Trong khu nhà có tổng cộng sáu căn biệt thự trống, nhưng người giàu trong khu nhà vừa nhiều chuyện vừa ranh mãnh, nhất là khi bọn họ đối mặt với cơn đói, đầu óc lại càng đáng sợ hơn.
Bề ngoài thì mang đồ tây giày da như cũ, nhưng lại lén giấu đi máy phát điện chạy bằng dầu cặn hoặc máy phát điện chạy bằng năng lượng mặt trời trong mấy căn biệt thự không chủ, lấy về nhà dùng hoặc đem bán đổi vật tư.
Con trai ngốc nhà địa chủ phản ứng chậm, đến khi gã ta để ý đến thì đã bị tháo đi từ lâu rồi.
Cũng từng là nhân vật có mặt mũi, chưa kể nhà họ Dung cũng không thiếu mấy món đồ này, nếu đã không tra ra được ai, vậy chuyện này cứ cho qua như vậy mà thôi.
Cho nên lúc nhóm Lục Vũ vội vàng yêu cầu giải quyết vấn đề chiếu sáng, nếu không thì chỉ có thể sống trong bóng tối, thậm chí còn không thể trồng được lương thực.
Máy phát điện dùng năng lượng mặt trời cũng vô dụng trong đêm vô tận, nhưng máy phát điện chạy bằng dầu cặn lại rất đắt, cho dù có dùng nửa số tài sản trong nhà để mua về, thì dầu cặn cũng là vấn đề khó giải quyết.
Phía chính phủ cũng dự đoán trước về đêm vô tận, cũng có thực hiện vài chính sách liên quan,trong đó có cả máy phát điện thô sơ.
Mấy người đi làm công, sẽ khá quen thuộc đến mấy sản phẩm khoa học kỹ thuật của chính phủ.
Máy phát điện thô sơ, thật ra chỉ đơn giản là dùng động năng của máy móc chuyển thành điện năng mà thôi.
Nghiêm túc mà nói thì cũng không phải là sản phẩm công nghệ cao gì, tầng mười tám đã dùng rồi, đạp xe đạp để phát điện.
Lúc ấy hai người một bệnh một yếu, bị A Ninh ép luyện tập gian khổ.
Máy phát điện thô sơ cũng đã được cải thiện, chẳng những dễ đạp hơn, mà hiệu suất điện phát ra cũng tăng lên.
Nếu đạp xe chăm chỉ, mỗi ngày thực vật được chiếu sáng chắc cũng không sao cả.
Máy phát điện thô sơ kia cái gì cũng tốt, ngoài chuyện là nó quá mắc.
Bốn người kiểm tra lại vật tư của mình, cắn răng có thể mua được một cái máy.
Bọn họ trải qua nhiều năm lang bạt, đối mặt với sống chết, tinh thần và thân thể cũng rất mệt mỏi, muốn ở lâu dài trong biệt thự, thì phải lên kế hoạch thật tốt cho tương lai.
Dự định của mấy người bọn họ, tất nhiên Khương Ninh không biết.
Ai cũng có cuộc sống của riêng mình, kế hoạch quan trọng thì có thể giúp đỡ một chút, nhưng những chuyện nhỏ nhặt thì không tham dự đến.
Tận thế thiên tai, vật tư chính là mạng sống của con người.
Khương Ninh dựa theo quyết định mới nhất, bắt đầu lên kế hoạch cũng Hoắc Dực Thâm, tất cả vật tư chia làm năm phần, bao gồm cả vũ khí đã lấy được trong hang đá vôi.
Hai người lái xe, đưa vật tư qua cho bốn người kia: “Chỗ tôi có gia cầm giống, cũng có chút hạt giống lương thực, hôm nào mọi người muốn cũng có thể đổi.
Chia cho mọi người hạt thóc, tôi dùng máy xay thóc nghiền được một trăm cân, lúc đó có thể cho gia cầm dùng.”
Trịnh Vỹ Lệ nói cảm ơn, lại lấy ra hai túi hạt thóc, và hai bộ chìa khóa của căn nhà cũ: “A Ninh, đây là tiền thuê nhà và chìa khóa, nếu không có em và anh Thâm giúp đỡ, chắc bọn chị đã ra đường ở rồi.”
Đưa còn nhiều hơn cả giá thuê phòng theo thị trường rồi, nhưng Khương Ninh cũng không khách sáo, cứ nhận lấy hết.
Cuộc sống là của mình, bạn bè chỉ có thể giúp đỡ một chút lúc khó khăn mà thôi, không thể can thiệp vào quá nhiều, nhận vật tư xong thì cô trở về nhà chui vào chăn.
Hai nhà lại chia vật tư lần nữa, Đinh Kỳ đột nhiên lên tiếng: “Khương Ninh thật sự chăm sóc mọi người rất nhiều.”
Trương Siêu ở bên cạnh cũng đang sắp xếp vật tư: “Chứ sao nữa, em đừng thấy Khương Ninh lạnh lùng, thật ra là người rất nhiệt tình, từ nhỏ cô ấy ấy đã bảo vệ anh và Lục Vũ, nhất là sau thiên tai, cho dù là lúc còn ở tầng mười tám hay bây giờ, nếu không có cô ấy giúp đỡ, có lẽ bọn anh đã chết sớm rồi.”
Đinh Kỳ cảm thán: “Mọi người có người bạn như vậy, thật tốt quá.”
Trương Siêu biết Đinh Kỳ bị bạn mình đâm sau lưng, hơn nữa không chỉ một lần, trong lòng sẽ có bóng ma tâm lý, nếu không chắc cũng sẽ không cô độc thế này.
Nhưng không phải ai cũng như vậy, A Ninh tuyệt đối đáng tin.
Nhưng không phải vì cô mãi mãi không thay đổi, hơn nữa trên người A Ninh dường như có một sức mạnh, dường như bản thân mãi mãi sẽ không phải đi đến đường cùng.
Trương Siêu biết con người vốn rất độc ác, nhưng chỉ cần không đến mức quá nghèo đói, cô sẽ không làm hại đến bạn mình.