…

Dù chân thật cũng tốt, hư ảo cũng thế, trong thế giới tình người lạnh nhạt xa cách thời tận thế này, khiến cho người ta không khỏi muốn bắt lấy một chút gì đó.

Bình Luận (0)
Comment