Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 690 - Chương 691

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 691 -

Mưa axit thông thường không có mùi vị, nhưng nồng độ axit của thiên tai quá lớn, đã gây ra cái chết cho người sống hoặc ăn mòn các chất khác, trong không khí tràn ngập mùi hương không dễ ngửi.

Khương Ninh khử trùng trong nhà, sau đó mở máy lọc không khí.

Vì không thể ra ngoài, cô sửa sang lại lượng kiến thức đã tiếp thu trong khoảng thời gian này, không quên dạy hai anh em kiến thức y học.

Chó con nghe không hiểu, nhưng có lẽ nó đã xem mình như con người, ngồi xổm ở bên cạnh, dù buồn ngủ cũng không muốn đi.

Một người phụ trách huấn luyện tri thức, một người phụ trách huấn luyện thể lực, việc chịu đựng bảy tám năm ở tận thế với họ mà nói, cũng không coi như khổ sở.

Sát vách rảnh đến phát điên, thỉnh thoảng cầm bộ đàm: “Cậu Hoắc, em dâu, ‘Ba thiếu một không’*?”

*Miêu tả tình huống khi một nhóm người có ba người đang chơi trò chơi cần 4 người tham gia, họ cần tìm 1 người hoàn thành nhóm.

Khương Ninh thoải mái đồng ý: “Được, nếu anh có cách tới đây.”

Mưa axit rơi mấy ngày liên tục, đứt quãng không có dấu hiệu tạnh.

Ai biết vậy mà Tần Xuyên tới thật, quần áo bảo vệ trên người hắn ta cùng nhãn hiệu với nhà mình.

Kìa, không hổ là ông hoàng sao chép cấp vũ trụ.

Không chỉ ba con nhà họ Tần, ngay cả cậu ba nhà họ Dung cũng chạy tới: “Chị, nuôi cơm không?”

Người này càng hay hơn, gã ta có quần áo bảo vệ cao cấp nhất thì thôi đi, thế mà cả con chó cũng có, vừa nhìn đã biết là hàng đặt may chất lượng cao.

A Ngốc mặc quần áo bảo vệ đi đường khá quái dị, nhưng nó vẫn nguyện ý mạo hiểm băng qua mưa axit tới gặp anh cả.

Hai con chó chơi đùa dưới lầu, Đậu Đậu đang đánh quyền với Tần Mục trên sân thượng.

Mạt chược gây nghiện, mọi người đánh tới khi trời tối mịt, không ai có tâm trạng nấu cơm.

Khương Ninh nói qua loa: “Có mì ăn liền hết hạn, mọi người ăn không?”

Cậu ba nhà họ Dung không có yêu cầu: “Chỉ cần không chết người là được.”

“Ăn thì mới biết có chết hay không.”

Không gạt người, mì đã quá thời hạn, một năm trước cô lấy ra từ không gian đặt ở biệt thự.

Không có gói gia vị, chỉ có sự khéo léo và tài năng, thêm chút nấm hương và mộc nhĩ khô, thịt bò viên, trứng ốp lết,... Mỗi người một bát đầy.

Cậu ba nhà họ Dung chưa từng ăn thực phẩm rác cấp thấp, bây giờ lại cảm thấy như mỹ thực nhân gian, hận không thể nuốt cả đầu lưỡi vào: “Chị, tôi phải đi theo chị mới có đồ ăn ngon.”

Khương Ninh liếc nhìn gã ta một cái: “Nhà cậu có nông trường, tự làm mì ăn liền và gia vị thì có gì khó.”

Nhà họ Dung có nông trường không sai, cũng phải xây nhà kính, nhưng ai biết mưa axit sẽ đến dữ dội như vậy, đất đai sớm muộn cũng bị ô nhiễm.

Khoảng thời gian khốn kiếp này, quả thực không cho người ta con đường sống.

Mấy người vừa ăn vừa thảo luận, không biết lúc nào mưa axit mới có thể ngừng rơi.

Khương Ninh lắc đầu: “Ai biết được, cảm giác nó giống như có trí thông minh, chuyên môn đẩy người ta vào chỗ chết.”

Sống ở trong thiên tai, nếu không có lòng kính sợ, tuyệt đối sẽ chết nhanh nhất.

Nếu như mưa vừa rơi là mưa axit, có lẽ căn bản sẽ không chết quá nhiều người, hết lần này tới lần khác nó làm cho bọn họ buông lỏng đề phòng rồi đột nhiên rơi như trút nước.

Cậu ba nhà họ Dung không buông tha ngụm nước mì cuối cùng: “Ai nói không phải đâu, nó cố ý chỉnh chúng ta đó.”

Vừa định tiếp tục đánh mạt chược, đột nhiên có ánh nắng chiếu vào từ cửa sổ.

Mưa axit ngừng rơi, ánh nắng ló rạng.

Cầu vồng sau cơn mưa, vô cùng lộng lẫy óng ánh, đẹp đến mức giống hệt như thế giới trong truyện cổ tích, dụ hoặc tâm trí con người, để cho người ta như say như mê.

“Mặt trời xuất hiện rồi!”

Trên sân thượng biệt thự, đột nhiên có người reo hò.

Không chỉ một, mà nhiều người lần lượt xông lên sân thượng, vui sướng nhún nhảy.

Cậu ba nhà họ Dung không vui vẻ, cầm lấy bộ đàm mắng: “Đầu của mấy người đều ở dưới mông sao? Bài học lần trước còn chưa đủ sao, não mấy người đều bị chó ăn rồi! Có tin một cơn mưa axit nữa lại ập tới, làm tan chảy xương cốt của mấy người không.”

“Ẳng!”

A Ngốc kháng nghị, nó không muốn não người ngốc như vậy đâu.

Bình Luận (0)
Comment