Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 733 - Chương 734

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 734 -

"Vài ngày trước, cậu ta lái chiếc thuyền tấn công ra ngoài chơi, cầm súng bắn vào những người sống sót đi ngang qua, không chỉ sử dụng đạn cao su để bắn họ mà sau đó còn trêu chọc tôi.

Tôi đã cân nhắc đến việc chú là người đứng lãnh đạo việc cứu trợ đã cứu giúp nhiều người sống sót như vậy, vuốt mặt cũng phải nể mũi*, nên không hề đánh hay dạy cho cậu ta một bài học.

(*)Không dám thẳng tay làm điều tệ hại với một số người vì còn nể mặt người khác có liên quan mật thiết với họ.

(*)Không dám thẳng tay làm điều tệ hại với một số người vì còn nể mặt người khác có liên quan mật thiết với họ.

Nhưng không ngờ, cậu không hối lỗi, mà còn trở nên tệ hại hơn.

Nếu lúc đó tôi đã bắn cậu một phát, hôm nay chuyện này vốn dĩ sẽ không xảy ra rồi."

Nói xong, Khương Ninh lạnh lùng nhìn người đàn ông: "Nuôi con mà không dạy là lỗi tại ba, chú đã có công cứu giúp người bị bệnh, chúng tôi rất biết ơn, nhưng dung túng con trai mình bắt nạt con gái, không phải công quá tương để(*) rồi sao?"

(*)ý nói công lao và lỗi lầm bù trừ cho nhau

(*)ý nói công lao và lỗi lầm bù trừ cho nhau

Người đàn ông tức đến mức đau gan, nổi giận quát con trai: "Có đúng là có chuyện này không?"

Thiếu niên không dám thừa nhận: "Không, đó toán là bịa đặt để hãm hại con, ba đừng nghe họ nói vớ vẩn!"

Nhìn phản ứng của người đàn ông, Khương Ninh đoán ông ta đã biết con mình không phải là người tốt: "Đồng chí Tưởng, bây giờ là thời kỳ thiên tai tận thế, nếu chú không thể dạy con mình cách làm người, sẽ có người khác dạy thay chú."

"Đúng vậy, ba không đàng hoàng thì con cũng không đứng đắn được, con trai chú không phải là người tốt."

Trong đám đông có người tức giận lên tiếng: "Chú tới đây là để làm công việc cứu trợ, dẫn theo con trai thì không nói, còn mời những đứa con nhà quyền thế đến, bọn họ có tiếng là tác oai tác oái rồi, không chỉ mắng chúng tôi là người tốn thức ăn của người tị nạn, xúc phạm chúng tôi sống không bằng con lợn con chó còn không mau chết đi."

"Đúng vậy, hôm qua con trai chú đến phát bánh mì cứu trợ cho chúng tôi, không chỉ trộn cát vào trong mà còn nhổ nước bọt vào, nói rằng dù có trét phân thì chúng tôi cũng phải ăn."

"Cô bé nhà người ta mới có mấy tuổi, mà con trai chú đã dám mất trí muốn bắt nó về chơi đùa, thực sự là loài súc sinh không bằng lợn chó."

"Chú vẫn là người đứng đầu, dạy dỗ con trai thành như vậy mà vẫn không biết xấu hổ khi làm lãnh đạo sao? Giả dối, bọn họ còn xem chúng tôi là người sao? Hừ!"

Trong lúc nhất thời, đám đông đều trở nên tức giận, mấy người xung quanh không chỉ lên tiếng chỉ trích đám con ông cháu cha quậy phá phách lối, mà còn lên án chỉ trích người lãnh đạo trại tái định cư.

Trại tái định cư đã bị giải tán, bọn họ không còn chỗ nào để đi, càng không nhận được thêm lương cứu trợ, làm sao mà chịu được sự sỉ nhục.

Nỗi đau mất đi người thân, sự mơ hồ và tuyệt vọng về tương lai, nghĩ về sự tủi nhục phải chịu những ngày qua, cảm xúc phức tạp đầy ắp đã bùng cháy, tất cả biến thành quả lựu đạn dữ dội, liên tục tấn công hai ba con...

Người đàn ông bận rộn với công việc, việc dạy dỗ con trai từ trước đến nay luôn là trách nhiệm của vợ, được cả nhà nuông chiều thật sự hơi quá đáng, nhưng không ngờ lại đến mức tồi tệ như vậy.

Ông ta tạm thời được phái đi tham gia cứu trợ, không ngờ vừa đến đã bị bệnh, nhưng khắp nơi đều có người cần cứu trợ, mở rộng cứu trợ sớm một phút là lại có thêm một chút hy vọng.

Phải sắp xếp toàn bộ công tác cứu trợ, ông ta phải làm việc trong khi bị ốm nên không có thời gian rảnh rỗi, cho dù khi con trai mình tự ý đến, ông ta thực sự không có thời gian quản, nói gì đến việc điều động nhân viên đưa cậu ta về Thành phố Hoan.

Nhưng ông ta biết tính cách của con trai, nên ông ta đã hết lần này đến lần khác căn dặn con trai không được gây rối, thằng nhóc đã đồng ý, thậm chí còn chân thành đề xuất làm nhân viên tình nguyện.

Ông ta cảm thấy an lòng, nghĩ rằng con trai đã thấy được nỗi khổ nơi trần gian, đã bắt đầu trưởng thành, nhưng thật không ngờ...

Không ai hiểu con bằng ba, dù thằng trẻ trâu có chết cũng không chịu thừa nhận, nhưng chỉ cần nhìn biểu cảm của con trai là có thể đoán được.

Người đàn ông xấu hổ, nắm lấy cổ áo con trai kéo lên, tát mạnh hai cái...

Bình Luận (0)
Comment