Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 639 - Chương 640

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 640 -

Đèn đường mờ tối nhưng trải dọc con đường xe chạy, cho người ta dũng khí và hy vọng tiến về phía trước.

Hoắc Dực Thâm lái xe, Khương Ninh ngồi bên cạnh phòng bị, nhỡ vô tình gặp phải hai tốp quân nhân đi tuần, không phải gặp cản đường thì cũng là cướp, cuối cùng cũng đến Viện Nghiên cứu khoa học Y học Trung Quốc an toàn.

Từ hai năm trước, trước cửa có nhiều thêm quân nhân thi hành nhiệm vụ.

Không có văn kiện được phê duyệt từ phía chính phủ, bất kỳ ai cũng không được đi vào viện nghiên cứu khoa học.

Không ngờ lại quản lý nghiêm như vậy, nhưng Viện Nghiên cứu khoa học Y học Trung Quốc là đơn vị đặc thù, quản lý nghiêm cũng hợp tình hợp lý.

Cũng may, Khương Ninh đã có chuẩn bị mà đến: “Chúng tôi là người đưa thuốc theo hợp đồng, làm phiền các anh hỗ trợ liên lạc với giáo sư Mã.”

Vừa nói liền mở cốp sau lên, bên trong đều là dược phẩm.

Nhìn thấy hợp đồng và dược phẩm, quân nhân thi hành nhiệm vụ phá lệ một lần, lấy bộ đàm ra liên lạc với người bên trong.

Sau khi hoàn tất thủ tục đăng ký, đợi khoảng nửa giờ, Mã Quang Niên mặc áo choàng dài vội vàng chạy đến, nhiệt tình chào hỏi: “Tiểu Khương?”

Quả thật rất vui, hai người ôm nhau sau một thời gian dài không gặp.

Đêm vô tận loạn như vậy, Viện Nghiên cứu khoa học Y học Trung Quốc đã bị đám côn đồ đánh vào mấy lần, nhiều lần suýt chút nữa hủy cả ruộng thuốc, cho nên quan trên mới phái quân đội đi thi hành nhiệm vụ.

Mã Quang Niên lo lắng Khương Ninh sẽ gặp nguy hiểm, dù sao gia cảnh của cô cũng vô cùng tốt, trong mắt đám côn đồ là miếng thịt ngon.

Lạy trời, hai người bình an vô sự, mà trạng thái bây giờ cũng rất tốt.

Khương Ninh cũng xúc động như vậy, hai năm qua, bản thân có già đi hay không thì không biết nhưng Mã Quang Niên đã già rồi, càng ngày càng gầy, hai bên tóc mai đã có tóc bạc.

Hiểu được suy nghĩ của cô, Mã Quang Niên vui vẻ nói: “Viện Nghiên cứu Khoa học có sách về mang thai, em có thể chép về đọc và nghiên cứu.”

Ngoài ra, hệ thống ban tây y đã bị phá hủy nhưng Viện Nghiên cứu vẫn nhận người từ tây y chuyển sang trung y, trong đó có một bác sĩ ngoại khoa, ở trong đêm vô tận hai năm không có một ngày nào nhàn rỗi, học thuốc trung y cũng không quên biên soạn giáo trình kiến thức ngoại khoa.

Cũng không ai biết thiên tai có thể kết thúc hay không, nếu như không may nó đến, dù mình thể đi đến cuối cùng, cũng có thể truyền lại báu vật trân quý cho các đời sau để cố gắng khôi phục lại nền văn minh.

Mã Niên Quang biết cô có chút kiến thức về ngoại khoa, tin rằng hai năm qua cũng không ngừng học tập, ông ấy rất vui lòng giới thiệu cô cho đồng nghiệp biết.

Đương nhiên Khương Ninh cầu còn không được, không quên lấy dược liệu ra: “Thầy Mã, em dựa theo hợp đồng nên chia cho Viện Nghiên cứu Khoa học.”

Thảo dượng nhẹ nhưng được ép chặt trong túi, trông khoảng hai ba trăm cân.

Mã Quang Niên mở ra kiểm tra, không ngờ cô còn trồng tốt hơn Viện Nghiên cứu Khoa học, đủ thấy được bình thường đã quan tâm chăm sóc rất nhiều, không giống nhưng người nhận trồng trọt Viện Nghiên cứu Khoa học theo hợp đồng, lừa gạt trồng không giống, còn giả dối với bên trong.

Cùng với sự xuất hiện của đêm vô tận, đã dứt khoát cắt đứt toàn bộ liên lạc, chỉ có cô kiên trì đóng dược liệu theo hợp đồng.

Lâu ngày không gặp như thấy người thân, ông ấy gọi phụ tá tới dọn dược liệu, đồng thời đưa hai người vào viện nghiên cứu khoa học.

Viện Nghiên cứu Khoa học chỉ có một tòa nhà làm việc, còn lại đều dùng để chứa thảo dược.

Trong bóng tối, chỉ thấy một vài nhà kính đang sáng đèn trước mặt, bên trong bày đầy các loại thảo dược.

Vì để tối đa hóa khả năng sử dụng, nhà kính dùng phương thức phân tầng và trồng xen kẽ.

Tất cả nhà kính cộng lại còn chưa đến ba mẫu, ít hơn diện tích trồng trọt trong không gian của Khương Ninh nhiều, trồng trọt phải có nhiệt độ thích hợp để duy trì mà môi trường sinh trưởng và nhiệt độ của rất nhiều loại thảo dược là khác nhau.

Tóm lại, là một hạng mục đốt tiền, có thể kiên trì đến hôm nay thật không dễ dàng.

Nhưng nếu bọn họ không kiên trì, không biết tương lai còn có bao nhiêu người chết.

Nhìn ánh sáng nhàn nhạt trong nhà kính, trong lòng Khương Ninh cảm thấy kính nể với nhóm người Mã Quang Niên, bọn họ vẫn kiên trì không ngừng, thậm chí còn mạo hiểm tính mạng đi tìm thuốc, cuối cùng mới đánh bại được virus sương mù.

Bình Luận (0)
Comment