Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 715 - Chương 716

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 716 -

Đậu Đậu chưa từng trải qua việc này, nhưng anh trai và chị dâu đã nói cho cô bé rất nhiều lần, có lẽ cô bé đã bị thế lực Hắc Ác gần đấy bắt được.

Kết cục của mấy cô gái bị bắt được là gì, Đậu Đậu biết rất rõ, đầu tiên là trở thành đồ chơi sau đó biến thành đồ ăn của bọn chúng.

Thị lực khôi phục kém, lại thêm việc mấy ngày nay bị gió cát thổi, không được điều trị kịp thời nên mắt cô bé vẫn sưng vù.

Cô bé sờ khắp người, phát hiện không những túi cấp cứu biến mất mà ngay cả súng và dao găm cũng bị lục soát đi.

Điều khiến cô bé thở phào là lưỡi dao buộc trên đùi hình như vẫn còn.

Chưa thăm dò được tình hình nên Đậu Đậu không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Không biết trôi qua bao lâu, lại có mấy người phụ nữ bị ném vào trong.

Mấy tên đàn ông nói năng bẩn thỉu, trên mặt chúng đều có vết sẹo do mưa axit tạo thành, nhìn thoáng qua trông như đám ác quỷ dữ tợn dưới địa ngục.

Ném năm người phụ nữ vào xong, dường như bọn chúng còn có việc khác nên chỉ khóa cửa lại rồi rời đi.

Thị lực Đậu Đậu không tốt, nên không thấy rõ hình dáng của họ, nhưng sau khi xác định trong đó không có Khương Ninh thì cô bé bèn nhắm mắt nghỉ ngơi dưỡng sức.

Trong hang động yên tĩnh, mấy người phụ nữ ngất xỉu lần lượt tỉnh lại, có người sợ tới mức khóc thút thít, cũng có người hoảng loạn nhìn ngó…

Trong đó có một người từ từ ngồi dậy, vẻ mặt hờ hững quan sát xung quanh.

Thấy có tầm mắt đang nhìn chằm chằm vào mình, Đậu Đậu khẽ mở nửa mắt, trong lòng cô bé vụt qua kinh ngạc, nhưng vẫn nhanh chóng trở lại bình tĩnh.

Đối phương cũng giống vậy, môi khẽ mở nhưng cũng không nói gì cả, cuối cùng chỉ lay mấy người hôn mê bên cạnh cho tỉnh.

Vài tiếng nữa trôi qua, có mấy tên đàn ông bước vào quan sát mấy phụ nữ vừa bắt về trong hai ngày này một lượt, mấy tên mắt xanh lè như sói đói chỉ vào 6-7 cô có tí da thịt, còn mấy người bị giam đến mức gầy như bộ xương khô lúc trước bị chê bai ghét bỏ.

Bão cát bất ngờ ập đến, bọn chúng lại nhân cơ hội kiếm được một khoản tiền của phi nghĩa, không những tìm được vật tư, lại còn bắt được một đám phụ nữ khá ngon nghẻ.

Tất cả đều là mấy người được nhà giàu có nuông chiều mà ra, tận thế nhiều năm như vậy rồi mà mặt vẫn ra mặt, eo vẫn ra eo.

Lâu lắm rồi bọn chúng chưa thấy được phụ nữ có da thịt mịn màng như thế, nhất là đứa vừa hôm qua nhặt về, dáng vẻ trẻ trung non nớt thế kia, nhìn phát là biết chưa trải sự đời.

Nghĩ tới đêm nay là đã thấy hưng phấn rồi.

Chúng đập mạnh dao vào ván cửa, thô lỗ quát: “Mấy người các cô, mau ra đây.”

Trên tay liên tục chỉ mấy người, trong đó có cả Đậu Đậu.

Đậu Đậu loạng choạng đứng dậy, không ngờ sau đó lại ngã xuống, trong miệng vẫn lẩm bẩm: “Nước… nước…”

Tên đàn ông đó đi tới định đá người, nhưng thấy sắc mặt cô bé trắng bệch, cơ thể run rẩy vô lực, cảm giác như sắp tắt thở đến nơi.

Đây chính là đứa trẻ trung xinh đẹp nhất, nếu để cho đại ca chắc chắn đại ca sẽ rất vui sướng, không thể để nó chết được.

Gã ta tùy tiện chỉ hai người phụ nữ: “Hai người các cô, đỡ con bé này ra ngoài.”

Hai người phụ nữ nơm nớp lo sợ đi lên trước dìu Đậu Đậu dậy, một người trong đó nói: “Hình như cô bé ốm rồi, sốt rất là cao, hay là mấy người cho cô bé uống chút nước đi?”

Những người khác cũng can đảm hùa theo: “Đúng thế, chúng tôi cũng sắp chết khát rồi, cầu xin mấy người cho chúng tôi ít nước với đồ ăn với.”

Gã ta hét lên một cách giận dữ: “Câm mồm, có tin tao đánh chết chúng mày hay không!”

Người phụ nữ đang dìu Đậu Đậu lại nói tiếp: “Cô bé sắp chết đến nơi thì làm sao?”

Tên đàn ông đó ra lệnh cho họ ra ngoài để những tên khác trông coi, còn gã ta thì đi báo lên cấp trên.

“Đại ca, đám đàn bà này đều khá ngon nghẻ, toàn là mấy nhà giàu có nuông chiều ra cả, đoán chừng ngày thường chưa chịu chút khổ cực nào, giờ bị bão cát làm khốn khổ mấy ngày, ủ rũ không khác gì đám gà bệnh, chúng nó không chịu nổi tra tấn, mình có cần cho chúng nó ít đồ ăn với nước không ạ?”

Nếu không, chỉ sợ qua một đêm thì đám phụ nữ đấy đều không sống nổi.

Toàn hàng ngon thế này, phải giữ lại chơi từ từ.

Gã đàn ông được gọi là đại ca đấy suy nghĩ một lúc, rồi trầm ngâm nói: “Cho họ đồ ăn với nước đi, nhưng không được cho ăn no, no bốn phần là được rồi.”

Tên đàn ông nhận lệnh lập tức đi sắp xếp…

Bình Luận (0)
Comment