Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 640 - Chương 641

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 641 -

Phòng làm việc của Mã Quang Niên rất đơn giản, quần áo chăn mền đều ở đây, thậm chí còn hơi bừa bộn, có thể thấy bình thường phòng làm việc cũng như nhà của ông ấy vậy.

Khương Ninh không chỉ có thảo dược, mà còn mang theo quà gặp mặt, là một hộp trà Phổ Nhĩ lâu năm.

Sợ ông ấy không nhận, Khương Ninh còn nghĩ luôn cả lý do: “Thầy Mã, lần trước em nhận thầy mà không có quà, xin thầy đừng khách sáo.”

Tuy nói trà cũng không thể no được, nhưng là thức uống tinh thần, Mã Quang Niên biết thứ này không hề rẻ nên không dám nhận.

Khương Ninh cố gắng thuyết phục: “Thứ này không phải đồ hối lộ, chỉ là quà ra mắt thầy thôi, lúc thầy làm việc mệt mỏi, có thể dùng để tỉnh táo một chút.”

Hộp quà không nhỏ, chừng hai cân lá trà, không chỉ có thể giúp ông ấy nâng cao tinh thần, còn có thể chia cho các đồng nghiệp dùng thử một chút.

Mã Quang Niên không nói được cô, cuối cùng đành nhận lấy.

Hơn nữa, đã nhiều năm không ngửi được mùi này, nhãn hiệu này trước tận thế đã không rẻ rồi, nói gì đến tận thế.

Hai năm trước ông ấy từng uống trà ở chỗ thầy của mình, cũng chỉ là trà thô rẻ tiền thôi, lần này có được đồ tốt phải biếu ông cụ một chút mới được.

Mã Quang Niên dẫn hai người đến phòng tài liệu xem tài liệu gốc.

Thiên tai đột ngột xuất hiện, mặc dù ban đầu có cứu kịp một số tài liệu quý giá, nhưng thiên tai cứ không ngừng nặng hơn, tài liệu cũng bị vứt gần hết, may mà Khương Ninh đưa bút scan, mới có thể giữ được trong máy tính.

Nhưng máy tính cũng tàn tạ không chịu nổi, có cảm giác như lúc nào cũng sẽ bị treo máy.

Hiếm khi gặp được người không phải vì chuyện sống còn mà vẫn muốn đi học, đương nhiên Mã Quang Niên có gì sẽ cho cái đó, bản chính có được phần nào, có nghĩa là có hy vọng truyền lại cho tương lai được phần đó.

Khương Ninh cũng có chuẩn bị trước, mang theo mấy thẻ nhớ dung tích cực lớn, bọn họ có muốn đưa, cô cũng không dám lấy.

Gắn thẻ nhớ vào máy tính cả buổi trời, cuối cùng cũng có thể chứa được đầy ổ USB rồi.

Để cảm ơn, Khương Ninh lấy ra một cái máy tính xách tay còn rất mới: “Thầy Mã, cái này là em nhờ người khác tìm được, tốc độ vận hành cũng ổn, em thấy hẳn là mọi người cần dùng, cho nên mang đến.”

Viện Nghiên cứu Khoa học thật sự rất cần, Mã Quang Ninh vui vẻ nhận lấy, sau đó dẫn cô đi tìm đồng nghiệp Lão Hồ ở khoa ngoại.

Lão Hồ không già mấy, chừng hơn ba mươi tuổi, trước đó được đồng nghiệp trong bệnh viện gọi là thiên sứ béo.

Bác sĩ khoa ngoại làm việc và nghỉ ngơi không có quy luật, gặp phải cấp cứu giải phẫu có độ khó cao, hoặc là làm liền mấy ca giải phẫu, có làm mười hai mươi tiếng đồng hồ cũng phải chịu đựng, ăn uống cũng không có quy luật, cho nên có muốn giảm cân cũng không được.

Bây giờ, gầy như tờ giấy luôn rồi.

Biết Khương Ninh có tự học khoa ngoại, Lão Hồ thấy hứng thú, nên nói chuyện với cô về chuyên môn.

Chỉ có người trong nghề mới hiểu nhau.

Biết được cô khâu vết thương, lấy đạn, mổ bụng lấy con cho người ta, Lão Hồ kinh ngạc suýt nữa rớt cằm, đúng là nghé con mới sinh không sợ cọp.

Cô hiểu về chuyên ngành, nhưng không nhiều.

Nghe nói cũng không phạm sai lầm, có thể thấy là lát gan lớn nhưng vẫn rất cẩn thận.

Lão Hồ cho Khương Ninh thi khâu vết mổ tại chỗ, cho cô một miếng da trâu.

Bên ngoài náo loạn như vậy, khoa ngoại cấp cứu dùng dụng cụ mang theo bên mình, Khương Ninh vẫn khâu lại chỗ rách ngay tại chỗ.

Khâu thịt heo mấy năm, cô đã quen đến mức nhắm mắt cũng có thể làm được, hơn nữa kẽ hở vết may cũng rất đẹp.

Lão Hồ thấy cô thành thạo tay nghề, cực kỳ hài lòng, Lão Hồ cho hai người tài liệu giảng dạy mà mình tự biên soạn, bên trong có những mục cần chú ý trong cấp cứu và xử lý giải phẫu sau đó.

Bình Luận (0)
Comment