Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 78 - Chương 79 - Vây Bắt Heo Sống 1

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 79 - Vây bắt heo sống 1

Vây bắt heo sống 1

Đừng thấy cô gái này còn trẻ mà lầm, lòng dạ rất độc ác.

Những người sống ở tầng 8 và tầng 12 có thể đều là bạn học của cô, kết quả cô gái kia bị đạp gãy xương sườn, tóc bị cắt trụi, chàng trai kia còn thảm hơn, bị chó cắn còn bị dao đâm, buổi sáng phải đưa đến bệnh viện rồi đấy.

Không thể trêu vào, thật sự không thể trêu vào!

Nhóm Hạ Chí An cũng vừa về đến, nhưng cả người lấm lem lại chỉ mang về chút ít củi, chỗ có thể tìm đều bị người ta tìm hết rồi, bánh mì lên mốc cũng bị người ta cướp sạch.

Nhìn tầng 18 thu hoạch phong phú, bọn họ chỉ có thể bất lực thở dài, tại sao cùng sống chung một tòa nhà mà lại chênh lệch nhiều như vậy chứ?

Vừa tới tầng 18, Cola từ trong phòng 1803 lao ra, liên tục chồm lên người Khương Ninh, miệng ư ử liên tục trách móc.

Con sen kia, không phải đã nói sẽ không vứt bỏ ta sao? Lừa chó hả!

Đậu Đậu cũng lao về phía trước, vui vẻ ôm lấy eo cô không buông: "Chị, ơi hôm nay em và Cola rất ngoan đó."

Khương Ninh dở khóc dở cười, vừa định nói áo bông nhỏ phòng 1801 chạy quá nhanh, không ngờ cô bé lập tức lao về phía 1801: "Anh, Đậu Đậu rất nhớ anh."

Quy tắc cũ, tất cả thành viên đến phòng 1803 phân chia chiến lợi phẩm.

Khi biết bọn họ mang về một con heo đã giết thịt, Trịnh Vỹ Lệ vừa kích động vừa lo lắng: "Tủ lạnh không dùng được, làm sao bảo quản thịt heo đây?"

Nửa con heo lận đấy, không thể ăn hết trong mấy ngày ngắn ngủi được, cũng không thể để nó bị hỏng một cách uổng phí đúng không?

1801 nói ra một chuyện cực kỳ bất ngờ: "Nhà tôi có một cái tủ lạnh ô tô sạc bằng cổng USB, có lẽ sẽ nhét vừa miếng thịt, tuy nhiên đã bị hư đèn và sạc khá chậm, nhưng vẫn có thể miễn cưỡng dùng được."

Tủ lạnh ô tô? Hình như cô có thu mấy cái vào không gian.

Khương Ninh vội vàng nói: "Hình như chủ nhà cũng có một cái, lát nữa tôi đến phòng ông ta tìm thử."

Vấn đề của hai người đã được giải quyết nhưng phòng 1803 không thể để thịt bị thối được, Trương Siêu đề nghị: "Hay là hai người ăn thịt của bọn tôi trước đi?"

Khương Ninh không có ý kiến nhưng cũng không thể ăn hết chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi được: "Mọi người lọc hết mỡ ra để thắng mỡ heo, tối nay chúng ta ăn lẩu, đến lúc đó ăn không hết thì mang đi ướp muối."

Trời mưa, thời tiết mát mẻ có thể để được vài ngày.

Trương Siêu cực kỳ thèm: "Buổi trưa chúng ta không ăn sao?"

"Mọi người tự ăn đi, tớ ra ngoài một chuyến, xem thử có thể chuẩn bị chút thức ăn cho chó cho Cola không."

Lục Vũ quan tâm nói: "Hay là chúng tôi đi cùng cô nhé?"

"Không cần đâu, mọi người cứ xử lý nửa con heo kia cho tốt đi."

Sợ nhóm người thiếu kỹ năng sống này không biết thắng mỡ heo, Khương Ninh dặn dò: "Da heo phải cắt ra để riêng, không được thắng chung với mỡ, trước khi thắng phải để thật ráo nước..."

Hoắc Dực Thâm cũng không biết làm, ở bên cạnh lặng lẽ ghi nhớ.

Về đến nhà, Khương Ninh ăn thịt lợn xé vị cá, cho Cola ăn rồi bôi thuốc cho nó, sau đó định đi ra ngoài.

Cola cắn ống quần của cô, có phải lại muốn vứt bỏ chó ta nữa không?

Khương Ninh xoa đầu nó: "Mày ở nhà giữ nhà đi, tao đi tích trữ chút thịt cho chúng ta."

Con heo lúc nãy bọn họ bắt được trôi theo dòng nước, cô nhớ rõ ở thượng nguồn có một trang trại heo quy mô lớn, nếu con heo đó thật sự đến từ trang trại này thì chắc chắn không chỉ có một con heo.

Gần thượng nguồn của sông có mấy ngọn núi, rất có khả năng đàn heo sẽ chạy đến đó.

Trong không gian không tích trữ nhiều thịt heo lắm, bây giờ còn phải nuôi thêm Cola, Khương Ninh muốn đi thử vận may.

Cô muốn đi nhanh về nhanh, không ngờ Cola sống chết không cho.

Khương Ninh đành phải dắt nó theo, dù sao loài chó cũng giỏi tìm con mồi hơn con người nhiều.

Bình Luận (0)
Comment