Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 638 - Chương 639

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 639 -

Chung chăn gối nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên Khương Ninh phát hiện Hoắc Dực Thâm rơi vào ác mộng, vì vậy vội vàng đẩy anh một cái.

Hoặc Dực Thâm đột nhiên mở mắt, miệng thở hổn hển, dường như ý thức vẫn chưa thanh tỉnh, vẻ mặt mê man khổ sở.

Khương Ninh vầy tay trước mặt anh: “A Thâm?”

Lúc này Hoắc Dực Thâm mới tỉnh táo lại, sau đó chợt ôm cô thật chặt ở trong lòng: “A Ninh, đừng rời xa anh.”

Từ trước đến giờ anh luôn trầm tĩnh lạnh lùng nhưng hôm nay lại vô cùng hoảng sợ và bất lực.

Xem ra, anh cũng có bóng ma tận thế, có điều trước kia không để lộ ra mà thôi.

Khương Ninh lau mồ hôi trên tránh anh: “Anh nằm mơ sao?”

Có lẽ bị cảnh Tiểu Mẫn khó sinh dọa, Hoắc Dực Thâm đã nằm mơ, mơ thấy Đậu Đậu bị gọt thành bộ xương trắng, anh gặp Khương Ninh yêu cô nhưng cô lại vì mang thai con của anh khó sinh mà chết.

“Chỉ là giấc mơ thôi, tốt linh xấu không linh.”

Khương Ninh sẽ không mạo hiểm mạng sống của mình nhưng đời người không thể dự đoán được trước điều gì, bất ngờ luôn là bất ngờ không kịp đề phòng, nếu nhỡ có một ngày nào đó vô tình mang thai thì sao?

Lúc Trịnh Vỹ Lệ sinh non, Khương Ninh không ở bên cạnh chăm sóc nên không gây ấn tượng mạnh như vậy, nhưng cái chết của Tiểu Mẫn đã khắc sâu vào trong trái tim cô.

Cô và Hoắc Dực Thâm sống cùng nhau mà Đậu Đậu cũng dần lớn lên ở đây.

Ý thức được nguy hiểm hằng năm cho Khương Ninh biết bản thân còn rất nhiều khuyết điểm, cần bổ sung vào phương diện kiến thức, nếu không khi xảy ra chuyện này ngay cả cơ hội ôm chân Phật cũng không có.

Sau khi rửa mặt ăn bữa sáng xong, đài phát thanh truyền tới tin tức mới nhất – khai trương chợ đêm.

Yên lặng hai năm, thị trường mở lại lần nữa.

Bởi vì là đêm vô tận, cho nên chính phủ quyết định đặt tên là chợ đêm.

Chuyện này nằm ngoài dự liệu của Khương Ninh, không ngờ phía chính phủ lại thực hiện chính sách chợ đêm, khích lệ người may mắn sống sót đi ra ngoài đổi nhu yếu phẩm cần thiết nhưng tốt nhất là nên đi thành nhóm ra ngoài, không nên hành động một mình.

Phía chính phủ dám khai trương, càng thể hiện trật tự trong đêm vô tận đã được cải thiện rất lớn.

Lần này ra ngoài, Khương Ninh có đủ loại cảm xúc, đèn hai bên đường hắt sáng, đi qua đi lại cũng không gặp cướp cản đường.

Có thể thấy chính sách năm trăm nghìn tấn công đám côn đồ đã khá thành công.

Sự tồn tại này hợp lí, hai năm qua đã xuất hiện rất nhiều nhóm thợ săn tiền thưởng, thậm chí còn có chút năng lực.

Nghe nói, có người có đầu óc linh hoạt còn thành lập một công ty, cố ý tuyển những thợ săn tiền thưởng có chung chí hướng, tiến hành các hạng mục huấn luyện nghiệp vụ, nhưng cuối cùng lại bị phía chính phủ mạnh mẽ ngăn lại.

Thời điểm đặc biệt, luật tiên quyết là không thành lập tổ chức võ trang tư nhân, nếu không theo luật tiên quyết sẽ xử lý như năm trăm nghìn!

Chính sách mới ra khiến mọi người sôi sục, nhất là người giàu chịu khổ trong đêm vô tận, thật sự mừng đến chảy nước mắt.

Mấy chục ông lão cùng khóc như một đứa trẻ.

Cuối cùng bọn họ có thể lấy đồ đổi vật phẩm ở bên ngoài, không cần phải ăn rêu đen sống qua ngày nữa, cuộc sống đó còn không bằng chó.

“Ha ha, ha ha ha, cuối cùng ông đây cũng vượt qua rồi!”

Khóc cười rồi lại cười khóc, cả nhau ôm nhau thật chặt: “Ngày tháng tươi đẹp của chúng ta sắp được khôi phục rồi.”

Khương Ninh không có hứng thú lắm với chợ đêm nhưng cô muốn đến Viện Nghiên cứu khoa học Y học Trung Quốc ở thành phố Quảng Đông một chuyến, xem xem có thể tìm được tài liệu liên quan đến phụ khoa không.

Trong lòng cô vẫn còn một bóng ma tâm lý, Hoắc Dực Thâm cũng bị lún vào vũng bùn: “Anh đi cùng em.”

Cho dù là đêm vô tận, phía chính phủ cũng không từ bỏ việc xây dựng, hai bên tường thành bên bờ của thành phố Quảng Đông và thành phố Phượng đã được đả thông, ở nơi tiếp giáp thành phố có quân đội đang thi hành nhiệm vụ.

An toàn vẫn được bảo đảm nhất định.

Nói đi là đi, một người một thú ở lại, Khương Ninh và Hoắc Dực Thâm lái xe Hummer ra ngoài.

Trước khi đi, cô còn không quên mang theo quà ra mắt, nhét dược liệu đầy xe, những thứ này đều là dược liệu đã ký trong hợp đồng trồng trọt cho Viện Nghiên cứu Khoa học.

Suy nghĩ đến bệnh gan phổi một năm sau, cho thêm dược liệu cũng không thừa.

Bình Luận (0)
Comment